Dành Cả Thanh Xuân Để Yêu Em

Chương 9: Một giấc mơ đẹp hay là ác mộng

Sam xàm xí

17/02/2018

Hạo Huân không những không bỏ xuống mà còn cố tình cầm xem kĩ hơn.

'Tại sao anh lại không được xem?'

'Trả cho em... trả đây…' Vi chạy lại giật lấy cái khung ảnh.

Tưởng như lấy được nhưng Hạo Huân nào có đưa. Không nhưng anh không đưa mà còn cầm nó lên cao hơn. Một chàng trai cao một mét tám mươi ba và một cô gái cao một mét năm lăm, thử hỏi làm sao cô gái này có thể với lấy được chiếc khung ảnh.

“Trả đây…a…aaaa” Vi nhảy lên để lấy khung ảnh nhưng bị trượt chân, mất đà ngã nhào về phía Hạo Huân. Hạo Huân không phản ứng kịp cũng bị mất đã ngã ngửa ra giường. Mặt của Vi bị đập vào vùng ngực đã tập thể hình một năm của Hạo Huân.

“Ê em có sao không”. Hạo Huân lay lay người Vi. Cô liền giật nảy mnhf rồi quay người vùng dậy.

‘À … em xin lỗi’ Vi cúi mặt.

Đám bạn của Vi không hiểu chuyện gì đang xảy ra cứ thi nhau hỏi

'Vi ơi bà làm sao vậy sao tự nhiên lại chạy đi đâu rồi'.

Vi rời khỏi người của Hạo Huân chạy lại cầm điện thoại, may mà hành động lúc nãy không bị bọn họ nhìn thấy nếu không thì sẽ loạn mất.

'Mình đây… không sao' Vi lắc đầu, chỉnh sửa lại đầu tóc.

Hạo Huấn ngồi dậy lấy tay xoa xoa ngực của mình, Vi nhìn thấy thầm muốn hỏi 'Anh có đau không', nhưng không dám hỏi vì sợ đám bạn của mình sẽ nghe thấy.

'ê Vi mũi bà... chảy máy kìa' Mai nhìn thấy lắp bắp nói.

“…” Vi sờ tay lên mũi mình thấy có máu chảy ra

Hạo Huân đã nhìn thấy vết máu ở mũi Vi chảy ra, liền chạy ra ngoài rút vài tờ khăn giấy.

‘Quay ra đây anh xem nào.’ Hạo Huân kéo người Vi dịch lại gần chỗ mình.

“Dính lên áo của anh rồi kìa” Vết máu có dính chút ít lên áo của Hạo Huân.

‘Không sao chữa cho em trước’. Hạo Huân nhẹ nhàng sơ cứu cho Vi

‘Ơ…ơ…ơ… sao người đó lại giống Hạo Huân thế nhỉ… Vi ai đang ngồi gần bà vậy…’ Đám bạn dường như đã nhận ra được Hạo Huân.

Vi vội vàng tắt điện thoại, Hạo Huân giúp cô cầm máu, mấy việc này anh rất thạo, đóng phim từ bé chảy máu mũi, hay chấn thương nặng đối với anh là chuyện nhỏ.

‘Bọn họ thân với em lắm sao’ Hạo Huân hỏi.



“Cũng bình thường”

Vi nằm xuống giường, cố để không cho máu mũi chảy ra.

'Anh không đau chứ' Vi hỏi

'À không sao mấy chuyện này là chuyện nhỏ ý mà', Vẻ mặt thì nói không sao nhưng trong lòng Hạo Huân thầm than "đau chết đi được".

Không thể không tận dụng cơ hội này Hạo Huân đi xem phòng của Vi một lượt. Anh đã để ý thấy rất nhiều thứ liên quan tới anh. Đã nhìn thấy tạp chí, khung ảnh, một vài tấm hình nhỏ. Và một vài đồ vật nhỏ của anh như những chiếc kính, hay chiếc nhẫn,... đều giống của anh.

'Vi..' Hạo Huân

"Dạ" Vi từ từ đứng dậy, tiến lại chỗ Họa Huân.

'Mấy thứ đồ này là hàng thật hay giả vậy' Hạo Huân quay đầu hỏi

'Hả..' Vi cứ tưởng anh sẽ hỏi *Vi em là fan của anh sao* nhưng nào ngờ anh lại hỏi nó là hàng thật hay giả, câu nói này khiến Vi hơi khó trả lời. Vốn dĩ chả có cái nào thật cả, đều là do cô tìm bới trên mạng xã hội mà ra, có vài cái còn được mua ở chợ sinh viên. Kệ miễn nó giống của anh là cô sẽ mua.

'Này có cái nào là thật không?' Hạo Huân đợi mãi không thấy Vi trả lời

"À thì, .... có cái là hàng thật có cái là hàng fake chứ." Vì quay đầu ra chỗ khác nói.

'À... có thật không, sao anh thấy nó giống toàn hàng fake.' Hạo Huân cười đểu Vi

*Vi ơi là Vi mày ngốc quá mà, anh ấy có hàng chuẩn thì đương nhiên phải nhận ra cái hàng fake chứ nói dối làm gì giờ còn mặt mũi gì nữa*

Bị bắt thóp, Vi lảng tránh đi ra ngoài bật tivi lên ngồi xem. Hai người cùng ngồi xem tivi, Vi next hết kênh này đến kênh khác. Dừng lại ở một kênh truyền hình đang giới thiệu đến một địa danh của Trung Quốc.

Thấy Vi Vi dừng lại ở kênh này một lúc lâu, Hạo Huân hỏi.

‘Em thích đi du lịch lắm hả’

“ Dạ … cực kỳ thích luôn. Bố em đi công tác ở nhiều nơi, thường mang theo cả gia đình nên ở Việt Nam em đi cũng gần hết rồi.”

‘Vậy nơi này bao giờ em định đi’. Hạo Huân chỉ lên tivi

“Có thời gian nữa anh ạ, giờ em cần phải thích nghi với cuộc sống ở đây đã”. Vi chỉ ngậm ngùi chuyển kênh.

‘Bao giờ đi nhớ thông báo với anh nhé’ Hạo Huân



“Để làm gì….????” Vi trợn tròn mắt nhìn Hạo Huân.

‘Nếu sắp xếp được, anh cũng muốn đi. Nơi này anh chưa từng đến’

“Thật hả!!!! anh chưa từng đến” . “ Không đùa em đấy chứ. Anh đi quay ở nhiều nơi như vậy chẳng lẽ lại chưa tới. Với lại, chỗ này ở Tứ Xuyên em nghe nói quê mẹ anh ở đây mà chẳng lẽ anh lại chưa từng tới.” Thật tình Hạo Huân đưa Vi đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.

‘Thật ra, nói là quê mẹ nhưng anh chỉ nào có dám ra đường đâu, ảnh chẳng dám đi đến những nơi đông người.’ Trình độ nói dối của anh thật là đẳng cấp

“…Được vậy thì đợi đến kỳ nghỉ đông đi được không…” Vi đề nghị.

‘Được kỳ nghỉ đông’

Hai người đã cùng nhau hứa lời hứa đầu tiên như vậy đấy. Một chuyến du lịch, không dám chắc là có thể xảy ra ,bởi anh bận không có ngày nghỉ, còn cô thì cần thời gian thích nghi từng chút một.

Cô next kênh hoài cuối cùng cũng đến được kênh có chiếu Runningman. Cô vừa xem vừa cười, còn tiện tay vớ lấy gói snack.

“Anh cứ lấy ăn tự nhiên nhé” Vi nói

Hạo Huân cũng thích chương trình này hai người ngồi vừa xem vừa ăn. Anh cũng vớ lấy một gói để ăn. Chưa kịp đưa lên miệng thì Vi hét lên.

“Dừng lại, không được ăn”

‘Sao vậy???’ Hạo Huân dùng hình.

“ Đó là thức ăn cho Tam Lang đấy” Vi cướp lại gói đồ ăn.

‘Em gặp Tam Lang rồi à?, sao không đem cho nó ăn’

‘Có lúc nào đâu mà cho nó ăn’

‘Vậy bây giờ đi đi’

‘HẢ….’ Vi vẫn đang thộn ra chưa hiểu gì thì đã bị Hạo Huân lôi đi.

‘Hai đứa đi đâu đấy’ Hạo Huân kéo tay Vi chạy từ trên tầng xuống.

‘Con… xin phép ra ngoài chơi chút ạ’ Vi bị kéo đi

‘Cẩn thận đấy’ Mẹ nhắc từ trong nhà vọng ra.

‘Từ …từ…để em đeo giày đã’ Vi vớ nhanh lấy đôi giày rồi bị Hạo Huân kéo đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dành Cả Thanh Xuân Để Yêu Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook