Cos Odasaku Và Fyodor, Tôi Và Bạn Thân Xuyên Vào Bsd
Chương 38
Cầm San
14/11/2024
Thằn Lằn Đen là nhóm tấn công của Mafia Cảng chuyên xử lý những công việc đen tối nhất của tổ chức, có sức mạnh ngang tới lực lượng đặc nhiệm.
Được coi là một trong những quân bài chủ lực của Mafia Cảng, nằm dưới sự chỉ huy do Akutagawa Ryuunosuke và phụ tá của Higuchi Ichiyo cùng đội trưởng Hirotsu Ryuuro với các tiếu đoàn trưởng Tachihara Michizou và
Akutagawa Gin. (2
"Xin chào mọi người, em là Buichiro Shirase, rất vui vì làm quen, mong mọi người giúp đỡ ạ!!"
Thủ phạm khiến cho một trong những lãnh đạo của Thằn Lằn Đen - Akutagawa Ryuunosuke phải nhập viện, đang đứng trước mặt bọn họ cùng biểu cảm vui vẻ phấn khích, giống như một đứa trẻ lần đầu đi tới một nơi thú vị và có mong muốn khám phá mọi thứ. (5)
Tachihara Michizou đứng chống tay một bên giật giật khóe mắt, có lẽ, việc này đúng là một trò đùa.
Hirotsu Ryuuro nhìn thằng bé này tự giới thiệu bản thân mình không khác gì mấy nhóc tì học lớp một lần đầu làm quen với bạn bè thầy cô vậy, nếu như không phải được sự đảm bảo của hai Giám đốc Điều hành Kouyou-san và
Chuuya-san, có khi ông đã tự mình lên trên phòng làm việc của Boss và phản ánh việc Thẵn Lằn Đen là đơn vị tác chiến của Mafia Cảng chứ không phải là nơi trông trẻ rồi. (3
Mặc dù, cái tên Buichiro Shirase này nghe rất là thân thuộc.
"Được rồi, nhóc." Tachihara Michizou đi đến chỗ Shirase vỗ vai, khóe miệng nhếch lên một chút không mấy thân thiện: "Để có thể vào trong cái đội này, bất kì thành viên Mafia Cảng nào cũng phải cố gắng hết. Vậy thì hãy cho tôi biết, cậu rốt cuộc có những gì nào?" (
Có thể khiến một kẻ Akutagawa chịu đau giỏi nằm viện, thì chắc cũng chẳng phải dạng vừa.
"Tachihara, đủ rồi, thằng bé đó không có trong Thằn Lằn Đen." Hirotsu Ryuuro trầm giọng: "Chúng ta chỉ đơn giản phổ cập kiến thức về tác phong của Mafia Cảng cho thằng bé đó biết thôi, còn về phần chiến đấu thì sẽ do
Chuuya-san đảm nhiệm."
"Nhưng không phải nó thuộc quyền quản lý của chúng ta sao?" Tachihara Michirou kệch cõm nói, vỗ vai liên tục vào Shirase: "Thì thằng nhóc này cũng phải biết điều gì cần làm và không cần làm trước khi đi qua chỗ Chuuya-san chứ?"
"Vậy chúng ta sẽ đi đâu vậy ạ?"
Trước khi mùi thuốc súng giữa Hirotsu Ryuuro và Tachihara Michirou sắp bắt đầu, người kẹp giữa hai người, Shi-rase, nở một cười tươi rói như lúc giới thiệu bản thân mình.
"Hằn chúng ta sẽ có rất nhiều nơi phải đi đúng không ạ? Thật là đáng mong chờ nha!" Càng nói, Shirase càng tỏ ra phấn khích, cậu nắm chặt lấy áo của Tachihara Michirou mà hô lên: "Nó sẽ rất vui, phải không anh?" 4°
Tự nhiên đi thăm viện bảo tàng mà gặp được nhiều hướng dẫn viên có ăn mặc phong cách này, đúng là lần đầu tiên cậu được trải nghiệm đó!
Ngay tức thì, Shirase cảm giác được đang có thứ gì đó lành lạnh đang kề vào cổ mình.
"Gin. Đừng tùy tiện như vậy." Hirotsu Ryuuro liếc lạnh người đang đứng phía sau thằng nhóc tóc bạc, tay lăm le con dao, chỉ cần Shirase cựa quậy một chút thôi thì sẽ có máu chảy ra.
Gin thu hồi vũ khí của mình, ánh mắt sắt bén hơn cả con dao liếc sang Shirase, vì đang đeo mặt nạ nên không thể nhìn ra được biểu cảm trong khuôn mặt đó là gì.
Dù sao thì, cũng phải cho đối phương biết sự lợi hại của Thằn Lằn Đen chứ, phải không?
Shirase chớp chớp đôi mắt mình.
"Ngầu quá!!! Trông thật là ngầu!!!" Cậu nhìn sang người tóc dài rũ mặt đau mặt nạ với đôi mắt sáng ngời khiến đối phương nổi hết cả da gà: "Cách cầm dao của anh trông thật ngầu!! Bình thường thì em chỉ thấy người lớn cầm dao xuôi và cứ thế hạ xuống cắt xoẹt xoẹt thôi!!!" (6
"Em cũng muốn được cầm dao!! Nhưng nếu như em cầm dao thì em sẽ bị chặt hết ngón tay đó!!!" Shirase nắm lấy tay của Gin, long lanh hết cỡ: "Em cũng muốn được cầm dao ngầu như thế, hãy chỉ cho em điii!!!"
"Khoan, cho tôi dừng lại khoảng 2 giây." Tachihara Michizou nhăn mặt cắt đứt sự háo hức của Shirase: "Cái gì mà cầm dao xuôi và cứ hạ xuống cắt xoẹt xoẹt vậy?"
"Tại vì nơi em đang sống, ai cũng dùng dao như vậy hết! Lúc họ đang làm thì em phải tránh qua một bên không được lại gần, nếu không sẽ dính vết bẩn đó!"
Mỗi khi mẹ cậu đi chợ mua đồ về để nấu nướng, Shirase luôn được bố dặn là không được lại gần mẹ quá, vì có thể sẽ khiến mẹ cậu không tập trung và bị dính bẩn.
Toàn bộ người trong căn phòng đều ngây người, chẳng nhẽ thằng nhóc này từng ở trong trại vận chuyển buôn bán trái phép nội tạng con người sao?
( 5
"Được rồi, dừng ngay tại đây đi." Hirotsu Ryuuro lập tức lên tiếng, ông không muốn liên tưởng tới hình ảnh máu me mà khi con người lại giống như gia súc bị mổ để lấy nội tạng thêm lần nào nữa, nó thật sự quá là kinh dị. (3)
"Cảm ơn nhóc." Tachihara Michizou lườm nguýt Shirase một bên: "Vì đã khiến tâm trạng muốn đi ăn của tụi này bay theo chiều gió."
Có thể cười nói khi tả lại môi trường kia, xác định trăm phần trăm là thần kinh không được bình thường rồi. (3
Shirase: "...?"
Là sao vậy ta? Cậu không hiểu lắm.
"Vậy chúng ta đi chứ? Có nhiều nơi em muốn đi xem!!"
Viện bảo tàng này phải tham quan mấy ngày mới hết chứ! Nó to đến vậy cơ mà!!
"Heh, ừ, thế gì...cậu có muốn xem Thằn Lằn Đen bọn này làm nhiệm vụ không?"
Tachihara Michizou mở miệng, khuôn mặt đằm đằm lại, tràn đầy sát khí.
Hirotsu Ryuuro khoanh tay, khẽ cong cong khóe mắt: "Không tệ đâu."
"Nó sẽ rất thú vị đấy."
Không khí bên trong đều thay đối hoàn toàn, sát khí từ bọn họ tỏa ra đều ngự trị hết ở đây.
Nỗi sợ, nỗi sợ hãi.
Phải để cho thằng nhóc này thấy Thằn Lằn Đen đáng sợ tới mức nào!
Shirase: (*u*)
Thật ngầu!! Hướng dẫn viên bảo tàng luôn ngầu lòi như vậy sao?!? •)
Cuộc tấn công của Thằn Lằn Đen diễn ra một cách nhanh chóng vánh, giết hết những kẻ chống lại Mafia Cảng với tốc độ nhanh hết mức có thể, điều đó quá mức dễ dàng.
Xác người ngổn ngang, máu me tứ tung, tiếng súng rít gào, la hét thất thanh.
Điều đó quá bình thường.
Shirase một bên run run ôm miệng nhìn một màn Thằn Lằn Đen thể hiện vừa rồi, không thể không sững sờ
Ôi trời ơi, viện bảo tàng này xịn xò tới mức thuê cả diễn viên tới dàn cảnh như trong phim sao? Hiệu ứng âm thanh cũng thật là đỉnh quá đi!
Mọi người quay ra nhìn Shirase, mong chờ cái nhìn đầy hoảng sợ khiếp vía tới từ cậu nhóc cũng như cũng muốn chứng tỏ rằng Mafia Cảng là một nơi đáng sợ như thế nào, tuyệt đối không kém cạnh gì về nơi ở cũ trước kia của cậu ta, nhưng cái nhận lại được thì lại là đôi mắt bling bling long lanh hơn cả đèn treo trên cây thông Noel vào mỗi mùa Giáng Sinh khiến ai nấy trong Thằn Lằn Đen đều dựng hết tóc gáy. (
"Mọi người...đã quá vất vả rồi." (3'
Shirase không nhịn được mà ngưỡng mộ nói.
Để cho ra một sản phẩm như trong phim thế này, hẳn bọn họ đã tập dượt rất nhiều đi, cậu không nghĩ được lý do vì sao những người trong viện bảo tàng có thể yêu nghề đến mức sẵn sàng cho khách hàng của mình trải nghiệm những khung cảnh chân thật đến thế!
Mọi người trong Thằn Lằn Đen nghe được câu từ mà mà Shirase nói, không hiểu sao lại có cảm giác kì lạ, giống như là...rất dễ chịu?
Bởi vì bọn họ là Mafia Cảng, luôn hoàn thành nhiệm vụ, không hoàn thành đồng nghĩa việc phải nhận lấy cái chết, đó rõ ràng là một điều đương nhiên.
Làm việc cống hiến hết sức mình cho Mafia Cảng, đó chính là nghĩa vụ của bọn họ.
Những câu như giỏi thật, làm tốt lắm, đúng là Thằn Lằn Đen, bọn họ đã nghe nhiều, còn lời của Shirase, thì đúng thật là lần đầu tiên.
Vì họ là con người, cũng đều sẽ có nồi vất vả riêng.
Là con người, ai cũng cần đến sự an ủi.
Chỉ là không thể ngờ, sự an ủi tưởng chừng như không có trọng lượng gì nhiều nhưng lại khiến ai cũng cảm thấy nhẹ nhõm, có thể tới từ một thằng nhóc trông ngốc nghếch đến vậy.
Một đứa như vậy ở bên cạnh, cho dù thế giới trở nên kinh khủng đến đâu, có lẽ cũng không tệ lắm. C
"Này! Có muốn đi ăn không!! Tôi biết một nơi rất ngon đó!!"
Tachihara Michizou đi tới vỗ mạnh vào vai Shirase mà nói, khuôn mặt của anh đã trở nên thỏa mái rất là nhiều so với lần đầu cậu gặp.
"Chúng ta phải làm một bữa để chào mừng người mới tới Mafia Cảng chứ!!"
Gin khoanh tay, khẽ gật đầu, tỏ ý đồng tình.
"Dù sao thì, mọi người sau khi làm việc sẽ đều trở nên rất đói sao?" Hirotsu Ryuuro hút một điếu thuốc khẽ nhún vai: "Giao cho bên dọn dẹp lo đi, chúng ta đi thôi."
Shirase: "..?"
Hơi lạ nha, sao ai nấy đề trông hồ hởi hết vậy? Vừa nãy còn làm mặt nghiêm túc ngầu ngầu các thứ mà?
Được coi là một trong những quân bài chủ lực của Mafia Cảng, nằm dưới sự chỉ huy do Akutagawa Ryuunosuke và phụ tá của Higuchi Ichiyo cùng đội trưởng Hirotsu Ryuuro với các tiếu đoàn trưởng Tachihara Michizou và
Akutagawa Gin. (2
"Xin chào mọi người, em là Buichiro Shirase, rất vui vì làm quen, mong mọi người giúp đỡ ạ!!"
Thủ phạm khiến cho một trong những lãnh đạo của Thằn Lằn Đen - Akutagawa Ryuunosuke phải nhập viện, đang đứng trước mặt bọn họ cùng biểu cảm vui vẻ phấn khích, giống như một đứa trẻ lần đầu đi tới một nơi thú vị và có mong muốn khám phá mọi thứ. (5)
Tachihara Michizou đứng chống tay một bên giật giật khóe mắt, có lẽ, việc này đúng là một trò đùa.
Hirotsu Ryuuro nhìn thằng bé này tự giới thiệu bản thân mình không khác gì mấy nhóc tì học lớp một lần đầu làm quen với bạn bè thầy cô vậy, nếu như không phải được sự đảm bảo của hai Giám đốc Điều hành Kouyou-san và
Chuuya-san, có khi ông đã tự mình lên trên phòng làm việc của Boss và phản ánh việc Thẵn Lằn Đen là đơn vị tác chiến của Mafia Cảng chứ không phải là nơi trông trẻ rồi. (3
Mặc dù, cái tên Buichiro Shirase này nghe rất là thân thuộc.
"Được rồi, nhóc." Tachihara Michizou đi đến chỗ Shirase vỗ vai, khóe miệng nhếch lên một chút không mấy thân thiện: "Để có thể vào trong cái đội này, bất kì thành viên Mafia Cảng nào cũng phải cố gắng hết. Vậy thì hãy cho tôi biết, cậu rốt cuộc có những gì nào?" (
Có thể khiến một kẻ Akutagawa chịu đau giỏi nằm viện, thì chắc cũng chẳng phải dạng vừa.
"Tachihara, đủ rồi, thằng bé đó không có trong Thằn Lằn Đen." Hirotsu Ryuuro trầm giọng: "Chúng ta chỉ đơn giản phổ cập kiến thức về tác phong của Mafia Cảng cho thằng bé đó biết thôi, còn về phần chiến đấu thì sẽ do
Chuuya-san đảm nhiệm."
"Nhưng không phải nó thuộc quyền quản lý của chúng ta sao?" Tachihara Michirou kệch cõm nói, vỗ vai liên tục vào Shirase: "Thì thằng nhóc này cũng phải biết điều gì cần làm và không cần làm trước khi đi qua chỗ Chuuya-san chứ?"
"Vậy chúng ta sẽ đi đâu vậy ạ?"
Trước khi mùi thuốc súng giữa Hirotsu Ryuuro và Tachihara Michirou sắp bắt đầu, người kẹp giữa hai người, Shi-rase, nở một cười tươi rói như lúc giới thiệu bản thân mình.
"Hằn chúng ta sẽ có rất nhiều nơi phải đi đúng không ạ? Thật là đáng mong chờ nha!" Càng nói, Shirase càng tỏ ra phấn khích, cậu nắm chặt lấy áo của Tachihara Michirou mà hô lên: "Nó sẽ rất vui, phải không anh?" 4°
Tự nhiên đi thăm viện bảo tàng mà gặp được nhiều hướng dẫn viên có ăn mặc phong cách này, đúng là lần đầu tiên cậu được trải nghiệm đó!
Ngay tức thì, Shirase cảm giác được đang có thứ gì đó lành lạnh đang kề vào cổ mình.
"Gin. Đừng tùy tiện như vậy." Hirotsu Ryuuro liếc lạnh người đang đứng phía sau thằng nhóc tóc bạc, tay lăm le con dao, chỉ cần Shirase cựa quậy một chút thôi thì sẽ có máu chảy ra.
Gin thu hồi vũ khí của mình, ánh mắt sắt bén hơn cả con dao liếc sang Shirase, vì đang đeo mặt nạ nên không thể nhìn ra được biểu cảm trong khuôn mặt đó là gì.
Dù sao thì, cũng phải cho đối phương biết sự lợi hại của Thằn Lằn Đen chứ, phải không?
Shirase chớp chớp đôi mắt mình.
"Ngầu quá!!! Trông thật là ngầu!!!" Cậu nhìn sang người tóc dài rũ mặt đau mặt nạ với đôi mắt sáng ngời khiến đối phương nổi hết cả da gà: "Cách cầm dao của anh trông thật ngầu!! Bình thường thì em chỉ thấy người lớn cầm dao xuôi và cứ thế hạ xuống cắt xoẹt xoẹt thôi!!!" (6
"Em cũng muốn được cầm dao!! Nhưng nếu như em cầm dao thì em sẽ bị chặt hết ngón tay đó!!!" Shirase nắm lấy tay của Gin, long lanh hết cỡ: "Em cũng muốn được cầm dao ngầu như thế, hãy chỉ cho em điii!!!"
"Khoan, cho tôi dừng lại khoảng 2 giây." Tachihara Michizou nhăn mặt cắt đứt sự háo hức của Shirase: "Cái gì mà cầm dao xuôi và cứ hạ xuống cắt xoẹt xoẹt vậy?"
"Tại vì nơi em đang sống, ai cũng dùng dao như vậy hết! Lúc họ đang làm thì em phải tránh qua một bên không được lại gần, nếu không sẽ dính vết bẩn đó!"
Mỗi khi mẹ cậu đi chợ mua đồ về để nấu nướng, Shirase luôn được bố dặn là không được lại gần mẹ quá, vì có thể sẽ khiến mẹ cậu không tập trung và bị dính bẩn.
Toàn bộ người trong căn phòng đều ngây người, chẳng nhẽ thằng nhóc này từng ở trong trại vận chuyển buôn bán trái phép nội tạng con người sao?
( 5
"Được rồi, dừng ngay tại đây đi." Hirotsu Ryuuro lập tức lên tiếng, ông không muốn liên tưởng tới hình ảnh máu me mà khi con người lại giống như gia súc bị mổ để lấy nội tạng thêm lần nào nữa, nó thật sự quá là kinh dị. (3)
"Cảm ơn nhóc." Tachihara Michizou lườm nguýt Shirase một bên: "Vì đã khiến tâm trạng muốn đi ăn của tụi này bay theo chiều gió."
Có thể cười nói khi tả lại môi trường kia, xác định trăm phần trăm là thần kinh không được bình thường rồi. (3
Shirase: "...?"
Là sao vậy ta? Cậu không hiểu lắm.
"Vậy chúng ta đi chứ? Có nhiều nơi em muốn đi xem!!"
Viện bảo tàng này phải tham quan mấy ngày mới hết chứ! Nó to đến vậy cơ mà!!
"Heh, ừ, thế gì...cậu có muốn xem Thằn Lằn Đen bọn này làm nhiệm vụ không?"
Tachihara Michizou mở miệng, khuôn mặt đằm đằm lại, tràn đầy sát khí.
Hirotsu Ryuuro khoanh tay, khẽ cong cong khóe mắt: "Không tệ đâu."
"Nó sẽ rất thú vị đấy."
Không khí bên trong đều thay đối hoàn toàn, sát khí từ bọn họ tỏa ra đều ngự trị hết ở đây.
Nỗi sợ, nỗi sợ hãi.
Phải để cho thằng nhóc này thấy Thằn Lằn Đen đáng sợ tới mức nào!
Shirase: (*u*)
Thật ngầu!! Hướng dẫn viên bảo tàng luôn ngầu lòi như vậy sao?!? •)
Cuộc tấn công của Thằn Lằn Đen diễn ra một cách nhanh chóng vánh, giết hết những kẻ chống lại Mafia Cảng với tốc độ nhanh hết mức có thể, điều đó quá mức dễ dàng.
Xác người ngổn ngang, máu me tứ tung, tiếng súng rít gào, la hét thất thanh.
Điều đó quá bình thường.
Shirase một bên run run ôm miệng nhìn một màn Thằn Lằn Đen thể hiện vừa rồi, không thể không sững sờ
Ôi trời ơi, viện bảo tàng này xịn xò tới mức thuê cả diễn viên tới dàn cảnh như trong phim sao? Hiệu ứng âm thanh cũng thật là đỉnh quá đi!
Mọi người quay ra nhìn Shirase, mong chờ cái nhìn đầy hoảng sợ khiếp vía tới từ cậu nhóc cũng như cũng muốn chứng tỏ rằng Mafia Cảng là một nơi đáng sợ như thế nào, tuyệt đối không kém cạnh gì về nơi ở cũ trước kia của cậu ta, nhưng cái nhận lại được thì lại là đôi mắt bling bling long lanh hơn cả đèn treo trên cây thông Noel vào mỗi mùa Giáng Sinh khiến ai nấy trong Thằn Lằn Đen đều dựng hết tóc gáy. (
"Mọi người...đã quá vất vả rồi." (3'
Shirase không nhịn được mà ngưỡng mộ nói.
Để cho ra một sản phẩm như trong phim thế này, hẳn bọn họ đã tập dượt rất nhiều đi, cậu không nghĩ được lý do vì sao những người trong viện bảo tàng có thể yêu nghề đến mức sẵn sàng cho khách hàng của mình trải nghiệm những khung cảnh chân thật đến thế!
Mọi người trong Thằn Lằn Đen nghe được câu từ mà mà Shirase nói, không hiểu sao lại có cảm giác kì lạ, giống như là...rất dễ chịu?
Bởi vì bọn họ là Mafia Cảng, luôn hoàn thành nhiệm vụ, không hoàn thành đồng nghĩa việc phải nhận lấy cái chết, đó rõ ràng là một điều đương nhiên.
Làm việc cống hiến hết sức mình cho Mafia Cảng, đó chính là nghĩa vụ của bọn họ.
Những câu như giỏi thật, làm tốt lắm, đúng là Thằn Lằn Đen, bọn họ đã nghe nhiều, còn lời của Shirase, thì đúng thật là lần đầu tiên.
Vì họ là con người, cũng đều sẽ có nồi vất vả riêng.
Là con người, ai cũng cần đến sự an ủi.
Chỉ là không thể ngờ, sự an ủi tưởng chừng như không có trọng lượng gì nhiều nhưng lại khiến ai cũng cảm thấy nhẹ nhõm, có thể tới từ một thằng nhóc trông ngốc nghếch đến vậy.
Một đứa như vậy ở bên cạnh, cho dù thế giới trở nên kinh khủng đến đâu, có lẽ cũng không tệ lắm. C
"Này! Có muốn đi ăn không!! Tôi biết một nơi rất ngon đó!!"
Tachihara Michizou đi tới vỗ mạnh vào vai Shirase mà nói, khuôn mặt của anh đã trở nên thỏa mái rất là nhiều so với lần đầu cậu gặp.
"Chúng ta phải làm một bữa để chào mừng người mới tới Mafia Cảng chứ!!"
Gin khoanh tay, khẽ gật đầu, tỏ ý đồng tình.
"Dù sao thì, mọi người sau khi làm việc sẽ đều trở nên rất đói sao?" Hirotsu Ryuuro hút một điếu thuốc khẽ nhún vai: "Giao cho bên dọn dẹp lo đi, chúng ta đi thôi."
Shirase: "..?"
Hơi lạ nha, sao ai nấy đề trông hồ hởi hết vậy? Vừa nãy còn làm mặt nghiêm túc ngầu ngầu các thứ mà?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.