Đừng Nhặt Người Rơi Trên Đường
Đánh giá: 10/10 từ 1 lượt
Bạn đang đọc truyện Đừng Nhặt Người Rơi Trên Đường của tác giả Trường Yên.
Công là một người tàn nhẫn, hung ác, điên cuồng, vô tình bị trọng thưng, đầu bị chấn động, trở thành một người ngốc nghếch, sau đó gặp thụ đang ngồi trên lừa, được thụ chở về nhà.
Thụ là một tiên sinh dạy học trong một sơn thôn nhỏ, bởi vì công trở nên ngốc nghếch, không biết người thân là ai, thụ chỉ có thể để công ở lại và chăm sóc công
Thỉnh thoảng thụ cũng dẫn công đến học đường. Một ngày nọ, sau khi về nhà công rầu rĩ không vui, thụ hỏi hắn bị sao?
Công vừa tức vừa tủi, "Bọn họ đều nói ta được nhặt về!"
Thụ không đành lòng thấy hắn như vậy nên gạt hắn: "Đâu phải nhặt, tiên tử đưa ngươi tới mà."
Công mừng rỡ hỏi: "Vậy ta cũng là tiên sao?"
Thụ: "...... Ừ."
Công: "Vậy ta là tiên gì?"
Thụ liếc nhìn con lừa bên ngoài, "...... Đại tiên lừa."
Sau đó công hết mất trí nhưng lại trở nên xấu tính, thụ tức giận đuổi người ra khỏi thôn.
Công cười lạnh một tiếng, miệng còn cứng hơn chim, "Chỉ là một tên nhà quê, cần gì phải để ý chứ?"
Sau đó nữa thuộc hạ của công chạy đến tìm thụ, khóc ròng nói công lại bị thương nặng nhưng quyết không cho đại phu cứu mà chỉ đòi gặp thụ.
Thuộc hạ: "Xin tiên sinh mau cứu chủ tử nhà ta với!"
Thụ: "Ta là thầy dạy học chứ đâu phải đại phu."
Thuộc hạ: "Chủ tử nói chỉ cần ngươi hôn là hắn khỏe lại ngay."
Thụ: "......"
Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Phản Diện Giả Mạo Không Muốn Chết hay Hai Hoàng Đế Yêu Nhau Thế Nào?
Công là một người tàn nhẫn, hung ác, điên cuồng, vô tình bị trọng thưng, đầu bị chấn động, trở thành một người ngốc nghếch, sau đó gặp thụ đang ngồi trên lừa, được thụ chở về nhà.
Thụ là một tiên sinh dạy học trong một sơn thôn nhỏ, bởi vì công trở nên ngốc nghếch, không biết người thân là ai, thụ chỉ có thể để công ở lại và chăm sóc công
Thỉnh thoảng thụ cũng dẫn công đến học đường. Một ngày nọ, sau khi về nhà công rầu rĩ không vui, thụ hỏi hắn bị sao?
Công vừa tức vừa tủi, "Bọn họ đều nói ta được nhặt về!"
Thụ không đành lòng thấy hắn như vậy nên gạt hắn: "Đâu phải nhặt, tiên tử đưa ngươi tới mà."
Công mừng rỡ hỏi: "Vậy ta cũng là tiên sao?"
Thụ: "...... Ừ."
Công: "Vậy ta là tiên gì?"
Thụ liếc nhìn con lừa bên ngoài, "...... Đại tiên lừa."
Sau đó công hết mất trí nhưng lại trở nên xấu tính, thụ tức giận đuổi người ra khỏi thôn.
Công cười lạnh một tiếng, miệng còn cứng hơn chim, "Chỉ là một tên nhà quê, cần gì phải để ý chứ?"
Sau đó nữa thuộc hạ của công chạy đến tìm thụ, khóc ròng nói công lại bị thương nặng nhưng quyết không cho đại phu cứu mà chỉ đòi gặp thụ.
Thuộc hạ: "Xin tiên sinh mau cứu chủ tử nhà ta với!"
Thụ: "Ta là thầy dạy học chứ đâu phải đại phu."
Thuộc hạ: "Chủ tử nói chỉ cần ngươi hôn là hắn khỏe lại ngay."
Thụ: "......"
Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Phản Diện Giả Mạo Không Muốn Chết hay Hai Hoàng Đế Yêu Nhau Thế Nào?
5 chương mới nhất truyện Đừng Nhặt Người Rơi Trên Đường
Danh sách chương truyện Đừng Nhặt Người Rơi Trên Đường
- Chương 1 - Có phải bị đụng choáng đầu rồi không
- Chương 2 - Sao không đi cửa lớn
- Chương 3 - Có biết tiên thuật không
- Chương 4 - Sinh nhật phải làm gì
- Chương 5 - Phải thích mới được hôn
- Chương 6 - Không được nói vậy
- Chương 7 - Làm sao khôi phục trí nhớ
- Chương 8 - Các ngươi đang nói gì vậy
- Chương 9 - Hình như phải dỗ như vậy
- Chương 10 - Sao lại nhảy xuống
- Chương 11 - Trong nhà xếp thứ ba
- Chương 12 - Nhớ lại mới được hôn
- Chương 13 - Có thể phù hộ gì
- Chương 14 - Lạnh thì đắp thêm chăn
- Chương 15 - Không được như vậy nữa
- Chương 16 - Ngủ nhiều trên cây
- Chương 17 - Đi uống rượu
- Chương 18 - Tối qua nói gì
- Chương 19 - Để lừa giẫm chết đi
- Chương 20 - Trách hắn không làm chuyện khác
- Chương 21 - Sao tai đỏ
- Chương 22 - Không phải đến ăn cướp sao
- Chương 23 - Nói thêm chút nữa được không
- Chương 24 - Chỉ tìm người đi ngang qua
- Chương 25 - Có khi nào hắn bị đánh không
- Chương 26 - Ta vốn là người như vậy
- Chương 27 - Nhớ Bùi tiên sinh
- Chương 28 - Y muốn đốt pháo
- Chương 29 - Cũng đâu phải chưa từng hôn
- Chương 30 - Tìm người tá túc một đêm