Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2051: Liên tục đột phá, người ngoài nhà tù tới

Ss Tần

10/07/2024

Sau khi bị Diệp Bắc Minh đánh trọng thương, hắn đã triệu tập hơn chục tên cung phụng cảnh giới Thiên Tôn sơ kỳ của Liên minh Thiên Đạo tới, thề phải tìm ra bằng được Diệp Bắc Minh!

“Người đâu? Tên tiểu súc sinh đó đâu rồi?”

“Mẹ kiếp!”

Gương mặt La Vân Phong vặn vẹo đầy lửa giận.

Thân là thiếu chủ của Liên minh Thiên Đạo, hắn chưa từng phải chịu nhục nhã như vậy! ! !

“Thiếu chủ, từ biểu hiện của thú Khuyển Nha, thì thằng nhãi đó rất có khả năng đã nhảy vào trong nước đen rồi!”, Mạc lão tay dắt một con ma thú cực kỳ xấu xí và hung dữ nói.

La Vân Phong phẫn nộ mắng: “Mẹ nó! Tên nhãi đó cũng bị nước đen nhiễm bẩn rồi sao? Chết tiệt, đúng là hời cho hắn!”

“Lần sau nếu hắn xuất hiện trước mặt tôi, ông đây nhất định sẽ cắn nuốt hắn!”

“Chúng ta đi!”

La Vân Phong ra lệnh, dẫn theo đám người của Liên minh Thiên Đạo quay người rời đi.

Tiêu Nhã Phi thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Gừ”

Nhưng thú Khuyển Nha bỗng dưng gầm lên, hai chân trước không ngừng cào đất, tựa như đã phát hiện ra gì đó mà nhìn chằm chằm vào một tảng đá cách đó không xa!

“Kẻ nào?”

Mạc lão hét lên, quyết đoán thả ra thú Khuyển Nha.

Thú Khuyển Nha vọt ra giống như một thanh kiếm sắc bén, khóa chặt lấy hơi thở của hai chị em Tiêu Dung Phi, điên cuồng lao đến!

“Nhã Phi, cẩn thận!”

Tiêu Dung Phi hét lên.

Trường kiếm trong tay quét ngang, chém về phía bụng của thú Khuyển Nha!

‘Đinh đang’ một tiếng, hoa lửa bắn tung tóe!

Da lông thú Khuyển Nha cứng chắc như sắt thép, căn bản không thể xuyên phá hàng phòng ngự của nó!

Ngược lại Tiêu Dung Phi còn bị nó nhào tới ngã ngồi xuống đất, há chiếc mồm như chậu máu, tỏa ra mùi hôi thối cắn mạnh xuống!

“Dừng tay!”

Mạc lão quát một tiếng, người của Liên minh Thiên Đạo liền tiến lên bao vây.

“Thiếu chủ, hai người phụ nữ này cùng một hội với tên nhãi đó, họ ở nơi này chứng tỏ hắn cũng ở gần đây thôi!”

……

Cùng lúc đó.

Tại lối vào của nhà tù số bảy, hư không dấy lên một trận dao động.

Hai ông lão bỗng nhiên xuất hiện, khi quét về phía tấm bia làm từ mẫu thạch Hỗn Độn bên cạnh, gương mặt già nua mang đậm nét nghiêm trọng lập tức biến sắc: “Hỏng rồi, phong ấn quả nhiên bị phá vỡ rồi!”

“Côn Ngô Mật Phi tự ý rời bỏ chức vị, khiến phong ấn bị phá vỡ, rắc rối to rồi!”

“Lỡ như thứ đó chạy ra ngoài phải làm sao?”

Nghe đến đây, hai ông lão liền nhắm mắt lại, thần hồn thuận theo dòng chảy của sông Mặc Uyên thăm dò ra ngoài.

Một giây sau.

“Hỏng rồi, là hơi thở của đế huyết! Cô ta thực sự thoát ra ngoài rồi!”, hai ông lão vội thu lại thần hồn, giống như phát điên nhảy xuống sông Mặc Uyên, điên cuồng hướng về phía vực sâu trong nhà tù.

Gần như cùng lúc đó, Diệp Bắc Minh đã hấp thu hơn một nửa lượng đế huyết!

Anh cũng đã liên tục đột phá hai cảnh giới lớn, thành công đạt tới Đạo Tổ!

Nếu là trước đây điều này quả thực khó mà tưởng tượng nổi!

Không chỉ vậy, sau khi hấp thu đế huyết, sức mạnh của anh cũng tăng lên một cách điên cuồng!

Trực tiếp đạt tới sức mạnh của 30 con rồng!

“Chàng trai, đừng hấp thu nữa! Giám ngục tới rồi!”, Đế thủ nhẹ giọng kêu lên.

Diệp Bắc Minh ngơ người: “Có ý gì? Ở ngoài lao ngục?"

Giọng nói của Đế thủ nghiêm túc: “Không phải hơi thở thuộc về nhà ngục này, một khi bọn họ phát giác ra bổn đế đã phá bỏ phong ấn, nhất định sẽ nghĩ biện pháp phong ấn ta lại lần nữa!"

“Cho nên mọi thứ liên quan đến bổn đế đều sẽ bị xóa sạch!”

“Ngươi đã hấp thu máu tươi của bổn đế, vậy chắc chắn thoát không khỏi cái chết!”



Diệp Bắc Minh có chút bối rối: “Ngươi bẫy ta?”

Đế thủ cười gằn: “Chẳng lẽ ngươi không đạt được lợi ích gì à? Nên nhớ cơ hội và nguy hiểm luôn song hành!”

“Ngươi hẳn là đã nghĩ tới từ sớm, đừng lãng phí thời gian nữa! Mau đưa bổn đế rời khỏi đây, mau!”

Vừa dứt lời.

Đế thủ đã bay ra khỏi quan tài, hướng về phía Diệp Bắc Minh, vậy mà đáp thẳng xuống vị trí trái tim anh!

Dán chặt vào lồng ngực anh!

“Trong cơ thể ngươi có một luồng sức mạnh cực kỳ lớn mạnh, vừa hay có thể ‘nuôi dưỡng’ bổn đế!”

Đế thủ sẵng giọng: “Mau đi thôi!”

Diệp Bắc Minh cau mày, không đáp lại mà đi tới chỗ đám người bị nước đen ô nhiễm, hạ cánh xuống trước mặt Hạ Nhược Tuyết: “Nhược Tuyết nhất định phải đi cùng ta!"

Sau đó ôm lấy Hạ Nhược Tuyết!

Cô lúc này bất động như một tác phẩm điêu khắc.

“Mang cô ta theo quá phiền phức, trên người ngươi không phải còn có một không gian sao? Ném vào đó đi!”, Đế thủ đề nghị.

Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Ngươi đang nói tới nghĩa địa Hỗn Độn? Không được, ta chỉ có thể đưa thần hồn vào trong đó thôi!”

“Không thể làm thế với người sống được!”

“Không có gì là không được cả!”

Đế thủ kiêu ngạo phun ra một câu, có thể nhìn ra cô ta đang thực sự rất vội.

Ngón tay cô ta vẽ ra một đường sức mạnh, nghĩa địa Hỗn Độn vậy mà trong chớp mắt khởi động, hé ra một một lối vào!

"Cái này……"

Diệp Bắc Minh cũng không chần chừ thêm, trực tiếp ném Hạ Nhược Tuyết vào trong.

……

Ở thế giới bên ngoài.

“Thằng nhãi đó thực sự nhảy xuống rồi? Hắn điên rồi à?”, La Vân Phong không dám tin những gì mình vừa nghe thấy.

Mười lăm phút trước, Mạc lão đã thi triển thuật sưu hồn lên hai người Tiêu Dung Phi cùng Tiêu Nhã Phi!

Nhìn thấy cảnh tượng Diệp Bắc Minh không chút do dự nhảy xuống nước đen!

Mạc lão cẩn thận nhớ lại: “Thiếu chủ, hình như thằng nhãi đó chính là tên Diệp Bắc Minh từng gây náo loạn tại đảo Rùa năm đó, thực lực rất đáng sợ!"

La Vân Phong cười mỉa: “Cho dù hắn là Diệp Bắc Minh hay là Diệp Nam Minh!”

“Đã nhảy vào nước đen thì nhất định sẽ bị vấy bẩn, chúng ta còn có hơn mười Thiên Tôn ở đây nữa kìa!”

“Chỉ cần hắn xuất hiện, lập tức bắt giữ lấy, để tôi nuốt sống hắn là được!”

“Vâng!”

Mạc lão cùng hơn chục người còn lại gật đầu.

Họ nhanh chóng bắt tay vào việc bố trí trận pháp ở khu vực loanh quanh, chỉ cần có thứ từ bên trong lộ ra, nhất định sẽ bị vây giữ!

Trong cuộc lùng bắt này, họ chiếm ưu thế tuyệt đối!

Đúng lúc này mặt nước đen lăn tăn từng gợn sóng.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào đó, nín nhịn hô hấp!

Vài giây sau, mặt nước bắt đầu cuộn xoáy dữ dội, tựa hồ có thứ gì đó sắp lao ra!

“Kích hoạt trận pháp!”

Mạc lão hô to.

Tất cả đồng loạt ra tay, trận pháp lập tức bao trùm lấy toàn bộ vùng nước đen!

Chỉ thấy một người thanh niên phi ra khỏi vùng nước đen, chính là Diệp Bắc Minh!

“Anh Diệp!”

Tiêu Nhã Phi mừng rỡ reo lên.

Diệp Bắc Minh cũng đã phát hiện ra hai người họ, bèn nhanh chóng bay về phía này!

Mạc lão cười lạnh: “Ha ha ha, nhãi con, muốn cứu người? Đã hỏi trận pháp của chúng ta có đồng ý hay không chưa!”

Một màn ánh sáng lóe lên rồi bao phủ lấy Diệp Bắc Minh!



Muốn bẫy sống anh!

“Thứ gì vậy?’, Diệp Bắc Minh giơ tay tung ra một quyền!

Sức mạnh của ba mươi con rồng bùng nổ!

Bùm! Một tiếng nổ cực lớn vang lên, trận pháp có thể vây giết Thiên Tôn kia cứ như vậy bị anh đấm vỡ!

Màn sáng sụp đổ!

“Cái này…”

Mạc lão cùng khoảng chục tên trưởng lão của Liên minh Thiên Đạo đứng hình tại chỗ!

Diệp Bắc Minh đáp xuống cạnh Tiêu Dung Phi cùng Tiêu Nhã Phi, rồi nhanh chóng đưa họ rời đi.

“Đuổi theo! Mau đuổi theo cho tôi!”

La Vân Phong nổi trận lôi đình.

Lại một lần nữa trơ mắt nhìn Diệp Bắc Minh cướp người từ trong tay mình đi khiến hắn tức nổ phổi!

Mạc lão bàng hoàng nuốt một ngụm nước bọt, mồ hôi lạnh đổ như mưa: “Thiếu chủ, cậu chắc chắn muốn đuổi theo chứ?”

“Một quyền vừa rồi của thằng nhãi đó trực tiếp phá nát trận pháp của chúng tôi, nếu thực sự hạ quyết tâm tàn sát thì chúng tôi không ai là đối thủ của hắn cả!”

La Vân Phong giận dữ rống lên: “Mẹ kiếp! Vậy tại sao hắn lại chạy?"

“Đừng nhiều lời vô ích nữa, mau đuổi theo cho tôi!!!”

Đám người bất lực, vừa định nhấc chân phóng theo!

Thì bỗng nhiên.

Hư không rung chuyển dữ dội, xé ra một vết nứt không gian, từ bên trong vọt ra hai ông lão, hạ mi nhìn xuống dòng nước đen phía dưới!

“Chính là ở đây!”

Sắc mặt của hai người họ vô cùng nghiêm trọng!

La Vân Phong còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì đã chỉ tay vào mũi họ, tức giận mắng: "Mẹ kiếp! Các ngươi từ đâu đến? Nơi này đã là địa bàn của Liên minh Thiên Đạo, nếu thức thời thì…”

“Thứ gì vậy?”

Một ông lão cau mày, đưa mắt nhìn qua!

Chỉ với một ánh nhìn, thân thể của La Vân Phong đã nổ tung tại chỗ, hóa thành một làn sương máu!

“Thiếu chủ!”

Đám người Mạc lão như chết lặng.

Chỉ một cái liếc mắt đã có thể giết chết thiếu chủ?

Đây rốt cuộc là quái vật gì vậy?

Hai ông lão phớt lờ họ, hai ngón tay chỉ vào một điểm dưới mặt đất!

Một tiếng động lớn vang lên, mặt đất nứt ra, toàn bộ dòng nước đen ngòm chìm xuống lòng đất, lộ ra một vực sâu hàng vạn mét.

Dưới đáy vực sâu xuất hiện một hang động

Trên một tế đàn màu đèn đặt một chiếc quan tài đen đang trào ra nước đen.

Thứ vốn nên nằm trong đó sớm đã không thấy tăm hơi!

Sắc mặt của hai ông lão cực kỳ khó coi!

Họ dùng ánh mắt lạnh băng nhìn đám người Liên minh Thiên Đạo, hỏi: “Nói! Có phải vừa rồi có thứ gì đó đi ra từ trong này không?”

“Thứ gì đó?”

Đám người đã bị dọa tới hồn vía lên mây!

Hơn chục trưởng lão cảnh giới Thiên Tôn vậy mà không khơi nổi chút tâm tư phản kháng nào!

“Có một người xông ra ngoài chạy về phía đó rồi!”, Mạc lão là người đầu tiên phản ứng lại, vội vàng chỉ về phương hướng Diệp Bắc Minh vừa rời đi.

“Đuổi theo!”

Hai ông lão bước ra một bước, bóng hình liền biến mất.

Cùng lúc đó, Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cùng Đế thủ gần như đồng thời lên tiếng: “Nhóc con/chàng trai, bọn họ tới rồi!”

Ngoảnh đầu nhìn lại.

Chỉ thấy hai luồng hơi thở như hủy thiên diệt địa đang lao tới như tên bắn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook