Chương 61: Kỳ Thi
Thiên Sơn Trà Khách
16/07/2024
Thời gian mười ngày, nói nhanh cũng không nhanh, nói chậm cũng không chậm. Nhưng đối với người thành Yến kinh mà nói đây là một sự kiện lớn. Thứ nhất ngày này là kỳ thi của Quốc Tử Giám, là lúc để nhóm thanh niên tài tuấn bộc lộ tài năng, thứ hai cũng là kỳ thi của Minh Nghĩa Đường, nhóm các tiểu thư quan gia có thể biểu hiện hết bản lĩnh.
Hằng năm đều sẽ có một lần như thế, chẳng qua năm nay đặc biệt còn có trò cười lớn. Chính là vụ đánh cược của thiên kim thủ phụ Khương nhị tiểu thư cùng Thừa Tuyên lang đích nữ Mạnh cô nương. Nếu ai thua, người đó phải quỳ xuống trước mặt mọi người nói xin lỗi, thành Yến kinh nhiều năm chưa gặp phải chuyện này, xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, bởi vậy từ quan gia, cho đến bình dân bách tính, đều chờ đợi xem náo nhiệt.
Trong đám người đang xem náo nhiệt, phần lớn đều nghiêng về Mạnh Hồng Cẩm, bởi vì, phàm là người có đầu óc suy nghĩ, có mắt nhìn, cũng sẽ không lựa chọn Khương Lê. Thành tích từ trước đến nay của Mạnh gia tiểu thư ở Minh Nghĩa Đường có thể được nói là đặc biệt xuất sắc, mà Khương nhị tiểu thư nói khó nghe thì là trình độ chỉ bằng một đứa trẻ vừa mới học vỡ lòng, vậy thì lấy cái gì cùng người ta tranh giành?
Cũng có người không theo số đông, bất chấp mọi thứ ủng hộ Khương nhị tiểu thư, mọi người hỏi nguyên nhân, người kia sờ sờ lên cằm, lộ ra một nụ cười bỉ ổi: “Nếu Khương nhị tiểu thư giành được hạng nhất, Mạnh gia tiểu thư phải cởi áo váy ngoài trước cổng Quốc Tử Giám quỳ xuống nói xin lỗi, Mạnh gia tiểu thư cũng là thiên kim vọng tộc, có thể thấy nàng cởi bỏ áo váy ngoài, chẳng phải là việc may mắn được thấy hay sao. So sánh ra, đương nhiên là Khương nhị tiểu thư mà thắng sẽ có lời hơn, ta chọn Khương nhị tiểu thư!”
Lý do này quả thực hạ lưu, mọi người nhổ cho hắn một ngụm, không tiếp tục để ý.
Lúc xe ngựa của Mạnh Hồng Cẩm trên đường chạy qua, còn có thể nghe được những người kia nghị luận về nàng. Cảm thấy vô cùng tức giận, càng là oán giận Khương Lê.
Khương Lê đánh ba cái cược, nhất là cái cược cuối cùng, làm mọi người nói bàn tán say sưa, lại không nghĩ, Đám người này lại bàn luận về nàng, một thiên kim quan gia chưa xuất giá có hay không sẽ cởi áo váy ngoài, vốn đây chính là một việc gây tổn hại danh tiếng. Mạnh Hồng Cẩm chưa bao giờ bị thiệt thòi lớn như thế. Kỳ thi còn chưa bắt đầu, nàng đã rơi xuống thế hạ phong.
“Lần này phải để cho nàng ta danh tiếng bị phá hủy hoàn toàn!” nàng lập lời thề.
Bên kia, xe ngựa của Khương gia cũng đang trên đường tới Minh Nghĩa Đường.
Lần này, Khương Ấu Dao cũng phá lệ đợi Khương Lê đi cùng, mặc dù vẫn là chưa cùng Khương Lê ngồi chung một chiếc xe ngựa, vẫn là đi riêng hai xe ngựa, nhưng mà một trước một sau, rốt cuộc là cùng đi ra khỏi cổng phụ.
Khương Nguyên Bách chắc là nhắm mắt làm ngơ, tiễn đưa cũng chưa từng tiễn, ngược lại là Khương lão phu nhân có sai nha hoàn nói mấy câu với Khương Lê, kêu Khương Lê làm hết sức có thể, không cần quá mức lo lắng, làm Khương Lê có chút kinh ngạc.
