[Đm/Xuyên Thư] Tôi Trở Thành Ánh Trăng Sáng Của Phản Diện
Chương 42
Mặt trời ^_^
29/07/2024
"Vậy tại sao em lại thoát được?" Dương Vũ liền lập tức hỏi lại.
Nghe vậy, cô nhóc trầm tư giây lát rồi mới lên tiếng trả lời: "Ba mẹ em dùng điều kiện để trao đổi với bọn họ. Điều kiện đó là bọn họ chỉ cần thả em đi; thì ba mẹ em sẽ tiết lộ cách vẽ trận pháp kết nối thời không. Nếu ba mẹ em không đồng ý; thì cả nhà em, bao gồm cả em đều sẽ bị tra tấn đến chết đi sống lại."
"Trận pháp kết nối thời không? Anh biết nó, có phải đó chính là loại trận pháp giúp người ta có thể đi đến chiều không thời gian khác." Dương Vũ lập tức tiếp lời.
"Sao anh lại biết?" Cô nhóc ngạc nhiên mà hỏi lại, giọng điệu có chút không thể tin được.
Dương Vũ cũng không dấu cô nhóc tí hon, thế là cậu kể lại tất tần tật chuyện xảy ra với cậu. Bao gồm cả kế hoạch ác độc của bà mẹ kế.
Xong xuôi, Dương Vũ mới kết luận một câu: "Chính vì loại trận pháp đó, mà anh mới bị đưa đến nơi này."
Cô nhóc nghe vậy thì gật đầu tỏ ý đã hiểu. Nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, cô nhóc lại lên tiếng hỏi: "Trận pháp kết nối thời không là bí mật của gia tộc em. Và cũng vì nhiều người mong muốn có nó nên gia tộc em mới bị người ta hãm hại."
"Nhưng tại sao người phụ nữ kia lại biết nó?" Cô nhóc lòng đầy nghi hoặc mà lên tiếng hỏi.
Dương Vũ nghe vậy thì chỉ biết lắc đầu rồi nói: "Cái này thì anh không biết. Anh còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì đã bị đưa đến đây."
Cô nhóc nghe vậy thì không nói gì chỉ đáp một tiếng "vâng" rất nhỏ.
Ngay sau đó, cả khoảng không rơi vào tĩnh lặng. Dương Vũ không nói chuyện, cô nhóc cũng chẳng lên tiếng. Thế là, toàn bộ không gian rơi vào yên tĩnh.
"Nhưng tại sao, người tí hon lại muốn biết trận pháp kết nối thời không?" Dương Vũ đột ngột lên tiếng hỏi, giọng điệu thể hiện rõ sự nghi vấn của cậu.
"Người tí hon như bọn em muốn tìm người được Thần chọn." Cô nhóc vừa thả tầm mắt suy tư ra xa vừa trả lời.
Dương Vũ nghe vậy thì lập tức hỏi lại: "Người được Thần chọn? Người tí hon như các em muốn tìm bọn họ làm gì?"
Cô nhóc im lặng hồi lâu, có lẽ là đang suy nghĩ. Rất lâu sau, cô nhóc mới lên tiếng chậm rãi trả lời: "Ở vương quốc bọn em, hầu hết các dòng suối đều đang dần bị đóng băng. Nguyên nhân là vì rất lâu trước đó, có một người tí hon nghiên cứu trận pháp. Không biết vẽ thế nào. Mà lúc người đó kích hoạt thì ánh sáng từ trận pháp bộc phát ra toàn vương quốc. Và cũng từ sau hôm đó, nước ở các con suối dần dần bị đóng băng."
"Trận pháp gì mà có thể khiến nước đóng băng?" Dương Vũ lòng đầy sự không tin mà hỏi lại.
Cô nhóc suy nghĩ một lúc rồi mới lên tiếng tiếp lời: "Em không rõ. Nhưng em chỉ biết, trận pháp mà người đó ban đầu muốn vẽ, chỉ là để nước đóng băng ở một khúc suối nhỏ. Nhưng chẳng biết vẽ sai ở chỗ nào; mà khiến cho các con suối dần dần bị đóng băng hết."
Dương Vũ gật đầu tỏ vẻ như đã hiểu nhưng thật chất thì chẳng hiểu gì. Tại sao một cái trận pháp có thể làm toàn bộ
"Vậy thì chuyện nước bị đóng băng và chuyện người tí hon muốn gặp người được Thần chọn thì có gì liên quan đến nhau." Dương Vũ biểu cảm đầy nghi vấn mà lên tiếng hỏi người tí hon đang đứng trong lòng bàn tay.
"Vì nước đang dần bị đóng băng hết nên người tí hon ở vương quốc em bị thiếu nước trầm trọng. Vậy nên đã cầu cứu sự giúp đỡ của Thần." Cô nhóc lên tiếng trả lời cực kỳ chậm rãi.
Dừng một lúc, cô nhóc lại lên tiếng nói tiếp: "Thần chỉ nói: Hãy đến với thời không khác kiếm tìm sự giúp đỡ từ những người sở hữu sức mạnh Thần ban . Người có 'Hoa ma pháp' sẽ giúp các ngươi."
"Hoả ma pháp?" Dương Vũ lập tức hỏi lại, giọng điệu vừa ngạc nhiên vừa nghi vấn.
Người sở hữu "Hoả ma pháp" chẳng phải là công chính Tạ Duy hay sao.
"Vậy Thần đã nói vậy, tại sao ba mẹ em lại không tiết lộ trận pháp kết nối thời không? Đây là vì lợi ích chung của toàn Vương quốc mà." Dương Vũ đột nhiên lên tiếng hỏi.
Cô nhóc trầm tư nghĩ ngợi một lúc lâu rồi mới lên tiếng trả lời: "Thật ra, ba mẹ em sợ rằng người tí hon bọn em mà đi đến thế giới loài người thì sẽ không toàn mạng mà trở về. Vì kích thước của bọn em rất nhỏ, sẽ bị người như các anh dẫm đạp."
"Vậy thì phải làm sao? Nếu vậy thì không phải nước ở toàn bộ Vương quốc sẽ bị đóng băng hay sao?"
"Tất nhiên là ba mẹ cũng biết điều đó. Nên bọn họ đang nghiên cứu loại thuốc có thể giúp bọn em phóng kích thước của bản thân lên bằng những người như anh. Nhưng người ở toàn bộ Vương quốc lại không hiểu. Thế là bọn họ hợp lực lại để ép ba mẹ em tiết lộ trận pháp kết nối thời không."
Dứt lời cô nhóc không kiềm chế được mà khóc, những giọt nước mắt thi nhau rơi xuống.
Thấy vậy, Dương Vũ liền lên tiếng an ủi: "Em đừng khóc. Anh sẽ nghĩ cách giúp em."
Nghe vậy, cô nhóc trầm tư giây lát rồi mới lên tiếng trả lời: "Ba mẹ em dùng điều kiện để trao đổi với bọn họ. Điều kiện đó là bọn họ chỉ cần thả em đi; thì ba mẹ em sẽ tiết lộ cách vẽ trận pháp kết nối thời không. Nếu ba mẹ em không đồng ý; thì cả nhà em, bao gồm cả em đều sẽ bị tra tấn đến chết đi sống lại."
"Trận pháp kết nối thời không? Anh biết nó, có phải đó chính là loại trận pháp giúp người ta có thể đi đến chiều không thời gian khác." Dương Vũ lập tức tiếp lời.
"Sao anh lại biết?" Cô nhóc ngạc nhiên mà hỏi lại, giọng điệu có chút không thể tin được.
Dương Vũ cũng không dấu cô nhóc tí hon, thế là cậu kể lại tất tần tật chuyện xảy ra với cậu. Bao gồm cả kế hoạch ác độc của bà mẹ kế.
Xong xuôi, Dương Vũ mới kết luận một câu: "Chính vì loại trận pháp đó, mà anh mới bị đưa đến nơi này."
Cô nhóc nghe vậy thì gật đầu tỏ ý đã hiểu. Nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, cô nhóc lại lên tiếng hỏi: "Trận pháp kết nối thời không là bí mật của gia tộc em. Và cũng vì nhiều người mong muốn có nó nên gia tộc em mới bị người ta hãm hại."
"Nhưng tại sao người phụ nữ kia lại biết nó?" Cô nhóc lòng đầy nghi hoặc mà lên tiếng hỏi.
Dương Vũ nghe vậy thì chỉ biết lắc đầu rồi nói: "Cái này thì anh không biết. Anh còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì đã bị đưa đến đây."
Cô nhóc nghe vậy thì không nói gì chỉ đáp một tiếng "vâng" rất nhỏ.
Ngay sau đó, cả khoảng không rơi vào tĩnh lặng. Dương Vũ không nói chuyện, cô nhóc cũng chẳng lên tiếng. Thế là, toàn bộ không gian rơi vào yên tĩnh.
"Nhưng tại sao, người tí hon lại muốn biết trận pháp kết nối thời không?" Dương Vũ đột ngột lên tiếng hỏi, giọng điệu thể hiện rõ sự nghi vấn của cậu.
"Người tí hon như bọn em muốn tìm người được Thần chọn." Cô nhóc vừa thả tầm mắt suy tư ra xa vừa trả lời.
Dương Vũ nghe vậy thì lập tức hỏi lại: "Người được Thần chọn? Người tí hon như các em muốn tìm bọn họ làm gì?"
Cô nhóc im lặng hồi lâu, có lẽ là đang suy nghĩ. Rất lâu sau, cô nhóc mới lên tiếng chậm rãi trả lời: "Ở vương quốc bọn em, hầu hết các dòng suối đều đang dần bị đóng băng. Nguyên nhân là vì rất lâu trước đó, có một người tí hon nghiên cứu trận pháp. Không biết vẽ thế nào. Mà lúc người đó kích hoạt thì ánh sáng từ trận pháp bộc phát ra toàn vương quốc. Và cũng từ sau hôm đó, nước ở các con suối dần dần bị đóng băng."
"Trận pháp gì mà có thể khiến nước đóng băng?" Dương Vũ lòng đầy sự không tin mà hỏi lại.
Cô nhóc suy nghĩ một lúc rồi mới lên tiếng tiếp lời: "Em không rõ. Nhưng em chỉ biết, trận pháp mà người đó ban đầu muốn vẽ, chỉ là để nước đóng băng ở một khúc suối nhỏ. Nhưng chẳng biết vẽ sai ở chỗ nào; mà khiến cho các con suối dần dần bị đóng băng hết."
Dương Vũ gật đầu tỏ vẻ như đã hiểu nhưng thật chất thì chẳng hiểu gì. Tại sao một cái trận pháp có thể làm toàn bộ
"Vậy thì chuyện nước bị đóng băng và chuyện người tí hon muốn gặp người được Thần chọn thì có gì liên quan đến nhau." Dương Vũ biểu cảm đầy nghi vấn mà lên tiếng hỏi người tí hon đang đứng trong lòng bàn tay.
"Vì nước đang dần bị đóng băng hết nên người tí hon ở vương quốc em bị thiếu nước trầm trọng. Vậy nên đã cầu cứu sự giúp đỡ của Thần." Cô nhóc lên tiếng trả lời cực kỳ chậm rãi.
Dừng một lúc, cô nhóc lại lên tiếng nói tiếp: "Thần chỉ nói: Hãy đến với thời không khác kiếm tìm sự giúp đỡ từ những người sở hữu sức mạnh Thần ban . Người có 'Hoa ma pháp' sẽ giúp các ngươi."
"Hoả ma pháp?" Dương Vũ lập tức hỏi lại, giọng điệu vừa ngạc nhiên vừa nghi vấn.
Người sở hữu "Hoả ma pháp" chẳng phải là công chính Tạ Duy hay sao.
"Vậy Thần đã nói vậy, tại sao ba mẹ em lại không tiết lộ trận pháp kết nối thời không? Đây là vì lợi ích chung của toàn Vương quốc mà." Dương Vũ đột nhiên lên tiếng hỏi.
Cô nhóc trầm tư nghĩ ngợi một lúc lâu rồi mới lên tiếng trả lời: "Thật ra, ba mẹ em sợ rằng người tí hon bọn em mà đi đến thế giới loài người thì sẽ không toàn mạng mà trở về. Vì kích thước của bọn em rất nhỏ, sẽ bị người như các anh dẫm đạp."
"Vậy thì phải làm sao? Nếu vậy thì không phải nước ở toàn bộ Vương quốc sẽ bị đóng băng hay sao?"
"Tất nhiên là ba mẹ cũng biết điều đó. Nên bọn họ đang nghiên cứu loại thuốc có thể giúp bọn em phóng kích thước của bản thân lên bằng những người như anh. Nhưng người ở toàn bộ Vương quốc lại không hiểu. Thế là bọn họ hợp lực lại để ép ba mẹ em tiết lộ trận pháp kết nối thời không."
Dứt lời cô nhóc không kiềm chế được mà khóc, những giọt nước mắt thi nhau rơi xuống.
Thấy vậy, Dương Vũ liền lên tiếng an ủi: "Em đừng khóc. Anh sẽ nghĩ cách giúp em."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.