Đại Lão Huyền Học Mãn Cấp Hành Nghề Trả Nợ
Chương 16: Lão Tổ Tông Khuyên Ngươi Tam Tư
Bách Văn Tỷ Tỷ A
02/12/2024
"Nếu…nếu không phải chúng ta dừng xe, chúng ta hiện tại khẳng định cũng đã bị nổ, đúng không anh ba!" Ôn Tử Thư hoảng sợ kêu lên.
Hắn nói không sai.
Chiếc xe vừa rồi vẫn luôn song hành sánh vai cùng bọn họ, khoảng cách giữa hai chiếc xe cũng không xa, nếu như bọn họ vẫn luôn đi như vậy, nổ mạnh vừa rồi, bọn họ khẳng định cũng sẽ bị sóng xung cập.
Phó Thời Diên đã chú ý tới, chiếc xe vừa rồi nổ mạnh, mấy chiếc xe bên cạnh và người đi đường xung quanh, đều có bị lan đến, có mấy chiếc xe đã bị móp méo.
Chiếc xe nổ mạnh kia thậm chí nhanh chóng bốc cháy lên.
Thấy vậy, Phó Thời Diên trầm giọng nói: "Đổi con đường khác."
Ôn Tử Thư vội gật đầu không ngừng, hắn cũng không nghĩ đi con đường này nữa!
Trước mắt, con đường này khẳng định cũng không đi thông được!
Ôn Tử Thư vội vàng dẫm chân ga, chuyển đi một con đường khác.
Thẳng đến khi xe đi ra ngoài, Ôn Tử Thư vẫn còn không rõ, lỗ tai bên trái vẫn còn hơi ù, sắc mặt hắn vẫn còn hơi trắng bệch, nhớ tới nổ mạnh vừa rồi, liền không nhịn được ấp úng nói: "Anh ba, anh, anh nói chiếc xe kia sao đột nhiên lại nổ mạnh……"
"A lô——"
Ôn Tử Thư vừa dứt lời, liền nghe thấy âm thanh Phó Thời Diên.
Hắn ngẩng đầu, nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, mới phát hiện Phó Thời Diên không biết từ khi nào đã lấy di động ra, đang gọi điện thoại.
Phó Thời Diên trầm tĩnh tự giữ nói: "Kiếm Xuyên, điều tra sự cố chiếc xe vừa nổ mạnh trên đường Hành Dương."
Nghe cái tên này, Ôn Tử Thư lập tức im tiếng.
Hắn biết, người bên kia điện thoại, là một người bạn của Phó Thời Diên, gọi là Đoạn Kiếm Xuyên, là nhân viên bộ phận đặc thù trong công an.
Đoạn Kiếm Xuyên ngày thường lạnh nhạt ít nói, ai cũng không phục, nhưng nghe lời Phó Thời Diên nhất.
Nghe vậy, Đoạn Kiếm Xuyên bên kia khẳng định là sẽ đáp ứng.
Phó Thời Diên bên này liền nói: "Ừ, phiền toái anh."
Không bao lâu sau, Phó Thời Diên liền buông di động.
Ôn Tử Thư khẩn trương hỏi: "Anh ba, anh, anh có phải cũng cảm thấy vụ nổ mạnh kia không giống bình thường hay không?"
Phó Thời Diên nhắm mắt lại, nói: "Em cảm thấy, lời cô gái nhỏ trước đó nói thế nào?"
"Cô gái nhỏ?" Ôn Tử Thư sửng sốt một chút, mới hiểu ra Phó Thời Diên nói ai, "anh ba là nói cô gái thúi kia sao?! Cô ta còn không phải là kẻ lừa đảo sao? Miệng đầy phong kiến mê tín, cái gì mệnh……"
Đang nói, âm thanh Ôn Tử Thư đột nhiên im bặt.
Phó Thời Diên vẫn chưa mở mắt ra, "Em cũng nhận thấy được không thích hợp, đúng không?"
Ôn Tử Thư ấp úng động động mồm mép, không phát ra âm thanh, nhưng trong lòng lại rất sợ hãi.
Đúng rồi……
Hắn đều đã quên, cô gái thúi kia trước đó đã nói qua, bảo Phó Thời Diên rời xa mồi lửa.
Vừa rồi hắn cũng chưa nhìn thấy mặt sau chiếc xe kia có lửa, chính là Phó Thời Diên thấy……
Nếu như không phải Phó Thời Diên kêu dừng lại, bọn họ khẳng định đã đi đời nhà ma.
Ôn Tử Thư nghĩ vậy, cười gượng hai tiếng, "Là, là trùng hợp đi…… em thấy chiếc xe kia trước đó không có nổi lửa…anh…anh ba, chúng…chúng ta cũng không thể tin những việc này đúng hay không?"
Hắn nói không sai.
Chiếc xe vừa rồi vẫn luôn song hành sánh vai cùng bọn họ, khoảng cách giữa hai chiếc xe cũng không xa, nếu như bọn họ vẫn luôn đi như vậy, nổ mạnh vừa rồi, bọn họ khẳng định cũng sẽ bị sóng xung cập.
Phó Thời Diên đã chú ý tới, chiếc xe vừa rồi nổ mạnh, mấy chiếc xe bên cạnh và người đi đường xung quanh, đều có bị lan đến, có mấy chiếc xe đã bị móp méo.
Chiếc xe nổ mạnh kia thậm chí nhanh chóng bốc cháy lên.
Thấy vậy, Phó Thời Diên trầm giọng nói: "Đổi con đường khác."
Ôn Tử Thư vội gật đầu không ngừng, hắn cũng không nghĩ đi con đường này nữa!
Trước mắt, con đường này khẳng định cũng không đi thông được!
Ôn Tử Thư vội vàng dẫm chân ga, chuyển đi một con đường khác.
Thẳng đến khi xe đi ra ngoài, Ôn Tử Thư vẫn còn không rõ, lỗ tai bên trái vẫn còn hơi ù, sắc mặt hắn vẫn còn hơi trắng bệch, nhớ tới nổ mạnh vừa rồi, liền không nhịn được ấp úng nói: "Anh ba, anh, anh nói chiếc xe kia sao đột nhiên lại nổ mạnh……"
"A lô——"
Ôn Tử Thư vừa dứt lời, liền nghe thấy âm thanh Phó Thời Diên.
Hắn ngẩng đầu, nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, mới phát hiện Phó Thời Diên không biết từ khi nào đã lấy di động ra, đang gọi điện thoại.
Phó Thời Diên trầm tĩnh tự giữ nói: "Kiếm Xuyên, điều tra sự cố chiếc xe vừa nổ mạnh trên đường Hành Dương."
Nghe cái tên này, Ôn Tử Thư lập tức im tiếng.
Hắn biết, người bên kia điện thoại, là một người bạn của Phó Thời Diên, gọi là Đoạn Kiếm Xuyên, là nhân viên bộ phận đặc thù trong công an.
Đoạn Kiếm Xuyên ngày thường lạnh nhạt ít nói, ai cũng không phục, nhưng nghe lời Phó Thời Diên nhất.
Nghe vậy, Đoạn Kiếm Xuyên bên kia khẳng định là sẽ đáp ứng.
Phó Thời Diên bên này liền nói: "Ừ, phiền toái anh."
Không bao lâu sau, Phó Thời Diên liền buông di động.
Ôn Tử Thư khẩn trương hỏi: "Anh ba, anh, anh có phải cũng cảm thấy vụ nổ mạnh kia không giống bình thường hay không?"
Phó Thời Diên nhắm mắt lại, nói: "Em cảm thấy, lời cô gái nhỏ trước đó nói thế nào?"
"Cô gái nhỏ?" Ôn Tử Thư sửng sốt một chút, mới hiểu ra Phó Thời Diên nói ai, "anh ba là nói cô gái thúi kia sao?! Cô ta còn không phải là kẻ lừa đảo sao? Miệng đầy phong kiến mê tín, cái gì mệnh……"
Đang nói, âm thanh Ôn Tử Thư đột nhiên im bặt.
Phó Thời Diên vẫn chưa mở mắt ra, "Em cũng nhận thấy được không thích hợp, đúng không?"
Ôn Tử Thư ấp úng động động mồm mép, không phát ra âm thanh, nhưng trong lòng lại rất sợ hãi.
Đúng rồi……
Hắn đều đã quên, cô gái thúi kia trước đó đã nói qua, bảo Phó Thời Diên rời xa mồi lửa.
Vừa rồi hắn cũng chưa nhìn thấy mặt sau chiếc xe kia có lửa, chính là Phó Thời Diên thấy……
Nếu như không phải Phó Thời Diên kêu dừng lại, bọn họ khẳng định đã đi đời nhà ma.
Ôn Tử Thư nghĩ vậy, cười gượng hai tiếng, "Là, là trùng hợp đi…… em thấy chiếc xe kia trước đó không có nổi lửa…anh…anh ba, chúng…chúng ta cũng không thể tin những việc này đúng hay không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.