Chương 108: Anh không nuôi nổi tôi? (1)
Thập Nguyệt Sơ
03/07/2018
Minh Dạ nhướng mắt, trên mặt hiện lên vẻ không tin, hơi chột dạ nghĩ:
trên đời này ai dám dạy dỗ anh, người phụ nữ dám dạy dỗ anh còn chưa
sinh ra đâu.
Đúng lúc này, trước mắt lại lắc lư hiện ra một đôi chăn trắng nõn xinh xăn, một chân một chân dẫm lên người anh, như đang đốt lửa, khiến anh bắt đầu cảm thấy máu nóng sôi sục.
Minh Dạ nằm ngửa trên ghế sofa che mắt, ngón tay xoa xát gò má, lại nghĩ đến một màn trong Phong Hương Viên.
Cô kiễng chân, nhẹ nhàng hôn lên gò má anh, môi mềm như vậy, dịu dàng như vậy...
Cười khổ một tiếng, đêm nay, xem ra sẽ khó ngủ đây.
Tới cùng là từ lúc nào, mỗi một vẻ mặt của cô cũng trở nên sinh động như vậy? Bắt đầu từ lúc nào, cô đã không đáng ghét nữa?
.........
Ngược lại, đêm nay, Lan San ngủ vô cùng ngon, vừa ngủ vừa nghĩ đến tấm thẻ trong ví tiền của mình.
Còn có một đống tiền giấy màu đỏ, trong lòng cô có một con chim nhỏ nóng lòng muốn bay.
Quả nhiên quyết định lúc trước của cô là đúng, không thể làm trái lời cậu Minh.
Toàn bộ tài sản đều là của anh, cô chỉ là một người mẹ kế bị coi thường, nếu không ôm chặt đùi của anh, đâu còn đường nào sống.
Nhìn hoàn cảnh bây giờ xem, cậu chủ không làm khó dễ, thấy mình cũng không ra tay rút súng.
Với lại, ngẫu nhiên cô còn có thể đùa giỡn trai đẹp, cuộc sống này tốt đẹp cỡ nào chứ!
.........
Người hầu trong nhà họ Minh giờ đã quen với Lan San hiện tại, vô cùng thích ‘bà chủ mới’ không kiêu căng, dáng vẻ rất xinh đẹp, còn hay cười tít mắt nữa.
Quản gia già phát hiện, căn nhà lớn lạnh lẽo này, lần đầu tiên có hơi người.
Hiện giờ ngẫu nhiên Minh Dạ cũng sẽ trở về một lần, chỉ là mỗi lần trở về sẽ không ở lại lâu lắm.
Có khi ở lại một đêm, ngày hôm sau đi ngay, có lúc chỉ ăn bữa cơm rồi đi, giống như nơi này chỉ là khách sạn.
Khoảng cách giữa Lan San và anh, luôn luôn không xa không gần, cô cũng không làm bất kì hành động mờ ám nào với Minh Dạ.
Cô đã biết rất rõ ràng vị trí của mình, mờ ám cũng có thể, nhưng không thể tùy tiện.
Có thể làm nũng, nhưng mà không thể quá, không thể liên tiếp đụng vào vảy ngược của anh.
Người đàn ông kia sẽ không vĩnh viễn bao dung cho sự kiêu căng của cô, một hai lần còn có thể, thời gian dài sẽ chán ghét.
Đúng lúc này, trước mắt lại lắc lư hiện ra một đôi chăn trắng nõn xinh xăn, một chân một chân dẫm lên người anh, như đang đốt lửa, khiến anh bắt đầu cảm thấy máu nóng sôi sục.
Minh Dạ nằm ngửa trên ghế sofa che mắt, ngón tay xoa xát gò má, lại nghĩ đến một màn trong Phong Hương Viên.
Cô kiễng chân, nhẹ nhàng hôn lên gò má anh, môi mềm như vậy, dịu dàng như vậy...
Cười khổ một tiếng, đêm nay, xem ra sẽ khó ngủ đây.
Tới cùng là từ lúc nào, mỗi một vẻ mặt của cô cũng trở nên sinh động như vậy? Bắt đầu từ lúc nào, cô đã không đáng ghét nữa?
.........
Ngược lại, đêm nay, Lan San ngủ vô cùng ngon, vừa ngủ vừa nghĩ đến tấm thẻ trong ví tiền của mình.
Còn có một đống tiền giấy màu đỏ, trong lòng cô có một con chim nhỏ nóng lòng muốn bay.
Quả nhiên quyết định lúc trước của cô là đúng, không thể làm trái lời cậu Minh.
Toàn bộ tài sản đều là của anh, cô chỉ là một người mẹ kế bị coi thường, nếu không ôm chặt đùi của anh, đâu còn đường nào sống.
Nhìn hoàn cảnh bây giờ xem, cậu chủ không làm khó dễ, thấy mình cũng không ra tay rút súng.
Với lại, ngẫu nhiên cô còn có thể đùa giỡn trai đẹp, cuộc sống này tốt đẹp cỡ nào chứ!
.........
Người hầu trong nhà họ Minh giờ đã quen với Lan San hiện tại, vô cùng thích ‘bà chủ mới’ không kiêu căng, dáng vẻ rất xinh đẹp, còn hay cười tít mắt nữa.
Quản gia già phát hiện, căn nhà lớn lạnh lẽo này, lần đầu tiên có hơi người.
Hiện giờ ngẫu nhiên Minh Dạ cũng sẽ trở về một lần, chỉ là mỗi lần trở về sẽ không ở lại lâu lắm.
Có khi ở lại một đêm, ngày hôm sau đi ngay, có lúc chỉ ăn bữa cơm rồi đi, giống như nơi này chỉ là khách sạn.
Khoảng cách giữa Lan San và anh, luôn luôn không xa không gần, cô cũng không làm bất kì hành động mờ ám nào với Minh Dạ.
Cô đã biết rất rõ ràng vị trí của mình, mờ ám cũng có thể, nhưng không thể tùy tiện.
Có thể làm nũng, nhưng mà không thể quá, không thể liên tiếp đụng vào vảy ngược của anh.
Người đàn ông kia sẽ không vĩnh viễn bao dung cho sự kiêu căng của cô, một hai lần còn có thể, thời gian dài sẽ chán ghét.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.