Chương 28:
Hồng Thứ Bắc
30/10/2022
Sau khi người kia rời đi, căn phòng lại khôi phục vẻ yên tĩnh.
Quý Triều Chu nhìn khay gỗ trong góc tường, những năm qua vào sinh nhật anh, Quý Mộ Sơn sẽ gửi quà đến, đều là những món đồ đắt tiền, quý báu, nhưng hôm nay không phải sinh nhật anh.
Có lẽ Quý Mộ Sơn nghĩ quan hệ giữa hai người đã dịu đi, vì vậy mới gửi quà đến.
Quý Triều Chu đứng ở đó một hồi lâu, mới khom lưng mở khay gỗ kia ra, bên trong là một chậu hoa Linh Lan bằng ngọc thạch.
Lộc hoa Linh Lan trắng hơi ngửa lên, ngửi nhẹ một đóa hoa Linh Lan, cực kỳ linh động, giống như một sinh thể có hồn.
Chậu hoa như vậy, khiến người ta khó sinh ra ác cảm.
Quý Triều Chu ôm chậu hoa ra, nếu đã đồng ý với dì Vân sẽ làm hòa với Quý Mộ Sơn, mặc dù chỉ duy trì bên ngoài, anh cũng nên cảm ơn ông ấy một tiếng.
Đúng lúc Quý Triều Chu để chậu hoa Linh Lan xuống, định đi lấy điện thoại để nhắn tin cho Quý Mộ Sơn, bỗng phát hiện có một phong thư màu hồng nhạt dưới đáy khay.
Anh để chậu hoa Linh Lan ở phòng khách, cúi người cầm lấy phong thư.
Quý Triều Chu mở phong thư ra, bên trong có một lá thư được viết bằng giấy viết thư màu trắng.
Anh nghĩ là Quý Mộ Sơn viết nên hơi do dự, sau khi mở ra thì phát hiện không phải, tờ giấy chỉ có một đoạn ngắn: [Bạn là lộc, tôi là hoa Linh Lan, quan hệ giữa hai chúng ta cũng gần gũi như chúng vậy, có chuyện gì có thể nói với tôi, chuyện công việc cũng được, chắc chắn sẽ giải quyết giúp bạn.]
Mặt Quý Triều Chu không hề thay đổi, nhìn chằm chằm những dòng này một hồi lâu, cuối cùng vo thành một cục ném đi.
Thư là người khác viết, thậm chí Quý Mộ Sơn không tự viết, vậy mà còn đề nghị giúp đỡ trong công việc.
Nhiễm Sơn là do một tay mẹ anh thành lập, về sau dì Vân tiếp nhận quản lý, sau khi anh thành niên thì bàn giao lại cho anh.
Bây giờ Quý Mộ Sơn muốn Nhiễm Sơn? Vẻ mặt Quý Triều Chu lạnh nhạt, không thèm để ý đến chậu hoa Linh Lan bằng ngọc thạch kia, ý định gửi tin nhắn cảm ơn Quý Mộ Sơn hoàn toàn biến mất, anh lập tức về phòng nghỉ ngơi.
Lúc này ở thành phố S, Quý Mộ Sơn ở trong biệt thự vắng vẻ, không biết thanh danh của mình đã bị hủy bởi một lá thư.
… Trên đường trở về, Trình Lưu tự kiểm điểm lại bản thân, rõ ràng cô tặng quà, nhưng bạn trai lại chỉ bảo cô về.
Hôm nay ở buổi đấu giá, Trình Lưu nhìn trúng chậu hoa Linh Lan ngọc thạch đó đầu tiên, cô cảm thấy nó rất hợp với bạn trai của cô.
—— Mãnh lộc ngửi Linh Lan!
Cô chính là phần lộc, bạn trai là hoa Linh Lan ngọc thạch, rõ ràng khi chạm vào thì lạnh như băng nhưng lại tỏa ra ánh hào quang, thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh.
Quan trọng là “lộc” và “lục” đồng âm, có nghĩa là sáu, sinh ra để dành cho họ!
Trình Lưu nghĩ thầm, chắc chắn bạn trai sẽ mở khay gỗ ra, đến lúc đó anh nhìn thấy thư tay do cô viết để bên dưới, chắc chắn sẽ rất cảm động!
Lúc đó đang làm thủ tục, Trình Lưu còn cố ý tìm phong thư màu hồng nhạt, chuẩn bị viết một bức thư tình.
Đáng tiếc Trình Lưu không viết ra những lời tâm tình được, cuối cùng chỉ có thể viết một đoạn ngắn suy nghĩ thật tẻ nhạt.
Nhưng cô cũng hài lòng với những dòng thư đó.
Tất cả đều xuất phát từ nội tâm, không hề có sự dối trá.
Trình Lưu đã nghĩ, nếu bạn trai vẫn muốn làm người mẫu nổi tiếng trong làng giải trí, chỉ cần anh mở miệng, chắc chắn cô sẽ ở phía sau tiêu tiền để giúp đỡ anh.
Đây gọi là gì?
Trình Lưu vừa mở cửa phòng, vừa nhớ lại.
Kim chủ!
Đúng, chính là kim chủ!
Trình Lưu cô hoàn toàn có thể làm kim chủ cho bạn trai, tiêu tiền để cho anh có tài nguyên tốt nhất.
Sau khi làm kim chủ, mỗi ngày bạn trai sẽ đều cười với cô?
Sau đó lại làm chuyện kia?
Trình Lưu nghĩ đến cảnh khuôn mặt bạn trai lạnh lùng nhưng xinh đẹp cười với mình, cảm thấy mũi trở nên khô nóng.
Cô bịt mũi, chắt một cốc nước, ngồi xuống từ từ uống, thầm hài lòng, có người bạn gái như cô, chắc hẳn bạn trai không có lý do không thích.
Thế nhưng… Cô có cần phải học cách nói mấy lời sến súa?
Trước kia nghe một đối tác nói, dỗ vợ phải nói những lời ngon ngọt, không thể chỉ dùng tiền.
Trình Lưu hơi đăm chiêu, nếu cô đã có ý định trở thành người bạn gái ba tốt, vậy chắc chắn phải học cách nói những lời đường mật.
Vì vậy đêm đó, tổng giám đốc Tiểu Trình lên bách khoa toàn thư tìm kiếm những lời nói đường mật, lưu tất cả lại.
Thế nhưng có rất nhiều lời đường mật, cô không thể hiểu trong chốc lát, vì vậy chỉ có thể phát huy khả năng tổng kết báo cáo, nghiên cứu tài liệu để tiến hành tổng kết và phân loại những lời âu yếm đó.
Trước ngày một tháng tư, Trình Lưu chưa từng nghĩ có ngày cô sẽ bỏ bê công việc, dành toàn tâm toàn ý vào chuyện yêu đương, còn tổng kết những lời đường mật cả đêm.
Thực ra cũng không hoàn toàn như vậy.
Quý Triều Chu nhìn khay gỗ trong góc tường, những năm qua vào sinh nhật anh, Quý Mộ Sơn sẽ gửi quà đến, đều là những món đồ đắt tiền, quý báu, nhưng hôm nay không phải sinh nhật anh.
Có lẽ Quý Mộ Sơn nghĩ quan hệ giữa hai người đã dịu đi, vì vậy mới gửi quà đến.
Quý Triều Chu đứng ở đó một hồi lâu, mới khom lưng mở khay gỗ kia ra, bên trong là một chậu hoa Linh Lan bằng ngọc thạch.
Lộc hoa Linh Lan trắng hơi ngửa lên, ngửi nhẹ một đóa hoa Linh Lan, cực kỳ linh động, giống như một sinh thể có hồn.
Chậu hoa như vậy, khiến người ta khó sinh ra ác cảm.
Quý Triều Chu ôm chậu hoa ra, nếu đã đồng ý với dì Vân sẽ làm hòa với Quý Mộ Sơn, mặc dù chỉ duy trì bên ngoài, anh cũng nên cảm ơn ông ấy một tiếng.
Đúng lúc Quý Triều Chu để chậu hoa Linh Lan xuống, định đi lấy điện thoại để nhắn tin cho Quý Mộ Sơn, bỗng phát hiện có một phong thư màu hồng nhạt dưới đáy khay.
Anh để chậu hoa Linh Lan ở phòng khách, cúi người cầm lấy phong thư.
Quý Triều Chu mở phong thư ra, bên trong có một lá thư được viết bằng giấy viết thư màu trắng.
Anh nghĩ là Quý Mộ Sơn viết nên hơi do dự, sau khi mở ra thì phát hiện không phải, tờ giấy chỉ có một đoạn ngắn: [Bạn là lộc, tôi là hoa Linh Lan, quan hệ giữa hai chúng ta cũng gần gũi như chúng vậy, có chuyện gì có thể nói với tôi, chuyện công việc cũng được, chắc chắn sẽ giải quyết giúp bạn.]
Mặt Quý Triều Chu không hề thay đổi, nhìn chằm chằm những dòng này một hồi lâu, cuối cùng vo thành một cục ném đi.
Thư là người khác viết, thậm chí Quý Mộ Sơn không tự viết, vậy mà còn đề nghị giúp đỡ trong công việc.
Nhiễm Sơn là do một tay mẹ anh thành lập, về sau dì Vân tiếp nhận quản lý, sau khi anh thành niên thì bàn giao lại cho anh.
Bây giờ Quý Mộ Sơn muốn Nhiễm Sơn? Vẻ mặt Quý Triều Chu lạnh nhạt, không thèm để ý đến chậu hoa Linh Lan bằng ngọc thạch kia, ý định gửi tin nhắn cảm ơn Quý Mộ Sơn hoàn toàn biến mất, anh lập tức về phòng nghỉ ngơi.
Lúc này ở thành phố S, Quý Mộ Sơn ở trong biệt thự vắng vẻ, không biết thanh danh của mình đã bị hủy bởi một lá thư.
… Trên đường trở về, Trình Lưu tự kiểm điểm lại bản thân, rõ ràng cô tặng quà, nhưng bạn trai lại chỉ bảo cô về.
Hôm nay ở buổi đấu giá, Trình Lưu nhìn trúng chậu hoa Linh Lan ngọc thạch đó đầu tiên, cô cảm thấy nó rất hợp với bạn trai của cô.
—— Mãnh lộc ngửi Linh Lan!
Cô chính là phần lộc, bạn trai là hoa Linh Lan ngọc thạch, rõ ràng khi chạm vào thì lạnh như băng nhưng lại tỏa ra ánh hào quang, thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh.
Quan trọng là “lộc” và “lục” đồng âm, có nghĩa là sáu, sinh ra để dành cho họ!
Trình Lưu nghĩ thầm, chắc chắn bạn trai sẽ mở khay gỗ ra, đến lúc đó anh nhìn thấy thư tay do cô viết để bên dưới, chắc chắn sẽ rất cảm động!
Lúc đó đang làm thủ tục, Trình Lưu còn cố ý tìm phong thư màu hồng nhạt, chuẩn bị viết một bức thư tình.
Đáng tiếc Trình Lưu không viết ra những lời tâm tình được, cuối cùng chỉ có thể viết một đoạn ngắn suy nghĩ thật tẻ nhạt.
Nhưng cô cũng hài lòng với những dòng thư đó.
Tất cả đều xuất phát từ nội tâm, không hề có sự dối trá.
Trình Lưu đã nghĩ, nếu bạn trai vẫn muốn làm người mẫu nổi tiếng trong làng giải trí, chỉ cần anh mở miệng, chắc chắn cô sẽ ở phía sau tiêu tiền để giúp đỡ anh.
Đây gọi là gì?
Trình Lưu vừa mở cửa phòng, vừa nhớ lại.
Kim chủ!
Đúng, chính là kim chủ!
Trình Lưu cô hoàn toàn có thể làm kim chủ cho bạn trai, tiêu tiền để cho anh có tài nguyên tốt nhất.
Sau khi làm kim chủ, mỗi ngày bạn trai sẽ đều cười với cô?
Sau đó lại làm chuyện kia?
Trình Lưu nghĩ đến cảnh khuôn mặt bạn trai lạnh lùng nhưng xinh đẹp cười với mình, cảm thấy mũi trở nên khô nóng.
Cô bịt mũi, chắt một cốc nước, ngồi xuống từ từ uống, thầm hài lòng, có người bạn gái như cô, chắc hẳn bạn trai không có lý do không thích.
Thế nhưng… Cô có cần phải học cách nói mấy lời sến súa?
Trước kia nghe một đối tác nói, dỗ vợ phải nói những lời ngon ngọt, không thể chỉ dùng tiền.
Trình Lưu hơi đăm chiêu, nếu cô đã có ý định trở thành người bạn gái ba tốt, vậy chắc chắn phải học cách nói những lời đường mật.
Vì vậy đêm đó, tổng giám đốc Tiểu Trình lên bách khoa toàn thư tìm kiếm những lời nói đường mật, lưu tất cả lại.
Thế nhưng có rất nhiều lời đường mật, cô không thể hiểu trong chốc lát, vì vậy chỉ có thể phát huy khả năng tổng kết báo cáo, nghiên cứu tài liệu để tiến hành tổng kết và phân loại những lời âu yếm đó.
Trước ngày một tháng tư, Trình Lưu chưa từng nghĩ có ngày cô sẽ bỏ bê công việc, dành toàn tâm toàn ý vào chuyện yêu đương, còn tổng kết những lời đường mật cả đêm.
Thực ra cũng không hoàn toàn như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.