Giết Chết Nữ Nhân Xuyên Không Cuối Cùng

Chương 11:

Tâm Toái Kê Đinh

19/12/2024

Y ngẩng đầu lên, đôi mắt nhuốm đầy dục tình, nhưng vừa chạm đến ánh mắt tràn ngập chán ghét của Thẩm Cầm Ương, khóe môi hơi co giật.

"Thẩm Cầm Ương, nàng giả bộ gì chứ? Nàng giết hài tử của Cúc Nhược, chẳng phải vì kẻ mang long chủng là nàng ta chứ không phải là nàng hay sao?"

Thẩm Cầm Ương nhìn chằm chằm vào y, từng chữ rơi vào tai nàng như tiếng sấm vang bên tai: "Ngươi nói cái gì?"

Hạ Thành Diễn bật cười lạnh lùng: "Nàng tưởng rằng hối lộ thái y cùng đám người kia là có thể che mắt thiên hạ? Thẩm Cầm Ương, nàng đánh giá trẫm quá thấp, cũng xem nhẹ tâm tư trẫm từng đặt lên nàng."

Y cúi xuống, cắn mạnh lên xương quai xanh nàng, nơi cách cổ ba phần. Ánh mắt hắn đầy thoả mãn khi nhìn thấy biểu cảm đau đớn của nàng.

"Nàng có biết vì sao trẫm thích Cúc Nhược không?" Ngón tay y chầm chậm lướt trên cánh tay mềm mại của nàng, khiến Thẩm Cầm Ương rùng mình.

"Nàng ta giống nàng ngày trước – tươi trẻ, rạng rỡ, tưởng như mọi thứ trong tầm tay, ngây thơ nghĩ rằng thế gian này xoay quanh mình, thực sự đáng yêu."

Y ngừng lại, cười lạnh: "Nàng thông minh hơn nàng ta, cũng tàn nhẫn hơn nàng ta. Nếu không, Cúc Nhược sao lại phải chịu cảnh hài tử chết trong bụng, cả mẫu lẫn tử đều không toàn mạng? Thẩm Cầm Ương, nàng hận trẫm đến mức không tha cho hài tử của trẫm sao?"

Thẩm Cầm Ương cười khinh miệt: "Ngươi nghĩ nhiều rồi. Khi giết nàng ta, ta chẳng biết nàng có thai. Nếu biết, ta đã không để nàng ta chết toàn thây, đâu cần đợi đến lúc ngươi phát hiện? Ta giết nàng ta, chỉ vì nàng ta là nàng ta, chẳng liên quan đến Hạ Thành Diễn ngươi."

Dù ở thế yếu, ánh mắt nàng vẫn lạnh lùng cao ngạo, không chút nhượng bộ. Hạ Thành Diễn chợt nhận ra, có lẽ cả đời này, y cũng không thể nhìn thấu nàng.

Y cứng nhắc hỏi: "Vì sao?"



Thẩm Cầm Ương bật cười lớn: "Có lẽ vì đúng như ngươi nói, nàng ta quá giống ta ngày trước."

Trong ký ức của nàng, giữa trời tuyết mịt mù, Cúc Nhược khoác y phục hồng đào, quỳ trên nền đá lạnh lẽo nơi sân viện, cả người bị phủ đầy tuyết trắng, trông như một cành mai hồng xinh đẹp trong giá lạnh tháng chạp.

Dáng vẻ như hoa như ngọc ấy khiến ai nhìn cũng phải xót thương.

Nhưng Cúc Nhược lại ngẩng cao đầu, ánh mắt bướng bỉnh nhìn về phía Thẩm Cầm Ương đang đứng dưới hành lang.

Đúng, họ giống nhau. Cho dù bị lễ giáo phong kiến đè nén đến tột cùng, ánh mắt ấy vẫn sáng ngời sự bất khuất, không chịu khuất phục. Chính vì luồng sáng nổi loạn ấy, Thẩm Cầm Ương dễ dàng phát hiện ra nàng ta, cũng quyết tâm tiêu diệt nàng ta.

Trời quá lạnh, nàng ta quỳ quá lâu, đến khi ý thức gần như mờ mịt, Cúc Nhược cuối cùng cũng hiểu, nữ nhân trước mặt quyết tâm muốn nàng ta chết.

"Ngươi là nữ phụ độc ác! Dù giết ta, nam chính cũng không thuộc về ngươi! Hệ thống đã bỏ rơi ngươi, trong thế giới truyện này, ta mới là nữ chính, ta có hào quang của nhân vật chính! Ngươi chỉ là một pháo hôi, một kẻ phải chết mà thôi!"

Bạch Chỉ đứng cạnh Thẩm Cầm Ương, nhìn Cúc Nhược với đôi môi tím tái nói những lời lạ lùng mà chẳng tài nào hiểu được: "Nương nương, nàng ta điên rồi sao? Những lời này có ý gì vậy?"

Thẩm Cầm Ương chỉ cười, chậm rãi bước xuống bậc thềm, một mình tiến vào sân tuyết trắng xóa. Nàng cúi người, đưa ánh mắt ngang tầm với Cúc Nhược.

"Nếu ta nói với ngươi, ngươi là nữ chính thứ mười một mà hệ thống đã ném vào thế giới này, ngươi sẽ làm thế nào?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Giết Chết Nữ Nhân Xuyên Không Cuối Cùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook