Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1650: Giết không tha
Ss Tần
18/03/2024
Không biết qua bao lâu, lão tổ nhà họ Ngư mới phản ứng lại: “Cô nói thật chứ?”
Ngư Thất Tình gật đầu: “Tôi đã ở Huyền Giới một thời gian, anh Diệp rất nổi tiếng ở Huyền Giới!”
“Làm việc sát phạt quyết đoán, có danh hiệu là sát thần”.
“Tôi đã âm thầm cho người điều tra thân thế bối cảnh của nh ta, có thể chắc chắn anh ta đến từ Hoa tộc Thượng Cổ!”
Lão tổ nhà họ Ngư cực kỳ ngưng trọng.
Chắp tay sau lưng, không đừng đi đi lại lại.
“Lão tổ, làm sao thế?”, Ngư Thất Tình nghi hoặc.
Lão tổ nhà họ Ngư dừng lại: “Nếu cậu ta chỉ có thanh kiếm đó, không chừng còn có cơ hội sống sót!”
“Nhưng cậu ta lại là người của nhà ho Diệp Thượng Cổ, sợ rằng.. sẽ chết chắc!”
“Cái gì?”
Ngư Thất Tình liền lo lắng: “Lão tổ, có phải ông biết điều gì không?”
“Nếu có thể, ông nhất định phải cứu anh Diệp!”
Lão tổ nhà họ Ngư lắc đầu, thở dài một tiếng: “Cứu cậu ta? Đừng nói có cơ hội hay không trước, nhân tiện có thể đưa cả nhà họ Ngư cùng vào chỗ vạn kiếp không hồi sinh!”
“Thất Tình, bắt đầu từ bây giờ không cho phép cô liên lạc với Diệp Bắc Minh!”
“Sau này gặp cậu ta, cũng phải coi như người xa lạ!”
“Nhớ đó, đây là mệnh lệnh!”
…
Cùng lúc đó, cách mấy triệu dặm.
Thần Quốc Đại Ngụy, cả đại điện hoàng cung chật kín người, gần như không có chỗ đặt chân!
Nhưng.
Cả đại điện chật kiến mấy chục vạn người lại yên tĩnh đến đáng sợ.
Không có ai dám thở mạnh!
Càng không có ai dám lên tiếng!
Chỉ vì nửa canh giờ trước, long khí trôn không trung hoàng cung Đại Ngụy đã dập tắt!
Trên không trung hoàng cung Đại Ngụy có tổng cộng chín long khí, cửu ngũ chí tôn!
Cho nên nhà họ Ngụy lấy nó ddeeer xây dựng quốc gia!
Lúc này, chín long khí thì bị dập tắt mất một, tám long khí còn lại cũng đều tối tăm không ánh sáng.
Có vẻ như cũng đang sắp dập tắt.
Một ông lão áo choàng đỏ run run ngẩng đầu, kinh hãi nhìn tám long khí còn lại: “Họ quay lại rồi… khí vận của Thần Quốc Đại Ngụy ta sắp cạn rồi…”
“Đại tế tư, ông nói cái gì?”
“Ai quay về?”
“Thần Quốc Đại Ngụy chúng ta có căn cơ mấy triệu năm, làm sao có thể cạn khí vận chứ?”
Trong cả đại điện chấn động, tất cả mọi người đều ngồi không yên.
Ông lão áo choàng đỏ không nói gì, điểm cây trượng trong tay.
Không khí chấn rung một trận, rất nhiều bùa chú hiện lên trong không trung!
Liền sau đó, những phù văn này tụ lại với nhau, một hình ảnh xuất hiện!
Gru!
Một con huyết long trong hình ảnh gào thét, lại một lúc nuốt chửng hết chín long khí của Thần Quốc Đại Ngụy!
“Suýt! Chuyện này…”
Cả hội trường tĩnh lặng như cái chết!
Ông lão mặc áo choàng đen phun ra một ngụm máu tươi, điên cuồng hét lớn: “Ha ha ha! Hoa tộc Thượng Cổ, họ quay lại rồi!”
“Ngụy Quốc của chúng ta sắp diệt vong rồi, ha ha ha...”
“Ha ha ha, khí vận vốn thuộc về họ, chúng ta đã trộm lấy khí vận của họ…”
“Ha ha ha!”
Toàn hội trường ngây ra như gà mắc thóc!
Bỗng nhiên, một giọng nói uy nghiêm vang lên: “Người đâu, đại tế tư không được khỏe, đưa ông ta xuống nghỉ ngơi!”
Mấy hộ vệ tiến lên, đưa ông lão áo choàng đen đi.
Mọi người đều chuyển ánh mắt, nhìn lên người đàn ông trung niên mặc long bào.
Chính là hoàng đế của Thần Quốc Đại Ngụy, Ngụy Thương Lan!
Lúc này, Ngụy Thương Lan co giật da mặt, khí tức như mãnh hổ xuống núi: “Muốn diệt Thần Quốc ta! Đúng là kẻ ngốc nằm mơ!”
“Thứ nhất, lập tức tìm kẻ có khả năng là người của Hoa tộc Thượng Cổ cho tôi!”
“Chỉ cần là kẻ đáng nghi, giết không tha! Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót!”
“Thứ hai…”
Ngụy Thương Lan dừng một lúc, ngẩng đầu nhìn long huyết trong không trung: “Bắt đầu từ nay Thần Quốc Đại Ngụy cấm bất kỳ nơi nào xuất hiện long huyết, trong tất cả công pháp nào mà xuất huyết long huyết đều lập tức dừng tu luyện!”
“Nếu không, giết không tha!”
“Thứ ba, Thái Dương Tông khôi phục, trong cơ thể tông chủ mới đã dung hợp một trăm bốn mươi tám chiếc xương chí tôn!”
“Con trai tôi chết trong tay hắn, kiếm Long Đạo cũng bị hắn cướp!”
“Tìm được kẻ này, giết không tha!”
Ngụy Thương Lan ngồi trên ghế rồng, nhìn xung quanh: “Tôi không tin, một lời dự đoán nhỏ nhoi, lại tiêu diệt được cả vận khí hàng triệu năm của Thần Quốc Đại Ngụy ta!”
…
Sau khi rời khỏi nhà họ Ngư.
Thạch Trung Hổ tức giận: “Lão tổ nhà họ Ngư thật chẳng ra sao, ba đầu thì nói ngon nói ngọt muốn bảo chủ nhân làm con rể!”
“Vừa nãy nói trở mặt là trở mặt, lại nói những lời đó! Vãi!”
Xem ra.
Ngư Thất Tình gật đầu: “Tôi đã ở Huyền Giới một thời gian, anh Diệp rất nổi tiếng ở Huyền Giới!”
“Làm việc sát phạt quyết đoán, có danh hiệu là sát thần”.
“Tôi đã âm thầm cho người điều tra thân thế bối cảnh của nh ta, có thể chắc chắn anh ta đến từ Hoa tộc Thượng Cổ!”
Lão tổ nhà họ Ngư cực kỳ ngưng trọng.
Chắp tay sau lưng, không đừng đi đi lại lại.
“Lão tổ, làm sao thế?”, Ngư Thất Tình nghi hoặc.
Lão tổ nhà họ Ngư dừng lại: “Nếu cậu ta chỉ có thanh kiếm đó, không chừng còn có cơ hội sống sót!”
“Nhưng cậu ta lại là người của nhà ho Diệp Thượng Cổ, sợ rằng.. sẽ chết chắc!”
“Cái gì?”
Ngư Thất Tình liền lo lắng: “Lão tổ, có phải ông biết điều gì không?”
“Nếu có thể, ông nhất định phải cứu anh Diệp!”
Lão tổ nhà họ Ngư lắc đầu, thở dài một tiếng: “Cứu cậu ta? Đừng nói có cơ hội hay không trước, nhân tiện có thể đưa cả nhà họ Ngư cùng vào chỗ vạn kiếp không hồi sinh!”
“Thất Tình, bắt đầu từ bây giờ không cho phép cô liên lạc với Diệp Bắc Minh!”
“Sau này gặp cậu ta, cũng phải coi như người xa lạ!”
“Nhớ đó, đây là mệnh lệnh!”
…
Cùng lúc đó, cách mấy triệu dặm.
Thần Quốc Đại Ngụy, cả đại điện hoàng cung chật kín người, gần như không có chỗ đặt chân!
Nhưng.
Cả đại điện chật kiến mấy chục vạn người lại yên tĩnh đến đáng sợ.
Không có ai dám thở mạnh!
Càng không có ai dám lên tiếng!
Chỉ vì nửa canh giờ trước, long khí trôn không trung hoàng cung Đại Ngụy đã dập tắt!
Trên không trung hoàng cung Đại Ngụy có tổng cộng chín long khí, cửu ngũ chí tôn!
Cho nên nhà họ Ngụy lấy nó ddeeer xây dựng quốc gia!
Lúc này, chín long khí thì bị dập tắt mất một, tám long khí còn lại cũng đều tối tăm không ánh sáng.
Có vẻ như cũng đang sắp dập tắt.
Một ông lão áo choàng đỏ run run ngẩng đầu, kinh hãi nhìn tám long khí còn lại: “Họ quay lại rồi… khí vận của Thần Quốc Đại Ngụy ta sắp cạn rồi…”
“Đại tế tư, ông nói cái gì?”
“Ai quay về?”
“Thần Quốc Đại Ngụy chúng ta có căn cơ mấy triệu năm, làm sao có thể cạn khí vận chứ?”
Trong cả đại điện chấn động, tất cả mọi người đều ngồi không yên.
Ông lão áo choàng đỏ không nói gì, điểm cây trượng trong tay.
Không khí chấn rung một trận, rất nhiều bùa chú hiện lên trong không trung!
Liền sau đó, những phù văn này tụ lại với nhau, một hình ảnh xuất hiện!
Gru!
Một con huyết long trong hình ảnh gào thét, lại một lúc nuốt chửng hết chín long khí của Thần Quốc Đại Ngụy!
“Suýt! Chuyện này…”
Cả hội trường tĩnh lặng như cái chết!
Ông lão mặc áo choàng đen phun ra một ngụm máu tươi, điên cuồng hét lớn: “Ha ha ha! Hoa tộc Thượng Cổ, họ quay lại rồi!”
“Ngụy Quốc của chúng ta sắp diệt vong rồi, ha ha ha...”
“Ha ha ha, khí vận vốn thuộc về họ, chúng ta đã trộm lấy khí vận của họ…”
“Ha ha ha!”
Toàn hội trường ngây ra như gà mắc thóc!
Bỗng nhiên, một giọng nói uy nghiêm vang lên: “Người đâu, đại tế tư không được khỏe, đưa ông ta xuống nghỉ ngơi!”
Mấy hộ vệ tiến lên, đưa ông lão áo choàng đen đi.
Mọi người đều chuyển ánh mắt, nhìn lên người đàn ông trung niên mặc long bào.
Chính là hoàng đế của Thần Quốc Đại Ngụy, Ngụy Thương Lan!
Lúc này, Ngụy Thương Lan co giật da mặt, khí tức như mãnh hổ xuống núi: “Muốn diệt Thần Quốc ta! Đúng là kẻ ngốc nằm mơ!”
“Thứ nhất, lập tức tìm kẻ có khả năng là người của Hoa tộc Thượng Cổ cho tôi!”
“Chỉ cần là kẻ đáng nghi, giết không tha! Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót!”
“Thứ hai…”
Ngụy Thương Lan dừng một lúc, ngẩng đầu nhìn long huyết trong không trung: “Bắt đầu từ nay Thần Quốc Đại Ngụy cấm bất kỳ nơi nào xuất hiện long huyết, trong tất cả công pháp nào mà xuất huyết long huyết đều lập tức dừng tu luyện!”
“Nếu không, giết không tha!”
“Thứ ba, Thái Dương Tông khôi phục, trong cơ thể tông chủ mới đã dung hợp một trăm bốn mươi tám chiếc xương chí tôn!”
“Con trai tôi chết trong tay hắn, kiếm Long Đạo cũng bị hắn cướp!”
“Tìm được kẻ này, giết không tha!”
Ngụy Thương Lan ngồi trên ghế rồng, nhìn xung quanh: “Tôi không tin, một lời dự đoán nhỏ nhoi, lại tiêu diệt được cả vận khí hàng triệu năm của Thần Quốc Đại Ngụy ta!”
…
Sau khi rời khỏi nhà họ Ngư.
Thạch Trung Hổ tức giận: “Lão tổ nhà họ Ngư thật chẳng ra sao, ba đầu thì nói ngon nói ngọt muốn bảo chủ nhân làm con rể!”
“Vừa nãy nói trở mặt là trở mặt, lại nói những lời đó! Vãi!”
Xem ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.