[Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục

Chương 65: Khí Thế Hung Tàn

Nhất thiên nhị lưỡng tửu

21/12/2024

Máu tươi đỏ thắm tuôn ra, theo cổ tay chảy xuôi, trên làn da trắng nõn của cô, lưu lại một màu sắc chói mắt. Cảm giác đau đớn mạnh mẽ kích thích dây thần kinh của cô, mỗi tế bào giết chóc trong cơ thể đều nở rộ.

Một đao này, kích phát năng lực thức tỉnh của Trình Lạc Y [Đau đớn trí mạng], hơi thở của cô không ngừng tăng lên, trên cổ tay phải có một chiếc vòng.

Nó cho thấy: giá trị đau đớn 10%

Gã áo khoác da cảm thấy không đúng, gã muốn rút lại đao hợp kim, nhưng tay Trình Lạc Y tựa như kìm sắt. Mặc cho gã cố gắng thế nào, cũng không rút ra được.

Trong lúc áo khoác da giãy dụa, đao kim loại cắt vào máu thịt càng sâu, máu tươi đầm đìa từ kẽ ngón tay Trình Lạc Y tràn ra.

Giá trị đau đớn vẫn đang gia tăng 15% 。

"Thôi nào!" Trình Lạc Y đột nhiên phát lực, cứng rắn bẻ gãy lưỡi đao, nắm lưỡi đao đứt gãy đâm thẳng vào huyệt thái dương của gã.

Gã không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy đầu đau đớn, máu tươi ấm áp theo sườn mặt chảy xuôi.

Ý thức của gã dần dần mờ dần: "Đây mà là một cô gái dịu dàng sao?”

Gã tan rã, nảy sinh ý niệm cuối cùng trong đầu, sau đó ngã xuống đất. Trong nháy mắt ngắn ngủi, Trình Lạc Y giải quyết xong một gã thức tỉnh tinh thạch. Đồng tử đám người Tống Dương co rụt lại, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Không ngờ cô gái nhìn thì dịu dàng như vậy lại mãnh liệt như thế.

“Dễ dàng giết chết cậu ta sao?”

"Tôi cảm thấy... Cô ấy có gì đó không ổn!”

“Mọi người cẩn thận, cô gái này cực kỳ nguy hiểm.”

"...."

Mấy người bọn họ rất nghiêm trọng.

Vừa rồi lúc Trình Lạc Y giết người, sắc mặt bình tĩnh. Hơn nữa ra tay vững vàng chuẩn xác ngoan độc, vừa nhìn đã biết là người quen giết người, chắc chắn đã làm không ít lần.

Trình Lạc Y cúi đầu nhìn về phía thi thể dưới chân, tựa như nhớ tới cái gì đó. Cô chậm rãi ngồi xổm xuống, dùng lưỡi dao hợp kim cạy đầu gã áo khoác da ra, sau đó năm ngón tay trắng nõn thò vào trong đó “khuấy đảo".



"Làm gì vậy?" Lâm Đông có chút tò mò, bởi vì nhìn động tác của cô, không khỏi nhớ tới lúc làm bánh ở cô nhi viện.

Rất nhanh, Trình Lạc Y sờ được tinh thạch của gã đó rồi móc ra. Trên đôi tay dính máu của cô có một vật gì đó màu trắng. Sau đó xoay người đi tới trước mặt Lâm Đông, đưa đồ vật trong tay tới.

"Cậu cho tôi bánh mì, tôi cho cậu tinh thạch."

"À..." Lâm Đông gật đầu, thì ra cô vẫn nhớ chuyện này, giống như trước kia, vẫn là một người thật thà.

Nhưng trên bàn tay máu tươi đầm đìa trước mắt, còn dính theo ít tạp chất không rõ là thứ gì.

"Hình như, không vệ sinh cho lắm."

"Mới ra khỏi đầu, còn nóng hổi, sạch sẽ lại vệ sinh."

Trình Lạc Y biết Lâm Đông có thói quen sạch sẽ, cho nên giải thích một câu.

Trong mắt Lâm Đông, điều này có chút khó chịu, không được sạch sẽ cho lắm. Vì thế đứng yên tại chỗ không nhận.

Trình Lạc Y liếc hắn, thần sắc có chút khó hiểu: “Cậu không thích chỗ nào?”

"Không đủ thanh lịch." Lâm Đông nói.

"...." Trình Lạc Y đầu đầy gân xanh, bắt chước giọng điệu lúc trước của hắn: "Thích thì ăn, không thì thôi.”

Đám người Tống Dương hít sâu một hơi, cảm thấy đám người kia quá hung tàn. Cái chết của gã áo khoác da không oan chút nào.

Đồng thời trong lòng nghi vấn, đây thật sự là người của nơi trú ẩn chính thức sao? Làm thế nào mà cô ta còn tàn nhẫn hơn bọn họ nữa vậy.

Tổ chức Bọ cạp đen bọn họ cũng ăn thịt người, thậm chí là ngược đãi sát hại, nhưng vẫn cảm thấy thua kém hơn Trình Lạc Y.

"Đợi đã, hình như không ổn."

Đột nhiên, Tống Dương lại phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng. Số lượng người đối diện hình như không đúng lắm, ánh mắt nhìn từ Lâm Đông đến Trần Minh, lần lượt đánh giá một lần.



"Chẳng phải cô nói chỉ có sáu người? Tại sao lại có bảy?”

"Tôi..." Ả tóc ngắn cau mày, sắc mặt đặc biệt nghiêm trọng.

“Anh Dương, trong bọn họ có một người. Có vẻ như không phải là con người!"

"Cái gì?" Tống Dương trừng mắt nhìn cô ta.

Gã vẫn đặt niềm tin vào cô gái thức tỉnh dị năng tinh thần này.

Không phải con người? Vậy đó là gì?

Theo ánh mắt của cô gái, Tống Dương nhìn về phía Lâm Đông. Thấy hắn cầm lấy tinh hạch nhiễm máu, rồi đặt vào trong miệng, cảm thấy rất ngọt ngào.

Đáp án càng lúc càng chắc chắn, hắn chính là zombie.

Trong lòng gã khó tin, người của nơi trú ẩn chính thức lại hợp tác cùng với zombie. Những gì xảy ra ngày hôm nay thực sự là vượt quá sức chịu đựng bình thường.

Một cảm giác khủng hoảng mạnh mẽ phát sinh.

Gã nhìn xung quanh, hiện giờ chỗ dựa lớn nhất của gã là ưu thế về nhân số: "Đừng để ý những thứ khác, giết chết bọn chúng, mọi người cùng lên."

"Được." Những người bên cạnh yên lặng gật đầu.

Người của tổ chức Bọ cạp đen đều dùng năng lực thức tỉnh. Mấy người họ như mãnh hổ, khí thế cường đại. Trình Lạc Y quay đầu nhìn, sắc mặt vẫn lạnh nhạt như trước.

"Cậu đứng ở chỗ này đừng cử động, tôi đi lấy ít tinh thạch.”

"Hả?" Lâm Đông nhướng mày, cảm thấy những lời này là một chút kỳ lạ

Nhưng lúc này, Tống Dương và mấy tên chủ lực khác, đã đi tới trước mặt Trình Lạc Y. Năng lực thức tỉnh của Tống Dương là da hoá kim loại, thân thể đặc biệt cường đại.

Làn da của gã đang biến ảo, toàn thân bị tầng màu bạc bao trùm. Mỗi khi cử động cứ như những thanh thép đang cọ vào nhau, gây ra tiếng động ồn ào khó chịu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện [Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook