Đại Ca Xã Hội Đen Không Phải Là Thế Thân!
Chương 58: Có manh mối
Hoàng Kim (Aiko)
11/09/2024
Trở về văn phòng riêng của bản thân. Phan Diệp Chân còn tính chợp mắt một chút thì thư ký Tạ đã xuất hiện trước mặt. Trên tay anh là một sấp giấy tờ. Phan Diệp Chân không nói gì mà chỉ đợi người kia lên tiếng trước.
- Thưa sếp, về thông tin của cậu Thẩm tôi vẫn chưa tra ra được! Nhưng mà, tôi phát hiện một điểm lạ!
Ban đầu Phan Diệp Chân còn mang sự thất vọng khi nghe nói không có tin tức của cậu. Nhưng lời tiếp theo của thư ký khiến hắn phần nào có thêm niềm tin cho sự chờ mong của bản thân.
- Mấy hôm trước tôi có điều tra ra được, Lý Sâm anh dâu của ngài cũng như đàn em của cậu Thẩm xuất hiện ở một tuyến đường lạ! Lúc đầu tôi cũng nghĩ chẳng có chuyện gì nhưng rồi sau đó tôi phát hiện thêm Tống Thụy người của Lạc Bân cũng xuất hiện ở đó! Chưa kể cậu ta còn thường xuyên tới lui. Mỗi lần như vậy đều trang bị rất kỹ lưỡng!
"Lý Sâm, Tống Thụy sao?"
- Còn gì nữa không?
Thư ký Tạ lắc đầu, sau đó Phan Diệp chân mới bảo cậu ấy đi làm việc của bản thân.
Ngồi một mình trong phòng làm việc. Phan Diệp Chân dần xâu chuỗi hết tất cả những điều đang diễn ra. Nếu hắn đoán không lầm thì mấu chốt nằm ở người tên Tống Thụy kia...
Quả nhiên hắn đã bỏ sót một điểm quan trọng!
Vốn dĩ từ đầu hắn chỉ luôn đăm đăm điều tra theo các hướng vô ích mà quên mất người tên Tống Thụy này. Xem ra hắn cần tập trung vào hai người đó để điều tra kỹ càng. Có khả năng cao hắn sẽ gặp lại được cậu!
.. .•
Nhà họ Phan...
- Diệp Chân, con về rồi sao?
Vừa nhìn thấy hắn, Liễu Như đã vui vẻ lên tiếng. Hắn cũng lễ phép mà chào hỏi mẹ mình sau đó hỏi về ba của hắn. Biết ông đang trên tầng đợi sẵn do đó hắn liền lập tức lên trển, trông có vẻ hắn đang rất gấp gáp..
- Cũng hơn một năm rồi nhỉ...
Liễu Như trầm buồn nhìn bóng dáng của hắn rời đi. Bà có thể nhận ra sau một năm ngắn ngủi này hắn càng trở nên cô độc hơn. Ban đầu bà còn suy nghĩ làm mai cho hắn. Nhưng mà nghĩ lại...làm như vậy thật sự không tốt chút nào. Dẫu sao bà cũng cảm nhận được tình cảm hắn dành cho cậu không phảo chỉ là cảm xúc nhất thời.
Khoảng thời gian cậu mất tích hắn không giống với khoảng thời gian Lạc Thiên Vũ rời đi mà làm loạn ầm ĩ. Hắn luôn giữ một trạng thái tĩnh lặng đến đáng sợ. Ngày ngày vùi mình vào những công việc không thể đếm xuể.
Hắn dần tự cách xa với mọi người, nụ cười trên môi cũng không còn hiện hữu nhiều. Lúc nào trong tâm trí cũng chỉ có công việc và những tin tức liên quan đến Thẩm Lạc Tình mà thôi. Thấy vậy bà cũng không muốn ép hắn coi mắt làm gì. Cứ coi như duyên số đi! Để ông trời định đoạt sắp đặt, bà chỉ lo bản thân nhún tay vào lại tạo ra rắc rối cho hắn.
Diệp Chân à, mong rằng con trai mẹ sẽ luôn hạnh phúc.. (2)
Bà sẽ ở sau lưng con trai mình, làm hậu phương vững chắc cho hắn. Không ép buộc, không tiếp tục gây sức ép.
Miễn là hắn hạnh phúc, và có thể vui vẻ sống là bà đã mãn nguyện rồi.
- Ba, chuyện con nhờ ba thế nào rồi ạ?
Vừa gặp ba mình hắn đã gấp gáp hỏi chuyện. Thấy thái độ của hắn Phan Diệp Thành trái lại vô cùng bình thản.
Ông bảo hắn ngồi xuống đối diện mình. Sau đó mới gấp đôi tờ báo lại mà nói.
- Yên tâm, chuyện con nhờ ba đã thu xếp! Diệp Chân, con có chắc là muốn làn như vậy hay không? Đụng vào ông ta không phải dễ dàng gì đâu!
Phan Diệp Thành nhìn chằm hắn, ông muốn chắc chắn con trai mình sẽ không hối hận.
- Dạ, nhất định sẽ không!
- Thưa sếp, về thông tin của cậu Thẩm tôi vẫn chưa tra ra được! Nhưng mà, tôi phát hiện một điểm lạ!
Ban đầu Phan Diệp Chân còn mang sự thất vọng khi nghe nói không có tin tức của cậu. Nhưng lời tiếp theo của thư ký khiến hắn phần nào có thêm niềm tin cho sự chờ mong của bản thân.
- Mấy hôm trước tôi có điều tra ra được, Lý Sâm anh dâu của ngài cũng như đàn em của cậu Thẩm xuất hiện ở một tuyến đường lạ! Lúc đầu tôi cũng nghĩ chẳng có chuyện gì nhưng rồi sau đó tôi phát hiện thêm Tống Thụy người của Lạc Bân cũng xuất hiện ở đó! Chưa kể cậu ta còn thường xuyên tới lui. Mỗi lần như vậy đều trang bị rất kỹ lưỡng!
"Lý Sâm, Tống Thụy sao?"
- Còn gì nữa không?
Thư ký Tạ lắc đầu, sau đó Phan Diệp chân mới bảo cậu ấy đi làm việc của bản thân.
Ngồi một mình trong phòng làm việc. Phan Diệp Chân dần xâu chuỗi hết tất cả những điều đang diễn ra. Nếu hắn đoán không lầm thì mấu chốt nằm ở người tên Tống Thụy kia...
Quả nhiên hắn đã bỏ sót một điểm quan trọng!
Vốn dĩ từ đầu hắn chỉ luôn đăm đăm điều tra theo các hướng vô ích mà quên mất người tên Tống Thụy này. Xem ra hắn cần tập trung vào hai người đó để điều tra kỹ càng. Có khả năng cao hắn sẽ gặp lại được cậu!
.. .•
Nhà họ Phan...
- Diệp Chân, con về rồi sao?
Vừa nhìn thấy hắn, Liễu Như đã vui vẻ lên tiếng. Hắn cũng lễ phép mà chào hỏi mẹ mình sau đó hỏi về ba của hắn. Biết ông đang trên tầng đợi sẵn do đó hắn liền lập tức lên trển, trông có vẻ hắn đang rất gấp gáp..
- Cũng hơn một năm rồi nhỉ...
Liễu Như trầm buồn nhìn bóng dáng của hắn rời đi. Bà có thể nhận ra sau một năm ngắn ngủi này hắn càng trở nên cô độc hơn. Ban đầu bà còn suy nghĩ làm mai cho hắn. Nhưng mà nghĩ lại...làm như vậy thật sự không tốt chút nào. Dẫu sao bà cũng cảm nhận được tình cảm hắn dành cho cậu không phảo chỉ là cảm xúc nhất thời.
Khoảng thời gian cậu mất tích hắn không giống với khoảng thời gian Lạc Thiên Vũ rời đi mà làm loạn ầm ĩ. Hắn luôn giữ một trạng thái tĩnh lặng đến đáng sợ. Ngày ngày vùi mình vào những công việc không thể đếm xuể.
Hắn dần tự cách xa với mọi người, nụ cười trên môi cũng không còn hiện hữu nhiều. Lúc nào trong tâm trí cũng chỉ có công việc và những tin tức liên quan đến Thẩm Lạc Tình mà thôi. Thấy vậy bà cũng không muốn ép hắn coi mắt làm gì. Cứ coi như duyên số đi! Để ông trời định đoạt sắp đặt, bà chỉ lo bản thân nhún tay vào lại tạo ra rắc rối cho hắn.
Diệp Chân à, mong rằng con trai mẹ sẽ luôn hạnh phúc.. (2)
Bà sẽ ở sau lưng con trai mình, làm hậu phương vững chắc cho hắn. Không ép buộc, không tiếp tục gây sức ép.
Miễn là hắn hạnh phúc, và có thể vui vẻ sống là bà đã mãn nguyện rồi.
- Ba, chuyện con nhờ ba thế nào rồi ạ?
Vừa gặp ba mình hắn đã gấp gáp hỏi chuyện. Thấy thái độ của hắn Phan Diệp Thành trái lại vô cùng bình thản.
Ông bảo hắn ngồi xuống đối diện mình. Sau đó mới gấp đôi tờ báo lại mà nói.
- Yên tâm, chuyện con nhờ ba đã thu xếp! Diệp Chân, con có chắc là muốn làn như vậy hay không? Đụng vào ông ta không phải dễ dàng gì đâu!
Phan Diệp Thành nhìn chằm hắn, ông muốn chắc chắn con trai mình sẽ không hối hận.
- Dạ, nhất định sẽ không!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.