Họ Đã Tu Tiên Như Thế Đó
Đánh giá: 8.8/10 từ 34 lượt
Họ Đã Tu Tiên Như Thế Đó - Đang tiến hành - Everstill, Trang Lạc Yên
Giới thiệu truyện tiên hiệp hấp dẫn này:
Từ nhỏ hắn đã bị bán cho bọn buôn nô lệ. Vì thân thể ốm yếu không có tư chất luyện thể nên hắn bị hủy mắt, phá thanh quản và cắt lưỡi để trở thành ăn xin. Đứa nhỏ mù lòa, miệng chỉ biết ú ớ tự nhiên có thể khiến người khác cảm thương, nhất là mấy vị phu nhân và tiểu thư nhẹ dạ.
Hắn lớn dần. Người ta không còn quá tội nghiệp cho hắn nữa. Vài lượng bạc cắc đã trở thành vài xu tiền.
Thế là bọn con buôn không bắt hắn phải đi ăn xin nữa. Cách nhanh chóng kiếm tiền vẫn là bán nô lệ quá hạn cho đấu trường làm pháo hôi hay làm thức ăn nuôi yêu thú. Yêu thú quen với máu thịt của người sẽ trở nên rất hung ác tàn nhẫn.
Dĩ nhiên tên ăn mày không biết đến những điều phức tạp này. Hắn chỉ chuyên tâm làm công việc mà hắn vẫn làm mọi ngày mà thôi. Hắn vừa đi, hai tay bị xích vừa nâng lên cao, miệng ú ớ những âm điệu vô nghĩa.
Bao nhiêu năm nay, thiếu niên này chỉ học được một điều đơn giản rằng, càng có nhiều thứ được bỏ vào trong tay hắn thì hôm đó hắn sẽ càng ít bị ăn đòn.
Tên cai ngục đứng cuối hàng nhìn thấy hình ảnh đó thì sững sờ trong chốc lát rồi phá lên cười. Những tên cai ngục khác cũng bắt đầu chú ý tên ăn xin quái gỡ. Tiếng cười đùa tràn ngập đoạn đường.
Kẻ ăn mày nghe thấy nhiều người cười nói thì gương mặt trở nên hớn hở. Hai bàn tay bẩn thỉu chai xạm càng nâng lên cao, đôi môi nứt nẻ vẫn đang ú ớ, có chút cong lên.
Là ai vô tâm dạy thiếu niên cười?
Giới thiệu truyện tiên hiệp hấp dẫn này:
Từ nhỏ hắn đã bị bán cho bọn buôn nô lệ. Vì thân thể ốm yếu không có tư chất luyện thể nên hắn bị hủy mắt, phá thanh quản và cắt lưỡi để trở thành ăn xin. Đứa nhỏ mù lòa, miệng chỉ biết ú ớ tự nhiên có thể khiến người khác cảm thương, nhất là mấy vị phu nhân và tiểu thư nhẹ dạ.
Hắn lớn dần. Người ta không còn quá tội nghiệp cho hắn nữa. Vài lượng bạc cắc đã trở thành vài xu tiền.
Thế là bọn con buôn không bắt hắn phải đi ăn xin nữa. Cách nhanh chóng kiếm tiền vẫn là bán nô lệ quá hạn cho đấu trường làm pháo hôi hay làm thức ăn nuôi yêu thú. Yêu thú quen với máu thịt của người sẽ trở nên rất hung ác tàn nhẫn.
Dĩ nhiên tên ăn mày không biết đến những điều phức tạp này. Hắn chỉ chuyên tâm làm công việc mà hắn vẫn làm mọi ngày mà thôi. Hắn vừa đi, hai tay bị xích vừa nâng lên cao, miệng ú ớ những âm điệu vô nghĩa.
Bao nhiêu năm nay, thiếu niên này chỉ học được một điều đơn giản rằng, càng có nhiều thứ được bỏ vào trong tay hắn thì hôm đó hắn sẽ càng ít bị ăn đòn.
Tên cai ngục đứng cuối hàng nhìn thấy hình ảnh đó thì sững sờ trong chốc lát rồi phá lên cười. Những tên cai ngục khác cũng bắt đầu chú ý tên ăn xin quái gỡ. Tiếng cười đùa tràn ngập đoạn đường.
Kẻ ăn mày nghe thấy nhiều người cười nói thì gương mặt trở nên hớn hở. Hai bàn tay bẩn thỉu chai xạm càng nâng lên cao, đôi môi nứt nẻ vẫn đang ú ớ, có chút cong lên.
Là ai vô tâm dạy thiếu niên cười?
5 chương mới nhất truyện Họ Đã Tu Tiên Như Thế Đó
Danh sách chương truyện Họ Đã Tu Tiên Như Thế Đó
- Chương 121 - Thuyết Bất Đắc
- Chương 122 - Thế gian rộng lớn, trùng tên thì có gì là lạ
- Chương 123 - Kẻ ít nói hay nghĩ nhiều
- Chương 124 - Trời đánh tránh bữa ăn
- Chương 125 - Mộc Thanh Và Mộc Hi Là Tên Của Họ
- Chương 126 - Huyết tu la biết ca biết khóc
- Chương 127 - A nhất muốn sưu hồn
- Chương 128 - Mấy khi qua loa...
- Chương 129 - Tiên phong đạo cốt
- Chương 130 - Kẻ tâm thần mới nghe thấy được họ
- Chương 131 - Không phải vì vô duyên, chỉ là không muốn gặp \
- Chương 132 - Là nhập thế hay xuất thế?
- Chương 133 - A nhất tiên sinh
- Chương 134 - Tân giáo
- Chương 135 - Thiên Âm Chi Hồn, Ba Phần Toàn Vẹn
- Chương 136 - Sống Đủ Lâu... Thấy Đủ Nhiều
- Chương 137 - Nói Gì Thì Nói, Vẫn Là Tại Mạc Nguyệt!
- Chương 138 - "Linh"
- Chương 139 - Chó già, gà non
- Chương 140 - Là ai dạy hắn cứu người?
- Chương 141 - Quỷ kế đa đoan
- Chương 142 - Ghẹn
- Chương 143 - Huynh Đệ Trọng Tình
- Chương 144 - A Nhất diệt thần nào có bận lòng
- Chương 145 - Tán Linh Quyết, phiên bản qua loa
- Chương 146 - Quy khứ lai hề
- Chương 147 - Mười năm
- Chương 148 - Vạn Thánh Kinh sơ thành
- Chương 149 - Câu chuyện về kẻ sắp chết
- Chương 150 - Đáng thương hay đáng sợ?