Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1936: Lên đỉnh
Ss Tần
12/05/2024
Tiến lên phía trước một bước.
Không gian xung quanh bị bóp méo.
Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu ngạc nhiên phát hiện trọng lực của Thiên Giai trên cơ thể họ đột nhiên biến mất.
“Chuyện gì vậy?”
“Nhất định là anh Diệp, anh Diệp bóp méo không gian, khiến áp lực của chúng ta biến mất!”
“Vãi thật!”
Vũ Văn Phong hưng phấn suýt khóc.
Anh ta gần như không thể kiên trì thêm được nữa, đã có ý nghĩ bỏ cuộc.
Vui mừng, thật con mẹ nó vui mừng quá đi.
Hai người kích động đến mức lập tức đuổi theo.
Cùng lúc đó, những võ giả khác trên Thiên Giai còn đang dùng hết sức để bò lên, điên cuồng sử dụng sức mạnh võ đạo chống lại trọng lực của Thiên Giai.
Đột nhiên.
Vụt!
Một bóng người lóe lên, chỉ trong nháy mắt lướt qua họ.
“Mẹ kiếp... nhanh vậy à? Là ai thế?”
“Diệp Bắc Minh!!! Làm sao có thể chứ?”
Đám võ giả gần như choáng váng.
Ba bóng người như đang đi trên đất bằng, chạy như bay về phía Thiên Giai.
Top 800! Top 700! Top 600...
Top 500!
Chưa đến mười mấy giây, Diệp Bắc Minh trực tiếp lọt vào top 500!
Bóng hình anh biến mất trên màn hình.
Bên dưới quảng trường Thiên Giai, Nghê Hoàng cũng là người đầu tiên phát hiện ra Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp xuất hiện rồi!”
“Thật sự đã xuất hiện!”
Lục Linh Nhi kích động vô cùng..
Khóe miệng Thiên Cơ lão nhân giật giật: “Thằng nhóc này, quả nhiên là...”
Ở nơi tận cùng của Thiên Giai, quảng trường trung tâm.
“Anh Diệp...”
Sở Y Thủy cũng điên cuồng nhảy lên, hoàn toàn không quan tâm đến hình tượng của mình nữa.
“Ở đâu vậy?”
Hướng Ly Ly sửng sốt, nhìn về phía top 500 trên màn hình: “Làm gì có ai!”
“Kia kìa!!!”, Sở Y Thủy chỉ vào màn hình top 450.
“Ừm!”
Hướng Ly Ly nhìn lại lần nữa, không khỏi kinh ngạc: “Mẹ kiếp...”
Mỗi một bước của Diệp Bắc Minh sẽ vượt qua một người, hai người theo sau tốc độ cũng rất nhanh.
Lúc này.
Nếu nhìn về màn hình của quảng trường trung tâm, sẽ phát hiện ra một màn kinh người.
Mỗi khi chàng trai trẻ bước về phía trước một bước, màn hình sẽ bị di chuyển đi một chút.
Giống như sắp nhảy ra khỏi màn hình vậy.
Hình ảnh này quá quỷ dị!
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Những người khác cũng phát hiện ra chuyện này, khi biết đó là Diệp Bắc Minh, ai nấy đều sững sờ.
“Diệp Bắc Minh?”
“Chính là hắn ta!”
“Ôi mẹ ơi... sao hắn ta có thể nhanh đến vậy?”
Vô số người kinh ngạc há hốc miệng.
“Chuyện gì thế này? Thằng nhãi này không phải hết sức để bò rồi sao? Sao tự nhiên lại nhanh thế?”
Sở Nguyên Bá kinh ngạc gầm lên: “Ai có thể nói cho tôi biết có chuyện gì đang xảy ra không?”
La Thiên Chính, Mạc Trần, lão giả mặt đỏ và những người khác đang theo dõi Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U cũng đã phát hiện ra sự trở lại của Diệp Bắc Minh.
Dùng tốc độ cực kỳ đáng sợ bay về phía Thiên Giai.
Ai ai cũng choáng váng đến trợn mắt cứng họng.
“Trời ơi... lẽ nào trọng lực của Thiên Giai không có tác dụng với cậu ta?”
“Thằng nhóc này có thật là đang leo lên Thiên Giai không?”
Chỉ trong nháy mắt.
Diệp Bắc Minh đã tiến vào top 100!
Dưới con mắt theo dõi của hàng tỷ người.
Tốc độ của anh vẫn không chậm lại.
90!80!70……30……20……!
Vụt!
“Cái gì vừa mới vụt qua vậy?”
Quách Đông há hốc miệng, ngẩng đầu lên nhìn: “Diệp Bắc Minh... con mẹ nó!!”
Vượt qua Từ Phác!
Vượt qua Miêu Phi Phi!
Vượt qua Bạch Lộng Nguyệt!
Ba đại mỹ nhân chỉ cảm thấy có một cơn gió thổi mạnh, cứ như vậy bị người khác vượt qua.
“Là anh ta...”
“Chuyện gì đây?”
“Trời đất... lẽ nào anh ta có thể không đếm xỉa đến trọng lực của thiên giới sao?”
Vượt qua Vạn Nhân Địch!
Vượt qua Phục Bát Hoang!
Vượt qua Lư Tinh Vân!
Vượt qua Đường Bằng Phi!
“Vụt... vụt... vụt!”
Bốn người kinh ngạc há hốc miệng không nói nên lời.
Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U cũng cảm thấy động tĩnh ở phía sau.
Họ đứng trên cấp, quay đầu nhìn lại.
Đồng tử điên cuồng co rút.
Trái tim võ đạo của Tô Cuồng gần như sụp đổ: “Tại sao? Tại sao hắn ta có thể có tốc độ nhanh như thế?”
Đôi mắt của Võ Kình Thiên đỏ bừng, hắn ta hét lên như điên: “Thằng nhóc, mày đang gian lận. Dưới trọng lực của Thiên Giai, mày không thể có được tốc độ này!”
“Phụt...”
Hạ Cửu U sốc đến nỗi phun ra một ngụm máu tươi.
Diệp Bắc Minh thậm chí còn không thèm nhìn 3 người lấy một cái.
Coi thường.
Anh bước lên một bước, vượt qua ba người.
Không chút do dự mà đứng trên bậc cấp, lại tiến thêm một bước nữa.
Leo lên đỉnh.
Áp lực đột nhiên biến mất.
“Đây chính là đỉnh à?”
“Thật quá đơn giản. Cứ như vậy mà leo lên rồi...”
Bên dưới Thiên Giai, quảng trường Thiên Giai là một khoảng tĩnh mịch.
Bên trên Thiên Giai cũng im lặng đến lạ thường.
“Lên đỉnh rồi, chúng ta vậy mà có thể lên đỉnh...”, Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu run rẩy, bọn họ theo phía sau Diệp Bắc Minh, cùng đạt vị trí thứ 2.
Vị trí thứ 2 đấy!
Con bà nó.
Giống như một giấc mơ vậy!
Mọi người trợn tròn mắt nhìn Diệp Bắc Minh.
Sở Y Thủy ngây ra! Hướng Ly Ly chết lặng!
Vương Quỳnh đờ đẫn! Sở Nguyên Bá cứng ngắc!
Đôi mắt của Mạc Trần cũng mở to, lão giả mặt đỏ líu lưỡi, đồng tử La Thiên Chính kịch liệt co lại.
Lục Linh Nhi che miệng, cơ thể thanh tú của Nghê Hoàng run rẩy! Mí mắt của Thiên Cơ lão nhân giật giật!
Hàng trăm triệu võ giả đang theo dõi cũng như chết lặng, đứng bất động tại chỗ.
Không biết qua bao lâu, Mạc Trần mới bước lên phía trước một bước: “Đồ đệ! Đồ đệ ngoan của ta! Sư phụ chờ đợi mấy vạn năm, cuối cùng cũng đợi được con rồi!”
“Nào nào, mau quỳ xuống bái ta làm sư phụ đi, ta sẽ truyền dạy chân tu mấy vạn năm cho con!”
“Đống đan dược, công pháp này con cứ dùng trước!”
Mạc Trần bước tới trước mặt Diệp Bắc Minh, trực tiếp nhét một chiếc nhẫn trữ vật vào tay anh.
Ầm!
Khi mọi người phản ứng lại, toàn bộ quảng trường 72 đảo dường như nổ tung.
“Mạc Trần lão quái, ông con mẹ nó đang nói nhảm cái gì đó? Đây là đồ đệ của ông á? Đừng có mà mặt dày như vậy được không?”
Một đám người tràn đầy phẫn nộ, tranh nhau tiến lên nói: “Đây rõ ràng là đệ tử truyền thừa của tôi!”
“Đánh rắm! Đây là của tôi! Không ai được tranh với tôi!!!”
“Đến đây! Ai sợ ai chứ?”
“Đến thì đến!”
Từng cỗ khí tức kinh hoàng bùng nổ, toàn bộ quảng trường 72 đảo rung chuyển dữ dội!
Bên dưới quảng trường Thiên Giai.
Mọi người nhìn thấy một màn này trên màn hình cũng bị sốc.
Đại diện các thế lực lớn lại vì một Diệp Bắc Minh mà ra tay đánh nhau?
Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U cuối cùng cũng leo lên đến nơi, hoàn toàn bị người ta phớt lờ.
Họ chỉ có thể bất lực nhìn mọi người tranh giành Diệp Bắc Minh.
Trong lòng khó chịu đến cực điểm.
Lão giả mặt đỏ hét lên: “Được rồi! Đừng đánh nữa!”
“Theo quy tắc của cuộc chiến Thiên Giai, người đầu tiên lên đến đỉnh có quyền tự lựa chọn!”
“Chúng ta để cậu ta tự lựa chọn đi! Diệp Bắc Minh, chúng tôi ở đây có 72 đảo, vài nghìn tông môn, ít nhất có một trăm tông phái đỉnh phong, cậu chọn một cái đi!”
Diệp Bắc Minh nhìn về bốn phía, đang định nói.
Thì một giọng nói vang lên: “Chúng tôi không tin! Thằng nhãi này nhất định đã gian lận!”
Ầm!
Mọi người nhìn về phía âm thanh phát ra, Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U ba người hai mắt đỏ hoe bước tới.
Không gian xung quanh bị bóp méo.
Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu ngạc nhiên phát hiện trọng lực của Thiên Giai trên cơ thể họ đột nhiên biến mất.
“Chuyện gì vậy?”
“Nhất định là anh Diệp, anh Diệp bóp méo không gian, khiến áp lực của chúng ta biến mất!”
“Vãi thật!”
Vũ Văn Phong hưng phấn suýt khóc.
Anh ta gần như không thể kiên trì thêm được nữa, đã có ý nghĩ bỏ cuộc.
Vui mừng, thật con mẹ nó vui mừng quá đi.
Hai người kích động đến mức lập tức đuổi theo.
Cùng lúc đó, những võ giả khác trên Thiên Giai còn đang dùng hết sức để bò lên, điên cuồng sử dụng sức mạnh võ đạo chống lại trọng lực của Thiên Giai.
Đột nhiên.
Vụt!
Một bóng người lóe lên, chỉ trong nháy mắt lướt qua họ.
“Mẹ kiếp... nhanh vậy à? Là ai thế?”
“Diệp Bắc Minh!!! Làm sao có thể chứ?”
Đám võ giả gần như choáng váng.
Ba bóng người như đang đi trên đất bằng, chạy như bay về phía Thiên Giai.
Top 800! Top 700! Top 600...
Top 500!
Chưa đến mười mấy giây, Diệp Bắc Minh trực tiếp lọt vào top 500!
Bóng hình anh biến mất trên màn hình.
Bên dưới quảng trường Thiên Giai, Nghê Hoàng cũng là người đầu tiên phát hiện ra Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp xuất hiện rồi!”
“Thật sự đã xuất hiện!”
Lục Linh Nhi kích động vô cùng..
Khóe miệng Thiên Cơ lão nhân giật giật: “Thằng nhóc này, quả nhiên là...”
Ở nơi tận cùng của Thiên Giai, quảng trường trung tâm.
“Anh Diệp...”
Sở Y Thủy cũng điên cuồng nhảy lên, hoàn toàn không quan tâm đến hình tượng của mình nữa.
“Ở đâu vậy?”
Hướng Ly Ly sửng sốt, nhìn về phía top 500 trên màn hình: “Làm gì có ai!”
“Kia kìa!!!”, Sở Y Thủy chỉ vào màn hình top 450.
“Ừm!”
Hướng Ly Ly nhìn lại lần nữa, không khỏi kinh ngạc: “Mẹ kiếp...”
Mỗi một bước của Diệp Bắc Minh sẽ vượt qua một người, hai người theo sau tốc độ cũng rất nhanh.
Lúc này.
Nếu nhìn về màn hình của quảng trường trung tâm, sẽ phát hiện ra một màn kinh người.
Mỗi khi chàng trai trẻ bước về phía trước một bước, màn hình sẽ bị di chuyển đi một chút.
Giống như sắp nhảy ra khỏi màn hình vậy.
Hình ảnh này quá quỷ dị!
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Những người khác cũng phát hiện ra chuyện này, khi biết đó là Diệp Bắc Minh, ai nấy đều sững sờ.
“Diệp Bắc Minh?”
“Chính là hắn ta!”
“Ôi mẹ ơi... sao hắn ta có thể nhanh đến vậy?”
Vô số người kinh ngạc há hốc miệng.
“Chuyện gì thế này? Thằng nhãi này không phải hết sức để bò rồi sao? Sao tự nhiên lại nhanh thế?”
Sở Nguyên Bá kinh ngạc gầm lên: “Ai có thể nói cho tôi biết có chuyện gì đang xảy ra không?”
La Thiên Chính, Mạc Trần, lão giả mặt đỏ và những người khác đang theo dõi Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U cũng đã phát hiện ra sự trở lại của Diệp Bắc Minh.
Dùng tốc độ cực kỳ đáng sợ bay về phía Thiên Giai.
Ai ai cũng choáng váng đến trợn mắt cứng họng.
“Trời ơi... lẽ nào trọng lực của Thiên Giai không có tác dụng với cậu ta?”
“Thằng nhóc này có thật là đang leo lên Thiên Giai không?”
Chỉ trong nháy mắt.
Diệp Bắc Minh đã tiến vào top 100!
Dưới con mắt theo dõi của hàng tỷ người.
Tốc độ của anh vẫn không chậm lại.
90!80!70……30……20……!
Vụt!
“Cái gì vừa mới vụt qua vậy?”
Quách Đông há hốc miệng, ngẩng đầu lên nhìn: “Diệp Bắc Minh... con mẹ nó!!”
Vượt qua Từ Phác!
Vượt qua Miêu Phi Phi!
Vượt qua Bạch Lộng Nguyệt!
Ba đại mỹ nhân chỉ cảm thấy có một cơn gió thổi mạnh, cứ như vậy bị người khác vượt qua.
“Là anh ta...”
“Chuyện gì đây?”
“Trời đất... lẽ nào anh ta có thể không đếm xỉa đến trọng lực của thiên giới sao?”
Vượt qua Vạn Nhân Địch!
Vượt qua Phục Bát Hoang!
Vượt qua Lư Tinh Vân!
Vượt qua Đường Bằng Phi!
“Vụt... vụt... vụt!”
Bốn người kinh ngạc há hốc miệng không nói nên lời.
Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U cũng cảm thấy động tĩnh ở phía sau.
Họ đứng trên cấp, quay đầu nhìn lại.
Đồng tử điên cuồng co rút.
Trái tim võ đạo của Tô Cuồng gần như sụp đổ: “Tại sao? Tại sao hắn ta có thể có tốc độ nhanh như thế?”
Đôi mắt của Võ Kình Thiên đỏ bừng, hắn ta hét lên như điên: “Thằng nhóc, mày đang gian lận. Dưới trọng lực của Thiên Giai, mày không thể có được tốc độ này!”
“Phụt...”
Hạ Cửu U sốc đến nỗi phun ra một ngụm máu tươi.
Diệp Bắc Minh thậm chí còn không thèm nhìn 3 người lấy một cái.
Coi thường.
Anh bước lên một bước, vượt qua ba người.
Không chút do dự mà đứng trên bậc cấp, lại tiến thêm một bước nữa.
Leo lên đỉnh.
Áp lực đột nhiên biến mất.
“Đây chính là đỉnh à?”
“Thật quá đơn giản. Cứ như vậy mà leo lên rồi...”
Bên dưới Thiên Giai, quảng trường Thiên Giai là một khoảng tĩnh mịch.
Bên trên Thiên Giai cũng im lặng đến lạ thường.
“Lên đỉnh rồi, chúng ta vậy mà có thể lên đỉnh...”, Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu run rẩy, bọn họ theo phía sau Diệp Bắc Minh, cùng đạt vị trí thứ 2.
Vị trí thứ 2 đấy!
Con bà nó.
Giống như một giấc mơ vậy!
Mọi người trợn tròn mắt nhìn Diệp Bắc Minh.
Sở Y Thủy ngây ra! Hướng Ly Ly chết lặng!
Vương Quỳnh đờ đẫn! Sở Nguyên Bá cứng ngắc!
Đôi mắt của Mạc Trần cũng mở to, lão giả mặt đỏ líu lưỡi, đồng tử La Thiên Chính kịch liệt co lại.
Lục Linh Nhi che miệng, cơ thể thanh tú của Nghê Hoàng run rẩy! Mí mắt của Thiên Cơ lão nhân giật giật!
Hàng trăm triệu võ giả đang theo dõi cũng như chết lặng, đứng bất động tại chỗ.
Không biết qua bao lâu, Mạc Trần mới bước lên phía trước một bước: “Đồ đệ! Đồ đệ ngoan của ta! Sư phụ chờ đợi mấy vạn năm, cuối cùng cũng đợi được con rồi!”
“Nào nào, mau quỳ xuống bái ta làm sư phụ đi, ta sẽ truyền dạy chân tu mấy vạn năm cho con!”
“Đống đan dược, công pháp này con cứ dùng trước!”
Mạc Trần bước tới trước mặt Diệp Bắc Minh, trực tiếp nhét một chiếc nhẫn trữ vật vào tay anh.
Ầm!
Khi mọi người phản ứng lại, toàn bộ quảng trường 72 đảo dường như nổ tung.
“Mạc Trần lão quái, ông con mẹ nó đang nói nhảm cái gì đó? Đây là đồ đệ của ông á? Đừng có mà mặt dày như vậy được không?”
Một đám người tràn đầy phẫn nộ, tranh nhau tiến lên nói: “Đây rõ ràng là đệ tử truyền thừa của tôi!”
“Đánh rắm! Đây là của tôi! Không ai được tranh với tôi!!!”
“Đến đây! Ai sợ ai chứ?”
“Đến thì đến!”
Từng cỗ khí tức kinh hoàng bùng nổ, toàn bộ quảng trường 72 đảo rung chuyển dữ dội!
Bên dưới quảng trường Thiên Giai.
Mọi người nhìn thấy một màn này trên màn hình cũng bị sốc.
Đại diện các thế lực lớn lại vì một Diệp Bắc Minh mà ra tay đánh nhau?
Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U cuối cùng cũng leo lên đến nơi, hoàn toàn bị người ta phớt lờ.
Họ chỉ có thể bất lực nhìn mọi người tranh giành Diệp Bắc Minh.
Trong lòng khó chịu đến cực điểm.
Lão giả mặt đỏ hét lên: “Được rồi! Đừng đánh nữa!”
“Theo quy tắc của cuộc chiến Thiên Giai, người đầu tiên lên đến đỉnh có quyền tự lựa chọn!”
“Chúng ta để cậu ta tự lựa chọn đi! Diệp Bắc Minh, chúng tôi ở đây có 72 đảo, vài nghìn tông môn, ít nhất có một trăm tông phái đỉnh phong, cậu chọn một cái đi!”
Diệp Bắc Minh nhìn về bốn phía, đang định nói.
Thì một giọng nói vang lên: “Chúng tôi không tin! Thằng nhãi này nhất định đã gian lận!”
Ầm!
Mọi người nhìn về phía âm thanh phát ra, Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U ba người hai mắt đỏ hoe bước tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.