Khương Cảnh Hữu cùng Khương Cảnh Duệ cũng tham gia kỳ thi Quốc Tử Giám, cũng đã ra cửa từ sớm, Khương Cảnh Hữu cùng Khương Lê không tính là quen thuộc, Khương Lê đoán với dáng vẻ của Khương Cảnh Duệ đi thi Quốc Tử Giám cũng chỉ là hình thức, cầm một cái thứ hạng kém nhất về mà thôi.
Khương Lê ngồi trên xe ngựa, trong lòng nghĩ, không biết Diệp Thế Kiệt lần này kiểm tra thì được thứ tự mấy. Nếu Diệp Thế Kiệt có thành tích nổi bật, sau kỳ thi của Quốc Tử Giám là có thể được cất nhắc làm quan, không cần đợi đến kỳ thi mùa xuân năm sau. Đậu Trạng Nguyên tất nhiên xuân phong đắc ý, chẳng qua lấy kỳ thi của Quốc Tử Giám làm đường tắt lại càng thêm vững chắc ổn định. Dù sao trong quá khứ có rất nhiều quan trạng nguyên vào triều làm quan nhưng sự nghiệp của họ không được suôn sẻ.
Trừ Thẩm Ngọc Dung, hắn đi tới địa vị bây giờ, tất nhiên là vì ở đằng sau có Vĩnh Ninh công chúa ủng hộ.
Nghĩ đến Thẩm Ngọc Dung, ánh mắt Khương Lê tối dần.
Đồng Nhi cho rằng Khương Lê lo lắng kỳ thi hôm nay, nên lấy từ hộp điểm tâm một miếng mứt táo mật ong đưa cho Khương Lê, trấn an nói: “Cô nương không cần lo lắng, lão phu nhân cũng đã nói, kỳ thi lần này cũng không cần để tâm. Lại nói lão già cũng sẽ an bài tốt đẹp mọi chuyện, người nhớ kỹ, người là đích nữ Khương gia thiên kim thủ phụ ai cũng không dám làm gì người.”
Đây là nói, dù Khương Lê có thua, còn có thể chơi xấu, không cần thực hiện đánh cược.
Khương Lê nhận mứt táo hoa, cười sờ sờ đầu Đồng Nhi, Đồng Nhi vẫn là quá ngây thơ rồi. Chưa nói đến việc này có khả thi hay không, thì Thừa Tuyên lang, phụ thân của Mạnh Hồng Cẩm, Mạnh đại nhân dường như cùng Hữu tướng Lý gia có quan hệ không ít. Cùng Hữu tướng qua lại, chính là đối địch với Khương gia. Mạnh gia thế nào có thể bỏ qua cơ hội này, nếu là Khương Lê thua, Khương Nguyên Bách tất nhiên có thể dùng quyền thế áp xuống, chỉ là, Mạnh gia cũng sẽ tất nhiên ở phía sau tấu lên một bản vạch tội, làm Khương Nguyên Bách ở trong triều khó xử.
Với Mạnh gia, với Khương gia, đây không phải là một vụ đánh cược vui đùa của hai vị tiểu thư, mà đằng sau thanh danh còn hàm ý chứa đựng nghĩa sâu xa, so với vụ đánh cược này có phần nghiêm trọng hơn.
“Ta biết.” Khương Lê cắn một miếng mứt táo hoa, hương vị ngọt ngào, dường như nàng cười cũng càng ngọt hơn, “ Ta sẽ hết sức nỗ lực.”
Đợi đến vào cổng Minh Nghĩa Đường, bên ngoài phòng kiểm tra đã tới rất nhiều người. Gặp Khương Lê đi đến, mọi người đều nhìn nàng từ trên xuống dưới dò xét, thỉnh thoảng lại xuất hiện từng trận cười, không cần nghĩ cũng biết là đang chế giễu nàng.
Kiểm tra lục nghệ Thư, Lễ, Tính sẽ làm trên giấy trong phòng thi, sau năm ngày sẽ có công bố kết quả. Xạ, Ngự, Nhạc ở sau đều phải thi ở trên sân Minh Nghĩa Đường trước mặt mọi người, tại chỗ sẽ công bố kết quả.
Này là cho thấy kỳ thi của Minh Nghĩa Đường rất công bằng công chính, không có chỗ nào không minh bạch.
Mạnh Hồng Cẩm nhìn thấy Khương Lê, cười tiến lên ra vẻ thở phào nhẹ nhõm nói: “Khương Nhị tiểu thư tới trễ như vậy, ta còn tưởng rằng là không dám tới chứ.”
“Thế sao?” Khương Lê cười cười, “Cùng Mạnh tiểu thư đánh cuộc, ta sao lại không nhớ.”
“Vậy là tốt.” Mạnh Hồng Cẩm cười đến nảy sinh ác độc, “Chỉ mong Khương nhị tiểu thư đoạt được kết quả xuất sắc, không phụ sự mong đợi của mọi người.”
“Không phụ sự mong đợi của mọi người” mấy chữ này, Mạnh Hồng Cẩm nhấn rất mạnh, ai cũng biết, “mong đợi của mọi người”, nhất định không phải Khương Lê.
Khương Lê cười gật đầu, dường như không có đem những lời nói của Mạnh Hồng Cẩm để trong lòng. Khương Ấu Dao cũng cùng Khương Ngọc Nga cùng tiến lên, Khương Ấu Dao lo lắng nhìn Khương Lê, nói: “Nhị tỷ, người mấy ngày nay cũng không ở trong phủ luyện tập, hôm nay...... Đừng có gắng gượng mình quá.”
Cũng không ở trong phủ luyện tập, mọi người xung quanh đều cười nhạo lên, như thế thì Khương Lê càng không có cơ hội để thắng, thậm chí có người còn chờ không kịp muốn thấy Khương Lê thua đến thảm trạng thế nào.
Khương Lê cười cười: “Tam muội ngược lại là ngày ngày đều luyện tập, cũng hy vọng hôm nay kiểm tra có thể không phụ mấy ngày vất cả của tam muội, sẽ được hồi đáp.”
“Tạ nhị tỷ nói tốt.” Khương Ấu Dao nhịn không được nhếch lên một nụ cười ngọt ngào, trong lòng đắc ý, lần này kiểm tra, Quý Thục Nhiên thế mà lại bỏ ra rất nhiều tinh lực, sức lực lớn để toàn tâm bồi dưỡng nàng. Vì phải ở dưới con mắt của mọi người, lấy sự tầm thường của Khương Lê Để làm nổi bật bản thân, giẫm lên Khương Lê để mở đường cho chính mình. Khương Ấu Dao nghĩ đến đã cảm thấy khao khát.
Khương Ngọc Nga nhìn Khương Lê, ánh mắt khó nén được sự tự phụ, tuy rằng mình địa vị không bằng Khương Lê, không phải nhi nữ của Khương Nguyên Bách, nhưng luận về tài hoa, trí tuệ, Khương Lê làm sao có thể bằng mình. Lúc này đây, việc Khương Lê mất mặt đã là chắc chắn.
Trao đổi với nhau vài câu, thời gian cũng nhanh đến, tất cả mọi người vào phòng thi, ngồi ngay ngắn trên ghế, chỉ còn chờ giám thị đến.
Đây là một trận chiến, thắng làm vua thua làm giặc.
Hằng năm đều sẽ có một lần như thế, chẳng qua năm nay đặc biệt còn có trò cười lớn. Chính là vụ đánh cược của thiên kim thủ phụ Khương nhị tiểu thư cùng Thừa Tuyên lang đích nữ Mạnh cô nương. Nếu ai thua, người đó phải quỳ xuống trước mặt mọi người nói xin lỗi, thành Yến kinh nhiều năm chưa gặp phải chuyện này, xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, bởi vậy từ quan gia, cho đến bình dân bách tính, đều chờ đợi xem náo nhiệt.
Trong đám người đang xem náo nhiệt, phần lớn đều nghiêng về Mạnh Hồng Cẩm, bởi vì, phàm là người có đầu óc suy nghĩ, có mắt nhìn, cũng sẽ không lựa chọn Khương Lê. Thành tích từ trước đến nay của Mạnh gia tiểu thư ở Minh Nghĩa Đường có thể được nói là đặc biệt xuất sắc, mà Khương nhị tiểu thư nói khó nghe thì là trình độ chỉ bằng một đứa trẻ vừa mới học vỡ lòng, vậy thì lấy cái gì cùng người ta tranh giành?
Cũng có người không theo số đông, bất chấp mọi thứ ủng hộ Khương nhị tiểu thư, mọi người hỏi nguyên nhân, người kia sờ sờ lên cằm, lộ ra một nụ cười bỉ ổi: “Nếu Khương nhị tiểu thư giành được hạng nhất, Mạnh gia tiểu thư phải cởi áo váy ngoài trước cổng Quốc Tử Giám quỳ xuống nói xin lỗi, Mạnh gia tiểu thư cũng là thiên kim vọng tộc, có thể thấy nàng cởi bỏ áo váy ngoài, chẳng phải là việc may mắn được thấy hay sao. So sánh ra, đương nhiên là Khương nhị tiểu thư mà thắng sẽ có lời hơn, ta chọn Khương nhị tiểu thư!”
Lý do này quả thực hạ lưu, mọi người nhổ cho hắn một ngụm, không tiếp tục để ý.
Lúc xe ngựa của Mạnh Hồng Cẩm trên đường chạy qua, còn có thể nghe được những người kia nghị luận về nàng. Cảm thấy vô cùng tức giận, càng là oán giận Khương Lê.
Khương Lê đánh ba cái cược, nhất là cái cược cuối cùng, làm mọi người nói bàn tán say sưa, lại không nghĩ, Đám người này lại bàn luận về nàng, một thiên kim quan gia chưa xuất giá có hay không sẽ cởi áo váy ngoài, vốn đây chính là một việc gây tổn hại danh tiếng. Mạnh Hồng Cẩm chưa bao giờ bị thiệt thòi lớn như thế. Kỳ thi còn chưa bắt đầu, nàng đã rơi xuống thế hạ phong.
“Lần này phải để cho nàng ta danh tiếng bị phá hủy hoàn toàn!” nàng lập lời thề.
Bên kia, xe ngựa của Khương gia cũng đang trên đường tới Minh Nghĩa Đường.
Lần này, Khương Ấu Dao cũng phá lệ đợi Khương Lê đi cùng, mặc dù vẫn là chưa cùng Khương Lê ngồi chung một chiếc xe ngựa, vẫn là đi riêng hai xe ngựa, nhưng mà một trước một sau, rốt cuộc là cùng đi ra khỏi cổng phụ.
Khương Nguyên Bách chắc là nhắm mắt làm ngơ, tiễn đưa cũng chưa từng tiễn, ngược lại là Khương lão phu nhân có sai nha hoàn nói mấy câu với Khương Lê, kêu Khương Lê làm hết sức có thể, không cần quá mức lo lắng, làm Khương Lê có chút kinh ngạc.
Khương Cảnh Hữu cùng Khương Cảnh Duệ cũng tham gia kỳ thi Quốc Tử Giám, cũng đã ra cửa từ sớm, Khương Cảnh Hữu cùng Khương Lê không tính là quen thuộc, Khương Lê đoán với dáng vẻ của Khương Cảnh Duệ đi thi Quốc Tử Giám cũng chỉ là hình thức, cầm một cái thứ hạng kém nhất về mà thôi.
Khương Lê ngồi trên xe ngựa, trong lòng nghĩ, không biết Diệp Thế Kiệt lần này kiểm tra thì được thứ tự mấy. Nếu Diệp Thế Kiệt có thành tích nổi bật, sau kỳ thi của Quốc Tử Giám là có thể được cất nhắc làm quan, không cần đợi đến kỳ thi mùa xuân năm sau. Đậu Trạng Nguyên tất nhiên xuân phong đắc ý, chẳng qua lấy kỳ thi của Quốc Tử Giám làm đường tắt lại càng thêm vững chắc ổn định. Dù sao trong quá khứ có rất nhiều quan trạng nguyên vào triều làm quan nhưng sự nghiệp của họ không được suôn sẻ.
Trừ Thẩm Ngọc Dung, hắn đi tới địa vị bây giờ, tất nhiên là vì ở đằng sau có Vĩnh Ninh công chúa ủng hộ.
Nghĩ đến Thẩm Ngọc Dung, ánh mắt Khương Lê tối dần.
Đồng Nhi cho rằng Khương Lê lo lắng kỳ thi hôm nay, nên lấy từ hộp điểm tâm một miếng mứt táo mật ong đưa cho Khương Lê, trấn an nói: “Cô nương không cần lo lắng, lão phu nhân cũng đã nói, kỳ thi lần này cũng không cần để tâm. Lại nói lão già cũng sẽ an bài tốt đẹp mọi chuyện, người nhớ kỹ, người là đích nữ Khương gia thiên kim thủ phụ ai cũng không dám làm gì người.”
Đây là nói, dù Khương Lê có thua, còn có thể chơi xấu, không cần thực hiện đánh cược.
Khương Lê nhận mứt táo hoa, cười sờ sờ đầu Đồng Nhi, Đồng Nhi vẫn là quá ngây thơ rồi. Chưa nói đến việc này có khả thi hay không, thì Thừa Tuyên lang, phụ thân của Mạnh Hồng Cẩm, Mạnh đại nhân dường như cùng Hữu tướng Lý gia có quan hệ không ít. Cùng Hữu tướng qua lại, chính là đối địch với Khương gia. Mạnh gia thế nào có thể bỏ qua cơ hội này, nếu là Khương Lê thua, Khương Nguyên Bách tất nhiên có thể dùng quyền thế áp xuống, chỉ là, Mạnh gia cũng sẽ tất nhiên ở phía sau tấu lên một bản vạch tội, làm Khương Nguyên Bách ở trong triều khó xử.
Với Mạnh gia, với Khương gia, đây không phải là một vụ đánh cược vui đùa của hai vị tiểu thư, mà đằng sau thanh danh còn hàm ý chứa đựng nghĩa sâu xa, so với vụ đánh cược này có phần nghiêm trọng hơn.
“Ta biết.” Khương Lê cắn một miếng mứt táo hoa, hương vị ngọt ngào, dường như nàng cười cũng càng ngọt hơn, “ Ta sẽ hết sức nỗ lực.”
Đợi đến vào cổng Minh Nghĩa Đường, bên ngoài phòng kiểm tra đã tới rất nhiều người. Gặp Khương Lê đi đến, mọi người đều nhìn nàng từ trên xuống dưới dò xét, thỉnh thoảng lại xuất hiện từng trận cười, không cần nghĩ cũng biết là đang chế giễu nàng.
Kiểm tra lục nghệ Thư, Lễ, Tính sẽ làm trên giấy trong phòng thi, sau năm ngày sẽ có công bố kết quả. Xạ, Ngự, Nhạc ở sau đều phải thi ở trên sân Minh Nghĩa Đường trước mặt mọi người, tại chỗ sẽ công bố kết quả.
Này là cho thấy kỳ thi của Minh Nghĩa Đường rất công bằng công chính, không có chỗ nào không minh bạch.
Mạnh Hồng Cẩm nhìn thấy Khương Lê, cười tiến lên ra vẻ thở phào nhẹ nhõm nói: “Khương Nhị tiểu thư tới trễ như vậy, ta còn tưởng rằng là không dám tới chứ.”
“Thế sao?” Khương Lê cười cười, “Cùng Mạnh tiểu thư đánh cuộc, ta sao lại không nhớ.”
“Vậy là tốt.” Mạnh Hồng Cẩm cười đến nảy sinh ác độc, “Chỉ mong Khương nhị tiểu thư đoạt được kết quả xuất sắc, không phụ sự mong đợi của mọi người.”
“Không phụ sự mong đợi của mọi người” mấy chữ này, Mạnh Hồng Cẩm nhấn rất mạnh, ai cũng biết, “mong đợi của mọi người”, nhất định không phải Khương Lê.
Khương Lê cười gật đầu, dường như không có đem những lời nói của Mạnh Hồng Cẩm để trong lòng. Khương Ấu Dao cũng cùng Khương Ngọc Nga cùng tiến lên, Khương Ấu Dao lo lắng nhìn Khương Lê, nói: “Nhị tỷ, người mấy ngày nay cũng không ở trong phủ luyện tập, hôm nay...... Đừng có gắng gượng mình quá.”
Cũng không ở trong phủ luyện tập, mọi người xung quanh đều cười nhạo lên, như thế thì Khương Lê càng không có cơ hội để thắng, thậm chí có người còn chờ không kịp muốn thấy Khương Lê thua đến thảm trạng thế nào.
Khương Lê cười cười: “Tam muội ngược lại là ngày ngày đều luyện tập, cũng hy vọng hôm nay kiểm tra có thể không phụ mấy ngày vất cả của tam muội, sẽ được hồi đáp.”
“Tạ nhị tỷ nói tốt.” Khương Ấu Dao nhịn không được nhếch lên một nụ cười ngọt ngào, trong lòng đắc ý, lần này kiểm tra, Quý Thục Nhiên thế mà lại bỏ ra rất nhiều tinh lực, sức lực lớn để toàn tâm bồi dưỡng nàng. Vì phải ở dưới con mắt của mọi người, lấy sự tầm thường của Khương Lê Để làm nổi bật bản thân, giẫm lên Khương Lê để mở đường cho chính mình. Khương Ấu Dao nghĩ đến đã cảm thấy khao khát.
Khương Ngọc Nga nhìn Khương Lê, ánh mắt khó nén được sự tự phụ, tuy rằng mình địa vị không bằng Khương Lê, không phải nhi nữ của Khương Nguyên Bách, nhưng luận về tài hoa, trí tuệ, Khương Lê làm sao có thể bằng mình. Lúc này đây, việc Khương Lê mất mặt đã là chắc chắn.
Trao đổi với nhau vài câu, thời gian cũng nhanh đến, tất cả mọi người vào phòng thi, ngồi ngay ngắn trên ghế, chỉ còn chờ giám thị đến.
Đây là một trận chiến, thắng làm vua thua làm giặc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.