Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1649: Họa sát thân

Ss Tần

18/03/2024

Ngư Thất Tình chỉ đành thề theo yêu cầu của lão tổ.

Các lãnh đạo cấp cao khác của nhà họ Ngư cũng thề theo.

Diệp Bắc Minh nhìn lão tổ nhà họ Ngư: “Cảm ơn tiền bối thay tôi giữ bí mật này!”

Tuy để người khác biết bí mật này cũng không sao!

Nhưng.

Lão tổ nhà họ Ngư đã tỏ thái độ như vậy!

Lão tổ nhà họ Ngư dường như nhìn ra suy nghĩ của Diệp Bắc Minh, giọng điệu trầm trọng: “Diệp tông ch, có phải cậu suy nghĩ giống họ không?”

“Cảm thấy chuyện này truyền ra ngoài thì cũng không sao?”

Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lúc, gật đầu: “Đúng thế!”

“Cậu có biết, chuyện này sẽ gây ra họa sát thân cho cậu không?”

Đôi mắt của lão tổ nhà họ Ngư cực kỳ nghiêm trọng.

Diệp Bắc Minhh thản nhiên nói: “Tiền bối, trong cơ thể tôi có hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn”.

“Qua mấy ngày nữa sợ rằng sẽ truyền khắp cả thần giới, tôi đã gây ra họa sát thân rồi!”

“Thêm một thanh kiếm, hình như cũng không sao chứ?”

“Không! Cậu không hiểu!”

Lão tổ nhà họ Ngư lắc đầu, nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc: “Xương Chí Tôn đúng là đã gây cho cậu họa sát thân, nhưng sau khi vượt qua cảnh giới thần hoàng, thần cốt trong cơ thể võ giả đã định hình!”

“Cần thêm xương Chí Tôn của cậu cũng không có tác dụng gì!”

“Cho nên, người trên cảnh giới thần hoàng chắc chắn sẽ không vì xương Chí Tôn mà truy giết cậu!”

“Nhưng thanh kiếm này thì khác!”

“Cậu biết một thanh binh khí có thể hấp thụ sức mạnh của võ giả, có nghĩa là gì không?”

Diệp Bắc Minh ngẩn người, anh vẫn chưa nghĩ kỹ.



Lão tổ nhà họ Ngư trả lời thay anh: “Việc này có nghĩa là tiềm lực của thanh kiếm vô cùng vô tận!”

“Nếu bị người có dã tâm lấy được thanh kiếm, sẽ càng điên cuồng thu gặt tính mạng của võ giả để nâng cao uy lực của thanh kiếm này!”

“Nếu xảy ra chuyện này, Diệp tông chủ cảm thấy sẽ thế nào?”

Lời vừa được nói ra.

Diệp Bắc Minh ngẩn người!

Lão tổ nhà họ Ngư bổ sung một câu: “Xương Chí Tôn chỉ sẽ khiến một số thế lực truy giết cậu, nhưng thanh kiếm này lại khiến cả thần giới nổi lên một màn gió tanh mưa máu!”

“Nếu không phải lão phu biết Diệp tông chủ có tiền đồ vô lượng!”

“Bây giờ lão phu cũng muốn lập tức ra tay, cướp thanh kiếm đó!”

Nói xong, lão tổ nhà họ Ngư nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc!

“Suýt…”

Ngay cả Diệp Bắc Minh cũng phải hít khí lạnh!

Ánh mắt của lão tổ nhà họ Ngư ngưng trọng: “Cho nên, Diệp tông chủ còn cảm thấy lão phu làm lớn vấn đề lên không?”

Còn chưa đợi Diệp Bắc Minh trả lời.

Giọng của lão tổ nhà họ Ngư lại vang lên: “Diệp tông chủ, mời cậu rời đi đi!”

“Bắt đầu từ bây giờ, nhà họ Ngư không có quan hệ gì với Diệp tông chủ!”

“Yêu cầu trước đó của tôi, cũng hủy toàn bộ! Chỉ hy vọng Diệp tông chủ quên nhà họ Ngư đi, từ nay về sau đừng nói quen biết nhà họ Ngư!”

“Cũng đừng nói có qua lại gì với nhà họ Ngư!”

Những lời nói đột ngột đó khiến Ngư Thất Tình hơi biến sắc: “Lão tổ, ông… làm sao vậy?”

Lão tổ nhà họ Ngư quát một tiếng: “Cô im miệng!”

Rồi nhìn sang Diệp Bắc Minh, không dao động: “Diệp tông chủ, có được không?”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Tôi hiểu”.

“Tiền bối đã nói đến mức này, tôi còn không đi cũng đúng là không hiểu chuyện!”



“Cáo từ!”

Nhà họ Ngư đã sợ bị liên lụy, anh cũng không có gì để nói.

Quay người, biến mất.

Diệp Bắc Minh vừa mới biến mất, Ngư Thất Tình đã vội vã lên tiếng: “Lão tổ, tại sao ông làm vậy?”

“Chẳng phải ông cũng coi trọng anh Diệp sao? Tại sao phải đối xử với anh ta như vậy?”

Vẻ mặt của lão tổ nhà họ Ngư phức tạp: “Tôi tin kẻ này là rồng phượng, càng tin tiền đồ của cậu ta không có giới hạn!”

“Nhưng cô biết thanh kiếm đó có lai lịch thế nào không? Thanh kiếm đó, còn có một tòa tháp từng khiến cả thần giới suýt bị hủy diệt!”

“Không những vậy, từng có một gia tộc cực kỳ cường mạnh cũng bị hủy diệt hoàn toàn vì nó!”

“Không ngờ thanh kiếm này lại quay lại, chẳng lẽ cô muốn nhà họ Ngư cũng giống như gia tộc đó sao?”

“Ông đang nói đến Hoa tộc thượng cổ ư?”, Ngư Thất Tình ngẩn người.

Lão tổ nhà họ Ngư gật đầu: “Đúng thế!”

“Sau khi lão phu xác định được lai lịch của thanh kiếm đó, nhưng không phải muốn chiếm hữu nó!”

“Mà muốn vạch rõ ranh giới với nó! Thất Tình, cô phải hiểu đây là một thanh kiếm không may mắn!”

“Bất kỳ ai chỉ cần có liên quan đến nó, chỉ có một kết cục, đó là mãi mãi không được siêu sinh!”

Ngư Thất Tình cắn môi.

Không nhịn được lên tiếng: “Lão tổ, Thất Tình có một chuyện chưa nói với ông!”

“Chuyện gì?”

Trên khuôn mặt nghiêm trọng của lão tổ nhà họ Ngư kèm theo ba phần nghi hoặc.

Giọng của Ngư Thất Tình vang lên: “Anh Diệp chính là người của Hoa tộc thượng cổ…”

“Cô… cô nói gì?”

Lão tổ nhà họ Ngư cứng đờ người tại chỗ, há hốc miệng đến mức có thể nhét một nắm đấm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook