Chương 86
Ngư Mộ Diêu
11/11/2020
Năm năm trước, khi Tác Baker đột nhiên xuất hiện ở trước mắt hắn, không thể phủ nhận, người tỉnh táo như hắn cũng phải ngẩn người, không phải bởi vì năng lực thần bí của y, mà là vì dung mạo tuyệt sắc của y khiến hắn phải giật mình, loại vẻ đẹp này dường như không thuộc về cái thế giới này.
“Thần sẽ giúp người có được toàn bộ Ai Cập!” Còn nhớ đây là câu nói đầu tiên y nói với hắn.
Hắn cũng không có hoài nghi qua lời hứa của y, bởi vì thời gian sau Tác Baker đã dùng hành động chứng minh sự trung thành đối với hắn, hắn nói cái gì y đều nghe nấy, bất kể là nhiệm vụ nhiều đến không thể hoàn thành hết y đều bất nghĩa bất dung từ từ mà làm, có đôi khi thậm chí chính hắn cũng thừa nhận hắn không có đạo lý mà đưa ra những yêu cầu hà khắc với y. Trừ lần đó ra, hắn cũng là không gây khó dễ cho y nữa, vì y biết cách ăn nói cũng như làm thế nào để lấy lòng hắn.
Y đến từ ở đâu? Năng lực kỳ lạ của y là từ đâu mà có? Những vấn đề này Mông Nạp Hughes chưa từng tìm tòi nghiên cứu qua, bởi vì đáp án của những vấn đề này với hắn mà nói căn bản một chút ý nghĩa cũng không có, thứ hắn muốn là năng lực và sự trung thành, mà Tác Baker hoàn toàn phù hợp hai điểm này.
Nhưng mà chỉ có duy nhất một nghi vấn mà hắn vạn phần khó hiểu chính là Tác Baker rất thần phục với dụng ý của hắn, vì mệnh lệnh của hắn thậm chí có thể xông pha khói lửa, Mông Nạp Hughes không cho rằng trên đời này không có cái gì là cho không cả.
Chính hắn cũng đã từng vô số lần hỏi qua y vấn đề này: “Tác Baker, ngươi làm như thế đến cùng là vì cái gì?”
Mà câu trả lời của hắn luôn luôn là “Thần yêu người!”
Yêu… Là thứ vật hư ảo sao, hắn rất hoài nghi tình cảm của mình ở bên trong có phải hay không là đồ vật, nếu như không phải Tác Baker nói cho hắn biết…, có lẽ hắn sẽ không biết đời này còn có cái chữ yêu này, thật không biết loại đồ vật này dùng để làm gì? (Đại loại là anh Mông hỏng biết yêu là gì:v)
Từ nhỏ đến lớn trong mắt của hắn cũng chỉ có quyền thế và năng lực, có được toàn bộ Ai Cập là nguyện vọng của hắn bấy lâu nay, duy nhất chỉ có quyền lực mới có thể có tất cả, đây đại khái là bệnh chung của cả gia tộc hắn! Mặc dù hắn đã có nhiều thê thiếp nhưng hắn chưa từng nghĩ đến chữ ‘Yêu’, huống chi hai nam nhân có thể yêu sao? Thật sự là buồn cười, cùng nhau có lợi là được rồi.
Hắn thật sự không rõ trong nội tâm Tác Baker đang suy nghĩ cái gì, chẳng lẽ y vì hắn làm nhiều chuyện như thế, mục đích chỉ là vì muốn có được tình yêu của hắn? Loại yêu cầu quái dị đến nay hắn đều cảm thấy vớ vẩn cộng thêm không cách nào hiểu được.
Cũng may Tác Baker đích thật là một người có thể trợ giúp hắn hoàn thành nghiệp lớn, mặc dù điều này phải chờ hơi lâu một chút, nhưng mà chí ít đều đáng giá, hiện tại toàn bộ thời cuộc Ai Cập mặc dù bên ngoài rất bình tĩnh, kì thực bên trong đã bắt đầu tan rã, chỉ cần Vương triều Oropesa Seth triệt để bị diệt.
Vừa nghĩ tới chính mình cuối cùng cũng có thể hoàn thành nguyện vọng Mông Nạp Hughes không tự chủ được mà kéo ra một cười tràn đầy tự tin, mà mỉm cười còn chưa tới hai giây liền biến mất, mà nguyên nhân là vì Tác Baker nghe thấy mệnh lệnh của hắn nhưng lại không làm.
“Tác Baker, ta nói cái gì chẳng lẽ ngươi không nghe thấy sao?” Mông nạp Hughes một tay chống lấy cằm, yên lặng nhìn kỹ lấy Tác Baker, chọn âm điệu cao nói.
“Tác Baker nghe thấy, chỉ là thần cảm thấy điều này không có gì quan trọng, cách ăn mặc này đã trở thành thói quen của thần, huống hồ nó cũng không cản trở chúng ta nói chuyện không phải sao?” Tác Baker lạnh nhạt nói, chung thủy không chấp hành mệnh lệnh của Mông Nạp Hughes.
“Ngươi từ lúc nào học được việc cải lời của ta vậy Tác Baker xinh đẹp?” Tròng mắt Mông Nạp Hughes lợi hại hiện lên một tia hàn quang không dễ dàng phát hiện, tiếng nói trầm thấp không có bất kỳ chấn động, làm cho người ta một loại cảm giác không rét mà run…
Tác Baker biết rõ Mông Nạp Hughes tức giận rồi, đúng! Hắn tất nhiên phải giận rồi, đây chính lần thứ nhất y làm trái mệnh lệnh của hắn! Hắn tức giận là chuyện đương nhiên, chỉ là hắn rất bình tỉnh hắn sẽ không dễ dàng để tình cảm của mình bộc lộ ra bên ngoài, bởi vì hắn cho rằng như vậy sẽ bị người khác phát hiện được nhược điểm của hắn.
“Thần sẽ giúp người có được toàn bộ Ai Cập!” Còn nhớ đây là câu nói đầu tiên y nói với hắn.
Hắn cũng không có hoài nghi qua lời hứa của y, bởi vì thời gian sau Tác Baker đã dùng hành động chứng minh sự trung thành đối với hắn, hắn nói cái gì y đều nghe nấy, bất kể là nhiệm vụ nhiều đến không thể hoàn thành hết y đều bất nghĩa bất dung từ từ mà làm, có đôi khi thậm chí chính hắn cũng thừa nhận hắn không có đạo lý mà đưa ra những yêu cầu hà khắc với y. Trừ lần đó ra, hắn cũng là không gây khó dễ cho y nữa, vì y biết cách ăn nói cũng như làm thế nào để lấy lòng hắn.
Y đến từ ở đâu? Năng lực kỳ lạ của y là từ đâu mà có? Những vấn đề này Mông Nạp Hughes chưa từng tìm tòi nghiên cứu qua, bởi vì đáp án của những vấn đề này với hắn mà nói căn bản một chút ý nghĩa cũng không có, thứ hắn muốn là năng lực và sự trung thành, mà Tác Baker hoàn toàn phù hợp hai điểm này.
Nhưng mà chỉ có duy nhất một nghi vấn mà hắn vạn phần khó hiểu chính là Tác Baker rất thần phục với dụng ý của hắn, vì mệnh lệnh của hắn thậm chí có thể xông pha khói lửa, Mông Nạp Hughes không cho rằng trên đời này không có cái gì là cho không cả.
Chính hắn cũng đã từng vô số lần hỏi qua y vấn đề này: “Tác Baker, ngươi làm như thế đến cùng là vì cái gì?”
Mà câu trả lời của hắn luôn luôn là “Thần yêu người!”
Yêu… Là thứ vật hư ảo sao, hắn rất hoài nghi tình cảm của mình ở bên trong có phải hay không là đồ vật, nếu như không phải Tác Baker nói cho hắn biết…, có lẽ hắn sẽ không biết đời này còn có cái chữ yêu này, thật không biết loại đồ vật này dùng để làm gì? (Đại loại là anh Mông hỏng biết yêu là gì:v)
Từ nhỏ đến lớn trong mắt của hắn cũng chỉ có quyền thế và năng lực, có được toàn bộ Ai Cập là nguyện vọng của hắn bấy lâu nay, duy nhất chỉ có quyền lực mới có thể có tất cả, đây đại khái là bệnh chung của cả gia tộc hắn! Mặc dù hắn đã có nhiều thê thiếp nhưng hắn chưa từng nghĩ đến chữ ‘Yêu’, huống chi hai nam nhân có thể yêu sao? Thật sự là buồn cười, cùng nhau có lợi là được rồi.
Hắn thật sự không rõ trong nội tâm Tác Baker đang suy nghĩ cái gì, chẳng lẽ y vì hắn làm nhiều chuyện như thế, mục đích chỉ là vì muốn có được tình yêu của hắn? Loại yêu cầu quái dị đến nay hắn đều cảm thấy vớ vẩn cộng thêm không cách nào hiểu được.
Cũng may Tác Baker đích thật là một người có thể trợ giúp hắn hoàn thành nghiệp lớn, mặc dù điều này phải chờ hơi lâu một chút, nhưng mà chí ít đều đáng giá, hiện tại toàn bộ thời cuộc Ai Cập mặc dù bên ngoài rất bình tĩnh, kì thực bên trong đã bắt đầu tan rã, chỉ cần Vương triều Oropesa Seth triệt để bị diệt.
Vừa nghĩ tới chính mình cuối cùng cũng có thể hoàn thành nguyện vọng Mông Nạp Hughes không tự chủ được mà kéo ra một cười tràn đầy tự tin, mà mỉm cười còn chưa tới hai giây liền biến mất, mà nguyên nhân là vì Tác Baker nghe thấy mệnh lệnh của hắn nhưng lại không làm.
“Tác Baker, ta nói cái gì chẳng lẽ ngươi không nghe thấy sao?” Mông nạp Hughes một tay chống lấy cằm, yên lặng nhìn kỹ lấy Tác Baker, chọn âm điệu cao nói.
“Tác Baker nghe thấy, chỉ là thần cảm thấy điều này không có gì quan trọng, cách ăn mặc này đã trở thành thói quen của thần, huống hồ nó cũng không cản trở chúng ta nói chuyện không phải sao?” Tác Baker lạnh nhạt nói, chung thủy không chấp hành mệnh lệnh của Mông Nạp Hughes.
“Ngươi từ lúc nào học được việc cải lời của ta vậy Tác Baker xinh đẹp?” Tròng mắt Mông Nạp Hughes lợi hại hiện lên một tia hàn quang không dễ dàng phát hiện, tiếng nói trầm thấp không có bất kỳ chấn động, làm cho người ta một loại cảm giác không rét mà run…
Tác Baker biết rõ Mông Nạp Hughes tức giận rồi, đúng! Hắn tất nhiên phải giận rồi, đây chính lần thứ nhất y làm trái mệnh lệnh của hắn! Hắn tức giận là chuyện đương nhiên, chỉ là hắn rất bình tỉnh hắn sẽ không dễ dàng để tình cảm của mình bộc lộ ra bên ngoài, bởi vì hắn cho rằng như vậy sẽ bị người khác phát hiện được nhược điểm của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.