Chương 2251
Tô Minh
16/01/2022
“Thôi, giãy dụa cũng giãy dụa rồi, chạy cũng chạy rồi,
lên đường đi thôi”, đột nhiên Tô Minh nhẹ bước lên không
trung rồi xuất hiện trước mặt ông ta. Tô Minh nở nụ cười
rồi thàn nhiên nói.
Trong lúc nói, Tô Minh giơ tay lên rồi cảm giác như vỗ
nhẹ lên vai lão tổ mặc áo bào màu vàng, đầu đội mũ vua
kia.
Lão tổ trợn trừng mắt, theo bản năng định lùi về sau
để không bị Tô Minh võ lên vai. Nhưng ông ta lại không
thể lùi nổi, dường như không gian phía sau bị một lực
khùng khiếp chặn lại.
Lực này vô cùng mạnh, kể cả lão tổ dốc hết sức
nhưng vẫn không thể lùi được, thân người không khống
chế được cứ vậy lao về trước.
“Bốp!”, bàn tay thoạt nhìn vỗ rất nhẹ lên vai của lão tổ
nhưng lúc này thân xác của ông ta bắt đầu rạn nứt.
Các vết nứt nhanh chóng nở rộng ra, cơ thể lão tổ bắt
đầu bị đánh nát thành những mành vụn.
Ngay đến thần hồn cũng không thể chạy thoát. Ông
ta đã chết như thế!
Như vậy, ba vị lão tổ hoàng thất của vương triều Cửu
Minh chết hết cà, không còn lại một ai.
Hơn nữa, theo như Tô Minh thấy, cả quá trình cứ như
đang đùa, bởi quá dễ dàng.
Cà quá trình giết chết ba vị lão tổ chưa mất 30
hơi thờ.
Ba người bị giết chỉ trong tích tắc.
“Đây… Đây… Đây là đang nằm mơ sao?”,
Diễm Huyền Kình lầm bầm, đầu lưỡi cũng không ngừng run rầy, kích
động đến nỗi sắc mặt đỏ ừng. Ba vị lão tổ của vương
triều Cửu Minh đều ở cảnh giới Tru Mệnh tầng chín, có
thể coi là cành giới võ đạo cao nhất mà đại đa số cường
giả bao gồm cả Diễm Huyền Kình có thể nghĩ tới.. Nhưng
lại bị Tô Minh giết trong tích tắc vậy sao? Hơn nữa, Diễm
Huyền Kình có thể chắc chắn, điểm mạnh nhất trong sức
chiến đấu của Tô Minh chính là kiếm đạo, đặc biệt là kiếm
nguyên. Nhưng Tô Minh không hề dùng kiếm khi giết
chết ba vị lão tổ kia. Điều đó chứng tò, Tô Minh chỉ dùng
một chút sức lực là có thể giết được ba vị lão tổ trong
tích tắc. Cảm giác như đang nằm mơ vậy, nếu không tận
mắt nhìn thấy thì còn tưởng là mình đang mộng du.
Thánh Tôn Minh Nguyệt cũng cảm thấy đờ đẫn. Cô ta
đứng đờ tại chỗ, càm thấy khó thờ.
Cô ta cứ nhìn chằm chằm vào Tô Minh, trong ánh mắt
đều là vẻ kiêng kị, chấn động và đố kỵ…
Sao trên đời lại có yêu nghiệt khùng khiếp như
này chứ?
Thánh Tôn Minh Nguyệt vẫn đang đờ đẫn rơi vào trầm
ngâm thì hơn chục người của Cực Kiếm các phía sau cô
ta đều liếc mắt nhìn nhau, ai nấy cũng toát hết mổ hôi,
dường như muốn hỏi đang xảy ra chuyện gì?
Rất nhanh, mười người đều gật đầu và hạ quyết tâm.
Một người trong đó lặng lẽ xé nát chú đưa tin để liên
lạc với Các chủ của Cực Kiếm các.
Bất luận Thánh Tôn Minh Nguyệt vì lòng ích kỳ, đố kỵ
hay do so suất, dù sao cũng tại cô ta mà hiện giờ Cực
Kiếm các không thề lôi kéo được Tô Minh. Một lá bài tốt
như Tô Minh lại bị Thánh Tôn Minh Nguyệt làm hòng hết rồi.
Nếu như đề tuột mất một yêu nghiệt siêu cấp tỷ năm
hiếm có, mạnh gấp Thánh Tôn Minh Nguyệt chục ngàn
lần thì mới là tồn thất lớn nhất từ xưa đen nay của Cực
Kiếm các.
lên đường đi thôi”, đột nhiên Tô Minh nhẹ bước lên không
trung rồi xuất hiện trước mặt ông ta. Tô Minh nở nụ cười
rồi thàn nhiên nói.
Trong lúc nói, Tô Minh giơ tay lên rồi cảm giác như vỗ
nhẹ lên vai lão tổ mặc áo bào màu vàng, đầu đội mũ vua
kia.
Lão tổ trợn trừng mắt, theo bản năng định lùi về sau
để không bị Tô Minh võ lên vai. Nhưng ông ta lại không
thể lùi nổi, dường như không gian phía sau bị một lực
khùng khiếp chặn lại.
Lực này vô cùng mạnh, kể cả lão tổ dốc hết sức
nhưng vẫn không thể lùi được, thân người không khống
chế được cứ vậy lao về trước.
“Bốp!”, bàn tay thoạt nhìn vỗ rất nhẹ lên vai của lão tổ
nhưng lúc này thân xác của ông ta bắt đầu rạn nứt.
Các vết nứt nhanh chóng nở rộng ra, cơ thể lão tổ bắt
đầu bị đánh nát thành những mành vụn.
Ngay đến thần hồn cũng không thể chạy thoát. Ông
ta đã chết như thế!
Như vậy, ba vị lão tổ hoàng thất của vương triều Cửu
Minh chết hết cà, không còn lại một ai.
Hơn nữa, theo như Tô Minh thấy, cả quá trình cứ như
đang đùa, bởi quá dễ dàng.
Cà quá trình giết chết ba vị lão tổ chưa mất 30
hơi thờ.
Ba người bị giết chỉ trong tích tắc.
“Đây… Đây… Đây là đang nằm mơ sao?”,
Diễm Huyền Kình lầm bầm, đầu lưỡi cũng không ngừng run rầy, kích
động đến nỗi sắc mặt đỏ ừng. Ba vị lão tổ của vương
triều Cửu Minh đều ở cảnh giới Tru Mệnh tầng chín, có
thể coi là cành giới võ đạo cao nhất mà đại đa số cường
giả bao gồm cả Diễm Huyền Kình có thể nghĩ tới.. Nhưng
lại bị Tô Minh giết trong tích tắc vậy sao? Hơn nữa, Diễm
Huyền Kình có thể chắc chắn, điểm mạnh nhất trong sức
chiến đấu của Tô Minh chính là kiếm đạo, đặc biệt là kiếm
nguyên. Nhưng Tô Minh không hề dùng kiếm khi giết
chết ba vị lão tổ kia. Điều đó chứng tò, Tô Minh chỉ dùng
một chút sức lực là có thể giết được ba vị lão tổ trong
tích tắc. Cảm giác như đang nằm mơ vậy, nếu không tận
mắt nhìn thấy thì còn tưởng là mình đang mộng du.
Thánh Tôn Minh Nguyệt cũng cảm thấy đờ đẫn. Cô ta
đứng đờ tại chỗ, càm thấy khó thờ.
Cô ta cứ nhìn chằm chằm vào Tô Minh, trong ánh mắt
đều là vẻ kiêng kị, chấn động và đố kỵ…
Sao trên đời lại có yêu nghiệt khùng khiếp như
này chứ?
Thánh Tôn Minh Nguyệt vẫn đang đờ đẫn rơi vào trầm
ngâm thì hơn chục người của Cực Kiếm các phía sau cô
ta đều liếc mắt nhìn nhau, ai nấy cũng toát hết mổ hôi,
dường như muốn hỏi đang xảy ra chuyện gì?
Rất nhanh, mười người đều gật đầu và hạ quyết tâm.
Một người trong đó lặng lẽ xé nát chú đưa tin để liên
lạc với Các chủ của Cực Kiếm các.
Bất luận Thánh Tôn Minh Nguyệt vì lòng ích kỳ, đố kỵ
hay do so suất, dù sao cũng tại cô ta mà hiện giờ Cực
Kiếm các không thề lôi kéo được Tô Minh. Một lá bài tốt
như Tô Minh lại bị Thánh Tôn Minh Nguyệt làm hòng hết rồi.
Nếu như đề tuột mất một yêu nghiệt siêu cấp tỷ năm
hiếm có, mạnh gấp Thánh Tôn Minh Nguyệt chục ngàn
lần thì mới là tồn thất lớn nhất từ xưa đen nay của Cực
Kiếm các.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.