Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1910: Tù Tộc chết
Ss Tần
09/05/2024
Mọi tiếng động đều im ắng.
Một giọng nói như chết chóc vang lên: "Tù Sư, mày có thể lên đường được rồi đó!”
“Phụt……!!!"
Tù Sư vậy mà bị dọa sợ tới mức nôn ra ngụm máu đầu tim, kinh hãi quỳ gục xuống đất: "Đại nhân… đại nhân… xin hãy tha mạng!”
Bang bang bang bang bang!
Mạnh mẽ cậy thế như Tù Sư lúc này lại quỳ rạp xuống đất trước hàng trăm ngàn thành viên trong tộc mà điên cuồng dập đầu!
Có thể tưởng tượng được sự kinh hoàng từ ba kiếm chém giết lão tổ Tù Tộc Thần Quân Cảnh của Diệp Bắc Minh lớn tới mức nào!
"Đại nhân… ta nguyện ý... dẫn dắt toàn bộ Tù Tộc trở thành người hầu của ngài! Không không… không!”
“Không phải người hầu, mà là chó của ngài! Tù Sư ta sẵn sàng đem toàn bộ Tù tộc trở thành con chó trung thành nhất của ngài!”
Lời này vừa vang lên.
Trong mắt của một số người tu võ của Tù tộc lập tức ánh lên sự giận dữ!
Mặc dù tức giận.
Nhưng lại không có cách nào để bác bỏ!
Thực lực của người đàn ông trước mặt quá đáng sợ!
Diệp Bắc Minh nheo mắt: "Tù Sư nguyện ý làm chó của ta, còn các người thì sao?”
Ánh mắt của anh liếc tới đâu, người chạm phải đều cúi gằm đầu!
“Xem ra các người không muốn!”
Diệp Bắc Minh chế nhạo một tiếng, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục liền chuẩn xác chém vào trong đám đông, một con rồng máu lao ra và phát nổ!
"Ah!!"
Tiếng thét thảm thiết không ngừng vang lên bên tai, trong phút chốc, hàng ngàn người tu võ của Tù tộc hóa thành làn sương máu, dung nhập vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
“Ta nguyện ý, chúng ta nguyện ý!”
“Chủ nhân, chúng ta là chó của ngài…”
“Gâu gâu gâu…”, tầng lớp cao quý ngày thường vẫn luôn kiêu ngạo kia của Tù tộc lúc này đều không chút do dự quỳ xuống đất học tiếng chó sủa, điên cuồng mà dập đầu.
Đường Lạc Âm ngẩn người!
Nghê Hoàng cũng không kém phần ngơ ngác!
Vậy mà toàn bộ Tù tộc ngông cuồng tự cao đều hèn mọn quỳ rạp xuống đất sủa như chó?
Nếu người của các thế lực khác ở đại lục Hỗn Độn nhìn thấy cảnh này, còn không phải sẽ sốc chết sao?
Và tất cả những điều này đều là do chàng trai trẻ trước mặt này!
"Nếu đã như vậy, mỗi người các ngươi ép ra một giọt máu thuần, ký kết linh hồn khế ước với ta đi!”, giọng nói lạnh lùng của Diệp Bắc Minh lại vang lên.
Đám người của Tù tộc không dám chậm trễ!
Tù Sư lại càng vui mừng khôn xiết, vội vã ép ra một giọt máu thuần vừa quỳ vừa lê gối tới trước người Diệp Bắc Minh mà dâng lên với gương mặt nịnh nọt: “Chủ nhân, mời người ký khế ước linh hồn!"
Đột nhiên.
Diệp Bắc Minh nở một nụ cười quái dị: “Được!”
Trái tim Tù Sư đập thình thịch như trống dồn, luôn cảm thấy nụ cười này ẩn chứa điều gì đó bất ổn!
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh gầm một tiếng: “Tiểu Tháp, Huyết Mạch Chú Sát cho tôi!”
Dứt lời.
Một nguồn lực lượng không gì ngăn cản liền bao trùm lấy cả đất trời, máu thịt của toàn bộ người Tù tộc trong thoáng chốc đều bị thiêu cháy!
“Mẹ nó, thứ khốn kiếp! Diệp Bắc Minh mày lừa bọn tao… Mày chưa bao giờ nghĩ sẽ để lại đường sống chỏ Tù tộc bọn tao, mày vốn muốn đuổi cùng giết tuyệt!”, Tù Sư điên dại gầm thét, hàng lệ thẫm máu lăn trên khóe mắt.
“Tao nguyền rủa mày…. tao phải nguyền rủa mày…”
Khoảnh khắc này!
Bao gồm cả Tù Sư, toàn bộ tầng lớp cao của Tù tộc đều bị bao phủ trong biển lửa!
Bỏ mình trong những tiếng la hét tuyệt vọng!
Gương mặt lạnh nhạt của Diệp Bắc Minh vẫn không chút dao động khi chứng kiến cảnh này!
…
Đồng thời.
Những người có quan hệ ruột thịt với nhóm tầng lớp cao của Tù tộc phân bố trên khắp đại lục Hỗn Độn cũng bắt đầu bốc cháy một cách khó hiểu!
Thậm chí một vài trong số họ khi cả người bị thiêu cháy còn đang làm khách ở các thế lực khác!
“Tù huynh… anh sao thế?”
Khi những người thuộc thế lực khác nhìn thấy cảnh tượng này đều bật dậy vì kinh hãi!
Họ muốn ra tay giúp đỡ nhưng lại không có cách nào ngăn cản nối, chỉ có thể trơ mắt nhìn nhân vật cấp cao của Tù tộc này biến thành tro bụi!
Cảnh tượng tương tự cũng xảy ra trên khắp đại lục Hỗn Độn.
"Chuyện gì đã xảy ra thế?"
“Mau, mau đi điều tra cho ta!”
Mọi thế lực lớn nhỏ lập tức ra lệnh.
Chẳng bao lâu sau đã có tin tức truyền đến, có người nhìn thấy ba vị lão tổ của Tù tộc tiến vào đế cung của Thần Quốc Hỗn Độn, còn dẫn theo hàng vạn ngàn tinh nhuệ của tộc này!
Nửa giờ trước, một con huyết long vọt thẳng lên bầu trời phía trên Đế đô!
Âm thanh chiến đấu cũng dồn dập truyền ra từ đế cung!
Cuối cùng trận chiến cũng kết thúc.
Thân thể của người thuộc Tù tộc bốc cháy một cách kỳ lạ!
Khi tin tức truyền về, toàn bộ đại lục Hỗn Độn hoàn toàn yên tĩnh!
Trong lòng mọi người đều biết, Tù tộc nổi danh ngông cuồng đã hoàn toàn diệt vong!
……
Tại tổ địa Vũ tộc.
Vũ Xung Tiêu ngồi trên một tảng đá bên hồ, sau lưng có một đôi cánh trắng muốt, đôi chân ngọc thanh tú nhàn nhã lắc lư trong hồ nước.
Trên người khoác một chiếc áo choàng rộng thùng thình!
Môi hồng răng trắng, mắt đẹp sáng trong.
Nếu bị người bên ngoài nhìn thấy chắc chắn sẽ bị chấn động trước vẻ đẹp thoát tục này!
Thánh tử Vũ tộc- Vũ Xung Tiêu vậy mà lại là một cô gái!
“Ngươi chắc chứ? Thánh tử Ma Tộc- Dạ Thần tiêu diệt cả Tù tộc? Anh ta thực ra còn là thành viên của Hoa tộc?”, đôi mắt đẹp của Vũ Xung Tiêu hơi chuyển động, trên gương mặt cương nghị thường ngày cũng không giấu được kinh ngạc.
Hầu nữ gật đầu khẳng định: “Là thật thưa Thánh nữ điện hạ!”
“Đây là thông tin mà chúng ta phải tiêu tốn một số tiền lớn mới biết được từ trong miệng các thái giám trong cung!”
“Người trong cuộc đã chứng kiến mọi chuyện!"
Khóe miệng Vũ Xung Tiêu nhếch lên ý cười nhạt nhòa: “Thú vị đấy, Tù tộc vốn muốn lật đổ Thần Quốc Hỗn Độn do Lục Thiên Thần thành lập!"
“Vũ tộc ta không có hứng thú nên vẫn luôn để mặc họ hành động, không ngờ Hoa tộc lại trở tay chém giết ngược lại!”
“Diệp Bắc Minh đó sẽ xưng đế sao?”
Một giọng nói như chết chóc vang lên: "Tù Sư, mày có thể lên đường được rồi đó!”
“Phụt……!!!"
Tù Sư vậy mà bị dọa sợ tới mức nôn ra ngụm máu đầu tim, kinh hãi quỳ gục xuống đất: "Đại nhân… đại nhân… xin hãy tha mạng!”
Bang bang bang bang bang!
Mạnh mẽ cậy thế như Tù Sư lúc này lại quỳ rạp xuống đất trước hàng trăm ngàn thành viên trong tộc mà điên cuồng dập đầu!
Có thể tưởng tượng được sự kinh hoàng từ ba kiếm chém giết lão tổ Tù Tộc Thần Quân Cảnh của Diệp Bắc Minh lớn tới mức nào!
"Đại nhân… ta nguyện ý... dẫn dắt toàn bộ Tù Tộc trở thành người hầu của ngài! Không không… không!”
“Không phải người hầu, mà là chó của ngài! Tù Sư ta sẵn sàng đem toàn bộ Tù tộc trở thành con chó trung thành nhất của ngài!”
Lời này vừa vang lên.
Trong mắt của một số người tu võ của Tù tộc lập tức ánh lên sự giận dữ!
Mặc dù tức giận.
Nhưng lại không có cách nào để bác bỏ!
Thực lực của người đàn ông trước mặt quá đáng sợ!
Diệp Bắc Minh nheo mắt: "Tù Sư nguyện ý làm chó của ta, còn các người thì sao?”
Ánh mắt của anh liếc tới đâu, người chạm phải đều cúi gằm đầu!
“Xem ra các người không muốn!”
Diệp Bắc Minh chế nhạo một tiếng, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục liền chuẩn xác chém vào trong đám đông, một con rồng máu lao ra và phát nổ!
"Ah!!"
Tiếng thét thảm thiết không ngừng vang lên bên tai, trong phút chốc, hàng ngàn người tu võ của Tù tộc hóa thành làn sương máu, dung nhập vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
“Ta nguyện ý, chúng ta nguyện ý!”
“Chủ nhân, chúng ta là chó của ngài…”
“Gâu gâu gâu…”, tầng lớp cao quý ngày thường vẫn luôn kiêu ngạo kia của Tù tộc lúc này đều không chút do dự quỳ xuống đất học tiếng chó sủa, điên cuồng mà dập đầu.
Đường Lạc Âm ngẩn người!
Nghê Hoàng cũng không kém phần ngơ ngác!
Vậy mà toàn bộ Tù tộc ngông cuồng tự cao đều hèn mọn quỳ rạp xuống đất sủa như chó?
Nếu người của các thế lực khác ở đại lục Hỗn Độn nhìn thấy cảnh này, còn không phải sẽ sốc chết sao?
Và tất cả những điều này đều là do chàng trai trẻ trước mặt này!
"Nếu đã như vậy, mỗi người các ngươi ép ra một giọt máu thuần, ký kết linh hồn khế ước với ta đi!”, giọng nói lạnh lùng của Diệp Bắc Minh lại vang lên.
Đám người của Tù tộc không dám chậm trễ!
Tù Sư lại càng vui mừng khôn xiết, vội vã ép ra một giọt máu thuần vừa quỳ vừa lê gối tới trước người Diệp Bắc Minh mà dâng lên với gương mặt nịnh nọt: “Chủ nhân, mời người ký khế ước linh hồn!"
Đột nhiên.
Diệp Bắc Minh nở một nụ cười quái dị: “Được!”
Trái tim Tù Sư đập thình thịch như trống dồn, luôn cảm thấy nụ cười này ẩn chứa điều gì đó bất ổn!
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh gầm một tiếng: “Tiểu Tháp, Huyết Mạch Chú Sát cho tôi!”
Dứt lời.
Một nguồn lực lượng không gì ngăn cản liền bao trùm lấy cả đất trời, máu thịt của toàn bộ người Tù tộc trong thoáng chốc đều bị thiêu cháy!
“Mẹ nó, thứ khốn kiếp! Diệp Bắc Minh mày lừa bọn tao… Mày chưa bao giờ nghĩ sẽ để lại đường sống chỏ Tù tộc bọn tao, mày vốn muốn đuổi cùng giết tuyệt!”, Tù Sư điên dại gầm thét, hàng lệ thẫm máu lăn trên khóe mắt.
“Tao nguyền rủa mày…. tao phải nguyền rủa mày…”
Khoảnh khắc này!
Bao gồm cả Tù Sư, toàn bộ tầng lớp cao của Tù tộc đều bị bao phủ trong biển lửa!
Bỏ mình trong những tiếng la hét tuyệt vọng!
Gương mặt lạnh nhạt của Diệp Bắc Minh vẫn không chút dao động khi chứng kiến cảnh này!
…
Đồng thời.
Những người có quan hệ ruột thịt với nhóm tầng lớp cao của Tù tộc phân bố trên khắp đại lục Hỗn Độn cũng bắt đầu bốc cháy một cách khó hiểu!
Thậm chí một vài trong số họ khi cả người bị thiêu cháy còn đang làm khách ở các thế lực khác!
“Tù huynh… anh sao thế?”
Khi những người thuộc thế lực khác nhìn thấy cảnh tượng này đều bật dậy vì kinh hãi!
Họ muốn ra tay giúp đỡ nhưng lại không có cách nào ngăn cản nối, chỉ có thể trơ mắt nhìn nhân vật cấp cao của Tù tộc này biến thành tro bụi!
Cảnh tượng tương tự cũng xảy ra trên khắp đại lục Hỗn Độn.
"Chuyện gì đã xảy ra thế?"
“Mau, mau đi điều tra cho ta!”
Mọi thế lực lớn nhỏ lập tức ra lệnh.
Chẳng bao lâu sau đã có tin tức truyền đến, có người nhìn thấy ba vị lão tổ của Tù tộc tiến vào đế cung của Thần Quốc Hỗn Độn, còn dẫn theo hàng vạn ngàn tinh nhuệ của tộc này!
Nửa giờ trước, một con huyết long vọt thẳng lên bầu trời phía trên Đế đô!
Âm thanh chiến đấu cũng dồn dập truyền ra từ đế cung!
Cuối cùng trận chiến cũng kết thúc.
Thân thể của người thuộc Tù tộc bốc cháy một cách kỳ lạ!
Khi tin tức truyền về, toàn bộ đại lục Hỗn Độn hoàn toàn yên tĩnh!
Trong lòng mọi người đều biết, Tù tộc nổi danh ngông cuồng đã hoàn toàn diệt vong!
……
Tại tổ địa Vũ tộc.
Vũ Xung Tiêu ngồi trên một tảng đá bên hồ, sau lưng có một đôi cánh trắng muốt, đôi chân ngọc thanh tú nhàn nhã lắc lư trong hồ nước.
Trên người khoác một chiếc áo choàng rộng thùng thình!
Môi hồng răng trắng, mắt đẹp sáng trong.
Nếu bị người bên ngoài nhìn thấy chắc chắn sẽ bị chấn động trước vẻ đẹp thoát tục này!
Thánh tử Vũ tộc- Vũ Xung Tiêu vậy mà lại là một cô gái!
“Ngươi chắc chứ? Thánh tử Ma Tộc- Dạ Thần tiêu diệt cả Tù tộc? Anh ta thực ra còn là thành viên của Hoa tộc?”, đôi mắt đẹp của Vũ Xung Tiêu hơi chuyển động, trên gương mặt cương nghị thường ngày cũng không giấu được kinh ngạc.
Hầu nữ gật đầu khẳng định: “Là thật thưa Thánh nữ điện hạ!”
“Đây là thông tin mà chúng ta phải tiêu tốn một số tiền lớn mới biết được từ trong miệng các thái giám trong cung!”
“Người trong cuộc đã chứng kiến mọi chuyện!"
Khóe miệng Vũ Xung Tiêu nhếch lên ý cười nhạt nhòa: “Thú vị đấy, Tù tộc vốn muốn lật đổ Thần Quốc Hỗn Độn do Lục Thiên Thần thành lập!"
“Vũ tộc ta không có hứng thú nên vẫn luôn để mặc họ hành động, không ngờ Hoa tộc lại trở tay chém giết ngược lại!”
“Diệp Bắc Minh đó sẽ xưng đế sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.