Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1641: Tinh hồn thảo

Ss Tần

17/03/2024

“Không không không!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục dừng một chút: “Bản nguyên ma thể không những có thể nuốt chửng năng lượng của bên ngoài, đồng thời cũng sẽ nuốt chửng chính mình!”

“Nuốt chửng chính mình?”

Diệp Bắc Minh sợ giật mình: “Tiểu tháp, ông nói thế nghĩa là sao?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cất giọng trầm trọng: “Đây là một kiểu cơ thể tự bảo vệ mình của bản nguyên ma thể, Diệp Nặc không bổ sung đủ năng lượng!”

“Bản nguyên ma thể không lấy được năng lượng từ trong cơ thể của cô bé, chỉ có thể nuốt chửng thần hồn của cô bé để bổ sung năng lượng!”

Thần hồn của Diệp Nặc đã bị tổn hại!

“Cái gì?”

Đồng tử của Diệp Bắc Minh co lại. Liền sau đó, con mắt thần ma giữa đôi lông mày mở ra.

Một luống ánh hào quang màu tím vụt lên rồi tắt! Quả nhiên, thần hồn trong cơ thể Diệp Nặc gần như trong suốt, thoi thóp thở!

Dưới khí tức màu tím vờn quanh, càng lúc càng nhiều: “Đây là…”

Diệp Bắc Minh liền sốt ruột: “Tiểu tháp nếu tiếp tục như vậy thì sẽ thế nào?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp lại một câu: “Thần hồn bị cơ thể nuốt chửng hoàn toàn, con người không có thần hồn, cậu nói xem sẽ thế nào?”

“Nhẹ thì ngu ngơ đần độn, vô tri vô giác sống hết đời!”

“Nặng thì thần hồn tiêu tan mà chết!”

“Vãi!”

Diệp Bắc Minh nắm chặt nắm đấm!

Mọi người sợ giật mình bởi phản ứng của Diệp Bắc Minh, vội vàng hỏi là có chuyện gì!



Diệp Bắc Minh nói lại tình hình của Diệp Nặc một lượt.

Đông Phương Xá Nguyệt sợ đến mặt trắng bệch: “Bắc Minh, anh nhất định phải cứu con gái của chúng ta!”

Vương Như Yên đỏ bừng đôi mắt: “Sao lại như vậy?”

“Tiểu Nặc Nhi đáng yêu như vậy, làm sao có thể biến thành ngốc nghếch!”

“Tiểu sư đệ, đệ đã biết tình hình của Nặc Nhi, nhất định có cách cứu nó, đúng không?”, Liễu Như Khanh vội nói.

“Thì ra là vấn đề thần hồn!”, Tiểu Độc Tiên hiểu ra.

Liền sau đó, cô ấy phản ứng lại: “Tiểu sư đệ, có cách gì có thể cứu Nặc Nhi không?”

Ánh mắt của mọi người đều dồn lên Diệp Bắc Minh.

Đồng thời, tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng đưa ra đáp án: “Tinh hồn thảo có thể hồi phục thần hồn bị tổn thương, tình hình của cô bé vẫn chưa nghiêm trọng lắm!’

“Nếu tìm được tinh hồn thảo thì có thể cứu cô bé!”

“Tinh hồn thảo?”

Diệp Bắc Minh nheo mắt, miệng lẩm bẩm.

“Tinh hồn thảo? Nó là cái gì?”

Chín vị sư tỷ đều lắc đầu, vẻ mặt khó hiểu.

Chưa từng nghe nói đến vật này! Đông Phương Xá Nguyệt vắt hết não, cũng khong tìm được thông tin gì về tinh hồn thảo trong đầu! Chỉ có Tiêu Vô Tướng bên cạnh không nhịn được lên tiếng: “Chủ nhân, tôi biết vật này…”

Soạt!

Diệp Bắc Minh, chín sư tỷ, Đông Phương Xá Nguyệt gần như quay đầu cùng lúc.



Mười mấy đôi mắt đều dồn lên Tiêu Vô Tướng!

“Ông biết tinh hồn thảo?”

Tiêu Vô Tướng vội vàng lên tiếng: “Thuộc hạ không dám giấu, chỉ cần là người của thần giới thì đều biết tinh hồn thảo!”

“Vật này có thể luyện chế đan tinh hồn, mức độ cực lớn nâng cao độ mạnh thần hồn của võ giả! Có điều, tinh hồn thảo cực kỳ hiếm có, phải vào nơi sâu nhất trong rừng rầm tinh hồn mới có thể hái được!”

“Mỗi năm có vô số võ giả tiến vào rừng rầm tinh hồn, nhưng lại chẳng có mấy người có thể đi đến nơi sâu nhất và hái được tinh hồn thảo!”

“Cho dù có người hái được tinh hồn thảo, cũng trực tiếp mang ra chợ giao dịch, mang ra hội đấu giá!”

Trên thị trường gần như không lưu thông.

Ông ta nói hết một lúc.

Diệp Bắc Minh cau mày: “Rừng rầm tinh hồn là nơi nào?”

Tiêu Vô Tướng giải thích: “Chủ nhân, vị trí địa lý của rừng rậm Tinh Hồn rất đặc biệt, hơn nữa cực kỳ nguy hiểm!”

“Nó là vùng đêm giữa lãnh địa nhân tộc và yêu tộc, cũng là ranh giới giữa hai tộc!”, Diệp Bắc Minh hơi ngạc nhiên: “Thần giới còn có yêu tộc ư?”

Tiêu Vô Tướng gật đầu khẳng định: “Chủ nhân, có lẽ trong nhắt người ở hạ giới, thần giới cao không thể với tới!”

Nhưng trên thực tế, thần giới chỉ là một nơi có thiên địa pháp tắc hoàn thiện hơn, tài nguyên tu võ nhiều hơn!”

Trong mắt loài người, thế giới của chúng tôi là thần giới, trong mắt yêu tộc, thế giới này chính là yêu giới!”

Nói xong, Tiêu Vô Tướng nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc.

Diệp Bắc Minh gật đầu, tỏ ra đã hiểu: “Rừng rậm Tinh Hồn nguy hiểm là vì có yêu tộc phải không?”

Tiêu Vô Tướng cất giọng trầm xuống: “Đây chỉ là một trong số nguyên nhân!”

Hàng triệu năm trước, sau đại chiến nhân tộc và yêu tộc, rừng rậm Tinh Hồn đã hóa thành một đống hoàn tàn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook