Chương 37: Ăn Lão Chư Một Bửa
Loạn
20/07/2024
“Tiểu Nghĩa, ngươi có thể biến thành cào được không?”
"Phải tìm cơ hội để cạy chiếc mặt nạ kim sắc ra khỏi mặt cô ấy?"
Ngô Ngân chân thành thương lượng với bàn tay phải của mình.
Tiểu Nghĩa biểu thị không muốn, trực tiếp quay người rời đi, nó muốn để cô gái này ký sinh tất cả người trong thành phố, sau đó nó sẽ trực tiếp lôi ra thanh kiếm tử thần, đưa tất cả những kẻ ký sinh đến gặp ông bà tổ tiên của bọn chúng!
"Không phải, không phải ngươi nói còn có thứ khác mạnh hơn sao?" Ngô Ngân cũng khó hiểu.
Tiểu Nghĩa lắc lắc hư ảnh ma quái, tỏ vẻ kiêu ngạo.
Dinh dưỡng của một con kim sắc trùng đồng không đủ để bổ sung năng lượng cho thanh kiếm tiêu hao, nó sẽ không làm việc trao đổi thua lỗ như vậy!
"Được, được, huynh đệ liền tâm, vậy mà ngươi còn lừa dối ta!"
"Cào!"
"Ta mặc kệ ngươi có ăn qua cào hay không, nếu không biến thành cào, sau này cũng đừng nghĩ tới ăn ngon gì nữa!"
Ngô Ngân cũng thẹn quá hóa giận.
Đã đến lúc này rồi, Tiểu Nghĩa vẫn còn đang suy nghĩ, rõ ràng là kim sắc trùng đồng lớn như vậy sao nó có thể không để ý!
Tiểu Nghĩa cũng rất bất đắc dĩ.
Trước hành vi lăn lộn khóc lóc của Ngô Ngân, nó không còn cách nào khác đành phải cố gắng biến chiếc gai Kỳ Lân trên tay phải của Ngô Ngân, thành một chiếc cào dài, đầu cào còn có một vài chiếc răng.
"Ngươi, ngươi, ngươi... cho rằng ta là Chư Bát Giới sao, cái cào chín răng này là ý tứ gì??" Ngô Ngân phàn nàn nói.
“Được rồi, được rồi, cào chín răng thì cào chín răng!”
Ngô Ngân thầm quyết định, đợi khi kết thúc hắn muốn cho Tiểu Nghĩa nếm thử tất cả những vũ khí trong kho bí mật, sau này nếu hắn cần máy khoan, búa, cưa, máy trộn, máy sấy tóc, máy uốn tóc, v.v., hắn đều có thể để Tiểu Nghĩa biến thành.
Những viên đạn của nhân viên trật tự đã giúp ích Ngô Ngân rất nhiều.
Ngay cả hỏa ảnh thiếu nữ Du Ngữ cũng đang đứng trên một tòa nhà với vẻ mặt tức giận, cô dùng cây cung ghép màu hồng trong tay giáng cho Dương Thấm một đòn chí mạng.
Có thể thấy Du Ngữ vốn nhút nhát, nhưng nếu một con quái vật muốn làm tổn thương anh trai cô, thì một loại gen nào đó trong cơ thể cô sẽ thức tỉnh, những mũi tên của cô nối tiếp nhau, liên tiếp bắn vào các mô mềm kết nối của Dương Thấm, điều này tạo thành uy hiếp không kém gì một khẩu súng bắn tỉa xuyên giáp đối với Dương Thấm.
Khuôn mặt của Dương Thấm bắt đầu vặn vẹo, chiếc mặt nạ kim sắc lộ ra vẻ hung ác dữ tợn.
"Khi ta xử lý được Ngô Ngân xong, ta sẽ nấu các ngươi thành một nồi canh thịt!" Kim Đồng Dương Thấm nói.
Được mọi người giúp đỡ tăng cường hỏa lực, Ngô Ngân cuối cùng cũng có cơ hội đến gần với Dương Thấm.
Hơn chục móng vuốt của cô đã bị đập nát gần hết, trước đó Ngô Ngân không thể đến gần được bản thể thật của Dương Thấm được, chính là vì những móng vuốt rết hung ác này.
“Có thể tìm cơ hội cố định lưỡi đao của cô ấy không?” Lúc này Ngô Ngân vẫy tay về phía Du Ngữ ra hiệu.
Ngô Ngân cảm thấy chiếc mặt nạ kim sắc này là một loại ký sinh trùng, nhưng nếu cố cạy nó ra, rất có thể sẽ hắn bị lưỡi đao cắt thành từng mảnh.
Bộ giáp Kỳ Lân rất mạnh, nhưng nó không thể chống lại lưỡi đao chết người của kim sắc Trùng Đồng Nhân.
Trên tòa nhà, Du Ngữ nhìn thấy hành động của anh trai mình, cô nhìn chằm chằm vào con rết Dương Thấm đã bị đánh gãy chân không thể cử động...
Lưỡi đao của nó giờ đã biến thành một thứ mềm mại, nó đung đưa như đang múa máy tay áo vậy, những viên đạn bắn vào nó sẽ bị hấp thụ như thạch.
Có vẻ như con rết Dương Thấm đang câu giờ, cô ấy đang chờ đợi những chi mới mọc ra.
Du Ngữ biết nếu tình trạng này còn tiếp tục, Dương Thấm sẽ lấy lại toàn bộ sức chiến đấu, cô lập tức vỗ nhẹ vào nữ sĩ quan bên cạnh, yêu cầu tất cả sĩ quan trật tự tập trung hỏa lực tấn công vào một bộ phận của Dương Thấm!
Nữ sĩ quan cũng nhanh chóng hiểu được ý Du Ngữ, cô ra lệnh cho tất cả nhân viên trật tự tập trung bắn vào bụng Dương Thấm!
Tài thiện xạ của các nhân viên trật tự vẫn rất chính xác, tất cả các chấm đỏ đều khóa chặt trên bụng con rết bất động Dương Thấm.
"Phanh phanh phanh phanh!!!!!!!!!"
Viên đạn bất cẩn nghiêng về phía bụng của con rết Dương Thấm, ngay sau đó viên đạn đã tạo ra một lỗ thủng trên lớp vỏ cứng bên ngoài của cô.
Dương Thấm nhận thấy việc chữa trị phần bụng sẽ tốn rất nhiều thời gian, nên cô lập tức đưa lưỡi đao cánh tay xuống phía dưới, đan thành một loại lưới đao để bảo vệ phần bụng dưới của mình!
Tất cả các viên đạn rõ ràng đã bị làm chậm lại bởi tấm lưới đao đặc biệt này, chúng không còn chút sức mạnh nào khi bắn trúng Dương Thấm nữa.
Hai bên thân của Dương Thấm, tứ chi bàn chân lại mọc lên như chồi non, chúng nhanh chóng lớn lên, xoắn lại thành tứ chi móng vuốt khỏe mạnh!
"Hưu!"
"Hưu!"
"Hưu!"
Ba mũi tên liên tiếp bắn đến, tất cả các mũi tên đều được chế tạo đặc biệt, chúng bay ra từ trên nóc tòa nhà với độ chính xác cao!
Từng mũi tên đều đóng đinh vào lưỡi đao đặc biệt của Dương Thấm.
Bởi vì các lưỡi đao mềm sền sệt, nên cung ghép không chỉ có thể xuyên qua nó, mà còn có thể đóng đinh lưỡi đao của Dương Thấm vào bụng cô! !
Dương Thấm vô thức muốn rút "cánh tay đao" của mình ra, tuy nhiên cô lại phát hiện lông đuôi của mũi tên thực ra đã phân nhánh thành những móng vuốt ngược, chúng có thể so sánh như những chiếc đinh bấm lớn, chúng được thiết kế đặc biệt để đối phó với những sinh vật dị dạng như cô!
Do hình dạng mềm mại, nên cô khó có thể dùng sức mạnh để rút cánh tay đao ra khỏi mũi tên, trong chốc lát, Dương Thấm nhận ra mình không thể cử động cánh tay được nữa, cũng như cô đã bị khống chế!
"Với thủ đoạn nhỏ này, cô còn muốn thống trị cả nhân loại sao?"
"Ăn lão chư một bửa!"
Đột nhiên Ngô Ngân xuất hiện trước mặt cô!
Dương Thấm kinh hãi, muốn tấn công Ngô Ngân bằng những móng vuốt vừa mới sinh ra, nhưng những móng vuốt này còn chưa hình thành, nên nó không thể ngăn cản được Ngô Ngân hung mãnh!
Ngô Ngân nhảy lên, vũ khí trong tay là chiếc cào chín răng màu bạc sáng chói bổ xuống!
Vũ khí này đâm thẳng vào má Dương Thấm, chín chiếc răng cắm vào khoảng trống giữa mặt nạ kim sắc và mặt Dương Thấm, chẳng mấy chốc, một dòng máu đỏ tươi chảy ra từ má cô!
Chiếc mặt nạ kim sắc này cực kỳ cứng, trông như thể nó đã mọc trên mặt Dương Thấm vậy.
Ngô Ngân dùng hết sức lực của mình, sau đó hắn cảm thấy chiếc mặt nạ kim sắc có chút lỏng lẻo!
"Cởi nó ra cho tôi!"
Trên cánh tay của Ngô Ngân xuất hiện những tia sét, sức mạnh càng mạnh mẽ hơn trong phút chốc bùng nổ!
Chiếc mặt nạ kim sắc được lột ra khỏi mặt Dương Thấm, bắt đầu từ trán, sau khi cào được một góc, có thể thấy bên trong chiếc mặt nạ có rất nhiều nấm, những sợi nấm này giống hệt những sợi nấm trên mặt Dương Thấm, trên khuôn mặt của Dương Thấm, các sợi cơ, mạch máu màng nhầy, chúng đang xoắn xuýt điên cuồng như những sinh vật sống, chúng giống như vô số đàn côn trùng nối đang liền với nhau! !
Nhìn thấy cảnh tượng này, Ngô Ngân càng tin chắc chiếc mặt nạ kim sắc chính là ấu trùng nấm kim sắc trưởng thành!
Hắn thậm chí còn dùng chân giẫm mạnh lên ngực con rết Dương Thấm, đẩy cô sang hướng khác, hắn tập trung sức lực vào cánh tay, cố gắng lột bỏ chiếc mặt nạ kim sắc ra! !
"Tiểu Nghĩa, phóng tia sét!"
Ngô Ngân ra lệnh.
Tia sét phóng ra từ cơ thể Ngô Ngân nhanh chóng truyền đến cánh tay của hắn, nó lấp đầy toàn bộ chiếc cào chín răng!
Năng lượng sét mạnh mẽ cũng xuyên vào khoảng không giữa mặt nạ và da mặt Dương Thấm, ngay lập tức nó làm tê liệt những ấu trùng đang vướng víu như ổ khóa kia!
Cuối cùng, khuôn mặt của Dương Thấm đã lộ ra, hốc mắt sống mũi ban đầu dính đầy máu, hành động này khiến da mặt của cô như đang bị lột da toàn bộ vậy.
Hai tay Ngô Ngân như có tia sét.
Hắn cũng cầm lên chiếc cào bằng bạc kia.
Kết hợp với hình dáng lột mặt nạ kim sắc ra, trông hắn cứ như là Thiên Bồng Nguyên Soái vậy!
Dù mong muốn ban đầu của Ngô Ngân là khác hẳn, nhưng Ngô Ngân thực sự đã để lại ấn tượng khó phai mờ trong lòng học sinh và giáo viên trong trường!
"Tê lạp ~~~~"
Cuối cùng, một tấm mặt nạ da người màu kim sắc bị lột ra khỏi mặt Dương Thấm, trên đó dính rất nhiều mô cơ thể người.
Điều kỳ lạ là sau khi chiếc mặt nạ kim sắc này rơi xuống đất, hai chân của nó lại tự mọc ra, nó giống như một con bạch tuộc đang bò trên mặt đất, điên cuồng tìm kẽ đá để chui vào!
Con côn trùng mặt kim sắc này rõ ràng biết bên trong Ngô Ngân còn có một sinh vật mạnh mẽ hơn, nếu nó nhảy lên mặt Ngô Ngân, thì cũng sẽ chẳng có ích gì.
Thế là con côn trùng mặt kim sắc nhanh chóng bò về phía Du Ngữ đang ở trên nóc tòa nhà.
Một con côn trùng mặt nạ kim sắc bò khắp sân bóng, nghĩ đến việc bị nó bò lên mặt và biến thành một con rết hình người, tất cả giáo viên, học sinh trong trường đều la hét trốn chạy trong phòng học.
Du Ngữ đương nhiên nhìn thấy cảnh tượng này, cô giơ cây cung ghép màu hồng trong tay lên bắn vài mũi tên vào con côn trùng mặt nạ kim sắc đang di chuyển nhanh kia, cô đang cố gắng ghim nó vào sân bóng.
Nhưng con côn trùng kim sắc này khá nhanh nhẹn, nó có thể né được các mũi tên cực nhanh này!
"Sưu! Sưu! Sưu! Sưu!!"
Một loạt mười mũi tên được cắm vào mặt đất theo một góc nghiêng, con côn trùng mặt kim sắc ngày càng đến gần hơn, nó đã nhanh chóng leo lên đường ống thoát nước của tòa nhà.
Trong nháy mắt leo lên tầng ba, Du Ngữ vẫn chưa có ý định bỏ chạy, cô hít một hơi thật sâu, dùng khứu giác nhạy bén để xác định vị trí con bọ kim sắc kinh tởm!
Đột nhiên, con côn trùng mặt kim sắc nhảy lên, mở hết móng vuốt lao thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của Du Ngữ!
Đôi mắt Du Ngữ lóe lên, cô sẽ phải đối mặt với con côn trùng mặt kim sắc đáng sợ này!
"Ông ~~~"
Cánh tay mảnh khảnh của cô duỗi ra hoàn hảo, đầu ngón tay trắng nõn móc vào dây cung bỗng nhiên thả lỏng ra!
Một mũi tên sắc nhọn bay ra, dự đoán chính xác vị trí con côn trùng mặt kim sắc đang lướt giữa không trung...
Tuy nhiên, con côn trùng mặt kim sắc này rất kỳ lạ, cơ thể của nó đột nhiên lan ra mọi hướng, thậm chí nó còn xé ra một cái lỗ ở giữa cơ thể!
Mũi tên đã bay thẳng qua cái lỗ rách này.
Cảnh tượng này khiến cô gái bình tĩnh Du Ngữ hoàn toàn hoảng sợ, trong mắt cố tràn đầy kinh hãi!
Cô theo bản năng dùng tay che mặt lại, ngăn cản con quái vật kinh tởm này bám lên trên mặt mình...
Nhắm mắt thật chặt.
Thân hình tuyệt mỹ của Du Ngữ đang run rẩy.
"Tê trượt ~~~"
Đột nhiên, một giọng nói lạ vang lên bên tai cô...
Du Ngữ nhận ra mình không hề bị tấn công, cô lấy hết can đảm mở mắt ra, nhưng cô lại nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kỳ quái.
Một bóng đen, giống như một con Vu Long độc ác, vẽ ra một hình bóng giống như tia chớp từ sân bóng ở phía xa, đang cắn vào con côn trùng mặt nạ kim sắc đáng sợ với độ chính xác không gì sánh được! !
Bất kể con bọ mặt nạ kim sắc thay đổi vặn vẹo cơ thể như thế nào, con Vu Long vẫn bình tĩnh cắn nó, sự giãy giụa của nó giống như một con sâu bướm đang ở dưới miệng con chim sẻ thần thánh vậy...
"Sưu ~"
Con Vu Long nhanh như ánh sáng, sau khi cắn con côn trùng mặt kim sắc, nó quay trở lại tổ với tốc độ đáng kinh ngạc.
Du Ngữ không khỏi nhìn về phía xa, cô chỉ thấy một thiếu niên mặc áo khoác đang đứng đó, trên sân bóng, con Vu Long tuyệt đẹp đã ẩn mình trong lòng bàn tay phải của hắn, nó đang bay vòng quanh trong cơ thể hắn!
Đôi mắt trong sáng như tuyết của cô lập tức tan chảy, nước mắt trào ra vì phấn khích.
Ngô Ngân đứng trên sân bóng, cách không chế ngự kẻ địch, hắn không khỏi làm động tác thận trọng yên tâm đối với người em gái đang sợ hãi của mình.
Được rồi, anh trai đang ở đây!
Hành động chân tình này đã làm rung chuyển toàn bộ khuôn viên trường, trái tim của vô số nữ giáo viên học sinh đều tan chảy trước Ngô Ngân, ngay cả các cô lao công ở ký túc xá cũng như được trẻ lại vài năm!
Quá đẹp trai! !
“Ngô Ngân, tôi muốn mang thai cho cậu!” Một học sinh vô danh hét toáng lên.
Ngô Ngân đứng ở sân bóng, trong lòng bối rối.
Muốn mang thai, có phải là quá đường đột rồi không, chưa kể cậu còn là Lỗ Trí Thâm bạn cùng lớp với tôi!
Oa, a!
"Phải tìm cơ hội để cạy chiếc mặt nạ kim sắc ra khỏi mặt cô ấy?"
Ngô Ngân chân thành thương lượng với bàn tay phải của mình.
Tiểu Nghĩa biểu thị không muốn, trực tiếp quay người rời đi, nó muốn để cô gái này ký sinh tất cả người trong thành phố, sau đó nó sẽ trực tiếp lôi ra thanh kiếm tử thần, đưa tất cả những kẻ ký sinh đến gặp ông bà tổ tiên của bọn chúng!
"Không phải, không phải ngươi nói còn có thứ khác mạnh hơn sao?" Ngô Ngân cũng khó hiểu.
Tiểu Nghĩa lắc lắc hư ảnh ma quái, tỏ vẻ kiêu ngạo.
Dinh dưỡng của một con kim sắc trùng đồng không đủ để bổ sung năng lượng cho thanh kiếm tiêu hao, nó sẽ không làm việc trao đổi thua lỗ như vậy!
"Được, được, huynh đệ liền tâm, vậy mà ngươi còn lừa dối ta!"
"Cào!"
"Ta mặc kệ ngươi có ăn qua cào hay không, nếu không biến thành cào, sau này cũng đừng nghĩ tới ăn ngon gì nữa!"
Ngô Ngân cũng thẹn quá hóa giận.
Đã đến lúc này rồi, Tiểu Nghĩa vẫn còn đang suy nghĩ, rõ ràng là kim sắc trùng đồng lớn như vậy sao nó có thể không để ý!
Tiểu Nghĩa cũng rất bất đắc dĩ.
Trước hành vi lăn lộn khóc lóc của Ngô Ngân, nó không còn cách nào khác đành phải cố gắng biến chiếc gai Kỳ Lân trên tay phải của Ngô Ngân, thành một chiếc cào dài, đầu cào còn có một vài chiếc răng.
"Ngươi, ngươi, ngươi... cho rằng ta là Chư Bát Giới sao, cái cào chín răng này là ý tứ gì??" Ngô Ngân phàn nàn nói.
“Được rồi, được rồi, cào chín răng thì cào chín răng!”
Ngô Ngân thầm quyết định, đợi khi kết thúc hắn muốn cho Tiểu Nghĩa nếm thử tất cả những vũ khí trong kho bí mật, sau này nếu hắn cần máy khoan, búa, cưa, máy trộn, máy sấy tóc, máy uốn tóc, v.v., hắn đều có thể để Tiểu Nghĩa biến thành.
Những viên đạn của nhân viên trật tự đã giúp ích Ngô Ngân rất nhiều.
Ngay cả hỏa ảnh thiếu nữ Du Ngữ cũng đang đứng trên một tòa nhà với vẻ mặt tức giận, cô dùng cây cung ghép màu hồng trong tay giáng cho Dương Thấm một đòn chí mạng.
Có thể thấy Du Ngữ vốn nhút nhát, nhưng nếu một con quái vật muốn làm tổn thương anh trai cô, thì một loại gen nào đó trong cơ thể cô sẽ thức tỉnh, những mũi tên của cô nối tiếp nhau, liên tiếp bắn vào các mô mềm kết nối của Dương Thấm, điều này tạo thành uy hiếp không kém gì một khẩu súng bắn tỉa xuyên giáp đối với Dương Thấm.
Khuôn mặt của Dương Thấm bắt đầu vặn vẹo, chiếc mặt nạ kim sắc lộ ra vẻ hung ác dữ tợn.
"Khi ta xử lý được Ngô Ngân xong, ta sẽ nấu các ngươi thành một nồi canh thịt!" Kim Đồng Dương Thấm nói.
Được mọi người giúp đỡ tăng cường hỏa lực, Ngô Ngân cuối cùng cũng có cơ hội đến gần với Dương Thấm.
Hơn chục móng vuốt của cô đã bị đập nát gần hết, trước đó Ngô Ngân không thể đến gần được bản thể thật của Dương Thấm được, chính là vì những móng vuốt rết hung ác này.
“Có thể tìm cơ hội cố định lưỡi đao của cô ấy không?” Lúc này Ngô Ngân vẫy tay về phía Du Ngữ ra hiệu.
