Đỉnh Cao Lừa Dối

Chương 6: Se Loạn Tơ Hồng

Nhóc Lê Minh

11/04/2021

Hạ Tiểu Hi xách cái giỏ mây ra đến ngoài phố liền đi thẳng một mạch đến phường thêu. 

Trong phường thêu đông đúc người, không mấy ai chú ý đến một nha hoàn như nàng. Nàng đi đến trước mặt một tú nương, "Hương tỷ, hôm nay phường thêu đông khách quá!"

"Tiểu Hi, em quá khen rồi! Hôm nay lại muốn thêu gì?" Hương tỷ mỉm cười hỏi lại nàng. 

Hạ Tiểu Hi lấy từ trong giỏ ra cái túi thơm đưa cho Hương tỷ, Hương tỷ hồ nghi hỏi lại, "Sao thế? Gia chủ nhà em không thích tay nghề của tỷ sao?"

Hạ Tiểu Hi mỉm cười lắc đầu, "Không phải vậy! Tỷ đừng hiểu nhầm! Gia chủ nhà em muốn thêu thêm một cái túi thơm có hình thêu giống như vậy nhưng là thêu hai mặt. Hai ngày sau em tới lấy, tỷ làm được sao?" 

"Được! Được! Đương nhiên được!" Hương tỷ cười tươi như hoa, liên tục gật đầu nói được. 

-Không biết lúc Tuyên Vương nhận được túi thơm, biết được túi thơm mà tình nhân tặng là đến từ Tú Hương phường sẽ có cảm tưởng gì nhỉ? Hạ Tiểu Hi thật sự tò mò.

Cũng chỉ có kẻ ngốc như Hạ Tường Vy mới không nhìn ra thôi, chứ mỗi một sản phẩm xuất ra từ phường thêu Tú Hương đều có một kí hiệu nhỏ trên mép túi. Mỗi một tú nương sẽ có một kí hiệu khác nhau để dễ bề truy cứu khi có vấn đề ngoài ý muốn phát sinh.

Hạ Tiểu Hi tạm biệt Hương tỷ rồi bắt đầu hành trình dạo phố.

Từ sau khi tứ hôn cho hai nhà Tào - Hạ, Cố Ngạo Thiên cũng có được mấy ngày yên tĩnh, không bị đám quần thần bức cung lập hậu. 

Nhưng mà những ngày này cũng không kéo dài bao lâu, hôm nay trên điện lại có một vài người không sợ chết dẫn đầu đứng ra nhắc lại chuyện lập hậu. 

"Hoàng thượng, hậu cung để trống đã lâu, từ thời các tiên hoàng cũng chưa từng có tiền lệ tương tự thế này! Xin hoàng thượng suy xét!" Trương Thượng thư dẫn đầu quỳ xuống.

Hắn trong nhà không có nhi tử, chỉ có ba nữ nhi, một cái đã gả ra ngoài còn hai cái khác vẫn còn rất nhỏ. Hoàng thượng sẽ không thể ban hôn bừa bãi cho nữ nhi hắn được. 

Lễ bộ Thị lang cũng nhanh chóng bước ra, "Hoàng thượng! Chẳng bao lâu nữa ngài sẽ đến tuổi nhược quán nhưng hậu cung không có lấy một phi tần. Bên ngoài đã có không ít lời đồn đãi không hay, xin hoàng thượng chuẩn tấu cho phép tổ chức tuyển tú chọn ra hậu vị đồng thời dẹp yên lời đồn." 

Trong giọng nói cũng lộ rõ sự tự tin. Nhi tử hắn không phải đã cưới chính thê thì cũng đều đã có hôn ước. Hắn lại không có nữ nhi. Hắn không tin hoàng thượng có thể ban hôn nữ nhi của đại thần trong triều đi làm thiếp.

-Tới rồi! Vẫn chưa chịu từ bỏ sao?



Cố Ngạo Thiên lật lật mấy cuộn tấu chương trước mặt nhưng trong đầu lại lục lọi những thông tin về hai người này. Hắn không cần nhìn cũng biết trong tấu chương viết gì. Chỉ toàn những điều hắn không thích.

Cố Ngạo Thiên không thèm ngẩng đầu lên nhìn bọn hắn mà cầm lấy bút bắt đầu viết. 

"Trương Thượng thư! Khanh cũng là một trong những giường cột nước nhà, vậy mà trong nhà lại không có lấy một nhi tử. Ta còn trông đợi vào đám hậu bối của các khanh đây, bọn họ sau này sẽ là những trung thần đứng đầu cùng trẫm dẫn dắt đất nước ngày một hùng mạnh. Trong đó đương nhiên không thể thiếu phần của nhi tử khanh.  Trương phu nhân đã ngần ấy tuổi đương nhiên không thể sinh thêm con. Vừa hay Vương đại nhân ở Hình bộ có một nữ nhi đã mười chín tuổi có phẩm chất không tệ nhưng vẫn chưa có hôn ước, thật sự thích hợp làm bình thê của khanh." 

Miệng thì nói mà tay cầm bút thì lia lịa ngoáy. Hoàn toàn không cho người khác cơ hội trở mình.

Trương Thượng thư nghe vào tai mà như bị sét đánh trong óc, đoàng đoàng nổ vang. 

Hắn cùng thê tử vốn là thanh mai trúc mã từ khi còn bé. Tình cảm của hai người vô cùng tốt, hắn thậm chí còn vì nàng mà chưa từng có thông phòng hay nạp thiếp. Không ít người đã phải ghen tị với tình yêu bền chặt của họ. Vậy mà…vậy mà… hoàng thượng lại…! Không thể! Chuyện này không thể xảy ra được! Thê tử của hắn sẽ không sống nổi mất!

Trương Thượng thư đầu óc còn đang xoay mòng mòng thì trên ghế rồng, Cố Ngạo Thiên lại tiếp tục giáng xuống thiên lôi. Lễ bộ Thị lang cũng không thoát khỏi.

"Chu Thị lang…"

Chu Thị lang toàn thân run lẩy bẩy, lập tức muốn xin tha nhưng còn chưa kịp mở miệng thì những lời tiếp theo của hoàng đế như một thanh đao treo lơ lửng trên đầu hắn. 

"Thê tử khanh cũng đã mất gần ba năm rồi. Để trung thần của mình phải cô bóng lẻ chiếc lâu như vậy Trẫm thật không yên lòng chút nào. Việc trong nhà có vuông thì việc quốc gia đại sự mới tròn được. 

Lương tướng quân cũng có nữ nhi đức hạnh, dung mạo không tồi, Hà Đại nhân mặc dù phẩm cấp không cao nhưng trưởng nữ cũng được xem như là một tài nữ… Ừmmmm xem nào… Ai thì thích hợp hơn..?"

Mấy vị đại nhân bị điểm danh không thèm nghĩ ngợi gì nhiều nữa lập tức quỳ bò trên đất.

Trương Thượng thư lo sợ nhìn cuộn thánh chỉ trước mặt Hoàng thượng. Hắn không dám nghĩ đến hậu quả khi thánh chỉ này được ban ra : "Hoàng thượng! Việc lập hậu là việc trọng đại quả thật không nên quá gấp gáp, cần phải suy xét kỹ càng. Là chúng thần suy nghĩ không chu toàn, xin hoàng thượng cho thần cơ hội sửa sai. Thần tình nguyện vì hoàng thượng dẹp yên lời đồn không hay về người." Không cầu xin lúc này thì còn đợi đến lúc nào?

Chu Thị lang không nghĩ tới bọn họ muốn bức cung hoàng thượng, cuối cùng người bị bức đến đường cùng lại là bọn hắn. Hắn đã hứa với mỹ thiếp của mình là đợi đến lúc thê tử quá cố của hắn mãn tang ba năm thì sẽ nâng nàng lên làm chính thất. -Chờ mãi cuối cùng cũng sắp mãn ba năm. Vậy mà…

 "Hoàng thượng! Trương đại nhân nói không sai, Hoàng thượng người vừa mới nối ngôi không lâu, căn cơ vẫn chưa vững, việc lập hậu thật sự không vội." 

Lương tướng cùng Hà đại nhân hai miệng một lời: "Thần cũng có chung quan điểm với hai vị đại nhân." 

Bọn họ cũng không ngốc. Thánh chỉ kia mà ban xuống thì hạnh phúc cả đời của nữ nhi bọn hắn đều bị hủy. Sau này bọn họ còn làm sao đối diện với các nàng.



-Hoàng thượng vậy mà chỉ hôn một tiểu cô nương mới lớn cho một lão già sắp xuống lỗ bằng tuổi cha các nàng. Vô sỉ! Quá vô sỉ!

Vẫn biết rằng hoàng thượng xưa nay làm việc ngang ngược tùy hứng không theo lẽ thường, không nghĩ tới Hoàng thượng còn có thể vô sỉ đến mức này.

Đấu với nhau hơn một năm nay, bọn họ cũng sớm biết những thủ đoạn hành người của hoàng thượng không cái nào là không làm bọn họ phải ba phen bốn bận đối phó. Nhưng thật không ngờ, bọn họ cũng đã quá xem thường sự thâm hiểm của hoàng thượng rồi.

-Ngay cả việc vô liêm sỉ như se loạn tơ hồng này mà hoàng thượng còn làm ra được, nếu còn cố chấp muốn chống đối hoàng thượng thì nói không chừng hoàng thượng còn có thể làm ra những chuyện kinh khiếp quỷ thần ấy chứ!

Quan viên lớn nhỏ trong triều đình; hậu viện nhà ai có nhi tử đã lớn, nữ nhi trưởng thành; phu thê nhà quan viên nào tình cảm đang mặn nồng hay đã sứt mẻ hoàng thượng đều đọc thuộc làu làu như đọc sách vỡ lòng của đám nít ranh bốn năm tuổi. Chỉ nghĩ thôi cũng đã toát cả mồ hôi!

-Chuyện này trước phải dùng kế hoãn binh, sau này thế nào lại tính tiếp!

Đám quan viên còn lại khác trong đại điện giường như nhìn thấy được cảnh ngộ tiếp theo của mình, tất cả không hẹn mà cùng nhau quỳ rạp xuống. 

Cố Ngạo Thiên vuốt ve hai cuộn thánh chỉ trên khay, "Vậy hai thánh chỉ này…" 

Mấy vị đại nhân bị điểm tên run lên, thi nhau nuốt nước bọt. 

"…Trước tạm thời giữ lại ở chỗ trẫm vậy!"

Mấy vị quan viên bị điểm tên khoé mắt giật giật. -Tạm thời giữ ở chỗ hoàng thượng, còn không biết khi nào thì gửi đến chỗ bọn họ đâu? 

Cố Ngạo Thiên nhìn đám quan viên dưới điện, -Đúng là thân trâu ngựa, cứ phải có một trận đòn roi mới chịu nghe lời.

Ninh Thân Vương và Tuyên Vương không cần phải thượng Triều, chỉ có đám quan viên làm tay sai cho hai người đấu đá nhau. Xưa nay lập trường hai phe lúc nào cũng đối nghịch nhau, duy chỉ có lần này là bọn họ cùng chung mục đích. 

-Nhìn tình hình này, chuyện lập hậu chắc phải hoãn lại một thời gian rồi! Nhưng mà cũng không sao, một ngày hoàng đế chưa tuyển tú thì một ngày hắn chưa có thêm đồng minh. 

Tể tướng cười nhạt, ánh mắt như lơ đãng nhìn lướt qua Cố Ngạo Thiên trên ghế rồng.

Cố Ngạo Thiên cũng hiểu được điểm này, nhưng tại thời điểm hắn chưa xác định được ai mới là đồng minh thực thụ thì hắn tuyệt sẽ không mạo hiểm. -Lỡ như thay vì tìm được đồng minh lại dẫn sói vào nhà thì mất nhiều hơn được. Một mình ta vẫn có thể cùng các ngươi chơi đùa rất vui vẻ, không phải sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Cao Lừa Dối

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook