Đâm Lao Phải Theo Lao

Chương 49:

Hồng Thứ Bắc

30/10/2022

Khi Trình Lưu nghe thấy có ai đó gọi tên mình thì cô đang hết sức phấn khởi xốc tấm vải đỏ lên mà nói với bạn trai: “Em tặng quà cho anh!”

Chính giữa cốp xe sau có một tấm bảng bằng vàng nguyên khối, gạch vàng xếp dọc hai bên, dưới ánh sáng mặt trời, ánh sáng vàng kim chiếu ra bốn phía, rực rỡ lấp lánh.

Ánh sáng màu vàng kim vô cùng rực rỡ, khiến cho bầu trời tháng tư cũng trở nên ấm áp lên nhiều, ít nhất đó là điều mà tổng giám đốc Tiểu Trình nghĩ trước khi quay đầu lại.

Nhưng mà khi cô quay đầu lại, nhìn thấy người từ phía đối diện xông tới, nụ cười trên mặt dần dần cứng đờ, trong lòng hơi chột dạ.

Bởi vì người đối diện có vẻ khá quen mắt, hơn nữa loại khí chất làm người bực bội quen thuộc kia, đã trở lại sau vài tháng xa cách.

Anh ta càng tiến đến gần, Trình Lưu lại càng cảm thấy quen thuộc, quen thuộc tựa như bạn trai nửa năm trước mà cô hẹn hò vậy.

Một số ký ức tự động bị bóp méo và thay đổi trong tâm trí, đột nhiên bắt đầu được được “uốn nắn” lại như cũ.

“Khó trách tôi gửi nhiều tin nhắn như vậy cũng không thấy cô trả lời, gọi điện thoại cũng không nhấc máy!”

Uông Hồng Dương xông tới, biểu hiện vô cùng chính xác dáng vẻ của một người đàn ông đang oán giận: “Trình Lưu, quả nhiên là cô có niềm vui mới!”

… Cái điệu lên giọng quen thuộc này.

Giờ khắc này, bầu trời tháng tư ấm áp lấp lánh ánh vàng của tổng giám đốc Tiểu Trình của chúng ta, ầm ầm sụp xuống, hoàn toàn tối đen.



“Cô ấy là vệ sĩ tôi mới mời đến.” Quý Triều Chu nghe thấy lời nói của người đàn ông ở đối diện đang xông tới, buông bàn tay đang che ánh sáng xuống, quay mặt lại nhìn, trong tiềm thức giải thích cho Số Sáu.

Quý Triều Chu cho rằng người bên kia là chồng của Số Sáu, anh không mong một người mẹ nỗ lực làm việc bị hiểu lầm.

Chỉ là khi anh nhìn thấy gương mặt kia của Uông Hồng Dương thì không khỏi ngẩn người.

Hơn mười phút trước, Quý Triều Chu mới thấy người này trên di động của cô gái tóc xanh trong trung tâm thương mại, cô gái ấy đã từng nói rằng trông bọn họ rất giống nhau.

Người này chính là chồng của vệ sĩ sao?

Tuy có chút trùng hợp, nhưng Quý Triều Chu vẫn chưa để ý, anh không muốn can thiệp vào chuyện riêng của vệ sĩ, vì vậy anh thu hồi ánh mắt, muốn chủ động né tránh.

Tầm mắt anh lướt vào trong qua cốp xe, có chút kinh ngạc vì sao Quý Mộ Sơn lại muốn tặng quà cho anh chứ.

Nhưng mà lần này vừa nhìn lại, đã làm cho ánh mắt của Quý Triều Chu ngay lập tức đông cứng lại, giữa hai chân mày anh dần dần nhíu lại, nhìn chằm chằm tấm bảng vàng kia, trầm giọng chậm rãi nói ra: “Trình Lưu… Uông Hồng Dương?”

Ở giữa tấm bảng vàng có vẽ hai trái tim gần nhau, bên trong có khắc hai cái tên, một mũi tên xuyên qua hai cái tên này rồi xuyên qua hai trái tim.

Trên hai viên gạch vàng thẳng đứng còn có khắc bốn chữ: “Tình chắc như gạch, mãi không mục nát.”

Vừa rồi Quý Triều Chu nghe thấy rõ ràng, Số Sáu nói là tặng quà cho anh.

Nhưng đây tuyệt đối sẽ không phải là thứ mà Quý Mộ Sơn sẽ đưa cho anh.



“A ha, vệ sĩ? Trình Lưu làm vệ sĩ cho anh ư? Anh nói dối cũng không thèm chuẩn bị trước à?” Uông Hồng Dương nghe thấy lời này, cười lạnh một tiếng, phẫn nộ nhìn chằm chằm một đống túi trong tay Trình Lưu kia, vậy mà còn có cả quần lót nam!

Anh ta mới chỉ mập mờ với cô gái khác thôi, mà Trình Lưu đã trực tiếp mua quần lót cho người đàn ông khác rồi!

Thật khó để không nghĩ đến giữa hai bọn họ đã xảy ra chuyện gì.

Uông Hồng Dương nhìn Trình Lưu, cảm thấy trên đầu mình còn xanh hơn cả trên đầu cô!

Quý Triều Chu nhíu mày, không hiểu người kia đang nói cái gì.

Lúc này, cô gái tóc ngắn đuổi tới: “Hồng Dương, anh sao vậy?”

Quý Triều Chu nghiêng người đứng trước cốp xe, cô gái tóc ngắn nhìn thấy nửa khuôn mặt của anh, không nhịn được mà kêu một tiếng, bắt lấy tay Uông Hồng Dương, nhỏ giọng nói: “Anh ta thật giống anh.”

Từ trước đến nay Uông Hồng Dương tự hào về khuôn mặt của mình nhất, nhưng khi nhìn thấy Quý Triều Chu lại sinh ra cảm giác tự ti.

Vốn dĩ giả bộ tức giận ba phần nay lại biến thành mười phần, Uông Hồng Dương hất mạnh tay cô gái tóc ngắn ra.

Cô gái tóc ngắn vừa muốn dỗ anh ta, lại nhìn thấy tấm biển vàng trong cốp xe, sắc mặt thay đổi trong nháy mắt, chỉ vào tấm bảng nói: “Sao bên trên tấm bảng này lại có tên của anh cùng với người khác? Cô ta là ai?”

Uông Hồng Dương không kiên nhẫn nhìn lại, liền bị bảng tên và trái tim tình yêu lấp lánh ánh sáng vàng kim kia làm cho kinh sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đâm Lao Phải Theo Lao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook