Di Thế Ma Hoàng

Chương 136: Nữ nhân tâm .

Thiên Đường Không Tịch Mịch

08/04/2013



Triệu Thiên Doãn lúc này chỉ đã hai mươi tuổi đầu, nhưng lúc này hắn chỉ là tên công tử nhà giàu, cả ngày chơi bời lêu lổng, sống hôm nay mà không biết đến ngày mai, ngay đến cấp độ chiến sư hắn cũng không đạt tới, hoàn toàn ỷ vào thúc thúc mình là nhất đẳng công tước mà hống hách.

Bất quá so với bọn ăn chơi trác táng, Triệu Thiên Doãn xem như có chút khác biệt. Hắn đùa giỡn con gái luôn động khẩu không động thủ. Chỉ là hắn không bạo ngược không đánh chết người. Bất quá phàm là những thủ đoạn ăn chơi trác táng của hắn đều khiến cho người khác phải kinh hãi.

“Ngươi có cái gì? Ngươi tinh thông cái gì? Bổn thiếu gia thu ngươi làm tiểu đệ nhưng tài cán của ngươi có thể đem lại lợi ích gì cho bổn thiếu gia?” Phong Dực cười hỏi.

“Ta…” Triệu Thiên Doãn nhất thời cứng họng. Không lẽ bảo hắn tinh thông ăn uống chơi bời đánh bạc sao?

Phong Dực cười lắc đầu, đứng dậy tỏ vẻ muốn rời đi.

“Ta sẽ chịu khó chịu đựng, âm mưu quỷ kế ta đều tinh thông hết” Triệu Thiên Doãn trong lòng quýnh lên, hướng về phía Phong Dực lớn tiếng nói, hắn tin tưởng vào ánh mắt của mình, bỏ qua cơ hội này có thể sẽ không tìm lại được. Những năm gần đây hắn chỉ là một kẻ chơi bời lêu lổng, vô tích sự, trừ một người thân là thúc thúc làm nhất đẳng công tước, hắn chính là một cô nhi, hắn phải làm một phen đại sự nghiệp, muốn thế nhân phải kính ngưỡng.

Phong Dực cước bộ bị kiềm hãm, quay đầu, hắc hắc cười nói: "Tốt, bổn thiếu gia sẽ thu nhận ngươi “.

Triệu Thiên Doãn lập tức đứng lên, không để ý ánh mắt mọi người, trực tiếp ra ngoài, quay về thu thập đồ đạc….vì gia đình kia không thuộc về hắn, thúc thúc, thầm thẩm, đường huynh, muội không ai chân chính coi hắn là người một nhà.

Mà lúc này, Phong Dực đang bị chúng nữ vây quanh. Những nàng này đều là bạn thân của Ny Á là những thiên kim tiểu tư của các thế gia.

"Phong mục sư, thân thể của ta có chút không thoải mái, dạ vũ kết thúc ngươi có thể hay không giúp ta trị liệu một phen” một thiếu nữ kiều diễm dùng ánh mắt đưa tình nhìn chăm chú vào Phong Dực hận không thể đem hắn nuốt vào trong bụng.

“”Dao Dao, ta thấy ngươi không phải không thoải mái mà động lòng rồi ah” Một thiếu nữ khác cười trêu nói.

“Đi, người ta thật sự không thoải mái mà”

“Phong mục sư, người ta cũng không được thoải mái đâu”

"Còn có ta. Còn có ta…”

Đám đàn bà quay chung quanh bên cạnh người Phong Dực tỏa mùi hương son phấn, có người còn can đảm thừa dịp hỗn loạn sờ soạng hắn (ẹc mịa thèng tác giả này thiệt là quá đáng mà…sao có thể ngược đời vậy chớ, bất quá thiệt là thú vị a ^.^), trong lúc nhất thời làm cho hắn choáng váng đầu óc cười khổ liên tục, diễm phúc quá lớn cũng không phải chuyện tốt a.

“ Các người định làm gì, hắn hôm nay là bạn nhảy của ta” Ở cách đó không xa, Ny Á đang bị vài tên công tử quí tộc vây bám, nàng thấy mấy vị tỷ muội tốt của chính mình vây công Phong Dực, liền bỏ qua hình tượng khí chất thục nữ của mình, trực tiếp đem vài tên thanh niên quý tộc bỏ lại chạy ào tới đem Phong Dực kéo ra.

“Ny Á, hắn chỉ là bạn nhảy của ngươi thôi, cũng đâu phải là tình nhân của ngươi, khẩn trương như vậy làm gì, chẳng lẽ ny Á của chúng ta đã động lòng ?“ cô gái tên Dao Dao nói.

“ Ta mới không có, các ngươi chỉ giỏi đoán mò, ta chỉ sợ các người giống hổ đói làm hắn khiếp sợ” Ny Á không cam lòng yếu thế nói.

“Ngươi biết chúng ta hù dọa hắn a, nói không chừng hắn sướng chết ấy chứ? Ha hả , ny á ngươi thừa nhận đi”, một thiếu nữ đùa cợt nói.



“Tốt lắm tốt lắm, các ngươi đừng náo loạn nữa, vũ hội bắt đầu rồi bạn nhảy các ngươi còn đang chờ các ngươi kìa” Ny Á vừa nói vừa đem bọn họ từng người đẩy ra.

Chúng nữ cười vang, cũng không tính toán dây dưa, đều tự đi tìm chỗ vui.

Ny Á thở phào nhẹ nhõm, vừa chuyển đầu lại phát hiện Phong Dực đang mang theo ý cười nhìn nàng, nụ cười của hắn khiến lòng nàng phát hoảng, tựa như mọi bí mật trong nội tâm nàng đều bị hắn nhìn thấu.

“ Ngươi…, ngươi đừng nghe các nàng nói hươu nói vượn, quỷ mới động tâm với ngươi” Ny Á nghiêng đầu sang chỗ khác né tránh ánh mắt của Phong Dực, sau khi nói xong lại thấy có chút hối hận, len lén liếc nhìn hắn một cái, thấy hắn không có vẻ có gì khác thường trong lòng đột nhiên mơ hồ có chút mất mát.

“Ha hả, Ny Á của chúng ta có thể khiến cho nam nhân của đế đô xếp hàng từ cửa nam đến cửa bắc đều không đổi sắc, liệu có thể hay không cùng ta trở thành một đôi được.” Phong dực cười trêu ghẹo nói

Ny á của chúng ta? Ai là.. của ngươi? Ny á nói thầm một tiếng, một chút mất mát trong lòng phút chốc biến mất không thấy tăm hơi, tâm tình cũng sáng lạn hẳn lên

"Đúng rồi, nha đầu Lệ Phù kia đâu rồi?”. Phong Dực hỏi.

"Ặc, nha đầu kia, ách tiểu cô cô đó so với ta còn muốn nổi tiếng hơn a." Ny Á chỉ chỉ phía sau Phong Dực, cách đó không xa.

Chỉ thấy mấy tên thiếu niên choai choai đang vây chung quanh Lệ Phù, một đám tỏ vẻ ân cần vô cùng.

“ Các ngươi muốn theo đuổi ta a? Khó mà làm được, Ny Á kêu các ngươi là gì ?” Lệ Phù vừa ăn một mảnh bánh ngọt ngon lành vừa hỏi.

“Là tỷ tỷ”. Mấy thiếu niên choai choai vội đáp. Bọn họ đều mười ba mười bốn tuổi cũng thuộc hàng thế gia đệ tử, nhìn thấy Ny Á đương nhiêu phải xưng một tiếng tỷ tỷ.

“ Vậy được rồi, biết Ny Á gọi ta là gì không? Là cô cô a, ta chính là trưởng bối của Ny Á vậy cũng là trưởng bối của các ngươi, các ngươi đều là cháu ta như thế nào lại theo đuổi ta?” Lệ phù liếm liếm bơ dính trên môi khiến mấy tên choai choai nuốt nước miếng, bất qua nghe Lệ Phù nói xong đều đứng đần mặt ra.

Chính là lúc này Phong Dực và Ny Á đến gần nghe Lệ Phù nói, hai người nhìn nhau một hồi, đột nhiên ôm bụng cười.

Phong Dực trong lòng vui mừng, xem khẩu khí của Lệ Phù…có vẻ như chuyện tình bi thương đã dần phai nhạt, một lần nữa lại khôi phục tính cách tinh quái của mình.

"Mục sư ca ca, ngươi vừa rồi thật là lợi hại a” Lệ Phù ngẩng đầu lên thấy Phong Dực đến, nhảy bắn lại phía hắn, mà mấy tên tiểu tử choai choai kia cũng giương cặp mắt sùng bái nhìn Phong Dực.

Phong Dực dùng ống tay áo lau sữa với mỡ dính ở khóe miệng Lệ Phù, cười nói:” Đó là…, cũng phải nhìn xem ca ca là ai chứ”

Ny Á nhìn thấy động tác của Phong Dực, lau miệng Lệ Phù một cách tự nhiên mà Pệ Phù cũng như tự nhiên, xem ra hai người bọn đều xem đối phương như tính mạng của mình, loại tình cảm này khiến cho nàng hâm mộ không thôi.

Đúng lúc này, dàn nhạc của Kim Ưng đế quốc khởi tấu quốc ca. Toàn trường im lặng hoàng đế Kim Ưng đế quốc một thân long bào cao lớn đi vào, đi theo phía sau là Khổng Tước gia tộc gia chủ Cách Lôi Đặc đứng đầu các đại thần.

Phong Dực đánh giá hoàng đế Kim Ưng đế quốc này ước chừng năm mươi tuổi tướng mạo uy nghiêm, râu dài, khuôn mặt trung hòa, ánh mắt sắc bén

"Cửu tinh thánh chiến sư? “, Phong Dực nhíu mày tại sao chưa bao giờ nghe nói hoàng đế Kim Ưng đế quốc có thực lực đỉnh cấp cao thủ.



Tất cả mọi người tụ tập lại, rồi cùng nhau nghe vị quốc chủ Kim Ưng đế quốc đọc diễn văn.

Làm một quốc chủ, Ưng Dương tất nhiên không phải kẻ đầu đường xó chợ, uy áp tỏa ra khi hắn hướng lên đài đứng làm mọi người hít thở không thông, trước loại khí thế tựa như mũi nhọn này, tiểu tử Khải Nhĩ Phổ Lạp Đức hoàng đế của Thanh Long đế quốc còn kém xa.

Ưng Dương nói chuyện khi thì đầy nhịp điệu, như kim qua vang lên, đánh thẳng vào lòng người, khi thì lại nhẹ nhàng, như nhuận vật không tiếng động,vững vàng đem sự chú ý của toàn trường hấp dẫn vào người hắn. Ở hướng đại biểu Thanh Long đế quốc, Thiên Lang đế quốc cùng Tạp Kì Lạp liên hợp vương quốc đều tỏ vẻ hoan nghênh long trọng. Cuối cùng Ưng Dương cùng tam công chúa bắt đầu mở màn cho buổi khiêu vũ

Kế tiếp, vũ hội mới tính là chân chính bắt đầu, vô số ma pháp hỏa diễm ở không trung bùng lên, đem bầu trời đêm biến thành một bữa tiệc hoành tráng đầy màu sắc hoa lệ.

Làm bạn nhảy kiêm bia đỡ đạn Phong Dực cùng Ny Á nhảy liên tiếp tam khúc.

“ Ta nói này Ny Á, nghỉ ngơi một chút được chưa, ngươi sẽ không muốn ta cùng ngươi nhảy đến vũ hội chấm dứt chứ” Phong dực ôm cái eo nhỏ nhắn của Ny Á, cảm giác thật không tồi, có chút hình ảnh làm người khác phải xịt máu mũi, bất quá cảm giác sung sướng cũng không thể không có chừng mực, hắn còn muốn nếm thử phỉ thúy ngự tửu mà bình thường khó kiếm được.

Ny Á liếc mắt nhìn Phong Dực, bao nhiêu người xếp hàng muốn mời mình mà người này lại kêu khổ kêu mệt.

Một khúc kết thúc, Ny Á cuối cùng cũng buông tha Phong Dực, uyển chuyển thân hình tuyệt mỹ cự tuyệt lời mời vài tên thanh niên nhân cơ hội, cùng Phong Dực đi vào đứng trong khu vực…chỉ là sau đó trợn mắt há mồm nhìn Phong Dực không hề có chút phong độ thân sĩ ăn thùng uống vại.

Lúc này, một người bồi bàn chạy tới nói nhỏ với Ny Á, nàng gật đầu đi tới bên Phong Dực nói:” Làm phiền ngươi chú ý hình tượng một chút, ngươi nhìn xem có bao nhiêu người đang nhìn ngươi ăn a”

“ Mặc kệ chúng? Chính mình thích là được, quản chi người ta để ý” Phong Dực vừa nói vừa tước vỏ khối thịt con tôm hùm lớn.

"Tùy tiện ngươi , gia gia của ta bảo ta, ta đi một chút. Ngươi cũng đừng có mà đi loạn a." Ny Á dặn một câu lúc sau liền rời đi.

Sau một hồi ăn uống no say, Phong Dực cũng sửa lại bộ dạng thô lỗ dùng khăn lau khô miệng, bưng một chén rượu hướng chung quanh mọi người đang ngây như phỗng, lập tức từ ếch biến lại thành một vị vương tử.

“ Phong mục sư sao không cùng ta nhảy một điệu”một âm thanh mềm mại từ phía sau truyền đến kèm theo là một hương thơm nhàn nhạt

Phong Dực quay đầu thấy trước mắt là một người đẹp, khuôn mặt hiện lên một tia kinh ngạc.

“Nguyên lai là Diệp tiểu thư, bất quá ta bị người khác chỉ định không thể khiêu vũ cùng nữ nhân khác, thật sự rất tiếc” Phong Dực cười nói, Các chủ Tụ Bảo Các không phải rất thần bí sao sao lại tham dự vũ hội này

Ý nghĩ này không chỉ của Phong Dực mà còn của rất nhiều người, Các chủ Tụ Bảo Các luôn luôn không tiếp thu lời mời nào cho dù đương kim hoàng đế Ưng Dương mời nàng tham dự hoàng cung yến tiệc nàng cũng cự tuyệt, có thể nói nàng không cấp mặt mũi cho ai hết, thậm chí đến tên họ của nàng. Vừa rồi Phong Dực gọi nàng là “Diệp tiểu thư” chứng tỏ hắn cùng nàng có thâm giao. Nếu vừa nói thực lực của Phong Dực khiến người khác cảm thấy kinh sợ thì bây giờ thân phận của hắn đồng dạng bị bảo phủ bởi một tầng che chắn thần bí.

“Ha hả, là nha đầu Khổng Tước gia tộc chăng? Hiện tại nàng đã đi, chỉ cần nàng đồng ý người hẳn sẽ không phải tiếc nuối” Diệp Mạn Tô cười nói.

Ny á cuối cùng cũng trở lại nhíu mày nhìn Diệp Mạn Tô thân là người phụ trách một trong tam đại tình báo của Khổng Tước gia tộc nàng đối với nữ nhân này có tìm hiểu nhưng đúng là vì có tìm hiểu mới khiến nàng kiêng kỵ

“ Ny á tiểu thư, chẳng biết người có thể đem bạn nhảy cho ta mượn dùng tạm được không?” Diệp Mạn Tô cười hỏi.

“Không thành vấn đề, đó là vinh hạnh của hắn” Ny Á nét mặt cười tươi như hoa nhưng ánh mắt nhìn vào Phong Dực có chút ngưng trọng, cho hắn một sự cảnh cáo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Di Thế Ma Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook