Chương 4
Vân Anh
30/08/2017
Vì hôm nay là thứ 7 nên tất cả các học sinh ở trường kí túc xá chỉ học 3 tiết đầu sau đó được về nhà,nghỉ chiều và thứ 2 sẽ quay lại trường học
như bình thường.
Tuyết Nhi lấy chiếc xe đạp điện của mình ra và đi bộ trên sân trường(Trường đã cho tan học).Bên cạnh là Hải Linh đang lẽo đẽo theo sau.
- Đi mà...Tuyết Nhi , cậu cho tớ đi chơi với. Về giờ chán chết.
Nếu nhìn Hải Linh lúc này sẽ chẳng nghĩ rằng đây là đại ca khét tiếng, bởi vì nhìn Hải Linh lúc này hết sức đáng yêu.Tuyết Nhi phì cười , cốc nhẹ vào đầu Hải Linh.
-Tớ bảo rồi! Tớ không đi chơi. Tớ về nhà mà!
- Thì cho tớ về nhà cậu chơi...
Hải Linh vẫn cố chấp đáp.Tuyết Nhi dừng xe lại,giọng quả quyết.
-Không được!Giờ cậu phải về,mai chủ nhật bọn mình đi chơi,cậu xem xe nhà cậu đến đón kìa.
Vừa nói Tuyết Nhi chỉ một chiếc xe ô tô cách đấy không xa.Chẳng tí quan tâm nào đến chiếc xe,Hải Linh sáng tròn mắt.
-Cậu nói sao,chủ nhật cậu dẫn tớ đi chơi ư, tớ có nghe nhầm không,lần đầu tiên đấy nha, trước giờ toàn tớ ép cậu đi thôi à.
-Thì...thi thoảng phải đi hít thở bầu không khí trong lành chứ.
-HURE,yêu cậu nhất.
Hải Linh vui đến mức ôm chầm lấy Tuyết Nhi,cũng phải thôi rủ được mọt sách đi chơi như Tuyết Nhi là cả một điều kì diệu rồi mà đây là Tuyết Nhi rủ đi chơi, đây thật sự....là kì tích.
Đến cổng trường,Hải Linh tạm biệt Tuyết Nhi.Không ngừng nhắc đi nhắc lại mai đi chơi, đến nỗi mà Tuyết Nhi phải phì cười gõ nhẹ vào đầu cô bạn thân.
-Được rồi!Cậu về đi mai
gặp lại.
Tuyết Nhi mỉn cười nhẹ nhàng.
- Nhớ mai đấy đừng quên.
Hải Linh vẫn cố nhắc lại lần nữa sợ cô bạn thân quên hẹn.
-Rồi rồi,...,yên tâm tớ không thất hứa đâu.
-Tiểu thư Hải Linh,tình yêu của anh<3
Cả hai đều quay lại,Hải Linh chán nản xen lẫn bực tức nói.
-Thảo nào,tôi lạnh hết cả sống lưng không biết chuyện gì sắp xảy ra.Hóa ra là do ANH.ANH ĐẾN ĐÂY LÀM GÌ.CÚT NGAY CHO KHUẤT MẮT TÔI.
-Hải Linh "cưng"sao em nỡ đối xử với anh như thế, anh phải bỏ bao nhiêu công việc quan trọng để đến với em.Nỡ lòng nào em phũ phàng như thế.
Đó là Hoàng Sơn,người hàng xóm vô cùng đáng ghét..à khoan...vô vô cùng "đáng yêu" của Hải Linh.Hoàng Sơn có khuân mặt vô cùng baby, mặc dù hiên tại Hoàng Sơn 24 tuổi.Nhưng nếu bạn cứ thử đi nói thật tuổi của anh chàng này ra sẽ nhận được cái lắc đầu và nói.
-Gì cậu ta mà 24 tuổi á,là học sinh cấp 3 chứ.
Phải Hoàng Sơn sở hữu một khuân mặt hoàn mĩ baby,là khuân mặt bất cứ ai cũng sẽ nói là thanh niên17,18 body thì khỏi nói chuẩnnn..nn khỏii cần chỉnh,cao1m80.Hiện đang là giám đốc của một công ti lớn.
-Chào anh.(Tuyết Nhi lễ phép chào)
-A!Chào bé Nhi,em đang chuẩn bị về à.
-Vâng(Tuyết Nhi khẽ cười)
-Này!này!anh bận công việc vậy mà vẫn đến đón tôi lòng tốt đó tôi xin nhận giờ việc anh cần làm là ....CÚT NHANH VÀ LUÔN.
Hải linh trừng mắt lên nhìn Hoàng Sơn trong lòng nóng như lửa.
-Ui!Ui!Hải Linh"cưng"trông em tức giận thật đáng yêu,làm người ta chỉ muốn "mi" cho một cái.
-Này thì.."MI" NÀY.
Siết bàn tay thành nắm đấm ,Hải Linh lấy hết sức đấm thẳng vào mặt Hoàng Sơn. May mắn Hoàng Sơn tránh được chỉ bị sợt qua da, chứ cú đấm ấy mà thẳng mặt thì coi như xong.
Tuyết Nhi cười khổ, cặp đôi này mà gặp nhau là y có bên nóng và bên lạnh.
Hoàng Sơn giọng sụt sùi.
-Hải Linh cưng,sao em nỡ đánh anh mạnh thế.Nhỡ may sau này anh xấu trai em phải chịu tránh nhiệm đấy.Nhưng..(mắt hình trái tim)...anh thích lắm...à cái đấy có tính là"mi" không???
Nói xong,Hoàng Sơn chớp chớp đôi mắt...giả nai
-TÊN BỆNH HOẠN.
Hải Linh lập tức cho thêm Hoàng Sơn một cú đá nữa..nhưng lần này là vào ....đúng chỗ hiểm.
Khiến cho Hoàng Sơn ngã luôn, giọng run run đủ phát cho Hải Linh nghe.
- Hải...Linh...em làm vậy ..là mất giống đấy..sau này...có con là sao...cái đấy ...tại em hết...
Lần này thì miễn bàn Hoàng Sơn đã chọc đúng vào tổ ong,trên đâu Hải Linh bỗng mọc thêm hai cái sừng,nụ cười thì có thể nói ác nhất có thể..hít một hơi để lấy lại bình tĩnh,Hải Linh liền dơ chân đạp túi bụi Hoàng Sơn miệng không ngừng gầm gừ.
-Cho chết, mau chết đi cho nó đỡ chật đất!
Hai bên đường toát mồ hôi lạnh không ai dám vào can, dại gì, đang máu dồ đến não thế kia cẩn thận không nó cho một choảng là đi đời nhà ma luôn(nó ở đây là chỉ Hải Linh)
Tuyết Nhi cười,chuyện này cô gặp là bình thường, có lần Hải Linh còn đánh Hoàng Sơn tới mức phải vào viện mất mấy tháng trời,như thế này đã thấm gì.Khoác chiếc balo lên vai, leo lên xe Tuyết Nhi vẫy tay nói.
-Giao "vợ" lại cho cho anh nhé, em về trước đây.
Nóii rồi Tuyết Nhi chuồn thẳng.
- TUYẾT NHI.
Hải Linh hét lên ai oán. Ai mà ngờ cô bạn thân lại đi phản bội ủng hộ cái tên bệnh hoạn này chứ.Không thể chấp nhận được.
Nhờ ơn Tuyết Nhi mà Hoàng Sơn thoát khỏi sự tra tấn của Hải Linh.Nhưng không xi nhê. Tình yêu phải làm cho nhau đau(_ _") thì nó mới sau đậm nồng nàn được,phải có chút hương vị của cuộc sống.Đấy là quan niệm tình yêu của Hoàng Sơn.
Khẽ lồm cồm bò dậy, lấy tay phủi đi lớp bụi đường, những hạt bụi ấy như những hạt kim tuyết lấp lánh vậy,nhẹ nhàng nâng bàn tay trắng nõn như nâng một bông hoa hồng, khẽ hôn nhẹ vào đôi tay ấy.
✨Đạt chuẩn soái ca✨
Ánh mắt quyến rũ,đầy lịch lãm.Hoàng Sơn nhẹ nhàng nói.
-Anh xin đáp trả lại "mi" vừa rồi!Hải Linh cưng em có yêu anh không? em đồng ý lấy anh nhé!Ông em cũng đồng ý rồi. Ý em sao. Anh có thể chờ, em yên tâm, anh có thể đợi em đến mãi mãi về sau Hải Linh cưng của anh<3
Mọi người "ồ" lên, ai ai cũng ngưỡng mộ cô gái ấy, ước ao được như vậy và căng ai bảo ai họ cùng hô lên.
-ĐỒNG Ý ĐI!ĐỒNG Ý ĐI!
Hải Linh đỏ mặt vì...TỨC.Lại mấy cái trò ngôn tình nhạt nhẽo này. Nhếch miệng lên cười lạnh.
- HA HA, Anh chưa thấy quan tài chưa đổ lệ phải không, anh có thích xuống địa ngục không(Hải Linh gằn từng chữ).
-A!Có phải nếu xuống đấy,anh và Hải Linh cưng sẽ lạ tổ chức đám cưới linh đình ở đấy phải không?Ui Ui !Hải Linh cưng anh không ngờ em lại tình cảm thế đấy.Anh thícch lắm cứ tiếp tục phát huy.
Hoàng Sơn trả lời tỉnh bơ, thậm chí còn tỏ ra hạnh phúc nữa chứ.
-ĐỪNG CÓ MÀ ĂN DƯA BỞ!!!
Hải Linh đấm cho Hoàng Sơn túi bụi, chắc hẳn sau lần này Hoàng Sơn sẽ không ra khỏi giường một thời gian mất.Mọi người xung quanh toát mô hôi lạnh,tản dần ra.Hai bên đường liên tục có đèn flash chụp nháy liên tục. Ngày mai thể nào cũng có nhưng tin lá cải như:
-"Giám đốc Hoàng Sơn tỏ tình lần thứ n nhưng vẫn bị tiểu thư Hải Linh từ chối phũ phàng" hay..
-"Cuộc tình giữa giám đốc Hoàng Sơn và tiểu thư Hai Linh đang hồi gay cấn" hoặc..
-"Mặc dù bị từ chối nhưng giám đốc Hoàng Sơn không từ bỏ vẫn đang hâm nóng tình yêu của tiểu thư Hải Linh"...v..vv...
Tuyết Nhi lấy chiếc xe đạp điện của mình ra và đi bộ trên sân trường(Trường đã cho tan học).Bên cạnh là Hải Linh đang lẽo đẽo theo sau.
- Đi mà...Tuyết Nhi , cậu cho tớ đi chơi với. Về giờ chán chết.
Nếu nhìn Hải Linh lúc này sẽ chẳng nghĩ rằng đây là đại ca khét tiếng, bởi vì nhìn Hải Linh lúc này hết sức đáng yêu.Tuyết Nhi phì cười , cốc nhẹ vào đầu Hải Linh.
-Tớ bảo rồi! Tớ không đi chơi. Tớ về nhà mà!
- Thì cho tớ về nhà cậu chơi...
Hải Linh vẫn cố chấp đáp.Tuyết Nhi dừng xe lại,giọng quả quyết.
-Không được!Giờ cậu phải về,mai chủ nhật bọn mình đi chơi,cậu xem xe nhà cậu đến đón kìa.
Vừa nói Tuyết Nhi chỉ một chiếc xe ô tô cách đấy không xa.Chẳng tí quan tâm nào đến chiếc xe,Hải Linh sáng tròn mắt.
-Cậu nói sao,chủ nhật cậu dẫn tớ đi chơi ư, tớ có nghe nhầm không,lần đầu tiên đấy nha, trước giờ toàn tớ ép cậu đi thôi à.
-Thì...thi thoảng phải đi hít thở bầu không khí trong lành chứ.
-HURE,yêu cậu nhất.
Hải Linh vui đến mức ôm chầm lấy Tuyết Nhi,cũng phải thôi rủ được mọt sách đi chơi như Tuyết Nhi là cả một điều kì diệu rồi mà đây là Tuyết Nhi rủ đi chơi, đây thật sự....là kì tích.
Đến cổng trường,Hải Linh tạm biệt Tuyết Nhi.Không ngừng nhắc đi nhắc lại mai đi chơi, đến nỗi mà Tuyết Nhi phải phì cười gõ nhẹ vào đầu cô bạn thân.
-Được rồi!Cậu về đi mai
gặp lại.
Tuyết Nhi mỉn cười nhẹ nhàng.
- Nhớ mai đấy đừng quên.
Hải Linh vẫn cố nhắc lại lần nữa sợ cô bạn thân quên hẹn.
-Rồi rồi,...,yên tâm tớ không thất hứa đâu.
-Tiểu thư Hải Linh,tình yêu của anh<3
Cả hai đều quay lại,Hải Linh chán nản xen lẫn bực tức nói.
-Thảo nào,tôi lạnh hết cả sống lưng không biết chuyện gì sắp xảy ra.Hóa ra là do ANH.ANH ĐẾN ĐÂY LÀM GÌ.CÚT NGAY CHO KHUẤT MẮT TÔI.
-Hải Linh "cưng"sao em nỡ đối xử với anh như thế, anh phải bỏ bao nhiêu công việc quan trọng để đến với em.Nỡ lòng nào em phũ phàng như thế.
Đó là Hoàng Sơn,người hàng xóm vô cùng đáng ghét..à khoan...vô vô cùng "đáng yêu" của Hải Linh.Hoàng Sơn có khuân mặt vô cùng baby, mặc dù hiên tại Hoàng Sơn 24 tuổi.Nhưng nếu bạn cứ thử đi nói thật tuổi của anh chàng này ra sẽ nhận được cái lắc đầu và nói.
-Gì cậu ta mà 24 tuổi á,là học sinh cấp 3 chứ.
Phải Hoàng Sơn sở hữu một khuân mặt hoàn mĩ baby,là khuân mặt bất cứ ai cũng sẽ nói là thanh niên17,18 body thì khỏi nói chuẩnnn..nn khỏii cần chỉnh,cao1m80.Hiện đang là giám đốc của một công ti lớn.
-Chào anh.(Tuyết Nhi lễ phép chào)
-A!Chào bé Nhi,em đang chuẩn bị về à.
-Vâng(Tuyết Nhi khẽ cười)
-Này!này!anh bận công việc vậy mà vẫn đến đón tôi lòng tốt đó tôi xin nhận giờ việc anh cần làm là ....CÚT NHANH VÀ LUÔN.
Hải linh trừng mắt lên nhìn Hoàng Sơn trong lòng nóng như lửa.
-Ui!Ui!Hải Linh"cưng"trông em tức giận thật đáng yêu,làm người ta chỉ muốn "mi" cho một cái.
-Này thì.."MI" NÀY.
Siết bàn tay thành nắm đấm ,Hải Linh lấy hết sức đấm thẳng vào mặt Hoàng Sơn. May mắn Hoàng Sơn tránh được chỉ bị sợt qua da, chứ cú đấm ấy mà thẳng mặt thì coi như xong.
Tuyết Nhi cười khổ, cặp đôi này mà gặp nhau là y có bên nóng và bên lạnh.
Hoàng Sơn giọng sụt sùi.
-Hải Linh cưng,sao em nỡ đánh anh mạnh thế.Nhỡ may sau này anh xấu trai em phải chịu tránh nhiệm đấy.Nhưng..(mắt hình trái tim)...anh thích lắm...à cái đấy có tính là"mi" không???
Nói xong,Hoàng Sơn chớp chớp đôi mắt...giả nai
-TÊN BỆNH HOẠN.
Hải Linh lập tức cho thêm Hoàng Sơn một cú đá nữa..nhưng lần này là vào ....đúng chỗ hiểm.
Khiến cho Hoàng Sơn ngã luôn, giọng run run đủ phát cho Hải Linh nghe.
- Hải...Linh...em làm vậy ..là mất giống đấy..sau này...có con là sao...cái đấy ...tại em hết...
Lần này thì miễn bàn Hoàng Sơn đã chọc đúng vào tổ ong,trên đâu Hải Linh bỗng mọc thêm hai cái sừng,nụ cười thì có thể nói ác nhất có thể..hít một hơi để lấy lại bình tĩnh,Hải Linh liền dơ chân đạp túi bụi Hoàng Sơn miệng không ngừng gầm gừ.
-Cho chết, mau chết đi cho nó đỡ chật đất!
Hai bên đường toát mồ hôi lạnh không ai dám vào can, dại gì, đang máu dồ đến não thế kia cẩn thận không nó cho một choảng là đi đời nhà ma luôn(nó ở đây là chỉ Hải Linh)
Tuyết Nhi cười,chuyện này cô gặp là bình thường, có lần Hải Linh còn đánh Hoàng Sơn tới mức phải vào viện mất mấy tháng trời,như thế này đã thấm gì.Khoác chiếc balo lên vai, leo lên xe Tuyết Nhi vẫy tay nói.
-Giao "vợ" lại cho cho anh nhé, em về trước đây.
Nóii rồi Tuyết Nhi chuồn thẳng.
- TUYẾT NHI.
Hải Linh hét lên ai oán. Ai mà ngờ cô bạn thân lại đi phản bội ủng hộ cái tên bệnh hoạn này chứ.Không thể chấp nhận được.
Nhờ ơn Tuyết Nhi mà Hoàng Sơn thoát khỏi sự tra tấn của Hải Linh.Nhưng không xi nhê. Tình yêu phải làm cho nhau đau(_ _") thì nó mới sau đậm nồng nàn được,phải có chút hương vị của cuộc sống.Đấy là quan niệm tình yêu của Hoàng Sơn.
Khẽ lồm cồm bò dậy, lấy tay phủi đi lớp bụi đường, những hạt bụi ấy như những hạt kim tuyết lấp lánh vậy,nhẹ nhàng nâng bàn tay trắng nõn như nâng một bông hoa hồng, khẽ hôn nhẹ vào đôi tay ấy.
✨Đạt chuẩn soái ca✨
Ánh mắt quyến rũ,đầy lịch lãm.Hoàng Sơn nhẹ nhàng nói.
-Anh xin đáp trả lại "mi" vừa rồi!Hải Linh cưng em có yêu anh không? em đồng ý lấy anh nhé!Ông em cũng đồng ý rồi. Ý em sao. Anh có thể chờ, em yên tâm, anh có thể đợi em đến mãi mãi về sau Hải Linh cưng của anh<3
Mọi người "ồ" lên, ai ai cũng ngưỡng mộ cô gái ấy, ước ao được như vậy và căng ai bảo ai họ cùng hô lên.
-ĐỒNG Ý ĐI!ĐỒNG Ý ĐI!
Hải Linh đỏ mặt vì...TỨC.Lại mấy cái trò ngôn tình nhạt nhẽo này. Nhếch miệng lên cười lạnh.
- HA HA, Anh chưa thấy quan tài chưa đổ lệ phải không, anh có thích xuống địa ngục không(Hải Linh gằn từng chữ).
-A!Có phải nếu xuống đấy,anh và Hải Linh cưng sẽ lạ tổ chức đám cưới linh đình ở đấy phải không?Ui Ui !Hải Linh cưng anh không ngờ em lại tình cảm thế đấy.Anh thícch lắm cứ tiếp tục phát huy.
Hoàng Sơn trả lời tỉnh bơ, thậm chí còn tỏ ra hạnh phúc nữa chứ.
-ĐỪNG CÓ MÀ ĂN DƯA BỞ!!!
Hải Linh đấm cho Hoàng Sơn túi bụi, chắc hẳn sau lần này Hoàng Sơn sẽ không ra khỏi giường một thời gian mất.Mọi người xung quanh toát mô hôi lạnh,tản dần ra.Hai bên đường liên tục có đèn flash chụp nháy liên tục. Ngày mai thể nào cũng có nhưng tin lá cải như:
-"Giám đốc Hoàng Sơn tỏ tình lần thứ n nhưng vẫn bị tiểu thư Hải Linh từ chối phũ phàng" hay..
-"Cuộc tình giữa giám đốc Hoàng Sơn và tiểu thư Hai Linh đang hồi gay cấn" hoặc..
-"Mặc dù bị từ chối nhưng giám đốc Hoàng Sơn không từ bỏ vẫn đang hâm nóng tình yêu của tiểu thư Hải Linh"...v..vv...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.