Dưới Quân Phục Lại Muốn Làm Thê Nô

Chương 17: -Giải Tỏa Bản Thân Thật Thoải Mái (2)

Tieuanh451

03/02/2024

Chấn động... chỉ một từ thôi... chấn động, câu nói của Nhan Cổ vang lên trong bầu không khí căng thẳng của lớp học, ai nấy như sựng lại đều không ngờ cô sẽ phát ngôn như thế, âm thanh ấy vẫn còn quanh quẫn trong thần thức của mỗi người ngồi đây.

Dư Kháng há hốc mồm, hôm nay mới biết có người còn chơi trội hơn cả mình, nhóm người Thời Hiểu vừa nãy còn đang hoảng hốt liền lập tức khựng lại như robot từng nhịp từng nhịp quay đầu nhìn sang, mà nhân vật chính trong đứng giữa trung tâm của trận sóng gió vừa rồi vẫn đang ung dung thản nhiên ngồi đó, hình như cô bạn này không hề ý thức được việc mình vừa làm sẽ gây nên bùng nổ như thế nào.

Đổng Song Liên ban đầu chỉ muốn tạo khó khăn cho Nhan Cổ ý thức một chút, bây giờ liền không thể nhịn nổi đùng đùng tức giận, khuôn mặt từ xám xịt liền đỏ bừng lên, đủ để các học viên ở đây thấy cảm xúc của cô ta đang như thế nào, Đổng Song Liên gằn từng chữ, "Không cần thiết, em muốn nói em bây giờ giỏi rồi có phải không?" "Không muốn kiêu ngạo nhưng sự thật đúng là như vậy." Nhan Cổ không ngần ngại trả lời.

Một lần nữa làm người giáo quan đứng đối diện như muốn điên lên và lại một lần nữa làm những người ở đây như tim muốn nhảy ra ngoài, Đổng Song Liên hít một hơi thật sâu dằn cảm xúc trong lòng xuống "Vậy tôi sẽ hỏi em, nếu không trả lời được lập tức xuống sân chạy phạt mười vòng thao trường."

Trong phòng như nín thở,không ai dám tạo ra bất kì một âm thanh nào dù là nhỏ bé, ngỡ như chỉ cần hé răng thôi là Đổng Song Liên sẽ phạt lây sang, có phải quá gắt rồi không, bình thường giáo quan huấn luyện chỉ cho bọn họ chạy bốn hay năm vòng là cùng, còn không chạy nỗi, mười vòng năm mươi ki lô mét, chạy đến chết à!

Đổng Song Liên nghĩ mình đã có thể dọa sợ Nhan Cổ, lên tiếng thách thức "Không dám? Chẳng phải em nói mình giỏi lắm sao?" "Được, cô cứ hỏi!" Nhan Cổ mỉm cười nhàn nhạt đáp.

Mà vị giáo quan này cho rằng cô là đang sợ mất mặt nên mới dám chấp nhận thử thách của cô ta, sĩ diện... để xem hôm nay tôi trị em như thế nào, "Được, bắt đầu có bao nhiêu loại chảy máu?" "Ba loại."

"Tên từng loại và phân biệt." "Chảy máu mao mạch máu đỏ thẫm, thấm tại vết thương, lượng máu ít, có thể tự cầm. Chảy máu tĩnh mạch vừa và nhỏ, máu đỏ thẫm, chảy ri rỉ tại vết thương, lượng máu vừa phải, có thể tự cầm. Chảy máu động mạch máu đỏ tươi, chảy thành tia, lượng máu nhiều, không tự cầm." Nhan Cổ trả lời vô cùng tự tin và lưu loát.



"Các biện pháp cầm máu tạm thời?" "Ấn động mạch, gấp chi tối đa, băng ép, băng chèn, băng nút, ga rô".

"Lý thuyết ấn chi động mạch." "Dùng các ngón tay ấn đè trên đường đi của động mạch làm động mạch bị ép chặt giữa ngón tay ấn và nền xương, máu ngừng chảy ngay tức khắc. Ấn đọng mạch có tác dung cầm máu nhanh, ít gây đau và không gây tai biến nguy hiểm cho người bị thương, nhưng đòi hỏi người làm phải nắm chắc kiến thức giải phẩu về đường đi của động mạch...

... Ấn động mạch không giữ được lâu vì mỏi tay ấn, do vậy chỉ là biện pháp cầm máu tức thời, sau đó phải thay thế bằng các biện pháp khác. Một số điểm để ấn động mạch trên cơ thể như...

...Ấn động mạch trụ và quay ở cổ tay, khi chảy máu nhiều ở bàn tay, dùng ngón cái ấn vào động mạch trụ và quay ở phía trên cổ tay, cách bờ trong và bờ ngoài cẳng tay 1,5cm. Ấn động mạch cánh tay ở mặt trong cánh tay, khi chảy máu nhiều ở cẳng tay, cánh tay, dùng ngón cái hoặc bốn ngón ấn mạnh vào mặt trong cánh tay ở phía trên vết thương. Nếu vết thương ở cao, ấn sâu vào động mạch nách ở đỉnh hố nách. Ấn động mạch dưới đòn ở hõm xương đòn khi chảy máu nhiều ở hố nách, dùng ngón cái ấn mạnh và sâu ở hố trên đòn sát giữa bờ sau xương đòn làm động mạch bị ép chặt vào xương sườn, máu sẽ ngưng chảy."

Đây...Đây... Câu hỏi mà Nhan Cổ vừa trả lời là kiến thức hôm nay Đổng Song Liên chưa dạy tới, bọn người trong lớp còn đang ngơ ngác lật sách tìm xem đáp án nằm ở đâu mà Nhan Cổ đã như một chiếc mấy thu âm sẳn đọc không sót một chữ hơn nữa lại còn đầy đủ và dễ hiểu hơn cách mà Đổng giáo quan giảng dạy, Đổng Song liên vô cùng bất ngờ nhưng cô không cam tâm chịu thua trước một nữ học viên nhỏ bé như vậy, liền lấy tập vở của cậu bạn bàn trên mở ra để hỏi "Ý nghĩa của đội hình tiểu đội hàng ngang và những lưu ý trong loại đội hình này?"

"Đội hình tiểu đội hàng ngang thường vận dụng trong học tập, sinh hoạt, hạ mệnh lệnh, kiểm tra quân số, khám súng, giá súng,… Vị trí chỉ huy tiểu đội khi hành tiến, tiểu đội trưởng đi ở bên trái đội hình của tiểu đội, cách từ hai đến ba bước, song song với hàng trên cùng."

Đổng Song Liên còn muốn lật hỏi tiếp, Nhan Cổ đã mở miệng chặn lại "Đổng giáo quan, không phải cô muốn hỏi em hết quyển sách chứ nhưng sắp hết giờ rồi?", Đổng Song Liên giật mình, vì quá hằn học mà đã không kiềm được hành vi của mình, nhìn qua thật giống như đang so đo với một em học viên.

Giáo quan trả lại vở cho cậu nam kia còn mình lại mang tâm trạng chẳng mấy dễ chịu trở lại bục giảng, ngay lúc ấy tiếng chuông kết thúc vang lên như đang cứu vớt cho tàn cục phức tạp này, Đổng Song Liên thẳng thừng bước nhanh ra khỏi lớp, ngày đầu tiên đảm nhận lớp này đã không được vui vẻ, đây là lần đầu tiên trong mấy năm đi dạy mà cô ta phải ấm ức thế này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dưới Quân Phục Lại Muốn Làm Thê Nô

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook