Hệ Thống Giải Trí Điên Cuồng

Chương 19: Hình thái mới của rock & roll

Hoàng Thiên Vực

27/03/2020

"Chủ nhiệm Vương, thầy tới rồi!" Lúc này Phương Đường cũng tới, chuyện Vương Bình nói lần trước hắn đều nghe rõ ràng, tên Trần Vũ này thật may mắn, được Vương Bình coi trọng

Trong lòng hắn cũng biết phải đối đãi như nào với anh bạn này.

"Ừ, Tiểu Đường, bài hát này chú ý cho tốt, coi như át chủ bài mà xây đựng" Vương Bình nhìn Phương Đường một chút rồi nói.

"Vâng!" Trong lòng Phương Đường vô cùng khiếp sợ, át chủ bài chính là đên cuổi buổi diễn mới xuất hiện

Bài này hát cuối cũng không quá phận, hơn nữa lại là ca khúc tự sáng tác.

Chỉ là kỷ niệm 95 năm lần này sẽ có rất nhiều học tỷ, học trưởng vang danh đến, thậm chí còn có một số minh tinh đang nổi khác.

"Đậu, thì ra là ca khúc của cậu ta, quá tuyệt vời, nhưng người so với người cũng tức chết tôi rồi. Một tân sinh mới nhập học lại có thể làm ra được ca khúc như vậy, nhìn lại bản thân mình đúng là tức chết!"

"Đúng là tức chết nhau, nhưng cũng đáng đời cậu, cả ngày ở ký túc cắm đầu chơi game không đi ra ngoài lấy đâu ra cảm hứng mà sáng tác.!"

"Đệch, nhưng mà mấy nhạc sĩ của lớp chúng ta cũng không thể so được với cậu ta"

"Đúng vậy, cậu bạn này sẽ rất nổi tiếng vì bài hát này!"

Trần Phong gấp gáp quay lại hội trường, nhìn lên Trần Vũ đầy bất mãn, trong lòng nhiều thêm địch ý.

"Cảm ơn đàn chị!"

"Tôi phải cảm ơn cậu mới đúng." Nhã Lệ khẽ cười nói.

Trần Vũ không cảm thấy nàng chán ghét mình nữa mà thái độ rất lịch sự.

Kế tiếp là tiết mục của những người khác, chủ nhiệm cũng đã lên tiếng bài hát áp chót là của Trần Vũ.

"Nhã Lệ, Trần Vũ, Manh Manh! Đây là chìa khóa của phòng dương cầm ở tầng 7, mấy người rảnh rỗi thì đi đến đó mà luyện tập." Vì chuẩn bị cho đại lẽ sắp tới mà Phương Đượng đem về rất nhiều quyền hạn, thành công thu được mấy chùm chìa khóa.

"Cảm ơn chủ tịch!" Manh Manh vui sướng nhận lấy chìa khóa.



"Cám ơn đàn anh"

"Cảm ơn!"

Những ngày tiếp theo, Trần Vũ ngoài giờ học chính, đều sẽ cùng luyện tập với Nhã Lệ và Manh Manh, cố vấn lớp cũng biết chuyện này nên cũng tạo điều kiện cho hắn.

Cứ tiếp tục như vậy đến ngày 6 tháng 10.

"Chủ nhật này tôi còn có việc nên không luyện tập với hai chị được." Trần Vũ nói.

"Sao vậy? Đi hẹn hò?" Manh Manh trêu ghẹo nói.

"Không phải, tôi đăng ký chương trìn Thanh Ca, sắp thu hình nên muốn chuẩn bị tốt một chút." Trần Vũ cũng không định dấu diếm nói.

"Thanh ca sao? Trần Vũ cậu được lắm nha! Lại còn lên TV, hơn nữa chính là CCTV!" Manh Manh nghe xong kinh ngạc.

Thanh Ca nhạc hội này nàng cũng biết, xét duyệt rất nghiêm, nhân số tham gia cũng rất nhiều.

Hai bạn cùng phòng của nàng cũng tham gia, một người rớt, một người thì đậu vòng sơ khảo.

Người bị đánh rớt này giọng hát cũng không tồi chút nào.

"Trần Vũ, cậu chuẩn bị hát [Đồng Thoại] sao?" Manh Manh nghĩ tới chuyện gì đó.

"Không, là ca khúc mới của tôi, thể loại rock & roll." Trần Vũ biết Manh Manh lo lắng điều gì

Nhà trường đã nhận định [Đồng Thoại] của hắn chính là át chủ bài, nếu đem ca khúc này tiếp lộ sớm ra ngoài sẽ có rất nhiều hậu quả. Ở trường học cũng đừng nghĩ sống tốt qua ngày.

"Cậu lại có một bài rock & roll, có phải người không vậy!!?"

Nhã Lệ nghi hoặc, phong cách thể loại này kén người nghe, người bình thường khó có thể hưởng thụ nó.



Trần Vũ liếc mắt nhìn Manh Manh tức giận :"Người hay không chị cũng không phải không biết sao!"

"Hì hì, tôi đây cũng chỉ là quá kinh ngạc thôi! Có thể hát cho bọn tôi nghe thử không? Chúng tôi rất mong đợi ca khúc của cậu! Đặc biệt là chị Nhã Lệ, phải không chị Nhã Lệ!?" Manh Manh đem Nhã Lệ kéo tới.

Nhã Lệ cùng rất tò mò ca khúc rock & roll của Trần Vũ sẽ như thế nào.

"Được" Trần Vũ móc di động tìm bài [Truy mộng xích tử tâm].

Nhạc đệm vang lên, không phải rock & roll mà hai nàng từng biết mà là một giai điệu khá thanh đạm.

Tiếng hát Trần Vũ vang lên, hai người cũng thấy được nó không xuất sắc như [Đồng Thoại].

Càng về sau, hai người càng tìm được cảm giác về rock & roll, có chút kinh ngạc. Thể loại rock & roll khá mới lạ, không phải điên cuồng ngay từ đầu như những bài khác.

Mà nó chậm rãi tích tụ, tích tụ dần chờ một thời khắc mà bùng nổ, nháy mắt kích phát ra làm người ta kích động, lực tác động quá mạnh mẽ.

Ca khúc làm người nghe tê liệt, chờ thời cơ sẽ cho bạn một kick chí mạng

"Cậu không phải người!" Trần Vũ hát xong, Manh Manh nói

"Cái gì mà không phải người, tôi làm gì? Tôi đâu có chọc gì chị!"

"Trần Vũ, cậu đúng là thiên tài, tôi không nghĩ rock & roll lại có thể hát như thế!" Nhã Lệ nói.

Trần Vũ nhận ra một vấn đề, Nhã Lệ nói rằng ca khúc này không có hình thái của rock & roll, làm sao có thể?!

"Tiểu Ưu, thế giời này không có thể loại rock & roll như này à?

"Thật sự là không có hình thái của rock & roll nơi này. Đừng quan tâm mấy quy tắc như vậy!" Tiểu Ưu đáp.

Trần Vũ im lặng, âm nhạc không cần bị trói buộc bởi quy tắc, bằng không sẽ thất bại. Chỉ cần trong lòng yêu thích, không cần quản có phải rock & roll hay không.

Trần Vũ tựa như ở trong sương mù mờ nhạt ánh đèn tìm được một chút ánh sáng le lói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Giải Trí Điên Cuồng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook