Cô Nàng Báo Tuyết Không Muốn Trở Thành Bia Đỡ Đạn
Chương 22:
Bá Đạo Chủng Thái
25/06/2024
Cô càng như vậy, Tang Tịch lại càng đau lòng. Bà ấy kéo cô xuống khỏi đầu mình rồi dùng đầu lưỡi liếm liếm cô, đây cũng là động tác bà ấy thường làm với Ngải Vi Lạp nhất lúc cô còn bé.
Ngải Vi Lạp đã lớn, không quá quen với cử chỉ này của bà mình, nhưng mà cô biết Tang Tịch đang quan tâm và gần gũi với cô, cho nên cũng không khước từ.
Dần dần, cô cảm thấy sự thoải mái khi được liếm lông, đôi mắt màu xanh vàng hơi nheo lại, cổ họng vô thức phát ra tiếng gừ gừ.
Cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, cô đột nhiên nghe thấy bà thốt ra một câu.
“Ngải Vi Lạp yên tâm, bà ngoài sẽ nói rõ ràng giúp cháu.”
Cô vốn đang thoải mái đến mức mơ màng buồn ngủ, lúc này nghe thấy lời này của bà thì cả kinh trợn tròn hai mắt. Có điều sau khi nghe hiểu ý tứ trong lời của bà ấy, cô dứt khoát lăn mình vào trong lòng bà, ra sức cọ cọ.
“Bà tốt quá đi!”
Tang Tịch nói được làm được.
Ngày hôm sau, lúc một người thú giống cái mang thỏ tai dài đến đổi lấy thảo dược, đầu tiên cô ta vô tình hỏi con non của bà ấy có thích giống đực nào không, tiếp đó trò chuyện thêm mấy câu rồi bắt đầu chủ đề. Tang Tịch để người thú giống cái này nói lái sang cháu gái Ngải Vi Lạp của mình theo bản năng xong, sau đó thẳng thắn giải thích cháu gái không thích Bá Cách, những tin đồn lan truyền trong bộ tộc lúc trước đều là hiểu lầm.
Lúc ấy người thú giống cái rất ngạc nhiên, còn quan sát vẻ mặt của Tang Tịch một hồi. Sau khi chắc chắn bà ấy nghiêm túc, cô ta cũng không tán gẫu nữa mà cầm thảo dược lên vội vã rời khỏi nhà đá.
Tang Tịch nở nụ cười nhàn nhạt nhìn đối phương rời đi.
Hình dạng thú của người thú giống cái này là chim anh vũ, nhiều lời nhất, còn thích đến chỗ của những người thú khác để nói tám nhảm. Bà ấy nói chuyện Ngải Vi Lạp không thích Bá Cách, chưa đầy một ngày, toàn bộ bộ tộc người thú cũng sẽ biết đến việc này.
Sự thật quả nhiên cũng giống như Tang Tịch nghĩ, chỉ trong vòng một ngày, tất cả người thú trong bộ tộc Tát Đạt đều đã biết chuyện này.
Tuy nhiên có lẽ là trên đường lan truyền đã xuất hiện sai sót, “chuyện Ngải Vi Lạp thích Bá Cách là hiểu lầm” mà Tang Tịch nói ban đầu này đã biến thành “Ngải Vi Lạp không thích Bá Cách, cũng sẽ không kết thành bạn đời với Bá Cách”.
Phần lớn người thú trong bộ tộc Tát Đạt đều tin điều này, đại đa số trong đó là giống cái thích Bá Cách, muốn kết làm bạn đời với anh ta. Còn có một ít con non giống đực cũng tin, bởi vì bọn họ cũng đang thầm thích Ngải Vi Lạp, đồng thời cũng nghĩ đến khi bọn họ trưởng thành hóa hình sẽ lập tức theo đuổi cô.
Có điều cũng có người nửa tin nửa ngờ, cho rằng đây có lẽ là thủ đoạn tán tỉnh giữa Ngải Vi Lạp và Bá Cách.
Đương nhiên hai người trong cuộc đều không biết đến chuyện này.
...
Bá Cách từ bên ngoài quay về, trong tay cầm cái bọc nhỏ gói bằng lá cây.
Bá Cách vừa bước vào bộ tộc đã lập tức chú ý đến các người thú liên tục nhìn về phía mình, ánh mắt còn lộ ra vẻ kỳ lạ. Anh ta nhạy bén nhìn sang, lại thấy bọn họ vội vàng dời tầm mắt đi, không dám đối mặt với anh ta. Đợi đến khi Bá Cách thu hồi tầm mắt, lại cảm nhận được bọn họ lại lần nữa hướng ánh nhìn sang.
Có ý gì thế?
Bá Cách vốn đang bực bội lại tiếp tục quay sang nhìn, có lẽ là nhận ra tâm trạng của anh ta không tốt, những người thú kia dời tầm mắt mau chóng xoay người, không phải rời khỏi bộ tộc thì cũng trở về nhà đá của mình.
Ngải Vi Lạp đã lớn, không quá quen với cử chỉ này của bà mình, nhưng mà cô biết Tang Tịch đang quan tâm và gần gũi với cô, cho nên cũng không khước từ.
Dần dần, cô cảm thấy sự thoải mái khi được liếm lông, đôi mắt màu xanh vàng hơi nheo lại, cổ họng vô thức phát ra tiếng gừ gừ.
Cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, cô đột nhiên nghe thấy bà thốt ra một câu.
“Ngải Vi Lạp yên tâm, bà ngoài sẽ nói rõ ràng giúp cháu.”
Cô vốn đang thoải mái đến mức mơ màng buồn ngủ, lúc này nghe thấy lời này của bà thì cả kinh trợn tròn hai mắt. Có điều sau khi nghe hiểu ý tứ trong lời của bà ấy, cô dứt khoát lăn mình vào trong lòng bà, ra sức cọ cọ.
“Bà tốt quá đi!”
Tang Tịch nói được làm được.
Ngày hôm sau, lúc một người thú giống cái mang thỏ tai dài đến đổi lấy thảo dược, đầu tiên cô ta vô tình hỏi con non của bà ấy có thích giống đực nào không, tiếp đó trò chuyện thêm mấy câu rồi bắt đầu chủ đề. Tang Tịch để người thú giống cái này nói lái sang cháu gái Ngải Vi Lạp của mình theo bản năng xong, sau đó thẳng thắn giải thích cháu gái không thích Bá Cách, những tin đồn lan truyền trong bộ tộc lúc trước đều là hiểu lầm.
Lúc ấy người thú giống cái rất ngạc nhiên, còn quan sát vẻ mặt của Tang Tịch một hồi. Sau khi chắc chắn bà ấy nghiêm túc, cô ta cũng không tán gẫu nữa mà cầm thảo dược lên vội vã rời khỏi nhà đá.
Tang Tịch nở nụ cười nhàn nhạt nhìn đối phương rời đi.
Hình dạng thú của người thú giống cái này là chim anh vũ, nhiều lời nhất, còn thích đến chỗ của những người thú khác để nói tám nhảm. Bà ấy nói chuyện Ngải Vi Lạp không thích Bá Cách, chưa đầy một ngày, toàn bộ bộ tộc người thú cũng sẽ biết đến việc này.
Sự thật quả nhiên cũng giống như Tang Tịch nghĩ, chỉ trong vòng một ngày, tất cả người thú trong bộ tộc Tát Đạt đều đã biết chuyện này.
Tuy nhiên có lẽ là trên đường lan truyền đã xuất hiện sai sót, “chuyện Ngải Vi Lạp thích Bá Cách là hiểu lầm” mà Tang Tịch nói ban đầu này đã biến thành “Ngải Vi Lạp không thích Bá Cách, cũng sẽ không kết thành bạn đời với Bá Cách”.
Phần lớn người thú trong bộ tộc Tát Đạt đều tin điều này, đại đa số trong đó là giống cái thích Bá Cách, muốn kết làm bạn đời với anh ta. Còn có một ít con non giống đực cũng tin, bởi vì bọn họ cũng đang thầm thích Ngải Vi Lạp, đồng thời cũng nghĩ đến khi bọn họ trưởng thành hóa hình sẽ lập tức theo đuổi cô.
Có điều cũng có người nửa tin nửa ngờ, cho rằng đây có lẽ là thủ đoạn tán tỉnh giữa Ngải Vi Lạp và Bá Cách.
Đương nhiên hai người trong cuộc đều không biết đến chuyện này.
...
Bá Cách từ bên ngoài quay về, trong tay cầm cái bọc nhỏ gói bằng lá cây.
Bá Cách vừa bước vào bộ tộc đã lập tức chú ý đến các người thú liên tục nhìn về phía mình, ánh mắt còn lộ ra vẻ kỳ lạ. Anh ta nhạy bén nhìn sang, lại thấy bọn họ vội vàng dời tầm mắt đi, không dám đối mặt với anh ta. Đợi đến khi Bá Cách thu hồi tầm mắt, lại cảm nhận được bọn họ lại lần nữa hướng ánh nhìn sang.
Có ý gì thế?
Bá Cách vốn đang bực bội lại tiếp tục quay sang nhìn, có lẽ là nhận ra tâm trạng của anh ta không tốt, những người thú kia dời tầm mắt mau chóng xoay người, không phải rời khỏi bộ tộc thì cũng trở về nhà đá của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.