Chương 1536
Tô Minh
15/12/2021
Hơn nữa, anh khẳng định rằng, cảnh giới của Tô Ly không bấp bênh mà rất chắc chắn.
Xem ra, cô em gái này của mình cũng có chút tiền đồ trên con đường võ đạo.
“Anh!”, Tò Ly vốn bị khí tức của cô gái áo đỏ trấn áp và khóa chặt, vì vậy không thể nhúc nhích. Nhưng hiện giờ hai người này đã chết, cô có thể tự do rồi. Sau khỉ nhìn thấy Tô Minh đến
thì cô đâu kìm nén được, lập tức bổ nhào lại ôm chặt lấy anh, nước mắt lưng tròng.
Trước đó bị cò gái áo đỏ sỉ nhục và bắt nạt thì Tô Ly không khóc.
Vậy mà nhìn thấy anh trai thì cô lại muốn khóc.
Như kiếu muốn trút hết nồi uất ức và tủi thân trước đó.
Cô ôm chặt Tô Minh, cảm thấy an toàn cực độ.
“Con bé ngốc này! Khóc làm gì, chẳng phải anh đến rồi sao?”, Tô Minh xoa đầu Tô Ly ân cần
nói, sau đó xót xa nhìn lên vết kiếm hằn lên trên hai bên má của cô.
“Anh ơi! Có thể hồi phục được không?”, Tò Ly khẽ hỏi, nước mắt lã chã, cứ thế tuôn rơi.
Ở trước mặt Tô Minh, cô mãi mãi là cô em gái bé bỏng.
Bất luận là hồi đi học ngày trước hay sau này thực lực rất mạnh, bất luận khi còn là truyền nhân Hoàng Cực cung được mở phong ấn hay là hiện giờ đã được lên cấp bậc Đại Đế thượng vị.
ở trước mặt Tô Minh, Tô Ly
vẫn là Tò Ly, không có gì thay đổi.
“Tất nhiên rồi!”, Tô Minh nói với giọng an ủi, sau đó tay anh đặt lên vết kiếm ở trên mặt Tô Ly.
Chân khí bắt đầu chảy vào, Tô Ly chỉ cảm thấy năng lượng ấm áp đang chảy trên mặt mình.
Sau vài hơi thở…
“Em sờ lên mặt xem!”, Tô Minh cười nói.
Đã khôi phục lại như ban đâu rồi.
Cô gái áo đỏ ở bên cạnh từ đầu đến giờ chỉ nhìn Tô Minh, vì vậy cô ta cũng nhìn thấy rõ cảnh Tô Minh trị thương và xóa vết kiếm trên mặt Tô Ly.
Vì vậy…
“Không thể nào!”, cô gái áo đỏ trợn trừng mắt, ngây người ra, sau đó là không thể chấp nhận nổi.
Đùa gì vậy?
Thanh đao đó của cô ta khủng khiếp đến mức nào?
Tính sát thương ra sao và khó phục hồi đến đâu?
Cô ta là người rõ nhất.
Nhưng cảnh tượng trước mặt… Đúng là gặp phải quỷ rồi.
Xem ra, cô em gái này của mình cũng có chút tiền đồ trên con đường võ đạo.
“Anh!”, Tò Ly vốn bị khí tức của cô gái áo đỏ trấn áp và khóa chặt, vì vậy không thể nhúc nhích. Nhưng hiện giờ hai người này đã chết, cô có thể tự do rồi. Sau khỉ nhìn thấy Tô Minh đến
thì cô đâu kìm nén được, lập tức bổ nhào lại ôm chặt lấy anh, nước mắt lưng tròng.
Trước đó bị cò gái áo đỏ sỉ nhục và bắt nạt thì Tô Ly không khóc.
Vậy mà nhìn thấy anh trai thì cô lại muốn khóc.
Như kiếu muốn trút hết nồi uất ức và tủi thân trước đó.
Cô ôm chặt Tô Minh, cảm thấy an toàn cực độ.
“Con bé ngốc này! Khóc làm gì, chẳng phải anh đến rồi sao?”, Tô Minh xoa đầu Tô Ly ân cần
nói, sau đó xót xa nhìn lên vết kiếm hằn lên trên hai bên má của cô.
“Anh ơi! Có thể hồi phục được không?”, Tò Ly khẽ hỏi, nước mắt lã chã, cứ thế tuôn rơi.
Ở trước mặt Tô Minh, cô mãi mãi là cô em gái bé bỏng.
Bất luận là hồi đi học ngày trước hay sau này thực lực rất mạnh, bất luận khi còn là truyền nhân Hoàng Cực cung được mở phong ấn hay là hiện giờ đã được lên cấp bậc Đại Đế thượng vị.
ở trước mặt Tô Minh, Tô Ly
vẫn là Tò Ly, không có gì thay đổi.
“Tất nhiên rồi!”, Tô Minh nói với giọng an ủi, sau đó tay anh đặt lên vết kiếm ở trên mặt Tô Ly.
Chân khí bắt đầu chảy vào, Tô Ly chỉ cảm thấy năng lượng ấm áp đang chảy trên mặt mình.
Sau vài hơi thở…
“Em sờ lên mặt xem!”, Tô Minh cười nói.
Đã khôi phục lại như ban đâu rồi.
Cô gái áo đỏ ở bên cạnh từ đầu đến giờ chỉ nhìn Tô Minh, vì vậy cô ta cũng nhìn thấy rõ cảnh Tô Minh trị thương và xóa vết kiếm trên mặt Tô Ly.
Vì vậy…
“Không thể nào!”, cô gái áo đỏ trợn trừng mắt, ngây người ra, sau đó là không thể chấp nhận nổi.
Đùa gì vậy?
Thanh đao đó của cô ta khủng khiếp đến mức nào?
Tính sát thương ra sao và khó phục hồi đến đâu?
Cô ta là người rõ nhất.
Nhưng cảnh tượng trước mặt… Đúng là gặp phải quỷ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.