Hắc Liên Hoa Trong Truyện Sảng Văn Cổ Đại Muốn Làm Gì Thì Làm

Chương 7:

Lam Thiên

14/12/2024

"Hôn sự này thực sự rất tốt." Thái hậu gật đầu khen một câu: "Ta đã từng gặp Thế tử Vĩnh Ninh hầu rồi, là một người tốt. Hoàng thượng đã từng khen ngợi trước mặt ta, nói là trong số những quý nam nhi trẻ tuổi, văn thao võ lược của Thế tử Vĩnh Ninh hầu đều là nhất nhì, ngày sau nhất định sẽ được trọng dụng."

Thái hậu cố tình dừng lại một chút.

Thông thường mà nói, vị hôn phu được Hoàng đế khen ngợi, bất cứ ai cũng sẽ vui mừng vô cùng, nhưng Thịnh Hề Nhan này nhìn thì đang cười, nụ cười hoàn mỹ không khuyết điểm, ngay cả độ cong của khóe miệng cũng giống như được đo bằng thước, nhưng lại không có chút chân tình thực cảm nào.

Điều này khiến Thái hậu hơi khó chịu.

Những lời định nói tiếp theo cũng không nói ra được.

Thái hậu bưng chén trà lên, dùng nắp chén nhẹ nhàng gạt lớp bọt trà trên mặt nước, giọng nói lạnh nhạt hơn rất nhiều, nói: "Nghe nói Thế tử Vĩnh Ninh hầu có một cô nương tâm nghi, hai người rất tình sâu nghĩa nặng. Nói ra cũng coi như có duyên, cô nương này lại là biểu muội ruột thịt của ngươi, ta muốn tác thành cho họ, ngươi thấy thế nào?"

Thịnh Hề Nhan ôn nhu đáp: "Thái hậu nói phải."

Vừa rồi Thịnh Hề Nhan không tiếp lời bà, Thái hậu còn tưởng nha đầu này có gì hơn người, không ngờ, lại là bà đã đánh giá nàng quá cao.

Thái hậu nhấp một ngụm trà, đặt chén trà xuống, dùng khăn tay chấm chấm khóe miệng, chậm rãi nói: "Vậy thì..."

"Thái hậu nương nương." Thịnh Hề Nhan khéo léo ngắt lời, gương mặt vẫn giữ nguyên nụ cười: "Cũng xin Thái hậu nương nương tiện thể giúp thần nữ hủy bỏ hôn ước với Thế tử Vĩnh Ninh hầu."



Thái hậu ngồi bất động, siết chặt chuỗi tràng hạt bằng gỗ tử đàn: "Ngươi không bằng lòng?"

"Nương nương ban hôn cho Thế tử Vĩnh Ninh hầu, thần nữ không có gì không đồng ý." Huống chi, nàng có đồng ý hay không thì trong lòng Thái hậu cũng chẳng là gì? Nếu lần này không phải sự việc đã lớn đến mức ai ai cũng biết, vậy tại sao Thái hậu còn gọi nàng đến đây làm bộ làm tịch.

Trước mặt hoàng quyền, nàng chẳng là gì cả.

Trong lòng Thịnh Hề Nhan biết rất rõ, ngoài miệng nói: "Nhưng, xin Thái hậu hãy hủy bỏ hôn ước cho thần nữ trước đã."

Thái hậu dần nổi giận, lạnh lùng nhìn nàng, khóe miệng phát ra một tiếng hừ lạnh.

Thịnh Hề Nhan không nhanh không chậm, nàng mỉm cười, có một vẻ đẹp dịu dàng khó tả: "Thái hậu nương nương, Chiêu vương tranh hôn với người khác, khiến cả vườn ai ai cũng biết, người lại muốn gả người trong lòng Chiêu vương cho người khác, để bảo vệ danh dự cho Chiêu vương, người thật sự là tốn khá nhiều tâm tư đấy."

Thái độ của Thịnh Hề Nhan tự nhiên như đang trò chuyện với Thái hậu.

Thái hậu nổi trận lôi đình, đột nhiên vỗ mạnh xuống bàn, quát: "To gan."

Xung quanh, các cung nữ ma ma hầu hạ đều quỳ xuống đất, trong miệng kinh hoàng hô: "Thái hậu bớt giận."

Nếu là người khác, lúc này, e rằng đã phủ phục dưới đất tạ tội, nhưng Thịnh Hề Nhan chỉ đứng dậy, nói: "Thái hậu nương nương, thần nữ bằng lòng hủy bỏ hôn ước với Chu Cảnh Tầm, đến lúc đó, người lại ban hôn cho bọn họ, cũng càng thêm danh chính ngôn thuận. Người nói xem có đúng không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Hắc Liên Hoa Trong Truyện Sảng Văn Cổ Đại Muốn Làm Gì Thì Làm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook