Chương 21:
Hoa Trang
01/08/2024
Cuối cùng thì vẫn chẳng tắm rửa tử tế được.
Chử Sở bị Dữu Hựu Chi lột sạch đồ, bỏ vào bồn tắm lớn.
Cô dựa vào thành bồn nhìn người đàn ông đang rũ mắt cởi từng nút áo sơ mi, cơ ngực, cơ bụng từ từ lộ ra dáng vẻ hoàn chỉnh. Trong khoảnh khắc đó, Chử Sở cảm thấy bên trong mình như có một con quỷ háo sắc đói khát.
Hai người đã thử vui vẻ mấy lần, thế nhưng lại chưa từng thật sự làm cái việc nam nữ trần chuồng, cùng nhau làm tình. Rõ ràng là cơ thể và làn da cô chỉ cần đưa tay là có thể chạm vào, cảm giác đó không khác gì dùng thuốc kích dục.
Chử Sở vốn không có ý định gì, chỉ đơn giản là tắm rửa cùng đối phương mà thôi… thế nhưng nam sắc lù lù trước mắt. Cô bình tĩnh nhìn Dữu Hựu Chi tháo đôi khuyên mới đeo cho mình cách đây không lâu xuống, đưa tay sờ từng chút từng chút lên cơ bụng của đối phương, đến tận khi bắt được dương vật đã sớm hăng hái bên dưới.
Ánh mắt Chử Sở nhìn anh cũng yếu ớt như cánh tay cô. Chỗ đó vẫn còn nhịn được.
Chử Sở thừa cơ, trên thì châm lửa dưới thì dụ dỗ lôi kéo.
Hơi thở của hai người rất nhanh đã quấn quýt vào nhau. Dữu Hựu Chi chỉ cảm thấy cơ thể cô gái này giống như bánh trôi nếp nhân đường đỏ, trong đầu toàn là ý nghĩ muốn mang cô ngâm vào trong nước nóng rồi nhìn đối phương chìm nổi phập phồng giữa nồi nước sôi. Sau đó trong màn đêm, anh sẽ nhẹ nhàng siết lấy cô, lau đi nước mắt chảy ra như kim quế rụng đầy sân.
Đợi đến khi tỉnh táo lại, Dữu Hựu Chi đã thấy tay mình ôm chặt lấy eo của Chử Sở, quy đầu nhè nhẹ chọc vào cửa huyệt đang khép chặt.
Sau lưng Dữu Hựu Chi tê rần, hơi rượu trong người lập tức bay đi quá nửa, thô lỗ nhấc Chử Sở lên.
Hai người vừa mới hôn nhau, trên môi còn dính dấp, ánh mắt cũng đầy hơi nước. Đôi lông mày nhỏ xinh nhíu chặt, rõ ràng là đang cố gắng thích ứng với đau đớn do gậy thịt của anh xâm nhập vào tiểu huyệt.
Dữu Hựu Chi hít một hơi thật sâu, khàn giọng nói: “Chử Sở, tôi không mang đồ bảo hộ muốn chơi em mà em cũng không biết đường tránh, không sợ đau, không sợ bị bắn vào trong hả?”
Bị ánh mắt trần trụi của đối phương nhìn thẳng vào, Chử Sở cảm thấy xấu hổ xen lẫn buồn bực, tóc cũng bị anh nhấc lên.
Mái tóc dài của cô bị anh xem như rong biển, quấn một vòng từ trước ngực ra sau lưng, giống y như người nổi lên mặt nước.
Cô nhướn người ôm lấy cổ Dữu Hựu Chi, nhỏ giọng nói: “Chú không muốn làm à? Đã thế này rồi…Tôi nghe người ta nói là làm trong nước dễ chịu lắm đó, lại còn không bị đau lắm. Chú không muốn thử một lần à?”
Dữu Hựu Chi chỉ bình tĩnh nhìn cô.
Chử Sở không ngừng cố gắng: “Chú ơi…Dữu Hựu Chi…thật sự không muốn à, không muốn à? Đàn ông mà nhịn lâu quá, về già dễ bị bệnh liệt dương lắm…”
Chưa kịp nói nốt chữ “đấy’, Dữu Hựu Chi đã tét cho cô một cái. Vốn chỉ định cảnh cáo đối phương, ai ngờ Chử Sở lại run rẩy dựa vào ngực anh, cúi đầu rên rỉ. Đầu vú cọ qua ngực, qua bụng anh, khoé miệng ẩn sau mái tóc đen thấp thoáng độ cong khó phát hiện.
Thái dương Dữu Hựu Chi giật giật mấy cái, giận cô không biết tốt xấu. Anh thuận theo dòng nước đẩy Chử Sở ra, đưa tay gạt những lọn tóc đang vướng trên mặt đối phương xuống. Động tác rất nhẹ nhàng chậm rãi nhưng lại nghiến răng nghiến lợi nói: “…Lẳng lơ, câu dẫn anh bao nhiêu lần rồi hả. Không ăn được gậy thịt thì không chịu yêu tĩnh đúng không.”
Chử Sở lẩm bẩm, nhào lên người anh. Nhưng rõ ràng là chiêu này đã không còn tác dụng nữa. Dữu Hựu Chi dùng tốc độ nhanh nhất gội đầu, cọ rửa cơ thể cho cô, sau đó dùng khăn tắm trùm lên người đối phương rồi ném ra ngoài.
Chử Sở núp trong chăn, xác định là dụ dỗ cũng vô dụng, chưa đến sinh nhật hai mươi tuổi của cô thì dù Dữu Hựu Chi có nhịn chết cũng không chịu nhả ra.
Cô trở mình, lộ ra cái lưng trơn bóng.
Vẫn phải tìm một cơ hội, trực tiếp hiếp luôn mới được. Chử Sở âm thầm hạ quyết tâm.
Lần tắm gội này của Dữu Hựu Chi đến là lâu. Thủ dâm xong, rửa ráy lần nữa rồi mới ra ngoài, men say cũng đã hoàn toàn biến mất. Anh nhìn lên giường của Chử Sở, phát hiện cô đã ngủ say.
Làm thí nghiệm suốt một ngày vốn đã mệt lắm rồi, lại thêm chuyện tí táu thoả mãn tình dục nên Chử Sở ngủ rất ngon.
Khoảng giường giữa hai chân thiếu nữ ướt sũng, không có chỗ nào khô ráo. Bởi vì kẹp chặt chân nên vệt nước loang đến bắp đùi, Dữu Hựu Chi thở dài, lấy khăn ướt cẩn thận lau sạch cho cô.
Động tác của anh rất nhẹ, hơi thở của Chử Sở vẫn đều đều, hoàn toàn không có dấu hiệu sẽ tỉnh lại.
Dữu Hựu Chi ngồi bên giường, tạm thời không biết làm gì thế nên cứ như vậy, lẳng lặng nhìn Chử Sở say ngủ.
Khuôn mặt mềm mại ngoan ngoãn, lông mày được cô sửa lại vừa mảnh vừa dài khiến Chử Sở không cố tình nhưng lại có vẻ đẹp cổ điển nhàn nhạt.
Dữu Hựu Chi cảm thấy rất kỳ diệu. Rõ ràng cô không phải là kiểu người có tính cách như vậy, thế nhưng thời điểm yên lặng lại toát lên khí chất điềm tĩnh, rất cổ điển.
Anh cúi đầu hôn nhẹ khóe môi đang khẽ nhếch lên của cô. Lúc lùi lại thì chợt nghe đối phương nhỏ giọng lẩm bẩm.
Giống y như một con mèo nhỏ.
“Ngủ say thế cơ à?” Dữu Hựu Chi kinh ngạc. Vừa nói xong lại cảm thấy trong lòng dâng lên cảm giác bình tĩnh lạ thường. Dù chỉ vừa mới đến giữa Xuân, thế mà anh đã có nguyện vọng trải qua mùa Đông cùng Chử Sở.
Vuốt vuốt nửa bên đầu, Dữu Hựu Chi lấy điện thoại di động trên đầu giường mở phần mềm ghi âm, nín lặng thu lại tiếng hít thở mỏng manh trong giấc ngủ của Chử Sở.
Suy nghĩ một lát, anh lại sao chép bản ghi âm này thành một phần khác.
Dữu Hựu Chi nghĩ lại thì thấy bản thân có tí quái đản, sau đó trong mắt ánh lên ý cười xích lại gần nghe thử xem lúc ngủ say, hơi thở của Chử Sở có tiếng khò khè hay không.
Vỏ gối Chử Sở nằm là màu sắc cô thích, bên trên thêu hoa văn hình con chuột màu xanh lam. Dữu Hựu Chi nghĩ đến đủ loại hành động mình đã làm gần đây, sắc mặt nghiêm túc hẳn.
Trong mối quan hệ này, anh không cho Chử Sở nảy sinh tình cảm nhưng hình như bản thân anh mới là người làm trái lại nguyên tắc. Mức độ so với cô thì chỉ có nghiêm trọng hơn chứ không hề thua kém.
Là do anh thích cô rồi à?
Dữu Hựu Chi nhíu mày suy nghĩ. Từ trước đến giờ, thật ra anh luôn tự thấy dục vọng của Chử Sở sẽ đẩy cô xuống một vực sâu nhất định khác. Thế nên anh mới muốn chứng minh cho đối phương, hoặc có thể là chứng minh cho bản thân thấy rằng: Mình cũng coi như là một người có thể khống chế dục vọng, dùng việc này để cân bằng cảm xúc.
Dữu Hựu Chi gõ gõ lên vỏ điện thoại. Anh chợt nhận ra, ngay khi bản thân chủ động che giấu sự chênh lệch về tuổi tác, thân phận của hai người hay tính toán dùng góc độ nhân tính để bọn họ bình đẳng hơn thì dường như anh đã lờ mờ nảy sinh tâm tư khác mất rồi.
Dữu Hựu Chi đã hoàn toàn quên mất trước đó anh đã cảnh cáo Chử Sở như thế nào. Anh chỉ muốn thời gian còn lại dài thêm một chút, để có thể hoàn toàn xác định được suy nghĩ của mình.
Ít nhất cũng phải chờ đến khi cô hai mươi tuổi rồi tính, Dữu Hựu Chi thầm nghĩ.
Chử Sở bị Dữu Hựu Chi lột sạch đồ, bỏ vào bồn tắm lớn.
Cô dựa vào thành bồn nhìn người đàn ông đang rũ mắt cởi từng nút áo sơ mi, cơ ngực, cơ bụng từ từ lộ ra dáng vẻ hoàn chỉnh. Trong khoảnh khắc đó, Chử Sở cảm thấy bên trong mình như có một con quỷ háo sắc đói khát.
Hai người đã thử vui vẻ mấy lần, thế nhưng lại chưa từng thật sự làm cái việc nam nữ trần chuồng, cùng nhau làm tình. Rõ ràng là cơ thể và làn da cô chỉ cần đưa tay là có thể chạm vào, cảm giác đó không khác gì dùng thuốc kích dục.
Chử Sở vốn không có ý định gì, chỉ đơn giản là tắm rửa cùng đối phương mà thôi… thế nhưng nam sắc lù lù trước mắt. Cô bình tĩnh nhìn Dữu Hựu Chi tháo đôi khuyên mới đeo cho mình cách đây không lâu xuống, đưa tay sờ từng chút từng chút lên cơ bụng của đối phương, đến tận khi bắt được dương vật đã sớm hăng hái bên dưới.
Ánh mắt Chử Sở nhìn anh cũng yếu ớt như cánh tay cô. Chỗ đó vẫn còn nhịn được.
Chử Sở thừa cơ, trên thì châm lửa dưới thì dụ dỗ lôi kéo.
Hơi thở của hai người rất nhanh đã quấn quýt vào nhau. Dữu Hựu Chi chỉ cảm thấy cơ thể cô gái này giống như bánh trôi nếp nhân đường đỏ, trong đầu toàn là ý nghĩ muốn mang cô ngâm vào trong nước nóng rồi nhìn đối phương chìm nổi phập phồng giữa nồi nước sôi. Sau đó trong màn đêm, anh sẽ nhẹ nhàng siết lấy cô, lau đi nước mắt chảy ra như kim quế rụng đầy sân.
Đợi đến khi tỉnh táo lại, Dữu Hựu Chi đã thấy tay mình ôm chặt lấy eo của Chử Sở, quy đầu nhè nhẹ chọc vào cửa huyệt đang khép chặt.
Sau lưng Dữu Hựu Chi tê rần, hơi rượu trong người lập tức bay đi quá nửa, thô lỗ nhấc Chử Sở lên.
Hai người vừa mới hôn nhau, trên môi còn dính dấp, ánh mắt cũng đầy hơi nước. Đôi lông mày nhỏ xinh nhíu chặt, rõ ràng là đang cố gắng thích ứng với đau đớn do gậy thịt của anh xâm nhập vào tiểu huyệt.
Dữu Hựu Chi hít một hơi thật sâu, khàn giọng nói: “Chử Sở, tôi không mang đồ bảo hộ muốn chơi em mà em cũng không biết đường tránh, không sợ đau, không sợ bị bắn vào trong hả?”
Bị ánh mắt trần trụi của đối phương nhìn thẳng vào, Chử Sở cảm thấy xấu hổ xen lẫn buồn bực, tóc cũng bị anh nhấc lên.
Mái tóc dài của cô bị anh xem như rong biển, quấn một vòng từ trước ngực ra sau lưng, giống y như người nổi lên mặt nước.
Cô nhướn người ôm lấy cổ Dữu Hựu Chi, nhỏ giọng nói: “Chú không muốn làm à? Đã thế này rồi…Tôi nghe người ta nói là làm trong nước dễ chịu lắm đó, lại còn không bị đau lắm. Chú không muốn thử một lần à?”
Dữu Hựu Chi chỉ bình tĩnh nhìn cô.
Chử Sở không ngừng cố gắng: “Chú ơi…Dữu Hựu Chi…thật sự không muốn à, không muốn à? Đàn ông mà nhịn lâu quá, về già dễ bị bệnh liệt dương lắm…”
Chưa kịp nói nốt chữ “đấy’, Dữu Hựu Chi đã tét cho cô một cái. Vốn chỉ định cảnh cáo đối phương, ai ngờ Chử Sở lại run rẩy dựa vào ngực anh, cúi đầu rên rỉ. Đầu vú cọ qua ngực, qua bụng anh, khoé miệng ẩn sau mái tóc đen thấp thoáng độ cong khó phát hiện.
Thái dương Dữu Hựu Chi giật giật mấy cái, giận cô không biết tốt xấu. Anh thuận theo dòng nước đẩy Chử Sở ra, đưa tay gạt những lọn tóc đang vướng trên mặt đối phương xuống. Động tác rất nhẹ nhàng chậm rãi nhưng lại nghiến răng nghiến lợi nói: “…Lẳng lơ, câu dẫn anh bao nhiêu lần rồi hả. Không ăn được gậy thịt thì không chịu yêu tĩnh đúng không.”
Chử Sở lẩm bẩm, nhào lên người anh. Nhưng rõ ràng là chiêu này đã không còn tác dụng nữa. Dữu Hựu Chi dùng tốc độ nhanh nhất gội đầu, cọ rửa cơ thể cho cô, sau đó dùng khăn tắm trùm lên người đối phương rồi ném ra ngoài.
Chử Sở núp trong chăn, xác định là dụ dỗ cũng vô dụng, chưa đến sinh nhật hai mươi tuổi của cô thì dù Dữu Hựu Chi có nhịn chết cũng không chịu nhả ra.
Cô trở mình, lộ ra cái lưng trơn bóng.
Vẫn phải tìm một cơ hội, trực tiếp hiếp luôn mới được. Chử Sở âm thầm hạ quyết tâm.
Lần tắm gội này của Dữu Hựu Chi đến là lâu. Thủ dâm xong, rửa ráy lần nữa rồi mới ra ngoài, men say cũng đã hoàn toàn biến mất. Anh nhìn lên giường của Chử Sở, phát hiện cô đã ngủ say.
Làm thí nghiệm suốt một ngày vốn đã mệt lắm rồi, lại thêm chuyện tí táu thoả mãn tình dục nên Chử Sở ngủ rất ngon.
Khoảng giường giữa hai chân thiếu nữ ướt sũng, không có chỗ nào khô ráo. Bởi vì kẹp chặt chân nên vệt nước loang đến bắp đùi, Dữu Hựu Chi thở dài, lấy khăn ướt cẩn thận lau sạch cho cô.
Động tác của anh rất nhẹ, hơi thở của Chử Sở vẫn đều đều, hoàn toàn không có dấu hiệu sẽ tỉnh lại.
Dữu Hựu Chi ngồi bên giường, tạm thời không biết làm gì thế nên cứ như vậy, lẳng lặng nhìn Chử Sở say ngủ.
Khuôn mặt mềm mại ngoan ngoãn, lông mày được cô sửa lại vừa mảnh vừa dài khiến Chử Sở không cố tình nhưng lại có vẻ đẹp cổ điển nhàn nhạt.
Dữu Hựu Chi cảm thấy rất kỳ diệu. Rõ ràng cô không phải là kiểu người có tính cách như vậy, thế nhưng thời điểm yên lặng lại toát lên khí chất điềm tĩnh, rất cổ điển.
Anh cúi đầu hôn nhẹ khóe môi đang khẽ nhếch lên của cô. Lúc lùi lại thì chợt nghe đối phương nhỏ giọng lẩm bẩm.
Giống y như một con mèo nhỏ.
“Ngủ say thế cơ à?” Dữu Hựu Chi kinh ngạc. Vừa nói xong lại cảm thấy trong lòng dâng lên cảm giác bình tĩnh lạ thường. Dù chỉ vừa mới đến giữa Xuân, thế mà anh đã có nguyện vọng trải qua mùa Đông cùng Chử Sở.
Vuốt vuốt nửa bên đầu, Dữu Hựu Chi lấy điện thoại di động trên đầu giường mở phần mềm ghi âm, nín lặng thu lại tiếng hít thở mỏng manh trong giấc ngủ của Chử Sở.
Suy nghĩ một lát, anh lại sao chép bản ghi âm này thành một phần khác.
Dữu Hựu Chi nghĩ lại thì thấy bản thân có tí quái đản, sau đó trong mắt ánh lên ý cười xích lại gần nghe thử xem lúc ngủ say, hơi thở của Chử Sở có tiếng khò khè hay không.
Vỏ gối Chử Sở nằm là màu sắc cô thích, bên trên thêu hoa văn hình con chuột màu xanh lam. Dữu Hựu Chi nghĩ đến đủ loại hành động mình đã làm gần đây, sắc mặt nghiêm túc hẳn.
Trong mối quan hệ này, anh không cho Chử Sở nảy sinh tình cảm nhưng hình như bản thân anh mới là người làm trái lại nguyên tắc. Mức độ so với cô thì chỉ có nghiêm trọng hơn chứ không hề thua kém.
Là do anh thích cô rồi à?
Dữu Hựu Chi nhíu mày suy nghĩ. Từ trước đến giờ, thật ra anh luôn tự thấy dục vọng của Chử Sở sẽ đẩy cô xuống một vực sâu nhất định khác. Thế nên anh mới muốn chứng minh cho đối phương, hoặc có thể là chứng minh cho bản thân thấy rằng: Mình cũng coi như là một người có thể khống chế dục vọng, dùng việc này để cân bằng cảm xúc.
Dữu Hựu Chi gõ gõ lên vỏ điện thoại. Anh chợt nhận ra, ngay khi bản thân chủ động che giấu sự chênh lệch về tuổi tác, thân phận của hai người hay tính toán dùng góc độ nhân tính để bọn họ bình đẳng hơn thì dường như anh đã lờ mờ nảy sinh tâm tư khác mất rồi.
Dữu Hựu Chi đã hoàn toàn quên mất trước đó anh đã cảnh cáo Chử Sở như thế nào. Anh chỉ muốn thời gian còn lại dài thêm một chút, để có thể hoàn toàn xác định được suy nghĩ của mình.
Ít nhất cũng phải chờ đến khi cô hai mươi tuổi rồi tính, Dữu Hựu Chi thầm nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.