Ngô Ngân cảm thấy chiếc mặt nạ kim sắc này là một loại ký sinh trùng, nhưng nếu cố cạy nó ra, rất có thể sẽ hắn bị lưỡi đao cắt thành từng mảnh.
Bộ giáp Kỳ Lân rất mạnh, nhưng nó không thể chống lại lưỡi đao chết người của kim sắc Trùng Đồng Nhân.
Trên tòa nhà, Du Ngữ nhìn thấy hành động của anh trai mình, cô nhìn chằm chằm vào con rết Dương Thấm đã bị đánh gãy chân không thể cử động...
Lưỡi đao của nó giờ đã biến thành một thứ mềm mại, nó đung đưa như đang múa máy tay áo vậy, những viên đạn bắn vào nó sẽ bị hấp thụ như thạch.
Có vẻ như con rết Dương Thấm đang câu giờ, cô ấy đang chờ đợi những chi mới mọc ra.
Du Ngữ biết nếu tình trạng này còn tiếp tục, Dương Thấm sẽ lấy lại toàn bộ sức chiến đấu, cô lập tức vỗ nhẹ vào nữ sĩ quan bên cạnh, yêu cầu tất cả sĩ quan trật tự tập trung hỏa lực tấn công vào một bộ phận của Dương Thấm!
Nữ sĩ quan cũng nhanh chóng hiểu được ý Du Ngữ, cô ra lệnh cho tất cả nhân viên trật tự tập trung bắn vào bụng Dương Thấm!
Tài thiện xạ của các nhân viên trật tự vẫn rất chính xác, tất cả các chấm đỏ đều khóa chặt trên bụng con rết bất động Dương Thấm.
"Phanh phanh phanh phanh!!!!!!!!!"
Viên đạn bất cẩn nghiêng về phía bụng của con rết Dương Thấm, ngay sau đó viên đạn đã tạo ra một lỗ thủng trên lớp vỏ cứng bên ngoài của cô.
Dương Thấm nhận thấy việc chữa trị phần bụng sẽ tốn rất nhiều thời gian, nên cô lập tức đưa lưỡi đao cánh tay xuống phía dưới, đan thành một loại lưới đao để bảo vệ phần bụng dưới của mình!
Tất cả các viên đạn rõ ràng đã bị làm chậm lại bởi tấm lưới đao đặc biệt này, chúng không còn chút sức mạnh nào khi bắn trúng Dương Thấm nữa.
Hai bên thân của Dương Thấm, tứ chi bàn chân lại mọc lên như chồi non, chúng nhanh chóng lớn lên, xoắn lại thành tứ chi móng vuốt khỏe mạnh!
"Hưu!"
"Hưu!"
"Hưu!"
Ba mũi tên liên tiếp bắn đến, tất cả các mũi tên đều được chế tạo đặc biệt, chúng bay ra từ trên nóc tòa nhà với độ chính xác cao!
Từng mũi tên đều đóng đinh vào lưỡi đao đặc biệt của Dương Thấm.
Bởi vì các lưỡi đao mềm sền sệt, nên cung ghép không chỉ có thể xuyên qua nó, mà còn có thể đóng đinh lưỡi đao của Dương Thấm vào bụng cô! !
Dương Thấm vô thức muốn rút "cánh tay đao" của mình ra, tuy nhiên cô lại phát hiện lông đuôi của mũi tên thực ra đã phân nhánh thành những móng vuốt ngược, chúng có thể so sánh như những chiếc đinh bấm lớn, chúng được thiết kế đặc biệt để đối phó với những sinh vật dị dạng như cô!
Do hình dạng mềm mại, nên cô khó có thể dùng sức mạnh để rút cánh tay đao ra khỏi mũi tên, trong chốc lát, Dương Thấm nhận ra mình không thể cử động cánh tay được nữa, cũng như cô đã bị khống chế!
"Với thủ đoạn nhỏ này, cô còn muốn thống trị cả nhân loại sao?"
"Ăn lão chư một bửa!"
Đột nhiên Ngô Ngân xuất hiện trước mặt cô!
Dương Thấm kinh hãi, muốn tấn công Ngô Ngân bằng những móng vuốt vừa mới sinh ra, nhưng những móng vuốt này còn chưa hình thành, nên nó không thể ngăn cản được Ngô Ngân hung mãnh!
Ngô Ngân nhảy lên, vũ khí trong tay là chiếc cào chín răng màu bạc sáng chói bổ xuống!
Vũ khí này đâm thẳng vào má Dương Thấm, chín chiếc răng cắm vào khoảng trống giữa mặt nạ kim sắc và mặt Dương Thấm, chẳng mấy chốc, một dòng máu đỏ tươi chảy ra từ má cô!
Chiếc mặt nạ kim sắc này cực kỳ cứng, trông như thể nó đã mọc trên mặt Dương Thấm vậy.
Ngô Ngân dùng hết sức lực của mình, sau đó hắn cảm thấy chiếc mặt nạ kim sắc có chút lỏng lẻo!
"Cởi nó ra cho tôi!"
Trên cánh tay của Ngô Ngân xuất hiện những tia sét, sức mạnh càng mạnh mẽ hơn trong phút chốc bùng nổ!
Chiếc mặt nạ kim sắc được lột ra khỏi mặt Dương Thấm, bắt đầu từ trán, sau khi cào được một góc, có thể thấy bên trong chiếc mặt nạ có rất nhiều nấm, những sợi nấm này giống hệt những sợi nấm trên mặt Dương Thấm, trên khuôn mặt của Dương Thấm, các sợi cơ, mạch máu màng nhầy, chúng đang xoắn xuýt điên cuồng như những sinh vật sống, chúng giống như vô số đàn côn trùng nối đang liền với nhau! !
Nhìn thấy cảnh tượng này, Ngô Ngân càng tin chắc chiếc mặt nạ kim sắc chính là ấu trùng nấm kim sắc trưởng thành!
Hắn thậm chí còn dùng chân giẫm mạnh lên ngực con rết Dương Thấm, đẩy cô sang hướng khác, hắn tập trung sức lực vào cánh tay, cố gắng lột bỏ chiếc mặt nạ kim sắc ra! !
"Tiểu Nghĩa, phóng tia sét!"
Ngô Ngân ra lệnh.
Tia sét phóng ra từ cơ thể Ngô Ngân nhanh chóng truyền đến cánh tay của hắn, nó lấp đầy toàn bộ chiếc cào chín răng!
Năng lượng sét mạnh mẽ cũng xuyên vào khoảng không giữa mặt nạ và da mặt Dương Thấm, ngay lập tức nó làm tê liệt những ấu trùng đang vướng víu như ổ khóa kia!
Cuối cùng, khuôn mặt của Dương Thấm đã lộ ra, hốc mắt sống mũi ban đầu dính đầy máu, hành động này khiến da mặt của cô như đang bị lột da toàn bộ vậy.
Hai tay Ngô Ngân như có tia sét.
Hắn cũng cầm lên chiếc cào bằng bạc kia.
Kết hợp với hình dáng lột mặt nạ kim sắc ra, trông hắn cứ như là Thiên Bồng Nguyên Soái vậy!
Dù mong muốn ban đầu của Ngô Ngân là khác hẳn, nhưng Ngô Ngân thực sự đã để lại ấn tượng khó phai mờ trong lòng học sinh và giáo viên trong trường!
"Tê lạp ~~~~"
Cuối cùng, một tấm mặt nạ da người màu kim sắc bị lột ra khỏi mặt Dương Thấm, trên đó dính rất nhiều mô cơ thể người.
Điều kỳ lạ là sau khi chiếc mặt nạ kim sắc này rơi xuống đất, hai chân của nó lại tự mọc ra, nó giống như một con bạch tuộc đang bò trên mặt đất, điên cuồng tìm kẽ đá để chui vào!
Con côn trùng mặt kim sắc này rõ ràng biết bên trong Ngô Ngân còn có một sinh vật mạnh mẽ hơn, nếu nó nhảy lên mặt Ngô Ngân, thì cũng sẽ chẳng có ích gì.
Thế là con côn trùng mặt kim sắc nhanh chóng bò về phía Du Ngữ đang ở trên nóc tòa nhà.
Một con côn trùng mặt nạ kim sắc bò khắp sân bóng, nghĩ đến việc bị nó bò lên mặt và biến thành một con rết hình người, tất cả giáo viên, học sinh trong trường đều la hét trốn chạy trong phòng học.
Du Ngữ đương nhiên nhìn thấy cảnh tượng này, cô giơ cây cung ghép màu hồng trong tay lên bắn vài mũi tên vào con côn trùng mặt nạ kim sắc đang di chuyển nhanh kia, cô đang cố gắng ghim nó vào sân bóng.
Nhưng con côn trùng kim sắc này khá nhanh nhẹn, nó có thể né được các mũi tên cực nhanh này!
"Sưu! Sưu! Sưu! Sưu!!"
Một loạt mười mũi tên được cắm vào mặt đất theo một góc nghiêng, con côn trùng mặt kim sắc ngày càng đến gần hơn, nó đã nhanh chóng leo lên đường ống thoát nước của tòa nhà.
Trong nháy mắt leo lên tầng ba, Du Ngữ vẫn chưa có ý định bỏ chạy, cô hít một hơi thật sâu, dùng khứu giác nhạy bén để xác định vị trí con bọ kim sắc kinh tởm!
Đột nhiên, con côn trùng mặt kim sắc nhảy lên, mở hết móng vuốt lao thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của Du Ngữ!
Đôi mắt Du Ngữ lóe lên, cô sẽ phải đối mặt với con côn trùng mặt kim sắc đáng sợ này!
"Ông ~~~"
Cánh tay mảnh khảnh của cô duỗi ra hoàn hảo, đầu ngón tay trắng nõn móc vào dây cung bỗng nhiên thả lỏng ra!
Một mũi tên sắc nhọn bay ra, dự đoán chính xác vị trí con côn trùng mặt kim sắc đang lướt giữa không trung...
Tuy nhiên, con côn trùng mặt kim sắc này rất kỳ lạ, cơ thể của nó đột nhiên lan ra mọi hướng, thậm chí nó còn xé ra một cái lỗ ở giữa cơ thể!
Mũi tên đã bay thẳng qua cái lỗ rách này.
Cảnh tượng này khiến cô gái bình tĩnh Du Ngữ hoàn toàn hoảng sợ, trong mắt cố tràn đầy kinh hãi!
Cô theo bản năng dùng tay che mặt lại, ngăn cản con quái vật kinh tởm này bám lên trên mặt mình...
Nhắm mắt thật chặt.
Thân hình tuyệt mỹ của Du Ngữ đang run rẩy.
"Tê trượt ~~~"
Đột nhiên, một giọng nói lạ vang lên bên tai cô...
Du Ngữ nhận ra mình không hề bị tấn công, cô lấy hết can đảm mở mắt ra, nhưng cô lại nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kỳ quái.
Một bóng đen, giống như một con Vu Long độc ác, vẽ ra một hình bóng giống như tia chớp từ sân bóng ở phía xa, đang cắn vào con côn trùng mặt nạ kim sắc đáng sợ với độ chính xác không gì sánh được! !
Bất kể con bọ mặt nạ kim sắc thay đổi vặn vẹo cơ thể như thế nào, con Vu Long vẫn bình tĩnh cắn nó, sự giãy giụa của nó giống như một con sâu bướm đang ở dưới miệng con chim sẻ thần thánh vậy...
"Sưu ~"
Con Vu Long nhanh như ánh sáng, sau khi cắn con côn trùng mặt kim sắc, nó quay trở lại tổ với tốc độ đáng kinh ngạc.
Du Ngữ không khỏi nhìn về phía xa, cô chỉ thấy một thiếu niên mặc áo khoác đang đứng đó, trên sân bóng, con Vu Long tuyệt đẹp đã ẩn mình trong lòng bàn tay phải của hắn, nó đang bay vòng quanh trong cơ thể hắn!
Đôi mắt trong sáng như tuyết của cô lập tức tan chảy, nước mắt trào ra vì phấn khích.
Ngô Ngân đứng trên sân bóng, cách không chế ngự kẻ địch, hắn không khỏi làm động tác thận trọng yên tâm đối với người em gái đang sợ hãi của mình.
Được rồi, anh trai đang ở đây!
Hành động chân tình này đã làm rung chuyển toàn bộ khuôn viên trường, trái tim của vô số nữ giáo viên học sinh đều tan chảy trước Ngô Ngân, ngay cả các cô lao công ở ký túc xá cũng như được trẻ lại vài năm!
Quá đẹp trai! !
“Ngô Ngân, tôi muốn mang thai cho cậu!” Một học sinh vô danh hét toáng lên.
Ngô Ngân đứng ở sân bóng, trong lòng bối rối.
Muốn mang thai, có phải là quá đường đột rồi không, chưa kể cậu còn là Lỗ Trí Thâm bạn cùng lớp với tôi!
Oa, a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.