Độc Thê Trọng Sinh

Chương 38: Thân thể ngươi gần đây không tốt, nên tĩnh dưỡng cho tốt

Nguyệt Sơ Ảnh

04/06/2017

Liễu thị mạnh mẽ quay đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Trương di nương.

Trương di nương là khi Liễu thị gả cho Mạc Trường Thanh bị thu làm nha hoàn thông phòng, trước mặt Mạc Trường Thanh cũng có vài phần thể diện.

Nhưng mà nàng vốn là người cẩn thận, chưa bao giờ đắc tội với di nương sống cùng viện, mà đối với phu nhân nàng là người nói gì nghe nấy.

Như thế nào hôm nay, nàng ta lại dám bỏ qua cảnh cáo rõ ràng như thế, đứng ra làm chứng cho tiểu tạp chủng Mạc Khanh Khanh?

"Trương thị, ngươi nghĩ cho thật kĩ!" Liễu thị nhẹ giọng

Trương di nương thoáng co rúm, nói tiếp: "Chúng ta, chúng ta chỉ là ở trong phòng Tôn di nương nghe được Tam tiểu thư phân phó nha hoàn đi tìm Phương ma ma, mà nha hoàn kia lúc trở lại liền bẩm báo như vậy."

Nàng suy nghĩ một chút, lại thêm một câu: "Về phần nha đầu kia đến cùng có đi hay không đi, ta không biết.." Nói xong cũng trốn sang một bên.

Vương di nương nghe nàng ta nói, miệng mấp máy như cá vàng hô hấp, nhưng lời nói đến miệng cũng không nói ra.

Mạc Trường Thanh thấy thế, làm sao còn không rõ chuyện gì đã xảy ra?

Liễu thị kia dù gì cũng là đương gia chủ mẫu của một phủ, dù sao ông cũng phải cho bà ba phần thể diện.

"Khanh Khanh, Diệc Phong, chuyện hôm nay, là các con bị ủy khuất! Các con trở về đi, lát nữa ta sẽ cho đại phu đến xem bệnh cho Diệc Phong cùng Tôn di nương!"

Mạc Trường Thanh nói tiếp: "Trương thị, Vương thị, các ngươi cũng lui xuống đi! Ta có lời muốn nói với phu nhân!"



Mạc Khanh Khanh cùng Mạc Diệc Phong tuy rằng muốn nhìn Liễu thị bị trách mắng, nhưng bọn họ cũng biết, chuyện hôm nay diễn biến đến thế này coi như đã đạt đến mục đích.

Vì vậy hai người thi hành lễ, Mạc Khanh Khanh liền đỡ Mạc Diệc Phong lui ra.

Trương, Vương hai vị di nương làm sao quản được nhiều như vậy, cũng vội vàng rời đi.

Liễu thị mím môi, trong nội tâm hết sức phẫn nộ trăm ngàn lý do muốn hỏi lão gia.

Mạc Trường Thanh mặc dù không nói rõ ràng, hôm nay là bỏ qua cho nàng. Thế nhưng cách xử trí lúc nãy chẳng khác nào tát vào mặt nàng!

"Lão gia! Ngươi đây là sao!" Liễu thị tức giận nói.

"Cái gì? Ngươi còn có mặt mũi cùng ta ầm ĩ? Ngươi cũng biết vừa rồi ta ở cùng ai trong vườn?" Mạc Trường Thanh chứng kiến Liễu thị bày ra bộ dạng tức tối, cơn giận trong nội tâm nổi lên.

Liễu thị cả kinh, nàng vừa rồi chỉ lo cùng Mạc Khanh Khanh nổi giận, về sau bị Mạc Trường Thanh gọi đến đây, nào biết hóa ra còn có người khác đã đến phủ?

"Người nào?" Mạc Kiều Kiều ở một bên không sợ chết rất hiếu kì.

Mạc Trường Thanh cắn răng, nhìn xem đích nữ ngu xuẩn này, không hiểu được tấm lòng phụ thân.

"Ngươi đừng cho là ta không biết. Ngươi muốn đánh cái chủ ý gì. Ngươi muốn đem Kiều Kiều gả đến nhà mẹ của ngươi, ta không phản đối. Thế nhưng người cầm tranh thêu của Khanh Khanh vàng thau lẫn lộn, muốn làm cái gì?" Tranh thêu được Phó Minh đặt trên đó, Mạc Trường Thanh xem rõ ràng, tranh thêu này căn bản là lễ vật Mạc Khanh Khanh năm ngoái đưa cho Liễu thị, Mạc Khanh Khanh còn cố ý tìm ông nói qua, chính là biểu hiện kính trọng mẹ cả.



Liễu thị không nghĩ tới lúc nãy hỗn loạn như vậy, Mạc Trường Thanh còn nhận thấy rõ ràng: "Lão gia, ta không phải muốn ủy khuất Khanh Khanh. Chẳng qua Kiều Kiều còn nhỏ, tay nghề thêu thùa không tinh xảo bằng Khanh Khanh, ta suy nghĩ để Kiều Kiều gả đi rồi, không phải còn có thể giúp đỡ tỷ muội trong nhà sao? Lão gia... Ta là lòng tốt muốn giúp người a". Nàng vẫn muốn tiếp tục nói dối.

"Một mảnh hảo tâm? Ta luôn tín nhiệm ngươi, trông nom việc nhà, nội vụ đều giao cho ngươi quản lý, chưa bao giờ nghi ngờ hỏi đến. Thế nhưng ngươi xem rốt cuộc ngươi đã làm cái gì? Kiều Kiều hôm nay bất quá mới mười ba, phía trên còn bốn cái tỷ tỷ!" Khẩu khí Mạc Trường Thanh càng ngày càng nghiêm khắc.

Liễu thị rốt cuộc nói không nên lời. Xem như phía trên còn bốn tỷ tỷ thứ xuất, nhưng cũng không thể lướt qua các nàng để xử lý hôn sự của nữ nhi mình.

"Những thứ này đều là việc nhỏ, muốn ta không cùng ngươi so đo cũng có thể. Chẳng qua ngươi cũng biết, vừa rồi ở trong vườn chứng kiến con gái ngươi đánh thứ nữ, không phải ai khác, chính là đương kim Hoàng Thượng!" Mạc Trường Thanh lạnh lùng nhìn Liễu thị bị dọa muốn té ngã.

"Hôm nay, Hoàng Thượng đã không cho phép lão phu vào triều, nói là trong nhà bất bình, làm sao có thể bình thiên hạ! Đây rõ ràng là trách ta không có phương pháp trị gia! Đoán chừng ngày mai, những tấu chương tố cáo của ngự sử cũng được dâng lên rồi!" Mạc Trường Thanh từ một người nghèo khổ, bỏ ra hai mươi năm mới bò lên đến vị trí này, từ lâu đã là cái đinh trong mắt những gia tộc quyền thế, lần này có một nhược điểm lớn như vậy, sao có thể bỏ qua?

Liễu thị dù sao cũng là phu nhân, mặc dù là con gái của Thái phó, nhưng ý kiến của Thái phó đại nhân cho rằng "Nữ tử không tài mới chính là đức" con gái trong nhà chỉ dạy thêu thùa, cho nên Liễu thị đối với những việc trong triều, đều không hiểu rõ.

Đến lúc này, nàng mặc dù uy phong trong nhà, cũng không nghĩ ra được biện pháp giải quyết!

Chẳng lẽ nàng đã thật sự ảnh hưởng đến con đường làm quan của phu quân rồi sao?

"Ta đã nghĩ qua! Ngươi gần đây thân thể không được tốt, nên tĩnh dưỡng cho tốt. Có một số việc nên giao cho những người khác làm. Ta quyết định, qua mấy ngày nữa sẽ đón mẫu thân trở về!" Mạc Trường Thanh không để ý đến ánh mặt tuyệt vọng của Liễu thị, lạnh lùng nói ra.

Liễu thị ngã ngồi trên ghế.

Nàng nhịn gần hai mươi năm, mới có thể đem lão phu nhân thích trêu chọc gây sóng gió kia bức ra khỏi đại môn của Mạc phủ. Lúc này, lão thái bà kia, muốn trở lại rồi sao?

Mạc Trường Thanh nhìn thoáng qua Mạc Kiều Kiều đứng ngây ngốc một bên: "Về phần Kiều Kiều, trực tiếp cấm túc ba tháng. Không có việc gì đừng đi ra ngoài làm cho ta mất mặt!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Độc Thê Trọng Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook