Chương 68: Hồn Nhập
Tiểu Hỏa Long
03/01/2020
Đúng 10 giờ sáng, cả nhóm đi theo lão trưởng thôn thẳng đến biệt thự ông đại gia ấy, phải mất thêm 30 phút đi bộ từ tận ngoài cổng thôn đến biệt thự của lão đại gia, nó làm tôi muốn rụng rời cả hai chân khi vừa đến được
nơi đó.
Nhìn từ ngoài vào, căn biệt thự trông rất là đẹp và sang trọng, cổng của nhà lão ta rất cao, trưởng thôn dẫn chúng tôi đến gần bên cửa rồi thì cũng chào chúng tôi và mau chóng rời khỏi đó mà không nói thêm bất cứ lời nào, cứ như là ông ta đang sợ một thứ gì đó rất khủng khiếp từ trong chính căn biệt thự kia vậy. Chú Lâm lúc này mới đặt tay lên bấm chuông cửa
"Ting tong"
Một bà thím bước ra, bà ta đến gần ngay cửa rồi nói vọng ra:
- Các cô chú là ai? Tìm đến đây có chuyện gì?
Chú Lâm tiếp tục hướng mắt về cánh bà thím đang đứng sau cánh cửa cổng trả lời:
- Chào thím! Tôi tên là Lâm, là một thầy phù thủy từ nơi xa, nghe tin có ma quỷ làm hại dân thường nên tìm đến đây xin được thu phục nó.
- Thật không? Để tôi vào gọi ông chủ ra.
Vừa hết lời, bà thím vội chạy nhanh vào trong nhà, được lát sau thì có một ông bác bụng to béo ị bước ra trực tiếp mở cổng và kính cẩn mời cả nhóm chúng tôi vào trong nhà nói chuyện, vừa đi ông bác ấy tự giới thiệu tên ổng là Vũ Đại, Là một doanh nhân thành đạt với nghề kinh doanh bất động sản đã hơn mười năm nay, căn nhà này cũng chính là căn nhà đầu tiên mà ông ta chịu bỏ tiền ra để xây nó, riêng bản thân tôi thì ngoài việc nghe ông Vũ Đại nói chuyện ra thì tôi cũng không quên nhìn mọi thứ quanh khuôn viên của ngôi biệt thự rộng lớn ấy.
"Thật kỳ lạ! Cả một cái sân lớn như thế này mà lại không có lấy một cái cây kiểng nữa sao"
Tôi cứ thắc mắc trong đầu như thế mãi cho đến khi vào trong phòng khách ngồi vào bàn, lúc vừa bước vào ngưỡng cửa của ngôi nhà là tôi đã nhận ra ngay sự khác biệt về không gian của nó, cái cảm giác lành lạnh chạy dọc sống lưng, bầu không khí ẩm ướt khó tả, kèm theo một chút ngây ngấy của mùi thịt thối làm tôi đứng ngồi không yên, ngó qua chú Lâm đã thấy lão quấn kín mặt bằng một cái khẩu trang hình Kitty màu hường rồi.
Lúc này ông bác già kia mới bắt đầu lên tiếng và kể lại sự việc cho cả nhóm chúng tôi nghe, lão vừa kể nhưng vẫn không thể giấu được cảm xúc sợ hãi của mình.
"Không... Cứu tôi với, các người hãy tránh xa tôi ra đi... có ai không?... Ya Mê Tê...!
Đột ngột từ trên lầu, tiếng kêu la thất thanh của một cô gái trẻ bỗng vang lên, nó vang vọng khắp cả ngôi nhà, chú Lâm và tôi lúc ấy cũng giật mình hoảng hốt theo.
- Trời điệu! Thằng nào cho con bé coi phim nhật hay sao mà nó la dữ vậy trời?
- Sao chú rảnh quá vậy?
- Tao ngày nào chả coi mà không biết.
(Ôi thật vi diệu, giờ mới biết ông Lâm nhà mình có coi phim nhật)
Chị Bối lúc này mới gằn giọng:
- Hai chú cháu dẹp ngay cái chuyện đó đi, lo mà tìm manh mối kia kìa.
Ông Đại lúc này mới lên tiếng phân trần.
- Đó chính là con gái tôi... hầy...
Nói rồi ông ta thở dài ngao ngán, lão lại tiếp tục dắt chúng tôi đi lên phía cầu thang và dẫn đến căn phòng của cô con gái lão.
"Lạch cạch"
Cuối cùng thì cánh cửa phòng cũng được mở ra, nó lại làm tôi tiếp tục choáng ngợp trước cảnh tượng hãi hùng trong đó. Một cô gái tóc tai bù xù nằm rũ rượi trên chiếc giường to, những vết trầy xước và gân máu nổi cộm trên khắp người cô ta khi tôi mới vừa nhìn thấy thôi đã khiến tôi tưởng tượng hẳn ra cả một bộ phim kinh dị hoành tráng lệ rồi.
Tiếng rên rỉ vẫn còn ư ử trong miệng của cô ấy, hai tay của cô ta bị trói chặt vào thành giường đến độ những vết siết đã hằn lên cổ tay đỏ thẫm. Tiếp tục bước vào bên trong căn phòng, chú Lâm mới bắt đầu nghiêm túc hơn, chú kêu mọi người đứng bên ngoài cửa phòng quan sát cho tiện bề không gian để chú xử lý.
- Long, đưa chú con dao cán vàng, một ít máu hắc khuyển và một cái âm dương bát quái trong túi, nhanh nào.
Nghe lời chú, tôi vội vụt tìm trong túi và đưa tất cả đồ cho ông chú, lúc đó ông chú lại ra hiệu cho tôi đứng ngay sau lưng của ổng, lão chấp tay lại niệm chú lâm râm rồi dùng dao cắt tay nhỏ một giọt máu vào giữa gương bát quái, giọt máu đỏ tươi rơi xuống gương nhanh chóng bốc hơi và đỏ bừng lên lập lòe.
"Nghịch chuyển càn khôn, tứ phương thánh đức, tái hiện như lai, biến binh trục diện - Cấp cấp như luật lệnh"
Chú Lâm rút ra một lá bùa màu vàng dán vào thành giường, sau đó lại dùng máu chó mực vẽ vòng quanh giường, ông chú dang rộng hai chân ra, chắp tay chỉ về hướng cô gái rồi dùng hết sức lực để kéo thứ gì đó ra từ cô ta, cứ mỗi lần kéo là mỗi lần cô gái kia khóc thét inh ỏi cả căn phòng, ông bác Đại nhìn đến sợ xanh mặt, chỉ biết núp ngay sau lưng chị Bối bên ngoài cửa ra vào.
Nhìn từ ngoài vào, căn biệt thự trông rất là đẹp và sang trọng, cổng của nhà lão ta rất cao, trưởng thôn dẫn chúng tôi đến gần bên cửa rồi thì cũng chào chúng tôi và mau chóng rời khỏi đó mà không nói thêm bất cứ lời nào, cứ như là ông ta đang sợ một thứ gì đó rất khủng khiếp từ trong chính căn biệt thự kia vậy. Chú Lâm lúc này mới đặt tay lên bấm chuông cửa
"Ting tong"
Một bà thím bước ra, bà ta đến gần ngay cửa rồi nói vọng ra:
- Các cô chú là ai? Tìm đến đây có chuyện gì?
Chú Lâm tiếp tục hướng mắt về cánh bà thím đang đứng sau cánh cửa cổng trả lời:
- Chào thím! Tôi tên là Lâm, là một thầy phù thủy từ nơi xa, nghe tin có ma quỷ làm hại dân thường nên tìm đến đây xin được thu phục nó.
- Thật không? Để tôi vào gọi ông chủ ra.
Vừa hết lời, bà thím vội chạy nhanh vào trong nhà, được lát sau thì có một ông bác bụng to béo ị bước ra trực tiếp mở cổng và kính cẩn mời cả nhóm chúng tôi vào trong nhà nói chuyện, vừa đi ông bác ấy tự giới thiệu tên ổng là Vũ Đại, Là một doanh nhân thành đạt với nghề kinh doanh bất động sản đã hơn mười năm nay, căn nhà này cũng chính là căn nhà đầu tiên mà ông ta chịu bỏ tiền ra để xây nó, riêng bản thân tôi thì ngoài việc nghe ông Vũ Đại nói chuyện ra thì tôi cũng không quên nhìn mọi thứ quanh khuôn viên của ngôi biệt thự rộng lớn ấy.
"Thật kỳ lạ! Cả một cái sân lớn như thế này mà lại không có lấy một cái cây kiểng nữa sao"
Tôi cứ thắc mắc trong đầu như thế mãi cho đến khi vào trong phòng khách ngồi vào bàn, lúc vừa bước vào ngưỡng cửa của ngôi nhà là tôi đã nhận ra ngay sự khác biệt về không gian của nó, cái cảm giác lành lạnh chạy dọc sống lưng, bầu không khí ẩm ướt khó tả, kèm theo một chút ngây ngấy của mùi thịt thối làm tôi đứng ngồi không yên, ngó qua chú Lâm đã thấy lão quấn kín mặt bằng một cái khẩu trang hình Kitty màu hường rồi.
Lúc này ông bác già kia mới bắt đầu lên tiếng và kể lại sự việc cho cả nhóm chúng tôi nghe, lão vừa kể nhưng vẫn không thể giấu được cảm xúc sợ hãi của mình.
"Không... Cứu tôi với, các người hãy tránh xa tôi ra đi... có ai không?... Ya Mê Tê...!
Đột ngột từ trên lầu, tiếng kêu la thất thanh của một cô gái trẻ bỗng vang lên, nó vang vọng khắp cả ngôi nhà, chú Lâm và tôi lúc ấy cũng giật mình hoảng hốt theo.
- Trời điệu! Thằng nào cho con bé coi phim nhật hay sao mà nó la dữ vậy trời?
- Sao chú rảnh quá vậy?
- Tao ngày nào chả coi mà không biết.
(Ôi thật vi diệu, giờ mới biết ông Lâm nhà mình có coi phim nhật)
Chị Bối lúc này mới gằn giọng:
- Hai chú cháu dẹp ngay cái chuyện đó đi, lo mà tìm manh mối kia kìa.
Ông Đại lúc này mới lên tiếng phân trần.
- Đó chính là con gái tôi... hầy...
Nói rồi ông ta thở dài ngao ngán, lão lại tiếp tục dắt chúng tôi đi lên phía cầu thang và dẫn đến căn phòng của cô con gái lão.
"Lạch cạch"
Cuối cùng thì cánh cửa phòng cũng được mở ra, nó lại làm tôi tiếp tục choáng ngợp trước cảnh tượng hãi hùng trong đó. Một cô gái tóc tai bù xù nằm rũ rượi trên chiếc giường to, những vết trầy xước và gân máu nổi cộm trên khắp người cô ta khi tôi mới vừa nhìn thấy thôi đã khiến tôi tưởng tượng hẳn ra cả một bộ phim kinh dị hoành tráng lệ rồi.
Tiếng rên rỉ vẫn còn ư ử trong miệng của cô ấy, hai tay của cô ta bị trói chặt vào thành giường đến độ những vết siết đã hằn lên cổ tay đỏ thẫm. Tiếp tục bước vào bên trong căn phòng, chú Lâm mới bắt đầu nghiêm túc hơn, chú kêu mọi người đứng bên ngoài cửa phòng quan sát cho tiện bề không gian để chú xử lý.
- Long, đưa chú con dao cán vàng, một ít máu hắc khuyển và một cái âm dương bát quái trong túi, nhanh nào.
Nghe lời chú, tôi vội vụt tìm trong túi và đưa tất cả đồ cho ông chú, lúc đó ông chú lại ra hiệu cho tôi đứng ngay sau lưng của ổng, lão chấp tay lại niệm chú lâm râm rồi dùng dao cắt tay nhỏ một giọt máu vào giữa gương bát quái, giọt máu đỏ tươi rơi xuống gương nhanh chóng bốc hơi và đỏ bừng lên lập lòe.
"Nghịch chuyển càn khôn, tứ phương thánh đức, tái hiện như lai, biến binh trục diện - Cấp cấp như luật lệnh"
Chú Lâm rút ra một lá bùa màu vàng dán vào thành giường, sau đó lại dùng máu chó mực vẽ vòng quanh giường, ông chú dang rộng hai chân ra, chắp tay chỉ về hướng cô gái rồi dùng hết sức lực để kéo thứ gì đó ra từ cô ta, cứ mỗi lần kéo là mỗi lần cô gái kia khóc thét inh ỏi cả căn phòng, ông bác Đại nhìn đến sợ xanh mặt, chỉ biết núp ngay sau lưng chị Bối bên ngoài cửa ra vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.