Đường Vân, Em Là Của Tôi

Chương 84: Hình như em yêu anh

CoCo

06/10/2021

Thời điểm xe bay từ chỗ cao bay đến chỗ thấp, tôi sợ hãi nhắm chặt hai mắt lại, nhìn cũng không dám nhìn, gió bên tai cứ ù ù. Một trận hét chói tai truyền tới, Khưu Thiên Trường cũng phóng tâm thanh tới.

“Hét lên đi em, đem hết tất cả nội tâm uất ức của em truyền vào trong tiếng hét. Em sẽ vui vẻ ngay thôi.”

“Có thật không?”

“Thật, anh có lúc nào lựa gạt em không?” Khưu Thiên Trường như đi chém sắt nói.

Tôi há miệng, một trận gió thổi vào giống như muốn đem tôi đánh ngã vậy. Không để cho tôi hét lên. Quật cường từ trong xương tôi lập tức nhổm dậy, hướng về phía xa xa trời xanh hét lớn lên

“A”

“Nói, tôi là vui thế giới!”

Nếu là bình thường, tôi sẽ không nói mấy lời như kịch nói như vậy. Nhưng bây giờ tôi đã bị Khưu Thiên Trường chinh phục, cảm nhận vui vẻ. Tôi la lên: “Tôi là vua thế giới. Tôi là vua thế giới” “Kêu lần nữa nào”

“Tôi là vua thế giới”

“Tôi muốn chính phục thế giới này, tôi là vua thế giới”



“Tôi phải làm chủ nhân. Tôi là vua thế giới!”

Tôi một bên kêu khóc, cố gắng giang hai tay ra, ôm mãnh liệt cuồng phong vào lòng, ôm bầu trời xanh cao cao tại thượng đằng kia. Đem hết những buồn rầu trong lòng phát tiết ra ngoài. Tôi vừa khóc vừa cười. Bởi vì tôi cảm thấy thật vui vẻ.

Dù là trước một giây, tôi còn đứng trong địa ngục, nhưng là một khắc sau, tôi liền thấy được ánh sáng trong địa ngục. Một luồn sáng chiếu sáng cả cuộc sống của tôi.

Thẳng đến khi xe bay ngừnglại, tôi còn chảy nước mắt. Một bên khóc, một bên cười. Người xung quanh đều kỳ quái nhìn tôi. Khưu Thiên Trường đưa tay lau nước mắt trên mặt tôi, ôn nhu nói: “Tại sao em khóc? Có biết anh rất đau lòng không?”

Tôi hít mũi một cái: “Bởi vì cao hứng mà”

“Em cao hứng thì sẽ khóc sao?”

“Không phải, là vừa khóc vừa ccười. Ai bảo anh đối tốt với em như vậy!” Tôi nũng nịu đánh vài cái vào ngực anh ấy. Tôi bị Khưu Thiên Trường kéo tay, anh thâm thúy nhìn thẳng vào tôi, thành thật nói: “Sau này, anh hy vọng em ở bên cạnh anh vĩnh viễn không rơi lệ”

Tôi đón nắng chiều, nhìn anh ôn nhu trước mặt, bật thốt lên: “Khưu Thiên Trường, hình như em yêu anh mất rồi, phải làm thế nào?”

“Vậy thì yêu đi, dùng hết toàn lực yêu anh”. Đam Mỹ Hay

Tôi quyết định trở về thu thập đồ đạc. Hơn nữa không để cho Khưu Thiên Trường tới. Nhìn mặt anh ấy quấn quít lo lắng cho tôi: “Lần này nếu có bất kỳ điều gì em cũng đều phải nói với anh, biết không?”



“Ừm!” Tôi đã hoàn toàn yêu người đàn ông ôn nhu này rồi. Anh ấy nói gì tôi cũng đều sẽ tin tưởng.

Lúc xuống xe, anh ấy đem tôi kéo trở lại, cho tôi một nụ hôn dài ướt át rồi mới buông tôi ra, thở dài nói: “Xem ra anh phải tăng thêm thính nữa”

“Thêm thính?” Tôi không hiểu ý anh ấy lắm.

“Đi đi” Khưu Thiên Trường không có giải thích nhiều, vỗ tôi một cái. Tôi liền kéo tay anh ấy, xoa xoa mặt anh ấy một lát.

Trở về nhà, tôi bắt đầu thu dọn đồ đạc. Lần này tôi nói có chuyện gì cũng sẽ không trở lại nữa. Bất kể ai nói thì cũng không thay đổi được quyết định của tôi. Tôi chỉ đem những đồ của tôi bỏ vào chiếc túi nhỏ xíu. Tôi cũng không động vào bất cứ đồ đạc gì trong phòng, bởi chúng với tôi không hề có quan hệ gì.

Những thứ đồ trang sức đáng tiền, đồ trang trí đẹp mắt đều là Tiêu Lạc Thiên đưa tới sau. Nhìn thì thật như muốn cùng tôi sống những tháng ngày hạnh phúc. Nhưng thật ra chỉ là kế hoãn binh mà anh ta muốn tôi chịu tiếng oan thay cho Nhan Như Ngọc mà thôi.

Tôi rời đi rất thoải mái, không có bất cứ phiền muộn gì, cũng không có thương tâm. Bởi vì những người này cũng không đáng phải trả giá. Trở lại căn phòng nhỏ ấm áp tôi có một đêm mộng đẹp.

Buổi sáng thức dậy thấy gương mặt tiều tụy đi không ít. Mặc dù tôi rất ít khi trưng diện, nhưng cũng không thể ỷ lại dáng dấp đẹp. Thay quần áo xong lúc chuẩn bị bước ra cửa, tôi liếc nhìn mình qua gương.

Kiểu đồ thể thao cũ, tóc tùy ý cột đuôi ngựa. Nhìn qua thật giống cô sinh viên nghèo. Tôi dứt khoát lấy trong vali quần áo tìm chiếc váy còn tốt sau đó trang điểm thêm đôi chút rồi mới đi tới công ty đi làm.

Vốn cho là ngày hôm qua những đồng nghiệp phát hiện ra thân phận của tôi. Hôm nay sẽ có nhiều người khua môi múa mép. Nhưng bất ngờ là, trong công ty không hề có bất cứ ai nói ra chuyện kia. Đối với tôi cũng tỏ vẻ ôn hoàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đường Vân, Em Là Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook