Chương 38: Cậu Thèm Đến Phát Điên Rồi Sao
Loạn
20/07/2024
Khuôn viên trường trở nên sôi trào.
Ngô Ngân cũng rất hưng phấn, cuối cùng hắn cũng có thể thể hiện bản lĩnh trước mặt mọi người!
Khi hắn bước về phía Du Ngữ, bỗng nhiên hắn lại thấy một lượng lớn học sinh đang lao về phía mình, họ như thể đang vây quanh một ngôi sao lớn vậy.
Chỉ là không biết tại sao, các thiếu nữ mảnh khảnh yếu đuối, đều bị đám học sinh trung học lực lưỡng đẩy ra phía sau, cuối cùng Ngô Ngân bị một nhóm học sinh to lớn vây quanh, hắn thậm chí còn được trực tiếp nâng lên...
Ngô Ngân được đỡ nằm thẳng lên.
Rõ ràng đây là một phong cách ăn mừng rất sống động, vậy mà hắn lại có cảm giác cảnh tượng này trông quen quen, cứ như hắn đang nằm trong quan tài, và bị một nhóm người da đen khiêng đi chôn vậy.
Trước khi có thể chinh phục toàn bộ nữ sinh trong trường, hắn cũng có thể chiếm cảm tình của các nam sinh trước, tuy nhiên sau khi có một vài nam sinh cơ bắp nhất quyết yêu cầu muốn làm quản gia cho hắn, Ngô Ngân bắt đầu cảm thấy ý tưởng của Tiểu Nghĩa cũng không phải là một ý kiến tồi...
Nhân loại sớm muộn gì cũng sẽ bị những người này hủy diệt, sao mình không tự ra tay nhỉ!
……
Cuối cùng cũng tìm được em gái, Ngô Ngân nhanh chóng nhẹ nhàng an ủi cô.
Ngay khi gen chiến đấu của nữ Hỏa Ảnh Du Ngữ vẫn còn, cô sẽ trở thành một con quái vật tình cảm, ngoài cô ra thì không ai có thể tranh giành được cái ôm của anh trai mình, chứ đừng nói đến mấy tên nam sinh này!
"Thưa ngài, tiếp theo ngài có chỉ thị gì a?" Nữ sĩ quan đi tới, trong mắt tràn đầy kính sợ.
Không ngờ Ngô Ngân, một học sinh cuối cấp lại có năng lực như vậy, nếu không có cậu ta đứng ra, e rằng cả khuôn viên trường đã biến thành thiên đường của ký sinh trùng!
“Để đề phòng vạn nhất, chúng ta vẫn phải phát thuốc cho từng học sinh”, Ngô Ngân nói.
"Vâng!" Nữ sĩ quan gật đầu.
Nhân viên trật tự bắt đầu khử trùng cho toàn bộ mọi người trong khuôn viên trường.
Quá trình này không phức tạp lắm, nhưng nhà vệ sinh của trường có hơi thiếu, bời vì trứng ấu trùng bị giết sẽ phải được đào thải ra khỏi cơ thể.
Cách loại bỏ tốt nhất là nôn mửa hoặc đi vệ sinh.
Kết quả là, không bao lâu, toàn bộ khuôn viên trường trở nên có chút mờ mịt...
“Ngân ca, còn Dương Thấm thì phải xử lý thế nào?” Vương Duệ chạy tới hỏi ý kiến Ngô Ngân.
"Sao vậy, cậu còn muốn hâm nóng lại sao... đương nhiên là trực tiếp đốt đi rồi." Ngô Ngân tức giận nói.
"Cậu tàn nhẫn như vậy sao? Tốt xấu gì cũng là bạn cùng lớp mà." Vương Duệ nói.
“Đốt đi, ai biết trên người cô ấy có còn sót lại kim sắc ấu trùng nào không.” Ngô Ngân xua tay nói.
"Được rồi."
……
Nghỉ ngơi một lúc sau, toàn bộ khuôn viên bỗng bốc mùi hôi nồng nặc.
Ngô Ngân cùng Du Ngữ không có ý định ở lại lâu, nên họ quyết định lẻn vào hầm trú ẩn, họ có dự định quay trở về ngôi nhà an toàn của mình.
Ngay khi bọn họ đi về phía ngọn núi phía sau, tin tốt lại đến từ màng mắt giả lập.
Minh Y: "Tiểu soái ca Ngô Ngân, cảm ơn thông tin quan trọng của cậu, chúng tôi đã diệt trừ được Trùng Đồng Mẫu Thụ ở thung lũng hoa!"
Ngô Ngân: “Việc nhỏ, việc nhỏ, dù sao cũng phải trả phí.”
Minh Y: “Ai nha, chúng ta chỉ gặp nhau mới có vài lần thôi…”
Ngô Ngân: "???Tôi đang nói chuyên cô đưa Nguyên U cho tôi, cô nghĩ đi đâu vậy?"
Minh Y: “Cậu có công lớn như vậy, sao chỉ được khen thưởng có một viên Nguyên U?”
Ngô Ngân: "Được rồi, để tôi đi tắm rửa đã..."
Minh Y: "Không phải trước đây cậu đã nói là không thích lấy tài khoản của người khác sao? Về đến Nữ Oa Thần Đoan thì chúng ta sẽ nói chi tiết."
Ngô Ngân: “Thật ra cũng không tệ đến thế đâu, he he.”
Ngô Ngân cũng không ngờ rằng, vì tỉnh dậy trong một cơ thể khác mà mình lại có được một tiểu cô.
Minh Y: "Đúng rồi, khi chúng tôi giết chết Trùng Đồng Mẫu Thụ, ở bên trong lại phát hiện thi cốt một nữ đồng học...... Nói cách khác, lần thứ nhất các cậu nằm trong hồn hoa tại thung lũng này, cô ấy đã chết."
Ngô Ngân: “Ý cô là gì?”
Minh Y: "Tê thể của cô ấy ở Hoang Trần đã chết, khi trở về có lẽ cô ấy đã bị Trùng Đồng Mẫu Thụ khống chế, hiện tại Trùng Đồng Mẫu Thụ cùng kim sắc trùng đồng đều đã bị thanh trừ, nếu thân thể cô vẫn còn sống ở thế giới ảo, thì có lẽ cô ấy lúc này đã là người sống bình thường......"
Ngô Ngân: “A, muộn rồi, đã đốt rồi.”
Minh Y: "Không sao, cậu đợi tôi trở về nhé... Minh Y!! Đã bảo cô đừng nói chuyện phiếm rồi, cô không biết tin nhắn này sẽ tiêu hao một mảnh Nguyên U sao, Nguyên U của lão tử là nhặt được chắc!!"
Trước mắt Ngô Ngân lại xuất hiện một hàng chữ với cảm xúc mãnh liệt, Ngô Ngân cảm thấy có lẽ những lời này được truyền lại bởi hai người khác nhau.
Đó có thể là văn bản được chuyển đổi bằng giọng nói, được kích hoạt tự động sau khi AI nhận diện được âm thanh.
Đúng lúc Ngô Ngân tưởng bên kia liên lạc sẽ bị gián đoạn, thế mà hắn mới đi được vài bước thì một người khác lại xuất hiện.
Minh Y:“(•̀ᴗ-)”
Chẳng biết tại sao, trong đầu Ngô Ngân hiện lên khuôn mặt thông minh đầy nghị lực của Minh Y, hắn không khỏi cong cong khóe miệng.
Trên thực tế, từ khi bước chân vào Dị Độ Hoang Trần cho đến thời điểm thế giới được tuyên bố sắp sụp đổ, tinh thần của Ngô Ngân luôn ở trong trạng thái tương đối căng thẳng, khi hắn giao tiếp với cô ấy, hắn sẽ vô thức có cảm giác như đang được thư giãn…
"Không!!!"
"Không muốn, tôi thực sự không biết gì cả!"
"Các người điên rồi à? Tôi là Dương Thấm, tôi vừa mới trở về từ ác địa..."
“Cho dù muốn thiêu chết tôi, thì cũng đừng đổ loại dầu ăn trộn với dầu công nghiệp này lên người tôi!”
Đột nhiên, từ xa vang lên những tiếng kêu thót tim, một âm thanh mà Ngô Ngân đã quá quen thuộc.
Ngô Ngân rất ngạc nhiên.
Dương Thấm chưa chết? ?
Nhưng vì chiếc mặt nạ kim sắc đã được tháo ra khỏi mặt, nên cô ấy không khác gì một xác chết cổ xưa cả.
Chẳng lẽ loại ấu trùng trưởng thành kim sắc này chỉ là ký sinh trùng, nó sẽ không ăn hết nội tạng ban đầu của cơ thể cô ấy? ?
“Anh, có chuyện gì vậy?” Du Ngữ hỏi.
"Ai, quên đi, chúng ta đi xem xem, cuộc hành trình của trà xanh đúng là không hề dễ dàng..." Ngô Ngân nói.
……
Đi đến một nơi khác dưới chân núi, Ngô Ngân nhìn thấy Vương Duệ cùng mấy bạn học đang vây quanh Dương Thấm ở một góc, bọn họ không ngừng đổ dầu vào người cô.
Mọi người đã đều thấy Dương Thấm đáng sợ như thế nào khi biến thành rết, nên họ sẽ không thông cảm cho Dương Thấm đang đầy máu trên người như bây giờ.
"Dừng lại đi, cô ấy hẳn là chỉ bị khống chế thôi." Ngô Ngân xua tay ra hiệu cho những người khác thả Dương Thấm ra.
"Ô ô ô ô ~~ Có phải là đồng học Ngô Ngân không? Đồng học Ngô Ngân, thật tốt khi cậu ở đây, tôi đã lo lắng cho cậu rất nhiều kể từ khi cậu bỏ học, các bạn cùng lớp khác dường như đã phát điên, họ muốn thiêu chết tôi, tôi thật sự không làm gì cả…” Dương Thấm khóc lóc cầu xin Ngô Ngân, trông cô đã có vẻ hiểu chuyện hơn.
"Ngô Ngân, đừng thương hại cô ấy, trước đây chính là bộ dáng này của cô ấy đã từng lừa dối rất nhiều người, cô ấy rất xấu xa!" Điền Gia Bảo, một nữ học bá từ lâu đã không ưa Dương Thấm nói.
“Đúng vậy, cô ấy vẫn đang giả vờ, chờ lúc nữa, hết thảy côn trùng trong người cô ấy nhất định sẽ lộ ra.” Hoa khôi lớp La Ngọc Oánh cũng kiên trì không thể nhân từ nương tay.
“Được rồi, nếu mọi người dám đốt thì chẳng phải đã đốt rồi sao? Tôi vừa nhận được tin từ phía trên, Tê thể của Dương Thấm ở Hoang Trần đã chết từ lâu, cô ấy chỉ bị một con côn trùng kim sắc cấp cao điều khiển thôi, bây giờ cô ấy đã không sao rồi.” Ngô Ngân giải thích.
"Nhưng còn Trùng Đồng Nhân màu trắng và bạc, cơ thể họ đã biến thành côn trùng mà..." Điền Gia Bảo nói.
"Nó không giống nhau lắm, kim sắc trùng đồng là con trưởng thành, chỉ cần bò lên mặt ai là nó sẽ khống chế người đó, sức mạnh của toàn bộ sợi nấm cũng đến từ con bọ mặt nạ kim sắc." Ngô Ngân giải thích.
"Cô ấy quả thực là người sống sao, chỉ cần uống thuốc như mọi người là có thể tống ra ngoài những ấu trùng trứng." Du Ngữ diễn đạt bằng ngôn ngữ ký hiệu nói.
Khứu giác của cô đã thức tỉnh, ở cự ly gần, cô có thể biết được đối phương có biến thành nửa người nửa mắt côn trùng hay không.
Trên thực tế, bọ mặt nạ kim sắc có thể biến đổi Dương Thấm hoàn toàn, nhưng thực ra nó chỉ có ý định ẩn nấp sâu trong nhóm người để tránh xa những người thức tỉnh khứu giác nhạy bén, vì vậy nó sẽ không gây ảnh hưởng gì quá lớn đến cơ thể của Dương Thấm, nó phải luôn đảm bảo hơi thở của cô vẫn là hơi thở của người sống.
Đây là lý do tại sao lúc đầu Du Ngữ không nhận thấy Dương Thấm có gì đó không ổn.
"Cảm ơn, cảm ơn Ngô Ngân... cậu giống như vị đại ca mà tôi đã gặp ở Hoang Trần vậy, cậu là một người đáng tin cậy tuyệt vời!" Dương Thấm bật khóc khi nhận ra cách cư xử như em gái nhỏ chu đáo thường ngày của mình thật sự rất hữu ích.
Nghe Dương Thấm nói câu này xong.
Ngô Ngân về cơ bản có thể kết luận rằng, cô ấy không có vấn đề gì cả.
Cô không hề biết rằng, người thiếu niên đi cùng cô trong Hoang Trần chính là hắn, điều đó cũng tiết lộ Dương Thấm tỉnh dậy từ hồn hoa thực chất mới là nửa người nửa mắt côn trùng.
Nói thẳng ra thì Dương Thấm cũng rất đáng thương.
Cô ấy trở về cùng hắn trong hồn hoa ở thung lũng hoa.
Vì có lực lượng màu đen trong cơ thể, nên con bọ kim sắc không thể ký sinh lên cơ thể hắn.
Dương Thấm không may mắn như vậy, lúc đó cô đã bị giải thể... Thân thể ở nhà của cô cũng bị ký sinh khống chế!
Hoang Trần này...
Nó vẫn khiến người ta phải sâu sắc suy nghĩ, có những thú rất rùng mình.
Ngô Ngân cảm thấy nếu không phải mình cực kỳ thông minh, tư duy nhạy bén, lại có sự giúp đỡ của Tiểu Nghĩa, chắc chắn hắn đã chết ở Hoang Trần rất nhiều lần!
"Mọi người hãy nghỉ ngơi thật tốt nhé, từ giờ trở đi, chúng ta sẽ giúp đỡ nhau trên con đường đi đến Hoang Trần..." Ngô Ngân nói.
"Ai nha, giúp đỡ lẫn nhau sao? Người anh em cứ ở phía trước xông pha, tôi sẽ làm thú cưng nhặt trang bị cho cậu!" Vương Duệ cười nói.
Anh em tôi thật mạnh mẽ, chẳng khác nào tôi cũng thật mạnh mẽ.
Thú cưng, có gì không tốt??
“Vương Duệ, đừng coi thường đại trí tuệ của cậu.” Ngô Ngân vỗ vai Vương Duệ nói.
“Cậu nhất định phải bảo vệ tôi a, ha ha.” Vương Duệ mỉm cười, sau đó cúi đầu thấp giọng nói: “Cậu cùng Dương Thấm ở Hoang Trần có quan hệ thế nào?”
"Thật ra không có quan hệ gì, cậu muốn nói gì?" Ngô Ngân bình tĩnh đáp lại.
“Ừm, cậu không nghĩ rằng khi Dương Thấm đeo mặt nạ kim sắc vào, cô ấy thực sự trông giống Kim Tuyệt Nữ Vương, có khí chất hơn bình thường rất nhiều sao…” Vương Duệ chọc tay nói.
Ngô Ngân chợt cảm thấy tai mình như đã bị lây nhiễm, thậm chí hắn còn phải chặn lại suy nghĩ của mình, để hắn không nghĩ đến hình tượng vô cùng khó chịu kia!
"Cậu thực sự là thèm đến phát điên rồi sao, tránh xa tôi ra!" Ngô Ngân đẩy tên biến thái này ra.
Vương Duệ tỏ ra ủy khuất đau lòng.
Vì coi hắn như anh em nên cậu mới lặng lẽ nói với hắn điều này.
Không phải ai cũng giống cậu Ngô Ngân, bên cạnh còn có một tiểu yêu tinh xuất sắc như vậy, ngay cả những quản gia trước đây cũng đều là những người xinh đẹp, đương nhiên, cậu rất kén chọn khi nhìn phụ nữ rồi...
……
Sau khi vượt qua hầm trú ẩn, Ngô Ngân và Du Ngữ trở về Nhiệt Đới Quán.
Vừa bước vào Nhiệt Đới Quán, Du Ngữ đã cau mày.
Cô nhìn xung quanh, giống như một con mèo ragdoll ngửi thấy mùi chuột, đôi mắt xinh đẹp như một yêu tinh của cô chuyển động.
"Không ngờ em lại ngửi thấy, anh đã tưởng rằng mình đã giấu rất kỹ." Ngô Ngân sờ mũi nói.
Quả nhiên, một viên ngọc nhỏ rơi từ lòng bàn chân Ngô Ngân ra, giẫm lên nó có vẻ rất đau!
Du Ngữ giận dữ nhìn Ngô Ngân rồi nói với Ngô Ngân bằng ngôn ngữ ký hiệu, có thể có thứ gì đó trong Nhiệt Đới Quán.
“Có gì kỳ lạ sao?” Ngô Ngân ngạc nhiên hỏi.
Ngô Ngân cũng rất hưng phấn, cuối cùng hắn cũng có thể thể hiện bản lĩnh trước mặt mọi người!
Khi hắn bước về phía Du Ngữ, bỗng nhiên hắn lại thấy một lượng lớn học sinh đang lao về phía mình, họ như thể đang vây quanh một ngôi sao lớn vậy.
Chỉ là không biết tại sao, các thiếu nữ mảnh khảnh yếu đuối, đều bị đám học sinh trung học lực lưỡng đẩy ra phía sau, cuối cùng Ngô Ngân bị một nhóm học sinh to lớn vây quanh, hắn thậm chí còn được trực tiếp nâng lên...
Ngô Ngân được đỡ nằm thẳng lên.
Rõ ràng đây là một phong cách ăn mừng rất sống động, vậy mà hắn lại có cảm giác cảnh tượng này trông quen quen, cứ như hắn đang nằm trong quan tài, và bị một nhóm người da đen khiêng đi chôn vậy.
Trước khi có thể chinh phục toàn bộ nữ sinh trong trường, hắn cũng có thể chiếm cảm tình của các nam sinh trước, tuy nhiên sau khi có một vài nam sinh cơ bắp nhất quyết yêu cầu muốn làm quản gia cho hắn, Ngô Ngân bắt đầu cảm thấy ý tưởng của Tiểu Nghĩa cũng không phải là một ý kiến tồi...
Nhân loại sớm muộn gì cũng sẽ bị những người này hủy diệt, sao mình không tự ra tay nhỉ!
……
Cuối cùng cũng tìm được em gái, Ngô Ngân nhanh chóng nhẹ nhàng an ủi cô.
Ngay khi gen chiến đấu của nữ Hỏa Ảnh Du Ngữ vẫn còn, cô sẽ trở thành một con quái vật tình cảm, ngoài cô ra thì không ai có thể tranh giành được cái ôm của anh trai mình, chứ đừng nói đến mấy tên nam sinh này!
"Thưa ngài, tiếp theo ngài có chỉ thị gì a?" Nữ sĩ quan đi tới, trong mắt tràn đầy kính sợ.
Không ngờ Ngô Ngân, một học sinh cuối cấp lại có năng lực như vậy, nếu không có cậu ta đứng ra, e rằng cả khuôn viên trường đã biến thành thiên đường của ký sinh trùng!
“Để đề phòng vạn nhất, chúng ta vẫn phải phát thuốc cho từng học sinh”, Ngô Ngân nói.
"Vâng!" Nữ sĩ quan gật đầu.
Nhân viên trật tự bắt đầu khử trùng cho toàn bộ mọi người trong khuôn viên trường.
Quá trình này không phức tạp lắm, nhưng nhà vệ sinh của trường có hơi thiếu, bời vì trứng ấu trùng bị giết sẽ phải được đào thải ra khỏi cơ thể.
Cách loại bỏ tốt nhất là nôn mửa hoặc đi vệ sinh.
Kết quả là, không bao lâu, toàn bộ khuôn viên trường trở nên có chút mờ mịt...
“Ngân ca, còn Dương Thấm thì phải xử lý thế nào?” Vương Duệ chạy tới hỏi ý kiến Ngô Ngân.
"Sao vậy, cậu còn muốn hâm nóng lại sao... đương nhiên là trực tiếp đốt đi rồi." Ngô Ngân tức giận nói.
"Cậu tàn nhẫn như vậy sao? Tốt xấu gì cũng là bạn cùng lớp mà." Vương Duệ nói.
“Đốt đi, ai biết trên người cô ấy có còn sót lại kim sắc ấu trùng nào không.” Ngô Ngân xua tay nói.
"Được rồi."
……
Nghỉ ngơi một lúc sau, toàn bộ khuôn viên bỗng bốc mùi hôi nồng nặc.
Ngô Ngân cùng Du Ngữ không có ý định ở lại lâu, nên họ quyết định lẻn vào hầm trú ẩn, họ có dự định quay trở về ngôi nhà an toàn của mình.
Ngay khi bọn họ đi về phía ngọn núi phía sau, tin tốt lại đến từ màng mắt giả lập.
Minh Y: "Tiểu soái ca Ngô Ngân, cảm ơn thông tin quan trọng của cậu, chúng tôi đã diệt trừ được Trùng Đồng Mẫu Thụ ở thung lũng hoa!"
Ngô Ngân: “Việc nhỏ, việc nhỏ, dù sao cũng phải trả phí.”
Minh Y: “Ai nha, chúng ta chỉ gặp nhau mới có vài lần thôi…”
Ngô Ngân: "???Tôi đang nói chuyên cô đưa Nguyên U cho tôi, cô nghĩ đi đâu vậy?"
Minh Y: “Cậu có công lớn như vậy, sao chỉ được khen thưởng có một viên Nguyên U?”
Ngô Ngân: "Được rồi, để tôi đi tắm rửa đã..."
Minh Y: "Không phải trước đây cậu đã nói là không thích lấy tài khoản của người khác sao? Về đến Nữ Oa Thần Đoan thì chúng ta sẽ nói chi tiết."
Ngô Ngân: “Thật ra cũng không tệ đến thế đâu, he he.”
Ngô Ngân cũng không ngờ rằng, vì tỉnh dậy trong một cơ thể khác mà mình lại có được một tiểu cô.
Minh Y: "Đúng rồi, khi chúng tôi giết chết Trùng Đồng Mẫu Thụ, ở bên trong lại phát hiện thi cốt một nữ đồng học...... Nói cách khác, lần thứ nhất các cậu nằm trong hồn hoa tại thung lũng này, cô ấy đã chết."
Ngô Ngân: “Ý cô là gì?”
Minh Y: "Tê thể của cô ấy ở Hoang Trần đã chết, khi trở về có lẽ cô ấy đã bị Trùng Đồng Mẫu Thụ khống chế, hiện tại Trùng Đồng Mẫu Thụ cùng kim sắc trùng đồng đều đã bị thanh trừ, nếu thân thể cô vẫn còn sống ở thế giới ảo, thì có lẽ cô ấy lúc này đã là người sống bình thường......"
Ngô Ngân: “A, muộn rồi, đã đốt rồi.”
Minh Y: "Không sao, cậu đợi tôi trở về nhé... Minh Y!! Đã bảo cô đừng nói chuyện phiếm rồi, cô không biết tin nhắn này sẽ tiêu hao một mảnh Nguyên U sao, Nguyên U của lão tử là nhặt được chắc!!"
Trước mắt Ngô Ngân lại xuất hiện một hàng chữ với cảm xúc mãnh liệt, Ngô Ngân cảm thấy có lẽ những lời này được truyền lại bởi hai người khác nhau.
Đó có thể là văn bản được chuyển đổi bằng giọng nói, được kích hoạt tự động sau khi AI nhận diện được âm thanh.
Đúng lúc Ngô Ngân tưởng bên kia liên lạc sẽ bị gián đoạn, thế mà hắn mới đi được vài bước thì một người khác lại xuất hiện.
Minh Y:“(•̀ᴗ-)”
Chẳng biết tại sao, trong đầu Ngô Ngân hiện lên khuôn mặt thông minh đầy nghị lực của Minh Y, hắn không khỏi cong cong khóe miệng.
Trên thực tế, từ khi bước chân vào Dị Độ Hoang Trần cho đến thời điểm thế giới được tuyên bố sắp sụp đổ, tinh thần của Ngô Ngân luôn ở trong trạng thái tương đối căng thẳng, khi hắn giao tiếp với cô ấy, hắn sẽ vô thức có cảm giác như đang được thư giãn…
"Không!!!"
"Không muốn, tôi thực sự không biết gì cả!"
"Các người điên rồi à? Tôi là Dương Thấm, tôi vừa mới trở về từ ác địa..."
“Cho dù muốn thiêu chết tôi, thì cũng đừng đổ loại dầu ăn trộn với dầu công nghiệp này lên người tôi!”
Đột nhiên, từ xa vang lên những tiếng kêu thót tim, một âm thanh mà Ngô Ngân đã quá quen thuộc.
Ngô Ngân rất ngạc nhiên.
Dương Thấm chưa chết? ?
Nhưng vì chiếc mặt nạ kim sắc đã được tháo ra khỏi mặt, nên cô ấy không khác gì một xác chết cổ xưa cả.
Chẳng lẽ loại ấu trùng trưởng thành kim sắc này chỉ là ký sinh trùng, nó sẽ không ăn hết nội tạng ban đầu của cơ thể cô ấy? ?
“Anh, có chuyện gì vậy?” Du Ngữ hỏi.
"Ai, quên đi, chúng ta đi xem xem, cuộc hành trình của trà xanh đúng là không hề dễ dàng..." Ngô Ngân nói.
……
Đi đến một nơi khác dưới chân núi, Ngô Ngân nhìn thấy Vương Duệ cùng mấy bạn học đang vây quanh Dương Thấm ở một góc, bọn họ không ngừng đổ dầu vào người cô.
Mọi người đã đều thấy Dương Thấm đáng sợ như thế nào khi biến thành rết, nên họ sẽ không thông cảm cho Dương Thấm đang đầy máu trên người như bây giờ.
"Dừng lại đi, cô ấy hẳn là chỉ bị khống chế thôi." Ngô Ngân xua tay ra hiệu cho những người khác thả Dương Thấm ra.
"Ô ô ô ô ~~ Có phải là đồng học Ngô Ngân không? Đồng học Ngô Ngân, thật tốt khi cậu ở đây, tôi đã lo lắng cho cậu rất nhiều kể từ khi cậu bỏ học, các bạn cùng lớp khác dường như đã phát điên, họ muốn thiêu chết tôi, tôi thật sự không làm gì cả…” Dương Thấm khóc lóc cầu xin Ngô Ngân, trông cô đã có vẻ hiểu chuyện hơn.
"Ngô Ngân, đừng thương hại cô ấy, trước đây chính là bộ dáng này của cô ấy đã từng lừa dối rất nhiều người, cô ấy rất xấu xa!" Điền Gia Bảo, một nữ học bá từ lâu đã không ưa Dương Thấm nói.
“Đúng vậy, cô ấy vẫn đang giả vờ, chờ lúc nữa, hết thảy côn trùng trong người cô ấy nhất định sẽ lộ ra.” Hoa khôi lớp La Ngọc Oánh cũng kiên trì không thể nhân từ nương tay.
“Được rồi, nếu mọi người dám đốt thì chẳng phải đã đốt rồi sao? Tôi vừa nhận được tin từ phía trên, Tê thể của Dương Thấm ở Hoang Trần đã chết từ lâu, cô ấy chỉ bị một con côn trùng kim sắc cấp cao điều khiển thôi, bây giờ cô ấy đã không sao rồi.” Ngô Ngân giải thích.
"Nhưng còn Trùng Đồng Nhân màu trắng và bạc, cơ thể họ đã biến thành côn trùng mà..." Điền Gia Bảo nói.
"Nó không giống nhau lắm, kim sắc trùng đồng là con trưởng thành, chỉ cần bò lên mặt ai là nó sẽ khống chế người đó, sức mạnh của toàn bộ sợi nấm cũng đến từ con bọ mặt nạ kim sắc." Ngô Ngân giải thích.
"Cô ấy quả thực là người sống sao, chỉ cần uống thuốc như mọi người là có thể tống ra ngoài những ấu trùng trứng." Du Ngữ diễn đạt bằng ngôn ngữ ký hiệu nói.
Khứu giác của cô đã thức tỉnh, ở cự ly gần, cô có thể biết được đối phương có biến thành nửa người nửa mắt côn trùng hay không.
Trên thực tế, bọ mặt nạ kim sắc có thể biến đổi Dương Thấm hoàn toàn, nhưng thực ra nó chỉ có ý định ẩn nấp sâu trong nhóm người để tránh xa những người thức tỉnh khứu giác nhạy bén, vì vậy nó sẽ không gây ảnh hưởng gì quá lớn đến cơ thể của Dương Thấm, nó phải luôn đảm bảo hơi thở của cô vẫn là hơi thở của người sống.
Đây là lý do tại sao lúc đầu Du Ngữ không nhận thấy Dương Thấm có gì đó không ổn.
"Cảm ơn, cảm ơn Ngô Ngân... cậu giống như vị đại ca mà tôi đã gặp ở Hoang Trần vậy, cậu là một người đáng tin cậy tuyệt vời!" Dương Thấm bật khóc khi nhận ra cách cư xử như em gái nhỏ chu đáo thường ngày của mình thật sự rất hữu ích.
Nghe Dương Thấm nói câu này xong.
Ngô Ngân về cơ bản có thể kết luận rằng, cô ấy không có vấn đề gì cả.
Cô không hề biết rằng, người thiếu niên đi cùng cô trong Hoang Trần chính là hắn, điều đó cũng tiết lộ Dương Thấm tỉnh dậy từ hồn hoa thực chất mới là nửa người nửa mắt côn trùng.
Nói thẳng ra thì Dương Thấm cũng rất đáng thương.
Cô ấy trở về cùng hắn trong hồn hoa ở thung lũng hoa.
Vì có lực lượng màu đen trong cơ thể, nên con bọ kim sắc không thể ký sinh lên cơ thể hắn.
Dương Thấm không may mắn như vậy, lúc đó cô đã bị giải thể... Thân thể ở nhà của cô cũng bị ký sinh khống chế!
Hoang Trần này...
Nó vẫn khiến người ta phải sâu sắc suy nghĩ, có những thú rất rùng mình.
Ngô Ngân cảm thấy nếu không phải mình cực kỳ thông minh, tư duy nhạy bén, lại có sự giúp đỡ của Tiểu Nghĩa, chắc chắn hắn đã chết ở Hoang Trần rất nhiều lần!
"Mọi người hãy nghỉ ngơi thật tốt nhé, từ giờ trở đi, chúng ta sẽ giúp đỡ nhau trên con đường đi đến Hoang Trần..." Ngô Ngân nói.
"Ai nha, giúp đỡ lẫn nhau sao? Người anh em cứ ở phía trước xông pha, tôi sẽ làm thú cưng nhặt trang bị cho cậu!" Vương Duệ cười nói.
Anh em tôi thật mạnh mẽ, chẳng khác nào tôi cũng thật mạnh mẽ.
Thú cưng, có gì không tốt??
“Vương Duệ, đừng coi thường đại trí tuệ của cậu.” Ngô Ngân vỗ vai Vương Duệ nói.
“Cậu nhất định phải bảo vệ tôi a, ha ha.” Vương Duệ mỉm cười, sau đó cúi đầu thấp giọng nói: “Cậu cùng Dương Thấm ở Hoang Trần có quan hệ thế nào?”
"Thật ra không có quan hệ gì, cậu muốn nói gì?" Ngô Ngân bình tĩnh đáp lại.
“Ừm, cậu không nghĩ rằng khi Dương Thấm đeo mặt nạ kim sắc vào, cô ấy thực sự trông giống Kim Tuyệt Nữ Vương, có khí chất hơn bình thường rất nhiều sao…” Vương Duệ chọc tay nói.
Ngô Ngân chợt cảm thấy tai mình như đã bị lây nhiễm, thậm chí hắn còn phải chặn lại suy nghĩ của mình, để hắn không nghĩ đến hình tượng vô cùng khó chịu kia!
"Cậu thực sự là thèm đến phát điên rồi sao, tránh xa tôi ra!" Ngô Ngân đẩy tên biến thái này ra.
Vương Duệ tỏ ra ủy khuất đau lòng.
Vì coi hắn như anh em nên cậu mới lặng lẽ nói với hắn điều này.
Không phải ai cũng giống cậu Ngô Ngân, bên cạnh còn có một tiểu yêu tinh xuất sắc như vậy, ngay cả những quản gia trước đây cũng đều là những người xinh đẹp, đương nhiên, cậu rất kén chọn khi nhìn phụ nữ rồi...
……
Sau khi vượt qua hầm trú ẩn, Ngô Ngân và Du Ngữ trở về Nhiệt Đới Quán.
Vừa bước vào Nhiệt Đới Quán, Du Ngữ đã cau mày.
Cô nhìn xung quanh, giống như một con mèo ragdoll ngửi thấy mùi chuột, đôi mắt xinh đẹp như một yêu tinh của cô chuyển động.
"Không ngờ em lại ngửi thấy, anh đã tưởng rằng mình đã giấu rất kỹ." Ngô Ngân sờ mũi nói.
Quả nhiên, một viên ngọc nhỏ rơi từ lòng bàn chân Ngô Ngân ra, giẫm lên nó có vẻ rất đau!
Du Ngữ giận dữ nhìn Ngô Ngân rồi nói với Ngô Ngân bằng ngôn ngữ ký hiệu, có thể có thứ gì đó trong Nhiệt Đới Quán.
“Có gì kỳ lạ sao?” Ngô Ngân ngạc nhiên hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.