Chương 4:
Dạ Thiên Tinh
08/09/2022
Chuyện gì mà không thể chờ chứ, để ta ra xem sao, đừng nói là mới sáng sớm, người bên Bách Linh cung đến đón ta nha, ta mặc dù thường ngày cũng rất chăm chỉ làm việc.
Nhưng chưa đến nỗi nhiệt tình, mới sáng tinh mơ, đã vội vàng đi nhận việc đâu.
Khi Thanh thần bước ra đến nội cung, đã thấy rất nhiều người đang đứng chờ đợi, vừa thấy bóng dáng Thanh thần đã tranh nhau chạy đến.
Ai nấy cũng ngạc nhiên về dáng vẻ hiện tại của Thanh thần, cũng quá soái khí đi.
Vậy ra tiên dược kia không những có tác dụng điều dưỡng nhan sắc, mà còn có thể làm người ta quay lại với tuổi trẻ.
Vì lẽ đó càng làm tăng thêm ham muốn về tiên dược dưỡng nhan kia, của các vị tiên tử.
Một vị tiên tử: "Thanh thần, tiên dược ngài mới chế tạo công dụng thật sự rất tốt, ngài xem, ta sử dụng qua, hiện tại rất đẹp có phải hay không?"
Thanh thần suy nghĩ, trước kia tiên tử có bộ dáng thế nào, làm sao ta biết được, bây giờ đẹp hay không đẹp hơn, thật tình ta không thể trả lời, nhưng ta tự tin với tiên dược của ta nha.
Thanh thần: "Vị tiên tử này rất có mắt nhìn, tiên dược của ta không phải loại bình thường đâu."
Chúng tiên bắt đầu tranh nhau khen lấy khen để, chủ yếu chỉ vì muốn xin thêm tiên dược.
Một vị tiên tử áo lam: "Thanh thần, ngài có thể cho chúng tôi xin thêm tiên dược không?
Tiên dược này, thật sự rất hiệu quả đối với tiên tử bọn ta, nếu có thể sử dụng lâu dài, thì nhan sắc bề ngoài sẽ được giữ gìn, trường tồn theo thời gian nha."
Thanh thần: "Ta phải nói trước, tiên dược này công dụng cũng chỉ có một thời gian ngắn, muốn kéo dài phải thường xuyên sử dụng. Nhưng ta rất bận, không thể nào chỉ mỗi việc chế tạo thuốc cho các vị tiên cô đây được."
Ngoài ra muốn chế tạo thuốc, thì dược liệu cũng không thể thiếu được nha, mà dược liệu là từ ta trồng rất cực khổ, chăm sóc nhiều ngày, thu lại cũng không phải nhiều, cho nên tiên đan là thật sự quý giá.
Thanh thần nhìn đám người tiên cô im lặng như tờ, mà suy nghĩ, ta đã nói rõ ràng như vậy, không lẽ bọn họ không hiểu được ý của ta sao?
Nếu không bỏ ra thứ gì, ta không dư hơi mà làm không công, có thời gian chi bằng thảnh thơi ngồi uống trà, không tốt à.
Nguyệt Tâm tiên tử: "Thanh thần người không cần lo lắng, những khổ cực của ngài, ta cũng rất hiểu a, như vậy đi, ta ngày thường làm việc tại Thiên Y cung.
Nếu ngài không chê, ta có thể làm cho ngài mấy bộ y phục, ngài xem trao đổi như vậy, có được hay không?"
Bắt đầu từ lúc Nguyệt Tâm lên tiếng khai thông, các vị tiên tử khác cũng hứa hẹn về việc trao đổi đồ vật để nhận thuốc.
Thanh thần nhìn Nguyệt Tâm mà cười, Nguyệt Tâm a, ngươi rất hiểu ý của ta nha, sau này cho ngươi thêm nhiều đan dược một chút, xem như cảm tạ chuyện hôm nay, giúp ta đạt thành việc tốt.
Thanh thần: "Ta thật không chê, nếu không vì để tiếp tục có càng nhiều hạt giống, và linh dược để gieo trồng thêm dược liệu, sẽ không có ý định nhận đồ vật của các ngươi."
Chúng tiên tử tỏ ra rất đồng cảm với Thanh thần. Nguyệt Tâm hiểu ý: "Thanh thần đã vất vả, xứng đáng được nhận, ngài vui lòng tiếp nhận, chúng ta đã thấy rất yên tâm, để có thể lấy thuốc thường xuyên rồi."
Thanh thần, người thấy ta nói như vậy, có đúng ý của người chưa.
Thanh thần: "Nên làm, nên làm nhưng mọi người cũng đã biết, ta hiện tại đang phải dời qua Bách Linh cung phụ giúp.
Thời gian còn lại cũng không có nhiều, đan dược chế tạo có lẽ... sẽ hơi chậm chạp hơn trước."
Tiên tử áo hồng: "Không sao, chúng ta có thể chờ ngài làm, thời gian tuy dài, nhưng tiên đan có hiệu quả là được."
Đám đông ai cũng gật đầu đồng ý với ý kiến của vị tiên tử này.
Sau khi xử lý xong và cho người tiễn các vị tiên tử ra cửa, thì Thanh thần dự định vào lại bên trong nghỉ ngơi.
Chưa đi được mấy bước, thì tiên thị lại chạy vào thông báo, có người đến gặp.
Thanh thần: "..."
Ta có nên nhanh chóng đi đến Bách Linh cung không? Tuy biết trước tiên đan này sẽ có nhiều người cần đến, nhưng không ngờ lại được chào đón như vậy.
Thở ra một hơi dài, Thanh thần đành quay bước trở lại nội cung, lần này lại là ai nữa đây.
Điều khiến Thanh thần kinh ngạc, là lần này người đến rất đa dạng nha, nam thần quan có, tiên tử có, thiên binh có... ai da... xem ra trong họa có phước rồi.
Mặc dù phải đi Bách Linh cung chịu phạt, nhưng việc thu vào đồ vật lại tăng lên, cũng đáng a.
Thanh thần: "Xin chào các vị, không biết các vị đến là có chuyện gì sao?"
Một vị nam thần quan: "Ta nói thẳng, hôm nay đến để xin thêm thuốc điều dưỡng nhan sắc của Thanh thần ngài.
Yên tâm, ta không đến lấy không, chỉ cần có thuốc ta sẽ tự trả thù lao cho ngài."
Các vị tiên gia khác cũng phụ họa đồng ý. Thế nên Thiên Dược điện chỉ sau một ngày, đã chiếm được vị trí đầu bảng, về số lượng khách viếng thăm tại Thiên cung.
Thường ngày, thì vị trí này thuộc về Tinh Quang cung, của Thiên Minh thần quan.
Thanh thần sắp xếp lại mọi việc trong Thiên Dược điện, phân công cho người trong điện phụ trách các vấn đề thường trực, trong khi Thanh thần vắng mặt.
Hoàn thành việc này, Thanh thần cũng không trì hoãn thời gian nữa, mà tiến nhanh đến Bách Linh cung, báo danh nhận việc.
Bách Linh cung.
Thanh thần: "Xin chào vị tiên thị đây, ta là Thanh thần, hôm nay đến đây để nhận việc, chắc là đã có người thông báo về việc này rồi."
Tiên thị: "Đã có, mời người đi theo ta vào bên trong."
Bách Linh cung này nha, không khí thật khác hẳn Thiên Dược điện của ta, toàn là mùi thơm của hoa quả, không hổ danh là nơi trồng tất cả các loại cây trân quý của tam giới.
Tiên thị dẫn Thanh thần đến thiên điện, nơi này đã có một vị tiên tử đang ngồi chờ sẵn, nàng là chủ nhân của Bách Linh cung, tên là Lý Ngư, danh hiệu bên ngoài Bách Linh tiên tử.
Người bên ngoài cũng chỉ biết nhiều về danh hiệu Bách Linh tiên tử, còn xưng danh Lý Ngư thì ít ai biết.
Lý Ngư: "Đã lâu không gặp ngài rồi Thanh thần, ngài vẫn khỏe chứ."
Thanh thần: "Đa tạ Bách Linh tiên tử quan tâm, ta luôn rất khỏe, hôm nay ta là đến nhận việc."
Lý Ngư: "Ta đã nhận được truyền tin, hôm qua ta có việc bận không thể đến dự yến thọ, không ngờ lại bỏ qua một màn hấp dẫn rồi sao?
Thời gian trôi qua dù có bao lâu đi nữa, thì ngài vẫn như xưa, tiên dược ngài mới chế thật hữu dụng?"
Thanh thần: "Bách linh tiên tử không cần lo nghĩ giúp ta, tiên dược đó rất tốt, nếu tiên tử thích, ta có thể tặng cho cả lọ đảm bảo hiệu quả."
Lý Ngư: "Không cần, ta cảm thấy hiện tại rất ổn, nhan sắc của ta đã có Bách Linh cung điều dưỡng, ngài hãy giữ lại cho mình tự dùng đi.
Bộ dáng của ngài hiện tại không phải cũng đang dùng qua đó sao?"
Thanh thần: "Tiên tử thật tinh mắt, vẻ soái khí bao nhiêu năm trước của ta đã trở lại rồi, làm ta cảm thấy thật vui vẻ."
Lý Ngư: "Vậy sao? Vậy hôm nay ngài dùng bộ dáng soái khí ấy, tiếp nhận việc trồng cây ở Bách Linh cung đi."
Thanh thần: "...bao nhiêu năm rồi, tiên tử đây cũng không thay đổi."
Lý Ngư: "Ta thay đổi hay không, cùng ngài có quan hệ? Ngài hãy đi nhận việc đi."
Đã vào Bách Linh cung, sau này nên gọi ta là Bách Linh tôn chủ."
Thanh thần: "Bách Linh tôn chủ" con nha đầu này hôm nay được dịp lên mặt với ta đây mà, ta nhịn.
Kỳ Tình cung.
Khuynh Tình đang ngồi ở vườn hoa trong Kỳ Tình cung uống trà, hôm nay nàng đã cho người qua Thiên Dược điện thăm hỏi.
Biết người đến tìm Thanh thần gia gia nhiều đến nỗi phải chia nhau ra mà đến.
Thật ra thứ mà mọi người đang muốn có, chính là tiên đan dưỡng nhan của Thanh thần gia gia mà thôi.
Thường ngày Thiên Dược điện có ai sẽ tìm đến, ngoại trừ có người cần xin tiên đan.
Xem ra hôm nay, Thanh thần gia gia phải đi Bách Linh cung hơi trễ nãi thời gian rồi.
Liên Khanh: "Chủ nhân, Thần đế bệ hạ cho mời."
Khuynh Tình: "Thần đế bệ hạ cho mời sao?" Không biết là có chuyện gì? Liên quan đến quà mừng thọ ngày hôm qua.
Liên Khanh: "Tiểu thần cũng không rõ, Vương Tuyên thần quan chỉ nói là Thần đế bệ hạ triệu kiến người, nguyên do thì không có nói qua."
Khuynh Tình nhanh chóng hóa thành tinh quang, bay đến phía ngoài Thiên Tinh cung.
Nàng đứng trước cửa cung mà có chút bất an, không biết sẽ là chuyện gì đây, gần đây ta rất an phận nha.
Thiên binh: "Vị tiên tử đây hôm nay lại đến à, tiên tử có việc cần vào trong? không biết thần đế bệ hạ có cho triệu kiến?"
Khuynh Tình: "A có, ta bây giờ có thể vào luôn sao?"
Thiên binh: "Xin hãy đợi một chút, ta đi bẩm báo."
"Không cần đâu, ta tự đưa người vào" người nói chính là Vương Tuyên thần quan.
Khuynh Tình: "Gặp qua Vương Tuyên thần quan."
Vương Tuyên: "Vào đi thôi, Thần đế đang đợi người bên trong."
Vương Tuyên nhìn qua mấy vị thiên binh canh cửa: "Sau này nếu vị tiên tử này đến, chỉ cần bẩm báo với Thần đế bệ hạ, không cần phải hỏi nhiều, tên của vị tiên tử này là Khuynh Tình."
Các thiên binh đồng thanh: "Vâng thần quan."
Khuynh Tình theo chân Vương Tuyên vào bên trong nội điện: "Không biết Thần đế bệ hạ tìm ta có việc gì sao?" mình thật sự muốn biết một ít, để dễ bề ứng phó.
Vương Tuyên: "Khuynh Tình tiên tử ta thật không rõ, cũng không dám tùy tiện phỏng đoán ý nghĩ của Thần đế bệ hạ, nên mời người gặp qua Thần đế bệ hạ sẽ biết thôi."
Vị thần tối cao của thiên cung, đang ngự trị trên ghế ngọc kia, là người mà nàng vô cùng kính trọng, Thần đế bệ hạ.
Thần đế được xem như người nuôi dưỡng nàng, xem nàng như cháu gái, tình yêu thương không thua gì Tường Vân tiên tử.
Khuynh Tình: "Bái kiến Thần đế bệ hạ, người cho gọi tiểu thần đến đây, phải chăng là có việc gì quan trọng."
Thần đế bệ hạ: "Không có việc thì không được gọi đến sao, hiện tại không có người khác, con không cần nhiều lễ nghi như vậy.
Bổn tọa gọi con đến cũng chỉ muốn trò chuyện vài câu thôi, hôm qua lễ vật con tặng ta trong yến thọ là gốc lam mẫu đơn, mà Hoa thần đã tặng con vào hai trăm năm trước.
Bình thường con rất yêu thích, không dễ gì mới đành lòng tặng cho bổn tọa đâu. Nói đi, lí do là vì sao?"
Khuynh Tình: "Đúng là trước đó thần có tìm kiếm lễ vật khác, nhưng không thể đem về được, nên đành lấy đi gốc mẫu đơn đó."
Khuynh Tình suy nghĩ nhìn thái độ của Thần đế, quyết định không giấu giếm, mà một lần nữa kể lại chuyện đi tìm bạch băng liên.
Thần đế: "Ngọn núi đó thật chất chứa đầy linh khí dồi dào"
Một phần đến từ đóa bạch băng liên này, nhưng cũng đến từ một vị thần thượng cổ đã để lại.
Khi lấy đi vật cốt lõi sẽ gây chấn động không nhỏ, nếu việc tách ra không tốt, thì ngọn núi đó sẽ hoàn toàn trở thành ngọn núi bình thường
Khuynh Tình: "Thật may mắn là trước đó thần không cố chấp lấy nó đi, nếu không sẽ làm mất đi nguồn linh khí của ngọn núi.
Nhưng hiện tại nguồn linh khí quá mức nồng đậm, càng làm kẻ khác nhìn ngó sinh lòng tham.
Trước khi đi, thần đã tạo dựng một kết giới bảo vệ ngọn núi, có điều thần linh lực có hạn."
Thần đế: "Con yên tâm, ta sẽ cho người xuống dưới tạo thêm kết giới, giữ gìn vẹn nguyện nơi đó.
Phải rồi, là ai đã cho con biết ở núi Bạch Sơn, có đóa bạch băng liên."
Nhưng chưa đến nỗi nhiệt tình, mới sáng tinh mơ, đã vội vàng đi nhận việc đâu.
Khi Thanh thần bước ra đến nội cung, đã thấy rất nhiều người đang đứng chờ đợi, vừa thấy bóng dáng Thanh thần đã tranh nhau chạy đến.
Ai nấy cũng ngạc nhiên về dáng vẻ hiện tại của Thanh thần, cũng quá soái khí đi.
Vậy ra tiên dược kia không những có tác dụng điều dưỡng nhan sắc, mà còn có thể làm người ta quay lại với tuổi trẻ.
Vì lẽ đó càng làm tăng thêm ham muốn về tiên dược dưỡng nhan kia, của các vị tiên tử.
Một vị tiên tử: "Thanh thần, tiên dược ngài mới chế tạo công dụng thật sự rất tốt, ngài xem, ta sử dụng qua, hiện tại rất đẹp có phải hay không?"
Thanh thần suy nghĩ, trước kia tiên tử có bộ dáng thế nào, làm sao ta biết được, bây giờ đẹp hay không đẹp hơn, thật tình ta không thể trả lời, nhưng ta tự tin với tiên dược của ta nha.
Thanh thần: "Vị tiên tử này rất có mắt nhìn, tiên dược của ta không phải loại bình thường đâu."
Chúng tiên bắt đầu tranh nhau khen lấy khen để, chủ yếu chỉ vì muốn xin thêm tiên dược.
Một vị tiên tử áo lam: "Thanh thần, ngài có thể cho chúng tôi xin thêm tiên dược không?
Tiên dược này, thật sự rất hiệu quả đối với tiên tử bọn ta, nếu có thể sử dụng lâu dài, thì nhan sắc bề ngoài sẽ được giữ gìn, trường tồn theo thời gian nha."
Thanh thần: "Ta phải nói trước, tiên dược này công dụng cũng chỉ có một thời gian ngắn, muốn kéo dài phải thường xuyên sử dụng. Nhưng ta rất bận, không thể nào chỉ mỗi việc chế tạo thuốc cho các vị tiên cô đây được."
Ngoài ra muốn chế tạo thuốc, thì dược liệu cũng không thể thiếu được nha, mà dược liệu là từ ta trồng rất cực khổ, chăm sóc nhiều ngày, thu lại cũng không phải nhiều, cho nên tiên đan là thật sự quý giá.
Thanh thần nhìn đám người tiên cô im lặng như tờ, mà suy nghĩ, ta đã nói rõ ràng như vậy, không lẽ bọn họ không hiểu được ý của ta sao?
Nếu không bỏ ra thứ gì, ta không dư hơi mà làm không công, có thời gian chi bằng thảnh thơi ngồi uống trà, không tốt à.
Nguyệt Tâm tiên tử: "Thanh thần người không cần lo lắng, những khổ cực của ngài, ta cũng rất hiểu a, như vậy đi, ta ngày thường làm việc tại Thiên Y cung.
Nếu ngài không chê, ta có thể làm cho ngài mấy bộ y phục, ngài xem trao đổi như vậy, có được hay không?"
Bắt đầu từ lúc Nguyệt Tâm lên tiếng khai thông, các vị tiên tử khác cũng hứa hẹn về việc trao đổi đồ vật để nhận thuốc.
Thanh thần nhìn Nguyệt Tâm mà cười, Nguyệt Tâm a, ngươi rất hiểu ý của ta nha, sau này cho ngươi thêm nhiều đan dược một chút, xem như cảm tạ chuyện hôm nay, giúp ta đạt thành việc tốt.
Thanh thần: "Ta thật không chê, nếu không vì để tiếp tục có càng nhiều hạt giống, và linh dược để gieo trồng thêm dược liệu, sẽ không có ý định nhận đồ vật của các ngươi."
Chúng tiên tử tỏ ra rất đồng cảm với Thanh thần. Nguyệt Tâm hiểu ý: "Thanh thần đã vất vả, xứng đáng được nhận, ngài vui lòng tiếp nhận, chúng ta đã thấy rất yên tâm, để có thể lấy thuốc thường xuyên rồi."
Thanh thần, người thấy ta nói như vậy, có đúng ý của người chưa.
Thanh thần: "Nên làm, nên làm nhưng mọi người cũng đã biết, ta hiện tại đang phải dời qua Bách Linh cung phụ giúp.
Thời gian còn lại cũng không có nhiều, đan dược chế tạo có lẽ... sẽ hơi chậm chạp hơn trước."
Tiên tử áo hồng: "Không sao, chúng ta có thể chờ ngài làm, thời gian tuy dài, nhưng tiên đan có hiệu quả là được."
Đám đông ai cũng gật đầu đồng ý với ý kiến của vị tiên tử này.
Sau khi xử lý xong và cho người tiễn các vị tiên tử ra cửa, thì Thanh thần dự định vào lại bên trong nghỉ ngơi.
Chưa đi được mấy bước, thì tiên thị lại chạy vào thông báo, có người đến gặp.
Thanh thần: "..."
Ta có nên nhanh chóng đi đến Bách Linh cung không? Tuy biết trước tiên đan này sẽ có nhiều người cần đến, nhưng không ngờ lại được chào đón như vậy.
Thở ra một hơi dài, Thanh thần đành quay bước trở lại nội cung, lần này lại là ai nữa đây.
Điều khiến Thanh thần kinh ngạc, là lần này người đến rất đa dạng nha, nam thần quan có, tiên tử có, thiên binh có... ai da... xem ra trong họa có phước rồi.
Mặc dù phải đi Bách Linh cung chịu phạt, nhưng việc thu vào đồ vật lại tăng lên, cũng đáng a.
Thanh thần: "Xin chào các vị, không biết các vị đến là có chuyện gì sao?"
Một vị nam thần quan: "Ta nói thẳng, hôm nay đến để xin thêm thuốc điều dưỡng nhan sắc của Thanh thần ngài.
Yên tâm, ta không đến lấy không, chỉ cần có thuốc ta sẽ tự trả thù lao cho ngài."
Các vị tiên gia khác cũng phụ họa đồng ý. Thế nên Thiên Dược điện chỉ sau một ngày, đã chiếm được vị trí đầu bảng, về số lượng khách viếng thăm tại Thiên cung.
Thường ngày, thì vị trí này thuộc về Tinh Quang cung, của Thiên Minh thần quan.
Thanh thần sắp xếp lại mọi việc trong Thiên Dược điện, phân công cho người trong điện phụ trách các vấn đề thường trực, trong khi Thanh thần vắng mặt.
Hoàn thành việc này, Thanh thần cũng không trì hoãn thời gian nữa, mà tiến nhanh đến Bách Linh cung, báo danh nhận việc.
Bách Linh cung.
Thanh thần: "Xin chào vị tiên thị đây, ta là Thanh thần, hôm nay đến đây để nhận việc, chắc là đã có người thông báo về việc này rồi."
Tiên thị: "Đã có, mời người đi theo ta vào bên trong."
Bách Linh cung này nha, không khí thật khác hẳn Thiên Dược điện của ta, toàn là mùi thơm của hoa quả, không hổ danh là nơi trồng tất cả các loại cây trân quý của tam giới.
Tiên thị dẫn Thanh thần đến thiên điện, nơi này đã có một vị tiên tử đang ngồi chờ sẵn, nàng là chủ nhân của Bách Linh cung, tên là Lý Ngư, danh hiệu bên ngoài Bách Linh tiên tử.
Người bên ngoài cũng chỉ biết nhiều về danh hiệu Bách Linh tiên tử, còn xưng danh Lý Ngư thì ít ai biết.
Lý Ngư: "Đã lâu không gặp ngài rồi Thanh thần, ngài vẫn khỏe chứ."
Thanh thần: "Đa tạ Bách Linh tiên tử quan tâm, ta luôn rất khỏe, hôm nay ta là đến nhận việc."
Lý Ngư: "Ta đã nhận được truyền tin, hôm qua ta có việc bận không thể đến dự yến thọ, không ngờ lại bỏ qua một màn hấp dẫn rồi sao?
Thời gian trôi qua dù có bao lâu đi nữa, thì ngài vẫn như xưa, tiên dược ngài mới chế thật hữu dụng?"
Thanh thần: "Bách linh tiên tử không cần lo nghĩ giúp ta, tiên dược đó rất tốt, nếu tiên tử thích, ta có thể tặng cho cả lọ đảm bảo hiệu quả."
Lý Ngư: "Không cần, ta cảm thấy hiện tại rất ổn, nhan sắc của ta đã có Bách Linh cung điều dưỡng, ngài hãy giữ lại cho mình tự dùng đi.
Bộ dáng của ngài hiện tại không phải cũng đang dùng qua đó sao?"
Thanh thần: "Tiên tử thật tinh mắt, vẻ soái khí bao nhiêu năm trước của ta đã trở lại rồi, làm ta cảm thấy thật vui vẻ."
Lý Ngư: "Vậy sao? Vậy hôm nay ngài dùng bộ dáng soái khí ấy, tiếp nhận việc trồng cây ở Bách Linh cung đi."
Thanh thần: "...bao nhiêu năm rồi, tiên tử đây cũng không thay đổi."
Lý Ngư: "Ta thay đổi hay không, cùng ngài có quan hệ? Ngài hãy đi nhận việc đi."
Đã vào Bách Linh cung, sau này nên gọi ta là Bách Linh tôn chủ."
Thanh thần: "Bách Linh tôn chủ" con nha đầu này hôm nay được dịp lên mặt với ta đây mà, ta nhịn.
Kỳ Tình cung.
Khuynh Tình đang ngồi ở vườn hoa trong Kỳ Tình cung uống trà, hôm nay nàng đã cho người qua Thiên Dược điện thăm hỏi.
Biết người đến tìm Thanh thần gia gia nhiều đến nỗi phải chia nhau ra mà đến.
Thật ra thứ mà mọi người đang muốn có, chính là tiên đan dưỡng nhan của Thanh thần gia gia mà thôi.
Thường ngày Thiên Dược điện có ai sẽ tìm đến, ngoại trừ có người cần xin tiên đan.
Xem ra hôm nay, Thanh thần gia gia phải đi Bách Linh cung hơi trễ nãi thời gian rồi.
Liên Khanh: "Chủ nhân, Thần đế bệ hạ cho mời."
Khuynh Tình: "Thần đế bệ hạ cho mời sao?" Không biết là có chuyện gì? Liên quan đến quà mừng thọ ngày hôm qua.
Liên Khanh: "Tiểu thần cũng không rõ, Vương Tuyên thần quan chỉ nói là Thần đế bệ hạ triệu kiến người, nguyên do thì không có nói qua."
Khuynh Tình nhanh chóng hóa thành tinh quang, bay đến phía ngoài Thiên Tinh cung.
Nàng đứng trước cửa cung mà có chút bất an, không biết sẽ là chuyện gì đây, gần đây ta rất an phận nha.
Thiên binh: "Vị tiên tử đây hôm nay lại đến à, tiên tử có việc cần vào trong? không biết thần đế bệ hạ có cho triệu kiến?"
Khuynh Tình: "A có, ta bây giờ có thể vào luôn sao?"
Thiên binh: "Xin hãy đợi một chút, ta đi bẩm báo."
"Không cần đâu, ta tự đưa người vào" người nói chính là Vương Tuyên thần quan.
Khuynh Tình: "Gặp qua Vương Tuyên thần quan."
Vương Tuyên: "Vào đi thôi, Thần đế đang đợi người bên trong."
Vương Tuyên nhìn qua mấy vị thiên binh canh cửa: "Sau này nếu vị tiên tử này đến, chỉ cần bẩm báo với Thần đế bệ hạ, không cần phải hỏi nhiều, tên của vị tiên tử này là Khuynh Tình."
Các thiên binh đồng thanh: "Vâng thần quan."
Khuynh Tình theo chân Vương Tuyên vào bên trong nội điện: "Không biết Thần đế bệ hạ tìm ta có việc gì sao?" mình thật sự muốn biết một ít, để dễ bề ứng phó.
Vương Tuyên: "Khuynh Tình tiên tử ta thật không rõ, cũng không dám tùy tiện phỏng đoán ý nghĩ của Thần đế bệ hạ, nên mời người gặp qua Thần đế bệ hạ sẽ biết thôi."
Vị thần tối cao của thiên cung, đang ngự trị trên ghế ngọc kia, là người mà nàng vô cùng kính trọng, Thần đế bệ hạ.
Thần đế được xem như người nuôi dưỡng nàng, xem nàng như cháu gái, tình yêu thương không thua gì Tường Vân tiên tử.
Khuynh Tình: "Bái kiến Thần đế bệ hạ, người cho gọi tiểu thần đến đây, phải chăng là có việc gì quan trọng."
Thần đế bệ hạ: "Không có việc thì không được gọi đến sao, hiện tại không có người khác, con không cần nhiều lễ nghi như vậy.
Bổn tọa gọi con đến cũng chỉ muốn trò chuyện vài câu thôi, hôm qua lễ vật con tặng ta trong yến thọ là gốc lam mẫu đơn, mà Hoa thần đã tặng con vào hai trăm năm trước.
Bình thường con rất yêu thích, không dễ gì mới đành lòng tặng cho bổn tọa đâu. Nói đi, lí do là vì sao?"
Khuynh Tình: "Đúng là trước đó thần có tìm kiếm lễ vật khác, nhưng không thể đem về được, nên đành lấy đi gốc mẫu đơn đó."
Khuynh Tình suy nghĩ nhìn thái độ của Thần đế, quyết định không giấu giếm, mà một lần nữa kể lại chuyện đi tìm bạch băng liên.
Thần đế: "Ngọn núi đó thật chất chứa đầy linh khí dồi dào"
Một phần đến từ đóa bạch băng liên này, nhưng cũng đến từ một vị thần thượng cổ đã để lại.
Khi lấy đi vật cốt lõi sẽ gây chấn động không nhỏ, nếu việc tách ra không tốt, thì ngọn núi đó sẽ hoàn toàn trở thành ngọn núi bình thường
Khuynh Tình: "Thật may mắn là trước đó thần không cố chấp lấy nó đi, nếu không sẽ làm mất đi nguồn linh khí của ngọn núi.
Nhưng hiện tại nguồn linh khí quá mức nồng đậm, càng làm kẻ khác nhìn ngó sinh lòng tham.
Trước khi đi, thần đã tạo dựng một kết giới bảo vệ ngọn núi, có điều thần linh lực có hạn."
Thần đế: "Con yên tâm, ta sẽ cho người xuống dưới tạo thêm kết giới, giữ gìn vẹn nguyện nơi đó.
Phải rồi, là ai đã cho con biết ở núi Bạch Sơn, có đóa bạch băng liên."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.