Cuồng Ma Tà Hoàng: Thần Phi Nghịch Thiên Hạ
Chương 19: Ai dám bắt nạt nàng (3)
Son Môi Đường
31/05/2016
Ánh sáng hồng kiếm này tuy rằng cô độc nhưng lại tỏa ra khí thế kiên quyết ngông cuồng.
Cái này chính là do lúc nàng lên cấp năm hỏa linh sư và cấp sáu thủy linh sư thì phát hiện ra bí mật kia trong người.
Thanh kiếm này, đột nhiên thức tỉnh mà không có bất kỳ dấu hiệu gì, cứ như thế miễn cưỡng tồn tại trong cơ thể nàng, tuy không nhìn thấy, nhưng lại thực sự cảm nhận được sự tồn tại của nó ở nơi đó.
Rõ ràng nàng cảm giác được, mỗi khi linh lực nàng lên cấp, thì uy lực của nó cũng không ngừng mà tăng lên.
“Thần khí?” Tất cả mọi người ở đây đều không nhịn được mà kinh ngạc thốt lên.
Nếu không phải thần khí thì nó làm sao khiến người ta không nhịn được mà thuần phục sức mạnh.
Binh khí cũng có phân đẳng cấp, có linh khí, thánh linh khí, thánh khí cùng thần khí, mỗi đẳng cấp linh khí lại phân ra bốn cấp bậc, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm cùng cực phẩm. Trong truyền thuyết, bên trên thần kí còn có binh khí còn lợi hại hơn, nhưng đến cùng có bao nhiêu đẳng cấp, người đời cũng không rõ. | Ngoz: Ta sẽ bị điên vì cái đống đẳng cấp này, truyện gì mà chậm như rùa vậy nè.
Ở đại lục Thánh La, thần khí vốn hiếm thấy, huống chi là bên trên thần khí mạnh mẽ, cho nên đối với loại thần kỳ trong truyền thuyết kia, cho dù có một đống ở trước mặt người đời, cũng rất ít người có thể nhận biết được cấp bậc của nó.
“Cẩn thận.” Một giọng nói nhắc nhở trầm thấp, trên thân nam nhân thô lỗ là chín đạo vòng sáng hở lớn màu đỏ.
“Có điều cũng chỉ là một linh sư cấp chín nho nhỏ thôi.” Tà Hoàng vung quang kiếm màu đỏ trong tay, quang kiếm màu đỏ đột nhiên hiện ra ánh sáng màu đỏ chói mắt.
“Lôi linh, phá.” Một lôi linh sư cấp chín khác giương cao, từ trên trời đánh xuống mấy đạo lôi điện, một quả cầu đầy lôi điện từ trên không rơi xuống đây bổ về phía người Tà Hoàng.
Tốc độ của tia chớp mãnh liệt, thế tiến công ác liệt, Tà Hoàng không thể tránh khỏi, chỉ giơ được kiếm đón lấy, tất nhiên tuy thần khí vô cùng uy lực, nhưng có điều Tà Hoàng mới chỉ là linh sư cấp bảy, căn bản không thể phát huy ra thực lực chân chính của nó.
Quang kiếm cùng sấm sét chạm vào nhau, tạo nên một tiếng va chạm chói tai, Tà Hoàng chỉ cảm thấy cổ tay mình giống như bị đánh nát, tạo nên tiếng vang lanh lảnh.
Hỏa linh sư cấp chín chặt chẽ tấn công, khí thế đến như rồng lửa đồng thời ngăn trở sấm sét trên người Tà Hoàng, nhả ra một ánh lửa to cực nóng, đem Tà Hoàng vây quanh hoàn toàn.
Tà Hoàng kêu gào một tiếng, trong khoảnh khắc thủy linh lực hóa thành thanh kiếm lớn chọc trời, mang theo khí thế hủy diệt từ địa ngục, ở giữa rồng lửa bảy tấc. | Ngoz: Ta bó tay đoạn này, chém gió siêu cấp đấy.
Sấm sét vẫn xông thẳng vào mà không hạ xuống, tàn phá hủy hoại thân thể nho nhỏ yếu kém kia.
“Hí.” Tà Hoàng bị một tia chớp bổ trúng phía sau lưng, sắc mặt càng ngày càng trắng bệt, trên trán mồ hôi tỉ mỉ tuôn ra, từng giọt từng giọt nhỏ chừng hạt đậu, theo gò má non nớt chảy xuống.
Quang kiếm hình như cảm nhận được Tà Hoàng không thể chịu được, đau thương run rẩy vang lên. Sau đó tay phải run rẩy của Tà Hoàng tránh thoát, xông thẳng lên trời mây sau đó rơi xuống, một phần sa xuống, trong nháy mắt thể tích tăng lớn.
Mang theo khí thế áo đảo, sâu xa rơi vào trong lòng của mỗi người.
Đây tuyệt đối là sức mạnh quan sát chúng sinh…
Quang kiếm rơi xuống đất, hình thành hai tia sáng vòng tròn, mang theo khí tức phá hủy thế gian vạn vật, tàn nhẫn mà bổ vào vòng tròn phòng hộ trên hai kẻ linh sư cấp chín.
Vòng tròn phòng hộ của hai linh sư cấp chín cứ như thế bị đánh tan dễ dàng như ăn cháo, hai cái trán của hai người mơ hồ đau đớn, tinh thần lực lượng bị tổn thất lớn.
Thần khí đều có linh tính, cuối cùng giờ khắc này nó lại có khí thế uy nghiêm chen lẫn cho thấy tình thế bắt buộc của chủ nhân nó.
Sau một đòn thần kiếm liền biến mất không còn tăm hơi, thế giới lại trở nên thanh tĩnh ung dung trở lại.
Quang kiếm màu đỏ lần nữa trở lại bên trong cơ thể Tà Hoàng, linh lực mãnh liệt sôi trào đấu đá lung tung trong cơ thể non nớt, dường như muốn tìm lối ra.
Thân thể Tà Hoang bay lên không trung, trong nháy mắt linh khí bạo phát, tay trái biến đổi chưởng ra một quyền, một quyền tàn nhẫn đánh vào ngực lôi linh sư cấp chín.
Ngoài ý muốn là, đồng thời lúc nàng bay lên không trung ra quyền, tay phải nắm lấy cánh tay hỏa linh sư cấp chín, cho hắn ngã xuống một cách đẹp đẽ, đồng thời, chân trái đá ra, lần nữa một cước đá vào ngực lôi linh sư cấp chín, thân thể rơi xuống, đùi phải hơi cong, đầu gối tàn nhẫn nện xuống đầu hỏa linh sư cấp chín ngã xuống.
Liên hoàn kích.
Cái này chính là do lúc nàng lên cấp năm hỏa linh sư và cấp sáu thủy linh sư thì phát hiện ra bí mật kia trong người.
Thanh kiếm này, đột nhiên thức tỉnh mà không có bất kỳ dấu hiệu gì, cứ như thế miễn cưỡng tồn tại trong cơ thể nàng, tuy không nhìn thấy, nhưng lại thực sự cảm nhận được sự tồn tại của nó ở nơi đó.
Rõ ràng nàng cảm giác được, mỗi khi linh lực nàng lên cấp, thì uy lực của nó cũng không ngừng mà tăng lên.
“Thần khí?” Tất cả mọi người ở đây đều không nhịn được mà kinh ngạc thốt lên.
Nếu không phải thần khí thì nó làm sao khiến người ta không nhịn được mà thuần phục sức mạnh.
Binh khí cũng có phân đẳng cấp, có linh khí, thánh linh khí, thánh khí cùng thần khí, mỗi đẳng cấp linh khí lại phân ra bốn cấp bậc, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm cùng cực phẩm. Trong truyền thuyết, bên trên thần kí còn có binh khí còn lợi hại hơn, nhưng đến cùng có bao nhiêu đẳng cấp, người đời cũng không rõ. | Ngoz: Ta sẽ bị điên vì cái đống đẳng cấp này, truyện gì mà chậm như rùa vậy nè.
Ở đại lục Thánh La, thần khí vốn hiếm thấy, huống chi là bên trên thần khí mạnh mẽ, cho nên đối với loại thần kỳ trong truyền thuyết kia, cho dù có một đống ở trước mặt người đời, cũng rất ít người có thể nhận biết được cấp bậc của nó.
“Cẩn thận.” Một giọng nói nhắc nhở trầm thấp, trên thân nam nhân thô lỗ là chín đạo vòng sáng hở lớn màu đỏ.
“Có điều cũng chỉ là một linh sư cấp chín nho nhỏ thôi.” Tà Hoàng vung quang kiếm màu đỏ trong tay, quang kiếm màu đỏ đột nhiên hiện ra ánh sáng màu đỏ chói mắt.
“Lôi linh, phá.” Một lôi linh sư cấp chín khác giương cao, từ trên trời đánh xuống mấy đạo lôi điện, một quả cầu đầy lôi điện từ trên không rơi xuống đây bổ về phía người Tà Hoàng.
Tốc độ của tia chớp mãnh liệt, thế tiến công ác liệt, Tà Hoàng không thể tránh khỏi, chỉ giơ được kiếm đón lấy, tất nhiên tuy thần khí vô cùng uy lực, nhưng có điều Tà Hoàng mới chỉ là linh sư cấp bảy, căn bản không thể phát huy ra thực lực chân chính của nó.
Quang kiếm cùng sấm sét chạm vào nhau, tạo nên một tiếng va chạm chói tai, Tà Hoàng chỉ cảm thấy cổ tay mình giống như bị đánh nát, tạo nên tiếng vang lanh lảnh.
Hỏa linh sư cấp chín chặt chẽ tấn công, khí thế đến như rồng lửa đồng thời ngăn trở sấm sét trên người Tà Hoàng, nhả ra một ánh lửa to cực nóng, đem Tà Hoàng vây quanh hoàn toàn.
Tà Hoàng kêu gào một tiếng, trong khoảnh khắc thủy linh lực hóa thành thanh kiếm lớn chọc trời, mang theo khí thế hủy diệt từ địa ngục, ở giữa rồng lửa bảy tấc. | Ngoz: Ta bó tay đoạn này, chém gió siêu cấp đấy.
Sấm sét vẫn xông thẳng vào mà không hạ xuống, tàn phá hủy hoại thân thể nho nhỏ yếu kém kia.
“Hí.” Tà Hoàng bị một tia chớp bổ trúng phía sau lưng, sắc mặt càng ngày càng trắng bệt, trên trán mồ hôi tỉ mỉ tuôn ra, từng giọt từng giọt nhỏ chừng hạt đậu, theo gò má non nớt chảy xuống.
Quang kiếm hình như cảm nhận được Tà Hoàng không thể chịu được, đau thương run rẩy vang lên. Sau đó tay phải run rẩy của Tà Hoàng tránh thoát, xông thẳng lên trời mây sau đó rơi xuống, một phần sa xuống, trong nháy mắt thể tích tăng lớn.
Mang theo khí thế áo đảo, sâu xa rơi vào trong lòng của mỗi người.
Đây tuyệt đối là sức mạnh quan sát chúng sinh…
Quang kiếm rơi xuống đất, hình thành hai tia sáng vòng tròn, mang theo khí tức phá hủy thế gian vạn vật, tàn nhẫn mà bổ vào vòng tròn phòng hộ trên hai kẻ linh sư cấp chín.
Vòng tròn phòng hộ của hai linh sư cấp chín cứ như thế bị đánh tan dễ dàng như ăn cháo, hai cái trán của hai người mơ hồ đau đớn, tinh thần lực lượng bị tổn thất lớn.
Thần khí đều có linh tính, cuối cùng giờ khắc này nó lại có khí thế uy nghiêm chen lẫn cho thấy tình thế bắt buộc của chủ nhân nó.
Sau một đòn thần kiếm liền biến mất không còn tăm hơi, thế giới lại trở nên thanh tĩnh ung dung trở lại.
Quang kiếm màu đỏ lần nữa trở lại bên trong cơ thể Tà Hoàng, linh lực mãnh liệt sôi trào đấu đá lung tung trong cơ thể non nớt, dường như muốn tìm lối ra.
Thân thể Tà Hoang bay lên không trung, trong nháy mắt linh khí bạo phát, tay trái biến đổi chưởng ra một quyền, một quyền tàn nhẫn đánh vào ngực lôi linh sư cấp chín.
Ngoài ý muốn là, đồng thời lúc nàng bay lên không trung ra quyền, tay phải nắm lấy cánh tay hỏa linh sư cấp chín, cho hắn ngã xuống một cách đẹp đẽ, đồng thời, chân trái đá ra, lần nữa một cước đá vào ngực lôi linh sư cấp chín, thân thể rơi xuống, đùi phải hơi cong, đầu gối tàn nhẫn nện xuống đầu hỏa linh sư cấp chín ngã xuống.
Liên hoàn kích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.