Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1934: Luyện thể
Ss Tần
11/05/2024
Một giây sau.
Hình ảnh trên màn hình được phát lại, chính là lúc Diệp Bắc Minh hành hạ Viên Lục đến chết.
Hành hạ không chút thương tiếc.
Bốn người có sức chiến đấu trên 20 vạn, vậy mà không thể ngăn cản được 1 mình Diệp Bắc Minh.
Lão Mạc, lão giả mặt đỏ, còn có đại diện của hàng nghìn thế lực đều kinh ngạc.
Toàn bộ quảng trường sôi sục trong nháy mắt.
“Không thể nào!!!”
Sở Nguyên Bá gầm lên, âm thanh vang vọng trên quảng trường trung tâm, hai mắt gần như nhỏ ra máu.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào màn hình, đồng tử điên cuồng co giãn.
“Chuyện gì vậy?”, Vương Quỳnh cũng ngây ra.
Sở Y Thủy và Hướng Ly Ly nhìn nhau, đều thấy được sự chấn động từ ánh mắt của đối phương.
“Y Thủy, thằng nhóc này thật sự... làm người ta kinh ngạc!”
Hướng Ly Ly há hốc miệng.
Hình ảnh thay đổi.
“Nhanh xem, Diệp Bắc Minh này vượt qua Quách Đông rồi, nằm ở vị trí thứ mười một!”
Mọi người nhìn lên màn hình.
Diệp Bắc Minh đã đuổi kịp Quách Đông, không chút do dự mà vượt qua hắn ta.
Quách Đông nhìn sâu vào Diệp Bắc Minh, không hề ra tay!
Là không dám!
“Lão Mạc, ông nói xem thằng nhóc này có thể lọt top 10 không?”, lão giả mặt đỏ nhìn chăm chú vào màn hình, giọng nói chút hưng phấn.
Ông ta khẳng định, Diệp Bắc Minh nhất định có thể tiến vào top 10.
Vấn đề bây giờ là, anh sẽ nằm ở vị trí thứ mấy!
Lão Mạc cười nói: “Thằng nhóc này không tồi, các người ai cũng đừng tranh với tôi nữa!”
“Lão phu quyết định thu cậu ta làm đệ tử quan môn”.
Mọi người: “....”
“Quan cái con mẹ nhà ông!”
“Mạc Trần lão quái, ông cũng tham lam quá rồi!”
“Không phải ông muốn thu Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U sao? Giờ lại muốn thêm Diệp Bắc Minh nữa?”, rất nhiều người bất mãn lên tiếng.
“100 năm mới có vài thiên tài, ông muốn mấy người đây?”
Mọi người trừng mắt nhìn Mạc Trần.
Đột nhiên.
Một giọng nói khó chịu vang lên: “
Các người cũng thiếu kiên nhẫn quá rồi đấy!”
“Chỉ là một Diệp Bắc Minh mà thôi đã khiến các người hưng phấn đến vậy. Để đám người dưới quảng trường Thiên Giai nhìn thấy, còn tưởng chúng ta chưa từng trải sự đời ấy!”
Ánh mắt mọi người ngưng đọng.
Rơi trên người một lão giả mặc áo choàng đen.
Bọn họ đều có chút kiêng kị.
Chỉ có Mạc Trần hừ lạnh một tiếng: “La Thiên Chính, lời này của ông có ý gì?”
“Hồn Tông các ông trước nay không giao hảo với ai, vả lại võ giả của Hồn Tông đều xem trọng sức mạnh linh hồn hơn là thiên phú võ thuật!”
“Ông có ý kiến làm gì?”
Lão giả áo choàng đen La Thiên Chính cười lạnh lắc đầu: “Ý của lão phu là, tốc độ của thằng nhóc này đang chậm dần!”
“Mà Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U 3 người này vẫn đang tăng nhanh tốc độ tiến về phía trước!”
“Ngay cả tốc độ của Đường Bằng Phi, Phục Bát Hoang, Vạn Nhân Địch cũng không đổi, nhanh hơn Diệp Bắc Minh rất nhiều”.
Mọi người lại nhìn.
Quả nhiên.
Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U đều đã tới thang cấp độ.
Ba người này vẫn đứng vững ở vị trí đầu tiên.
Đường Bằng Phi, Phục Bát Hoang, Vạn Nhân Địch cũng vậy.
Chỉ có Diệp Bắc Minh, mới vừa tới cấp 8 vạn.
Tốc độ càng ngày càng chậm.
Vẫn dậm chân ở vị trí thứ mười một.
Còn chưa vượt qua Từ Phác, Miêu Phi Phi, Bạch Lộng Nguyệt nữa.
Mà ở phía sau Diệp Bắc Minh, Quách Đông cũng sắp đuổi tới nơi rồi.
Và sắp sửa vượt qua Diệp Bắc Minh.
Mọi người đều thắc mắc: “Có chuyện gì vậy?”
La Thiên Chính cười: “Rất rõ ràng, thằng nhóc này đã dùng hết sức mạnh của mình rồi”.
“Thể lực đang dần cạn kiệt! Lão phu đoán, đừng nói top 10!”
“Đến top 100 cũng khó! Mọi người đừng quên, 9 vạn cấp của Thiên Giai thực chất không khó!”
“Ở cấp thứ 9 vạn, trọng lực chỉ ở mức 500 lần!”
“Sau 9 vạn, mỗi một cấp đều tăng lên gấp đôi trọng lực, cho đến khi hoàn thành ở cấp 1 vạn cuối cùng!”
“Phải chịu đựng gấp đôi trọng lực. Ông nghĩ rằng với tình trạng của Diệp Bắc Minh hiện tại, hắn có kiên trì được không?”
Lời nói vừa dứt.
Tim ai nấy đập thình thịch.
“Quách Đông đuổi kịp rồi!”
Có người hét lên.
Mọi người đều nhìn về phía màn hình lớn.
Quả nhiên.
Quách Đông đã vượt qua Diệp Bắc Minh, đoạt lại vị trí thứ 11.
Diệp Bắc Minh vẫn cứ như vậy, chậm rãi bước đi, càng ngày càng chậm.
Thậm chí.
Trên trán anh còn xuất hiện một tầng mồ hôi.
“Ha ha ha, thằng nhóc này phế rồi!”
Sở Nguyên Bá cười lớn.
Sở Y Thủy lẩm bẩm một mình: “Sao vậy nhỉ? Anh ấy không ổn ư?”
Hướng Ly Ly cũng cau mày: “Lẽ nào thật sự đã dùng hết tất cả sức lực rồi?”
Hai người nhìn chằm chằm vào màn hình lớn.
Không chỉ bọn họ, mà tất cả mọi người trên quảng trường Thiên Giai đều phát hiện cảnh tượng này.
Lục Linh Nhi nắm lấy cánh tay Thiên Cơ lão nhân: “Sư phụ, anh Diệp sao đột nhiên chậm lại như vậy?”
Thiên Cơ lão nhân thở dài: “Haiz, có lẽ đã lãng phí quá nhiều sức lực khi chiến đấu”.
“Cứ tiếp tục như vậy. E rằng khó đấy... thật đáng tiếc...”
Nghê Hoàng nghe thấy lời này, trái tim trở nên căng thẳng.
“Anh Diệp, anh nhất định phải cố lên!”
...
Diệp Bắc Minh đương nhiên không biết được suy nghĩ của mọi người.
Anh cũng không quan tâm.
Một khắc sau, tháp Càn Khôn Trấn Ngục đột nhiên lên tiếng: “Thằng nhóc. Cậu đừng chỉ leo lên thế chứ!”
“Tiểu tháp, sao vậy?”, Diệp Bắc Minh nghi hoặc hỏi.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Cậu vừa mới dùng Cổ Kim Tủy Đan, đây là một cơ hội tốt để luyện thể!”
“Từ bỏ việc sử dụng tất cả sức mạnh võ đạo đi, thử dùng sức lực của cơ thể chống lại trọng lực của Thiên Giai!”
Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động.
“Sao tôi lại không nghĩ đến nhỉ!”
Lập tức phong ấn tất cả sức mạnh.
Vũ Văn Phong, Vũ Xung Tiêu và những người theo sau anh đều sửng sốt.
Sức mạnh võ đạo trên người Diệp Bắc Minh đột nhiên biến mất, bọn họ là người đầu tiên cảm nhận được: “Sao sức mạnh trên người anh Diệp lại biến mất thế? Anh ta muốn làm gì?”
Gương mặt xinh đẹp của Vũ Xung Tiêu run lên, đôi môi lẩm bẩm: “Anh Diệp... không dùng sức mạnh võ đạo, mà đang dùng cơ thể để chống lại trọng lực Thiên Giai...”
“Cái gì?”
Vũ Văn Phong sững sờ.
Cả người cứng đờ tại chỗ, không ngừng lẩm bẩm.
Dùng thân thể chống lại trọng lực Thiên Giai?
Trọng lực đè ép xuống gấp mấy trăm lần, không dùng sức mạnh võ đạo? Chỉ dùng thân thể?
Chẳng phải sẽ bị nghiền thành thịt nát ngay trong nháy mắt sao!
Nếu như bị hàng trăm vạn người đang xem Thiên Giai biết được, e rằng sẽ bị dọa cho sợ chết khiếp.
“Rắc! Rắc! Rắc! Thân thể Diệp Bắc Minh khẽ run lên, mỗi bước đi đều rất khó khăn, xương cốt trong cơ thể như bị người ta điên cuồng nghiền nát.
Lục phủ ngũ tạng đau đớn vô cùng.
Hô hấp cũng trở nên dồn dập.
“Nhóc con, cảm thấy thế nào?”, tháp Càn Khôn Trấn Ngục hỏi.
Diệp Bắc Minh nuốt nước bọt: “Mẹ kiếp... không dùng sức mạnh võ đạo, thật là khó khăn!”
“Cảm giác như có ai đó bóp nát máu thịt của tôi vậy! Lục phủ ngũ tạng giống như bị thiêu đốt!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười nói: “Đây chính là con đường bắt buộc phải trải qua của luyện thể! Cậu nghĩ mà xem, luyện thể Thượng Cổ có thể đánh vỡ một ngọn núi bằng một quyền!”
“Một cước nghiền nát mặt đất! Bọn họ không cần dùng đến sức mạnh võ đạo, chỉ dùng thể lực!”
“Sức bạo phát mạnh như vậy, không có một thân thể khủng bố thì sao có thể chịu được!”
“Nếu không chịu được, vậy thì từ bỏ đi!”
Không sử dụng sức mạnh võ đạo, chỉ thân thể thôi mà chịu được được hơn 400 lần trọng lực, đã rất mạnh rồi!”
Diệp Bắc Minh quả quyết từ chối: “Không được! Cơ hội tốt như vậy, không thể bỏ qua!”
“Tiếp tục!”
Nghiến răng! Kiên trì!
Tiếp sau đó!
Phía sau không ngừng có võ giả tiến lên, một người, hai người, ba người, bốn người... mười người, hai mươi người...
Sau nửa tiếng, đã có hơn 100 người vượt qua Diệp Bắc Minh.
Bỏ lại anh ở phía sau.
La Thiên Chính chỉ vào màn hình lớn mà nói: “Thấy chưa? Thằng nhóc này vô dụng rồi!”
“Ông nhìn xem sắc mặt hắn tái nhợt, rõ ràng là chịu không nổi trọng lực cỡ này. Vẫn còn chưa đến cấp bậc 9 vạn nữa!”
Mạc Trần mím môi: “Ôi, thật đáng tiếc...”
Hình ảnh trên màn hình được phát lại, chính là lúc Diệp Bắc Minh hành hạ Viên Lục đến chết.
Hành hạ không chút thương tiếc.
Bốn người có sức chiến đấu trên 20 vạn, vậy mà không thể ngăn cản được 1 mình Diệp Bắc Minh.
Lão Mạc, lão giả mặt đỏ, còn có đại diện của hàng nghìn thế lực đều kinh ngạc.
Toàn bộ quảng trường sôi sục trong nháy mắt.
“Không thể nào!!!”
Sở Nguyên Bá gầm lên, âm thanh vang vọng trên quảng trường trung tâm, hai mắt gần như nhỏ ra máu.
Hắn ta nhìn chằm chằm vào màn hình, đồng tử điên cuồng co giãn.
“Chuyện gì vậy?”, Vương Quỳnh cũng ngây ra.
Sở Y Thủy và Hướng Ly Ly nhìn nhau, đều thấy được sự chấn động từ ánh mắt của đối phương.
“Y Thủy, thằng nhóc này thật sự... làm người ta kinh ngạc!”
Hướng Ly Ly há hốc miệng.
Hình ảnh thay đổi.
“Nhanh xem, Diệp Bắc Minh này vượt qua Quách Đông rồi, nằm ở vị trí thứ mười một!”
Mọi người nhìn lên màn hình.
Diệp Bắc Minh đã đuổi kịp Quách Đông, không chút do dự mà vượt qua hắn ta.
Quách Đông nhìn sâu vào Diệp Bắc Minh, không hề ra tay!
Là không dám!
“Lão Mạc, ông nói xem thằng nhóc này có thể lọt top 10 không?”, lão giả mặt đỏ nhìn chăm chú vào màn hình, giọng nói chút hưng phấn.
Ông ta khẳng định, Diệp Bắc Minh nhất định có thể tiến vào top 10.
Vấn đề bây giờ là, anh sẽ nằm ở vị trí thứ mấy!
Lão Mạc cười nói: “Thằng nhóc này không tồi, các người ai cũng đừng tranh với tôi nữa!”
“Lão phu quyết định thu cậu ta làm đệ tử quan môn”.
Mọi người: “....”
“Quan cái con mẹ nhà ông!”
“Mạc Trần lão quái, ông cũng tham lam quá rồi!”
“Không phải ông muốn thu Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U sao? Giờ lại muốn thêm Diệp Bắc Minh nữa?”, rất nhiều người bất mãn lên tiếng.
“100 năm mới có vài thiên tài, ông muốn mấy người đây?”
Mọi người trừng mắt nhìn Mạc Trần.
Đột nhiên.
Một giọng nói khó chịu vang lên: “
Các người cũng thiếu kiên nhẫn quá rồi đấy!”
“Chỉ là một Diệp Bắc Minh mà thôi đã khiến các người hưng phấn đến vậy. Để đám người dưới quảng trường Thiên Giai nhìn thấy, còn tưởng chúng ta chưa từng trải sự đời ấy!”
Ánh mắt mọi người ngưng đọng.
Rơi trên người một lão giả mặc áo choàng đen.
Bọn họ đều có chút kiêng kị.
Chỉ có Mạc Trần hừ lạnh một tiếng: “La Thiên Chính, lời này của ông có ý gì?”
“Hồn Tông các ông trước nay không giao hảo với ai, vả lại võ giả của Hồn Tông đều xem trọng sức mạnh linh hồn hơn là thiên phú võ thuật!”
“Ông có ý kiến làm gì?”
Lão giả áo choàng đen La Thiên Chính cười lạnh lắc đầu: “Ý của lão phu là, tốc độ của thằng nhóc này đang chậm dần!”
“Mà Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U 3 người này vẫn đang tăng nhanh tốc độ tiến về phía trước!”
“Ngay cả tốc độ của Đường Bằng Phi, Phục Bát Hoang, Vạn Nhân Địch cũng không đổi, nhanh hơn Diệp Bắc Minh rất nhiều”.
Mọi người lại nhìn.
Quả nhiên.
Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U đều đã tới thang cấp độ.
Ba người này vẫn đứng vững ở vị trí đầu tiên.
Đường Bằng Phi, Phục Bát Hoang, Vạn Nhân Địch cũng vậy.
Chỉ có Diệp Bắc Minh, mới vừa tới cấp 8 vạn.
Tốc độ càng ngày càng chậm.
Vẫn dậm chân ở vị trí thứ mười một.
Còn chưa vượt qua Từ Phác, Miêu Phi Phi, Bạch Lộng Nguyệt nữa.
Mà ở phía sau Diệp Bắc Minh, Quách Đông cũng sắp đuổi tới nơi rồi.
Và sắp sửa vượt qua Diệp Bắc Minh.
Mọi người đều thắc mắc: “Có chuyện gì vậy?”
La Thiên Chính cười: “Rất rõ ràng, thằng nhóc này đã dùng hết sức mạnh của mình rồi”.
“Thể lực đang dần cạn kiệt! Lão phu đoán, đừng nói top 10!”
“Đến top 100 cũng khó! Mọi người đừng quên, 9 vạn cấp của Thiên Giai thực chất không khó!”
“Ở cấp thứ 9 vạn, trọng lực chỉ ở mức 500 lần!”
“Sau 9 vạn, mỗi một cấp đều tăng lên gấp đôi trọng lực, cho đến khi hoàn thành ở cấp 1 vạn cuối cùng!”
“Phải chịu đựng gấp đôi trọng lực. Ông nghĩ rằng với tình trạng của Diệp Bắc Minh hiện tại, hắn có kiên trì được không?”
Lời nói vừa dứt.
Tim ai nấy đập thình thịch.
“Quách Đông đuổi kịp rồi!”
Có người hét lên.
Mọi người đều nhìn về phía màn hình lớn.
Quả nhiên.
Quách Đông đã vượt qua Diệp Bắc Minh, đoạt lại vị trí thứ 11.
Diệp Bắc Minh vẫn cứ như vậy, chậm rãi bước đi, càng ngày càng chậm.
Thậm chí.
Trên trán anh còn xuất hiện một tầng mồ hôi.
“Ha ha ha, thằng nhóc này phế rồi!”
Sở Nguyên Bá cười lớn.
Sở Y Thủy lẩm bẩm một mình: “Sao vậy nhỉ? Anh ấy không ổn ư?”
Hướng Ly Ly cũng cau mày: “Lẽ nào thật sự đã dùng hết tất cả sức lực rồi?”
Hai người nhìn chằm chằm vào màn hình lớn.
Không chỉ bọn họ, mà tất cả mọi người trên quảng trường Thiên Giai đều phát hiện cảnh tượng này.
Lục Linh Nhi nắm lấy cánh tay Thiên Cơ lão nhân: “Sư phụ, anh Diệp sao đột nhiên chậm lại như vậy?”
Thiên Cơ lão nhân thở dài: “Haiz, có lẽ đã lãng phí quá nhiều sức lực khi chiến đấu”.
“Cứ tiếp tục như vậy. E rằng khó đấy... thật đáng tiếc...”
Nghê Hoàng nghe thấy lời này, trái tim trở nên căng thẳng.
“Anh Diệp, anh nhất định phải cố lên!”
...
Diệp Bắc Minh đương nhiên không biết được suy nghĩ của mọi người.
Anh cũng không quan tâm.
Một khắc sau, tháp Càn Khôn Trấn Ngục đột nhiên lên tiếng: “Thằng nhóc. Cậu đừng chỉ leo lên thế chứ!”
“Tiểu tháp, sao vậy?”, Diệp Bắc Minh nghi hoặc hỏi.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Cậu vừa mới dùng Cổ Kim Tủy Đan, đây là một cơ hội tốt để luyện thể!”
“Từ bỏ việc sử dụng tất cả sức mạnh võ đạo đi, thử dùng sức lực của cơ thể chống lại trọng lực của Thiên Giai!”
Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động.
“Sao tôi lại không nghĩ đến nhỉ!”
Lập tức phong ấn tất cả sức mạnh.
Vũ Văn Phong, Vũ Xung Tiêu và những người theo sau anh đều sửng sốt.
Sức mạnh võ đạo trên người Diệp Bắc Minh đột nhiên biến mất, bọn họ là người đầu tiên cảm nhận được: “Sao sức mạnh trên người anh Diệp lại biến mất thế? Anh ta muốn làm gì?”
Gương mặt xinh đẹp của Vũ Xung Tiêu run lên, đôi môi lẩm bẩm: “Anh Diệp... không dùng sức mạnh võ đạo, mà đang dùng cơ thể để chống lại trọng lực Thiên Giai...”
“Cái gì?”
Vũ Văn Phong sững sờ.
Cả người cứng đờ tại chỗ, không ngừng lẩm bẩm.
Dùng thân thể chống lại trọng lực Thiên Giai?
Trọng lực đè ép xuống gấp mấy trăm lần, không dùng sức mạnh võ đạo? Chỉ dùng thân thể?
Chẳng phải sẽ bị nghiền thành thịt nát ngay trong nháy mắt sao!
Nếu như bị hàng trăm vạn người đang xem Thiên Giai biết được, e rằng sẽ bị dọa cho sợ chết khiếp.
“Rắc! Rắc! Rắc! Thân thể Diệp Bắc Minh khẽ run lên, mỗi bước đi đều rất khó khăn, xương cốt trong cơ thể như bị người ta điên cuồng nghiền nát.
Lục phủ ngũ tạng đau đớn vô cùng.
Hô hấp cũng trở nên dồn dập.
“Nhóc con, cảm thấy thế nào?”, tháp Càn Khôn Trấn Ngục hỏi.
Diệp Bắc Minh nuốt nước bọt: “Mẹ kiếp... không dùng sức mạnh võ đạo, thật là khó khăn!”
“Cảm giác như có ai đó bóp nát máu thịt của tôi vậy! Lục phủ ngũ tạng giống như bị thiêu đốt!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười nói: “Đây chính là con đường bắt buộc phải trải qua của luyện thể! Cậu nghĩ mà xem, luyện thể Thượng Cổ có thể đánh vỡ một ngọn núi bằng một quyền!”
“Một cước nghiền nát mặt đất! Bọn họ không cần dùng đến sức mạnh võ đạo, chỉ dùng thể lực!”
“Sức bạo phát mạnh như vậy, không có một thân thể khủng bố thì sao có thể chịu được!”
“Nếu không chịu được, vậy thì từ bỏ đi!”
Không sử dụng sức mạnh võ đạo, chỉ thân thể thôi mà chịu được được hơn 400 lần trọng lực, đã rất mạnh rồi!”
Diệp Bắc Minh quả quyết từ chối: “Không được! Cơ hội tốt như vậy, không thể bỏ qua!”
“Tiếp tục!”
Nghiến răng! Kiên trì!
Tiếp sau đó!
Phía sau không ngừng có võ giả tiến lên, một người, hai người, ba người, bốn người... mười người, hai mươi người...
Sau nửa tiếng, đã có hơn 100 người vượt qua Diệp Bắc Minh.
Bỏ lại anh ở phía sau.
La Thiên Chính chỉ vào màn hình lớn mà nói: “Thấy chưa? Thằng nhóc này vô dụng rồi!”
“Ông nhìn xem sắc mặt hắn tái nhợt, rõ ràng là chịu không nổi trọng lực cỡ này. Vẫn còn chưa đến cấp bậc 9 vạn nữa!”
Mạc Trần mím môi: “Ôi, thật đáng tiếc...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.