Em Vượt Đại Dương Để Yêu Anh (D.o)
Chương 104
Sooyoung1993
30/10/2019
Đáp chuyến bay tới đảo JeJu, đại gia đình của Sooyoung và Kyungsoo đều vui
vẻ và cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Rời xa cuộc sống thành phố đông đúc
hòa mình vào vẻ đẹp thiên nhiên.
Ông bà won cùng ông bà Do càng ngày càng trở nên thân thiết, trên đường đi họ nói với nhau rất nhiều chuyện ngày xưa, chuyện đi nhập ngũ. Còn Sooyoung thì ngủ được một giấc ngon lành. Chị Somi vì mang bầu nên cũng không tiện đi du lịch nơi khác mà quyết định đi cùng gia đình.
Xe chạy tới cổng biệt thự nhà Sooyoung, quản gia đi tới cúi chào mọi người.
Ông Won:" quản gia Lee lâu rồi chúng ta không gặp nhau"
Lee:" chào ông chủ,cũng được hai năm rồi, mọi người đi đường chắc mệt rồi. Tôi đã cho người chuẩn bị phòng đầy đủ mời mọi người vào nghỉ ngơi"
Ông won:" được tốt lắm, lee ông lấy chè ngon tới nhé"
Lee:" vâng, tôi đã chuẩn bị xong"
Ông won:" vậy mời ông bà vào thưởng thức chè ngon"
Ông Do:" vâng,cảm ơn ông"
Ông Won:" chè này cho nhà trồng được nên rất an toàn, chè chọn trực tiếp đó ông. Sáng mai tôi đưa ông bà đi thăm đồi chè nhà tôi"
" Vâng, đến đây không khí trong sạch quả là rất tuyệt. Ông xem người già chúng ta mà cứ ở gần với thiên nhiên như này mới sống thêm được vài năm chứ cứ ở thành phố ngột ngạt lắm bệnh lắm"
Mẹ Won:" ông nói đúng đó, bây giờ xã hội phát triển, thứ gì cũng hóa chất thôi"
Mẹ Do:" cho nên ở nhà tôi cũng tự trồng rau ăn đấy"
Mẹ Won:" đúng đó, chúng ta coi như làm việc chứ để tay chân không cũng buồn lắm"
Sooyoung:" ba mẹ nói chuyện nhé bọn con ra biển chơi"
Mẹ won:" đi từ từ thôi"
Sooyoung:" vâng ạ"
Cô cùng chị Somi và chị Thảo khoác tay nhau ra biển, bầu trời trong xanh, tiếng sóng vỗ rì rào vào bờ cát.
Kyungsoo:" lâu lắm rồi em không được nghỉ ngơi như này"
Tuấn Phong:" đúng đó, anh cũng không có nhiều thời gian nghỉ ngơi"
Sooyoung vẫy tay:" Kyungsoo, anh lại đây"
Kyungsoo nhìn Daeyang và Sooyoung đang chơi đùa với sóng cười tươi:" em ra với cô ấy"
Kyungsoo đi tới bế Daeyang lên cho thằng bé nhảy sóng:" thích không Daeyang"
Daeyang cười khanh khách:" thích lắm ba, ở đây khác với ở Việt Nam quá"
Kyungsoo:" đúng đó biển ở Việt Nam toàn người là người thôi"
Daeyang:" con thích biển ở đây ạ"
Sooyoung nhìn hai ba con mỉm cười:" Daeyang rất thích biển đó"
Daeyang:" đúng đó ạ, con còn được tới biển ba mẹ cùng quay phim rồi đó"
Kyungsoo:" thật sao, con đã đến đó rồi sao?"
Daeyang:" vâng, mẹ đưa con đến đó, mẹ nói mẹ với ba đã đi trăng mật ở đó"
Kyungsoo cười lớn:" mẹ với ba sẽ đưa con đi trăng mật"
Daeyang:" thật ạ"
Sooyoung:" đương nhiên rồi"
Somi nhìn gia đình Sooyoung mỉm cười :" ở đây thật tuyệt, anh nhỉ"
Seungsoo:" có lẽ bên gia đình mới thật tuyệt vời, chúng ta cũng sắp có bảo bối nhỏ đáng yêu rồi"
Thảo:" Somi mang thai cảm giác lâu lắm nhưng thực chất thời gian trôi qua rất nhanh. Nhanh đến mức khi chúng ta sắp sinh chúng ta còn chưa biết hết những thứ cần làm cần biết nữa"
Somi:" em cũng lo lắng lắm chị ạ"
Thảo:" đừng lo nghĩ nhiều, em xem Sooyoung từ lúc con bé mang thai lần nữa đều rất hạnh phúc, chị rất vui vì điều đó. Nghĩ lại lần đầu mang thai Sooyoung không hề cười nói như bây giờ, lúc đó cả gia đình đều lo lắng cho Sooyoung và cả Daeyang trong bụng nữa. Chị còn lo Daeyang sinh ra mà chẳng cười nói gì ấy vì tâm lí người mẹ ảnh hưởng trực tiếp lên em bé mà. Rất may Daeyang rất hoạt bát, nhanh nhẹn còn thông minh nữa"
Seungsoo:" em cũng cảm thấy thật kì diệu,khi gia đình em biết Sooyoung bỏ đi không nói lời nào, gia đình em đã rất buồn và tiếc cho hai đứa. Nhưng khi Sooyoung mang Daeyang trở lại em thấy mọi thứ thật may mắn khi họ có thể trở về bên nhau. Có Daeyang là điều kì diệu nhất đối với chúng ta những người yêu thương Kyungsoo và Sooyoung"
Tuấn Phong:" ừm, thật may mắn"
Somi:" mọi người cùng hạnh phúc là được rồi đúng không ạ?"
Thảo:" đúng đó, sắp tới hai đứa kết hôn là cái kết mĩ mãn rồi"
Somi:" mấy hôm nay em có đọc báo, rất nhiều bài báo nói về Sooyoung và Kyungsoo. Trên trang fandom của hai đứa, fan đều ship hai đứa nhanh kết hôn em đọc cũng vui lắm. Nhiều fan của hai đứa còn đưa ra nhiều bằng chứng chứng minh hai đứa yêu nhau từ lâu rồi nhưng không công khai rất đáng yêu ấy"
Thảo:" ừm chị cũng xem mấy video đó, khán giả ủng hộ hai đứa rất đáng mừng. Chị thấy nhờ có chương trình we got married mà trong lòng khán giả luôn coi hai đứa là một cặp cho nên khi công khai muộn như này các fan đều không thấy khó chịu mà ủng hộ nhiều hơn. Đúng là bước đệm quan trọng trong cuộc đời hai đứa đó"
Tuấn Phong:" đúng đó, anh thấy nhiều cặp đóng xong chương trình đó mà không yêu nhau yêu người khác đều bị ghét"
Thảo:" anh chẳng bao giờ đọc mấy cái đó, sao lại biết rõ thế"
Tuấn Phong:" em nghĩ sao, em gái anh là idol anh đương nhiên là phải theo dõi bước đi của nó rồi"
Mọi người cùng cười vui vẻ, Sooyoung nhìn thấy anh chị đều cười tươi cảm thấy cuộc sống chẳng còn gì bằng nữa. Sooyoung:" kyungsoo, cuộc đời này em vượt qua tất cả chỉ để được những giây phút hạnh phúc bên gia đình như thế này"
Kyungsoo:" ừm, đúng vậy, dù ra ngoài bươn trải chỉ cần trở về nhà hạnh phúc đơn giản bên gia đình vậy là đủ"
Sooyoung:" tình yêu của chúng ta đang đơm hoa kết trái phải không anh"
Kyungsoo:" anh muốn sinh ba đứa con"
Sooyoung:" cái gì?"
Kyungsoo:" anh nói anh muốn sinh ba đứa con"
Sooyoung mếu mặt:" anh nói đùa em sao?"
Somi đi tới nghe thấy Kyungsoo nói cười lớn:" Sooyoung em không cần hỏi nữa rồi nhé, Kyungsoo nói sinh ba con đó"
Sooyoung quay lại mặt mếu:" huhu chị Somi biết vậy em không hỏi chị nữa"
Kyungsoo nhìn Sooyoung khó hiểu, Somi :" lần trước lúc ở nhà Sooyoung hỏi chị là có nên sinh thêm con không?"
Thảo cười lớn:" thật á, em còn đang mang bầu đã muốn sinh thêm rồi sao?"
Sooyoung:" em chỉ hỏi chơi vậy thôi mà đâu có ý gì đâu"
Kyungsoo cười tươi:" đúng là Sooyoung hiểu anh nhất, vậy quyết định vậy đi sau khi bảo bối nhỏ ra đời chúng ta sẽ sinh thêm em bé"
Daeyang:" vậy là con có hai em sao ba"
Kyungsoo:" đúng vậy, con có thích không?"
Daeyang:" thích ạ nhiều em càng vui ạ"
Sooyoung mếu mặt nhìn mọi người đang cười vui vẻ, quả thực sinh thêm con rất vui nhưng người phụ nữ rất khổ sở khi mang thai. Cô cũng là một trong 1% người nghén đến tháng thứ chín nên sẽ rất mệt mỏi. Kyungsoo nhìn Sooyoung không dám nói gì liền cười tươi:" em không muốn sao"
Sooyoung lắc đầu mạnh:" đương nhiên không phải vậy rồi"
Kyungsoo:" vậy được rồi, bây giờ quan trọng nhất là chăm sóc sức khỏe cho em bé trong bụng còn lại chúng ta tính sau"
Sooyoung vui mừng trở lại:" vậy được, để tính sau nha."
Kyungsoo gật đầu:" ừm nghe theo em"
Somi thấu hiểu lo lắng của Sooyoung:" vậy thì Sooyoung phải tìm biện pháp rồi"
Sooyoung nghe xong ngượng ngùng :" chị Somi dám chêu em à".Mọi người cùng vui vẻ nói chuyện trở về nhà ăn bữa cơm tối.
Ông bà won cùng ông bà Do càng ngày càng trở nên thân thiết, trên đường đi họ nói với nhau rất nhiều chuyện ngày xưa, chuyện đi nhập ngũ. Còn Sooyoung thì ngủ được một giấc ngon lành. Chị Somi vì mang bầu nên cũng không tiện đi du lịch nơi khác mà quyết định đi cùng gia đình.
Xe chạy tới cổng biệt thự nhà Sooyoung, quản gia đi tới cúi chào mọi người.
Ông Won:" quản gia Lee lâu rồi chúng ta không gặp nhau"
Lee:" chào ông chủ,cũng được hai năm rồi, mọi người đi đường chắc mệt rồi. Tôi đã cho người chuẩn bị phòng đầy đủ mời mọi người vào nghỉ ngơi"
Ông won:" được tốt lắm, lee ông lấy chè ngon tới nhé"
Lee:" vâng, tôi đã chuẩn bị xong"
Ông won:" vậy mời ông bà vào thưởng thức chè ngon"
Ông Do:" vâng,cảm ơn ông"
Ông Won:" chè này cho nhà trồng được nên rất an toàn, chè chọn trực tiếp đó ông. Sáng mai tôi đưa ông bà đi thăm đồi chè nhà tôi"
" Vâng, đến đây không khí trong sạch quả là rất tuyệt. Ông xem người già chúng ta mà cứ ở gần với thiên nhiên như này mới sống thêm được vài năm chứ cứ ở thành phố ngột ngạt lắm bệnh lắm"
Mẹ Won:" ông nói đúng đó, bây giờ xã hội phát triển, thứ gì cũng hóa chất thôi"
Mẹ Do:" cho nên ở nhà tôi cũng tự trồng rau ăn đấy"
Mẹ Won:" đúng đó, chúng ta coi như làm việc chứ để tay chân không cũng buồn lắm"
Sooyoung:" ba mẹ nói chuyện nhé bọn con ra biển chơi"
Mẹ won:" đi từ từ thôi"
Sooyoung:" vâng ạ"
Cô cùng chị Somi và chị Thảo khoác tay nhau ra biển, bầu trời trong xanh, tiếng sóng vỗ rì rào vào bờ cát.
Kyungsoo:" lâu lắm rồi em không được nghỉ ngơi như này"
Tuấn Phong:" đúng đó, anh cũng không có nhiều thời gian nghỉ ngơi"
Sooyoung vẫy tay:" Kyungsoo, anh lại đây"
Kyungsoo nhìn Daeyang và Sooyoung đang chơi đùa với sóng cười tươi:" em ra với cô ấy"
Kyungsoo đi tới bế Daeyang lên cho thằng bé nhảy sóng:" thích không Daeyang"
Daeyang cười khanh khách:" thích lắm ba, ở đây khác với ở Việt Nam quá"
Kyungsoo:" đúng đó biển ở Việt Nam toàn người là người thôi"
Daeyang:" con thích biển ở đây ạ"
Sooyoung nhìn hai ba con mỉm cười:" Daeyang rất thích biển đó"
Daeyang:" đúng đó ạ, con còn được tới biển ba mẹ cùng quay phim rồi đó"
Kyungsoo:" thật sao, con đã đến đó rồi sao?"
Daeyang:" vâng, mẹ đưa con đến đó, mẹ nói mẹ với ba đã đi trăng mật ở đó"
Kyungsoo cười lớn:" mẹ với ba sẽ đưa con đi trăng mật"
Daeyang:" thật ạ"
Sooyoung:" đương nhiên rồi"
Somi nhìn gia đình Sooyoung mỉm cười :" ở đây thật tuyệt, anh nhỉ"
Seungsoo:" có lẽ bên gia đình mới thật tuyệt vời, chúng ta cũng sắp có bảo bối nhỏ đáng yêu rồi"
Thảo:" Somi mang thai cảm giác lâu lắm nhưng thực chất thời gian trôi qua rất nhanh. Nhanh đến mức khi chúng ta sắp sinh chúng ta còn chưa biết hết những thứ cần làm cần biết nữa"
Somi:" em cũng lo lắng lắm chị ạ"
Thảo:" đừng lo nghĩ nhiều, em xem Sooyoung từ lúc con bé mang thai lần nữa đều rất hạnh phúc, chị rất vui vì điều đó. Nghĩ lại lần đầu mang thai Sooyoung không hề cười nói như bây giờ, lúc đó cả gia đình đều lo lắng cho Sooyoung và cả Daeyang trong bụng nữa. Chị còn lo Daeyang sinh ra mà chẳng cười nói gì ấy vì tâm lí người mẹ ảnh hưởng trực tiếp lên em bé mà. Rất may Daeyang rất hoạt bát, nhanh nhẹn còn thông minh nữa"
Seungsoo:" em cũng cảm thấy thật kì diệu,khi gia đình em biết Sooyoung bỏ đi không nói lời nào, gia đình em đã rất buồn và tiếc cho hai đứa. Nhưng khi Sooyoung mang Daeyang trở lại em thấy mọi thứ thật may mắn khi họ có thể trở về bên nhau. Có Daeyang là điều kì diệu nhất đối với chúng ta những người yêu thương Kyungsoo và Sooyoung"
Tuấn Phong:" ừm, thật may mắn"
Somi:" mọi người cùng hạnh phúc là được rồi đúng không ạ?"
Thảo:" đúng đó, sắp tới hai đứa kết hôn là cái kết mĩ mãn rồi"
Somi:" mấy hôm nay em có đọc báo, rất nhiều bài báo nói về Sooyoung và Kyungsoo. Trên trang fandom của hai đứa, fan đều ship hai đứa nhanh kết hôn em đọc cũng vui lắm. Nhiều fan của hai đứa còn đưa ra nhiều bằng chứng chứng minh hai đứa yêu nhau từ lâu rồi nhưng không công khai rất đáng yêu ấy"
Thảo:" ừm chị cũng xem mấy video đó, khán giả ủng hộ hai đứa rất đáng mừng. Chị thấy nhờ có chương trình we got married mà trong lòng khán giả luôn coi hai đứa là một cặp cho nên khi công khai muộn như này các fan đều không thấy khó chịu mà ủng hộ nhiều hơn. Đúng là bước đệm quan trọng trong cuộc đời hai đứa đó"
Tuấn Phong:" đúng đó, anh thấy nhiều cặp đóng xong chương trình đó mà không yêu nhau yêu người khác đều bị ghét"
Thảo:" anh chẳng bao giờ đọc mấy cái đó, sao lại biết rõ thế"
Tuấn Phong:" em nghĩ sao, em gái anh là idol anh đương nhiên là phải theo dõi bước đi của nó rồi"
Mọi người cùng cười vui vẻ, Sooyoung nhìn thấy anh chị đều cười tươi cảm thấy cuộc sống chẳng còn gì bằng nữa. Sooyoung:" kyungsoo, cuộc đời này em vượt qua tất cả chỉ để được những giây phút hạnh phúc bên gia đình như thế này"
Kyungsoo:" ừm, đúng vậy, dù ra ngoài bươn trải chỉ cần trở về nhà hạnh phúc đơn giản bên gia đình vậy là đủ"
Sooyoung:" tình yêu của chúng ta đang đơm hoa kết trái phải không anh"
Kyungsoo:" anh muốn sinh ba đứa con"
Sooyoung:" cái gì?"
Kyungsoo:" anh nói anh muốn sinh ba đứa con"
Sooyoung mếu mặt:" anh nói đùa em sao?"
Somi đi tới nghe thấy Kyungsoo nói cười lớn:" Sooyoung em không cần hỏi nữa rồi nhé, Kyungsoo nói sinh ba con đó"
Sooyoung quay lại mặt mếu:" huhu chị Somi biết vậy em không hỏi chị nữa"
Kyungsoo nhìn Sooyoung khó hiểu, Somi :" lần trước lúc ở nhà Sooyoung hỏi chị là có nên sinh thêm con không?"
Thảo cười lớn:" thật á, em còn đang mang bầu đã muốn sinh thêm rồi sao?"
Sooyoung:" em chỉ hỏi chơi vậy thôi mà đâu có ý gì đâu"
Kyungsoo cười tươi:" đúng là Sooyoung hiểu anh nhất, vậy quyết định vậy đi sau khi bảo bối nhỏ ra đời chúng ta sẽ sinh thêm em bé"
Daeyang:" vậy là con có hai em sao ba"
Kyungsoo:" đúng vậy, con có thích không?"
Daeyang:" thích ạ nhiều em càng vui ạ"
Sooyoung mếu mặt nhìn mọi người đang cười vui vẻ, quả thực sinh thêm con rất vui nhưng người phụ nữ rất khổ sở khi mang thai. Cô cũng là một trong 1% người nghén đến tháng thứ chín nên sẽ rất mệt mỏi. Kyungsoo nhìn Sooyoung không dám nói gì liền cười tươi:" em không muốn sao"
Sooyoung lắc đầu mạnh:" đương nhiên không phải vậy rồi"
Kyungsoo:" vậy được rồi, bây giờ quan trọng nhất là chăm sóc sức khỏe cho em bé trong bụng còn lại chúng ta tính sau"
Sooyoung vui mừng trở lại:" vậy được, để tính sau nha."
Kyungsoo gật đầu:" ừm nghe theo em"
Somi thấu hiểu lo lắng của Sooyoung:" vậy thì Sooyoung phải tìm biện pháp rồi"
Sooyoung nghe xong ngượng ngùng :" chị Somi dám chêu em à".Mọi người cùng vui vẻ nói chuyện trở về nhà ăn bữa cơm tối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.