Chương 115: Có phải cô cảm thấy hắn không xứng với cô?
Liễu Hạ Huy
04/09/2013
Trước khi học, Đường Trọng đặc biệt đứng lên bục giảng thông báo với mọi người về việc biểu diễn văn nghệ phục vụ tiệc tối đón tân sinh viên của trường, đáng tiếc không ai muốn đăng ký nữa. Mấy người như Tiêu Nam Tâm đều từ chối.
Có người thì lười, có người lại không thích thể hiện. Mà dù sao khi bọn họ nghĩ tới phải thông qua hai vòng tuyển chọn của viện và của trường mới có thể đứng lên sân khấu thì trong lòng đã luống cuống rồi.
Bởi vậy nên lớp một chỉ có mỗi Hoa Minh đăng ký tiết mục.
Hết tiết một, Đường Trọng vội vã đi tới văn phòng của Lý Cường báo cáo.
Tại thời điểm hắn tới, Lý Cường đang bàn công việc gì đó với mấy sinh viên. Hội trưởng hội sinh viên Ngụy Phong và lớp trưởng lớp hai Hoàng Văn Nhã có vẻ cũng rất thân quen với Lý Cường.
Nói thật thì Đường Trọng chính là lớp trưởng ít lôi kéo quan hệ với phụ đạo viên nhất. Bởi hắn rất ít khi tìm thầy giáo nói chuyện phiếm, làm công tác tư tưởng, càng không có việc gì lại tới phòng thầy giáo để lôi kéo tình cảm.
Thậm chí hôm nay mới là lần đầu tiên hắn mò tới phòng của Lý Cường từ sau khi được chọn làm lớp trưởng.
Bởi không có gì cần nhờ vả cho nên lại càng độc lập.
Đường Trọng gõ cửa, gọi:
- Thầy giáo Lý.
Lý Cường quay người nhìn thấy Đường Trọng, vừa cười vừa nói:
- Đường Trọng à, vào đi. Đang chờ em đấy. Lớp em còn có bạn nào đăng ký tiết mục không?
- Trước khi học em đã hỏi một lần rồi, không ai đăng ký nữa cả.
Đường Trọng nói.
- Tôi biết ngay mà. Vẽ vời cho thêm chuyện ra.
Hoàng Văn Nhã chế nhạo.
- Tiết mục của các lớp khác đều đã được xác định cả rồi. Hội trưởng Ngụy cũng bởi việc của cậu mà ngồi đợi ở đây mãi. Thời gian của cậu không đáng giá nhưng thời gian của người khác lại không quý báu à?
Tin tức của Hoa Minh đúng là đáng tin cậy. Hoàng Văn Nhã này đúng là bạn gái của Lỗ Nhất Phi. Quan hệ tình cảm của bọn họ đúng là được xác định từ lúc huấn luyện quân sự.
Lúc trước Lỗ Nhất Phi là lớp trưởng tạm thời của lớp một, Hoàng Văn Nhã là lớp trưởng tạm thời của lớp hai. Bọn họ thường xuyên có công tác với nhau, trong lúc đó thảo luận nhắn nhủ mọi chuyện, thời gian ở chung lâu, dĩ nhiên là có một chút ý tứ.
Lỗ Nhất Phi dối trá giảo hoạt, trước mặt Đường Trọng lại không chiếm được chút lợi thế nào nhưng đối phương với một cô bé thì vẫn thừa sức. Rất nhanh, Hoàng Văn Nhã đã bị biểu hiện giả dối của hắn mê hoặc.
Vốn bọn họ đã thương lượng tốt chuyện tranh cử lớp trưởng rồi, sau đó lại cùng tiến vào hội sinh viên, cùng nhau tiến bộ, cùng nhau thăng quan. Không ngờ được là Hoàng Văn Nhã đạt chức lớp trưởng như ý nhưng Lỗ Nhất Phi lại bị Đường Trọng đá bay.
Lớp trưởng tạm thời không thể thành lớp trưởng là một chuyện rất hiếm gặp. Hoàng Văn Nhã liền hỏi Lỗ Nhất Phi là đã xảy ra chuyện gì. Lỗ Nhất Phi làm sao có thể không biết xấu hổ mà nói là mình không bằng Đường Trọng được? Thế nên hắn liền công kích Đường Trọng thậm tế, nói Đường Trọng ăn gian, dựa vào việc mời mọc mọi người mà tranh thủ phiếu bầu, thậm chí còn uy hiếp một số bạn học vốn định bầu cho Lỗ Nhất Phi hắn, còn ra giá mỗi phiếu bầu giá một trăm tệ, thu mua hết mọi người. Nói lâu dần ngay cả Lỗ Nhất Phi cũng tin rằng chuyện đó là thật. Hai người bọn họ lúc ở chung đều nói xấu Đường Trọng là vô sỉ. Cuối cùng tất cả những chuyện nhưng Đường Trọng cả tuần không gội đầu hay ba tháng không tắm, không thay quần áo bẩn cũng bị lôi ra sạch.
Hoàng Văn Nhã đã tin tưởng hoàn toàn, sau đó liền luôn giữ trạng thái căm thù Đường Trọng.
Đường Trọng nhíu mày.
Nói thật hắn cũng không phải là loại đàn ông chấp nhặt lắm, chỉ là hơi chấp nhặt thôi.
Nếu không phải Lỗ Nhất Phi khiêu khích hắn thì hắn cũng chẳng đứng ra tranh cử chức lớp trưởng không có chút ý nghĩa gì với hắn như vậy. Hắn lại càng không muốn đối đầu với một nữ sinh vớ vẩn. Thậm chí trước kia hắn còn không chú ý tới nhân vật như vậy tồn tại cơ.
Thế như Hoàng Văn Nhã này lại như một con ruồi vậy, không thể mổ hay cắn người tôi bị thương mà chỉ cần có cơ hội là ong ong bên tai nói bậy nói bạ, thật sự là khiến người ta bực mình.
Đường Trọng nhìn Hoàng Văn Nhã nói:
- Cô có phải rất bất bình cho Lỗ Nhất Phi không? Cô cảm thấy chuyện tranh cử lớp trưởng đối với hắn là không công bằng phải không? Cho nên cô mới luôn luôn nhắm vào tôi, hận không thể cắn tôi một miếng hả?
Hoàng Văn Nhã không ngờ Đường Trọng lại trực tiếp vạch mặt mình trước mặt nhiều người và cả Thầy giáo như vậy, còn đặt cả chuyện cô và Lỗ Nhất Phi lên bàn làm việc, vừa thẹn, vừa giận, vừa hận lại vừa oán, toàn bộ mặt mũi biến thành màu đỏ tím, nói.
- Ý cậu là gì đây? Ai bất bình cho Lỗ Nhất Phi chứ? Chuyện của hắn có liên quan gì tới tôi? Việc mình làm không tốt lại muốn đổ cho người khác à? Đừng tưởng cậu là học trò của viện trưởng thì có thể nói năng thiếu lễ phép với người khác. Tôi mặc kệ cậu có phải là học trò của viện trưởng hay không, tôi vẫn không thèm coi cậu vào đâu.
Hoàng Văn Nhã vừa nói như vậy, chẳng khác nào bức Đường Trọng phải đối diện với Lý Cường và hội trưởng Ngụy Phong.
Bởi vì cậu là học trò của viện trưởng thì cậu được kéo dài công việc, không coi ai ra gì sao?
Không thể không nói, cô gái này cũng rất am hiểu đấu tranh phe phái đây.
Đáng tiếc là cô cũng ngu xuẩn như Lỗ Nhất Phi mà thôi.
Nếu mọi người đều đã biết Đường Trọng là học trò của viện trưởng, Lý Cường và Ngụy Phong đều muốn dựa hơi lãnh đạo thì làm sao có khả năng lại đứng về phía cô mà đối phó với Đường Trọng chứ?
Thậm chí bọn họ còn cảm thấy nữ sinh thích gây chuyện thị phi này đúng là vô cùng đáng hận.
Ngụy Phong lộ vẻ không vui nhìn Hoàng Văn Nhã, cười nói với Đường Trọng.
- Không sao đâu. Đường Trọng cũng chỉ muốn kiếm thêm tiết mục tốt mà thôi. Cá nhân tôi còn cảm kích thái độ tận tâm với công việc này của hắn. Dù sao thì buổi chiều cũng không có chuyện gì, tới tâm sự giết thời gian với Thầy giáo Lý cũng không tồi.
- Ừ, Đường Trọng làm việc như vậy cũng là có lý do.
Lý Cường cũng phụ họa. - Nếu như hắn không thông báo với toàn bộ các bạn trong lớp mà tự mình lên danh sách thì những người khác sẽ có ý kiến. Tôi làm phụ đạo viên đã vài năm, đã thấy nhiều lớp trưởng thiếu kinh nghiệm nên không chú ý tới những chi tiết này, khiến xuất hiện mâu thuẫn với các sinh viên trong lớp.
Đường Trọng cũng không thấy đắc ý khi được Ngụy Phong và Lý Cường đứng về phía mình. Đây mới là cách suy nghĩ của người trưởng thành.
Lỗ Nhất Phi và Hoàng Văn Nhã vẫn tự cho mình là thông minh, thật ra cũng chỉ non nớt trẻ con thôi. Có lẽ về sau bọn họ sẽ trưởng thành rất nhanh nhưng hiện tại thì vẫn chưa phải là đối thủ của Đường Trọng.
Giống như Kiều Lỗi khi rời đi cũng nói: Tao vẫn luôn suy nghĩ xem tại sao tao lại thua. Về sau tao suy nghĩ cẩn thận rồi. Tao dùng cách của trẻ con còn mày lại dùng cách của người trưởng thành.
Thấy Hoàng Văn Nhã đỏ mặt tới tận mang tai, Đường Trọng cũng không thấy đồng tình chút nào. Nếu đã thế này thì hắn cũng không buông tha cho cô dễ dàng được.
- Tôi biết cô là bạn gái của Lỗ Nhất Phi, cho rằng Lỗ Nhất Phi thua khi tranh cử lớp trưởng với tôi là rất không công bằng. Nếu không thì thế này đi. Tôi với hắn lại tranh cử một lần nữa. Chỉ cần số phiếu của Lỗ Nhất Phi vượt tôi hoặc được hơn hai phần ba sinh viên trong lớp ủng hộ thì chức lớp trưởng này lại tặng lại cho hắn làm được chưa?
Trong nội tâm Hoàng Văn Nhã rất hận. Với tình hình của Lỗ Nhất Phi hiện nay thì số phiếu làm sao có thể vượt qua Đường Trọng hoặc đạt trước trên hai phần ủng hộ của bạn học được?
- Nếu thế mà cô còn chưa hài lòng thì mỗi ngày tôi với Lỗ Nhất Phi sẽ tranh cử một lần. Một lần không được thì một tuần, một tuần không được thì một tháng. Lúc nào số phiếu của hắn vượt qua tôi thì tôi sẽ lập tức nhường vị trí cho hắn nhé? Dù sao thì bình thường mọi người cũng không bận gì, coi như là làm một số tiết mục giải trí cho các bạn cùng lớp cũng được.
...
Nghe Đường Trọng làm nhục Lỗ Nhất Phi trắng trợn như vậy, mặt Hoàng Văn Nhã đã không còn chút máu.
Bạn trai cô là một phế vật dù có không biết xấu hổ thì cũng không thể ngày nào cũng tranh cử lớp trưởng được.
Khi bại khi thắng thì còn nói được, nếu mà bại liên tục thì đúng là khó chịu nổi rồi.
Lý Cường lắc đầu cười khổ. Hắn biết ai trêu chọc thằng nhãi này đều không gặt được quả ngọt.
Đây là lần thứ hai Ngụy Phong gặp Đường Trọng. Thời điểm ăn cơm buổi trưa, hắn lộ vẻ trầm mặc, cho nên người ta cũng khó nhận xét. Ngược lại thì Hoa Minh ngồi gần hắn lại nóng lòng thể hiện, mời rượu gắp thức ăn, nói tới tiết mục của mình, trao đổi thân thiết với mọi người.
Xem ra hắn đã bị vẻ ngoài của Đường Trọng mê hoặc rồi. Thằng này là một con rắn độc, bình thường luôn ở trạng thái ngủ đông, nhưng nếu hắn công kích người khác thì họ cũng chỉ có thể chịu sự trả thù điên cuồng của hắn, rất có thể còn bị trúng độc mà tử vong.
- Có lẽ không phải là cô muốn bênh vực kẻ yếu như hắn mà bởi cô cảm thấy giờ cô là lớp trưởng trên cao, Lỗ Nhất Phi nếu chỉ là sinh viên bình thường, không phải là lớp trưởng thì không xứng với cô phải không?
Vẻ mặt Đường Trọng thành thật nói:
- Nếu như vậy thì tôi cũng không đành lòng chia rẽ một đôi uyên ương số khổ nữa. Như vậy đi, vì để hai người tiếp tục tương thân tương ái, vì để tình yêu hai người không mất đi, tôi sẽ tặng lại vị trí lớp trưởng cho Lỗ Nhất Phi. Lớp trưởng lớp một đi với lớp trưởng lớp hai mới là môn đăng hộ đối mà.
Giờ khắc này, không chỉ Hoàng Văn Nhã muốn chết mà tất cả mọi người ở đây đều muốn chết.
Có loại tát thẳng vào mặt như vậy sao?
Có loại bắt nạt người khác thế sao?
Bởi vì là một lớp trưởng nên cảm thấy bạn trai không xứng với mình à? Thế này phải là người mê làm quan tới mức nào mới có ý nghĩ đó chứ?
- Hu hu.
Hoàng Văn Nhã rốt cục ngồi không yên, che mặt chạy ra khỏi phòng.
- Cô hiện tại nhất định rất vui, vội vã đi thông báo tin tốt này cho Lỗ Nhất Phi rồi.
Đường Trọng giải thích việc “ che mặt chạy đi “ của Hoàng Văn Nhã.
...
Tất cả mọi người im bặt nhìn hắn. Từ giờ trở đi, chắc trong hệ này không ai còn dám tới làm phiền hắn nữa.
- Thầy giáo Lý, chuyện em nói là sự thật mà. Đúng là em tự nguyện tặng lại vị trí lớp trưởng cho Lỗ Nhất Phi.
Đường Trọng nói.
- Không được.
Lý Cường từ chối. Tuy hắn biết thằng ranh này nói ngay cả dấu chấm, dấu phẩy cũng không thể tin được.
- Trong hệ không có quy định như thế. Em là lớp trưởng được bầu ra, sao có thể tùy tiện thay đổi được? Nếu thế thì trong ệ không phải là rối loạn hết sao?
- Ôi.
Đường Trọng thở dài.
- Hy vọng là đừng ảnh hưởng tới tình cảm của bọn họ thì mới tốt.
...
Đường Trọng bề ngoài thì chỉ trích Hoàng Văn Nhã thế nhưng câu đó không phải là hướng về Lỗ Nhất Phi sao?
Bọn họ đều biết đã bị Đường Trọng làm nhục như vậy, Hoàng Văn Nhã nếu còn đồng ý làm bạn gái của Lỗ Nhất Phi thì đúng là có quỷ rồi.
Có người thì lười, có người lại không thích thể hiện. Mà dù sao khi bọn họ nghĩ tới phải thông qua hai vòng tuyển chọn của viện và của trường mới có thể đứng lên sân khấu thì trong lòng đã luống cuống rồi.
Bởi vậy nên lớp một chỉ có mỗi Hoa Minh đăng ký tiết mục.
Hết tiết một, Đường Trọng vội vã đi tới văn phòng của Lý Cường báo cáo.
Tại thời điểm hắn tới, Lý Cường đang bàn công việc gì đó với mấy sinh viên. Hội trưởng hội sinh viên Ngụy Phong và lớp trưởng lớp hai Hoàng Văn Nhã có vẻ cũng rất thân quen với Lý Cường.
Nói thật thì Đường Trọng chính là lớp trưởng ít lôi kéo quan hệ với phụ đạo viên nhất. Bởi hắn rất ít khi tìm thầy giáo nói chuyện phiếm, làm công tác tư tưởng, càng không có việc gì lại tới phòng thầy giáo để lôi kéo tình cảm.
Thậm chí hôm nay mới là lần đầu tiên hắn mò tới phòng của Lý Cường từ sau khi được chọn làm lớp trưởng.
Bởi không có gì cần nhờ vả cho nên lại càng độc lập.
Đường Trọng gõ cửa, gọi:
- Thầy giáo Lý.
Lý Cường quay người nhìn thấy Đường Trọng, vừa cười vừa nói:
- Đường Trọng à, vào đi. Đang chờ em đấy. Lớp em còn có bạn nào đăng ký tiết mục không?
- Trước khi học em đã hỏi một lần rồi, không ai đăng ký nữa cả.
Đường Trọng nói.
- Tôi biết ngay mà. Vẽ vời cho thêm chuyện ra.
Hoàng Văn Nhã chế nhạo.
- Tiết mục của các lớp khác đều đã được xác định cả rồi. Hội trưởng Ngụy cũng bởi việc của cậu mà ngồi đợi ở đây mãi. Thời gian của cậu không đáng giá nhưng thời gian của người khác lại không quý báu à?
Tin tức của Hoa Minh đúng là đáng tin cậy. Hoàng Văn Nhã này đúng là bạn gái của Lỗ Nhất Phi. Quan hệ tình cảm của bọn họ đúng là được xác định từ lúc huấn luyện quân sự.
Lúc trước Lỗ Nhất Phi là lớp trưởng tạm thời của lớp một, Hoàng Văn Nhã là lớp trưởng tạm thời của lớp hai. Bọn họ thường xuyên có công tác với nhau, trong lúc đó thảo luận nhắn nhủ mọi chuyện, thời gian ở chung lâu, dĩ nhiên là có một chút ý tứ.
Lỗ Nhất Phi dối trá giảo hoạt, trước mặt Đường Trọng lại không chiếm được chút lợi thế nào nhưng đối phương với một cô bé thì vẫn thừa sức. Rất nhanh, Hoàng Văn Nhã đã bị biểu hiện giả dối của hắn mê hoặc.
Vốn bọn họ đã thương lượng tốt chuyện tranh cử lớp trưởng rồi, sau đó lại cùng tiến vào hội sinh viên, cùng nhau tiến bộ, cùng nhau thăng quan. Không ngờ được là Hoàng Văn Nhã đạt chức lớp trưởng như ý nhưng Lỗ Nhất Phi lại bị Đường Trọng đá bay.
Lớp trưởng tạm thời không thể thành lớp trưởng là một chuyện rất hiếm gặp. Hoàng Văn Nhã liền hỏi Lỗ Nhất Phi là đã xảy ra chuyện gì. Lỗ Nhất Phi làm sao có thể không biết xấu hổ mà nói là mình không bằng Đường Trọng được? Thế nên hắn liền công kích Đường Trọng thậm tế, nói Đường Trọng ăn gian, dựa vào việc mời mọc mọi người mà tranh thủ phiếu bầu, thậm chí còn uy hiếp một số bạn học vốn định bầu cho Lỗ Nhất Phi hắn, còn ra giá mỗi phiếu bầu giá một trăm tệ, thu mua hết mọi người. Nói lâu dần ngay cả Lỗ Nhất Phi cũng tin rằng chuyện đó là thật. Hai người bọn họ lúc ở chung đều nói xấu Đường Trọng là vô sỉ. Cuối cùng tất cả những chuyện nhưng Đường Trọng cả tuần không gội đầu hay ba tháng không tắm, không thay quần áo bẩn cũng bị lôi ra sạch.
Hoàng Văn Nhã đã tin tưởng hoàn toàn, sau đó liền luôn giữ trạng thái căm thù Đường Trọng.
Đường Trọng nhíu mày.
Nói thật hắn cũng không phải là loại đàn ông chấp nhặt lắm, chỉ là hơi chấp nhặt thôi.
Nếu không phải Lỗ Nhất Phi khiêu khích hắn thì hắn cũng chẳng đứng ra tranh cử chức lớp trưởng không có chút ý nghĩa gì với hắn như vậy. Hắn lại càng không muốn đối đầu với một nữ sinh vớ vẩn. Thậm chí trước kia hắn còn không chú ý tới nhân vật như vậy tồn tại cơ.
Thế như Hoàng Văn Nhã này lại như một con ruồi vậy, không thể mổ hay cắn người tôi bị thương mà chỉ cần có cơ hội là ong ong bên tai nói bậy nói bạ, thật sự là khiến người ta bực mình.
Đường Trọng nhìn Hoàng Văn Nhã nói:
- Cô có phải rất bất bình cho Lỗ Nhất Phi không? Cô cảm thấy chuyện tranh cử lớp trưởng đối với hắn là không công bằng phải không? Cho nên cô mới luôn luôn nhắm vào tôi, hận không thể cắn tôi một miếng hả?
Hoàng Văn Nhã không ngờ Đường Trọng lại trực tiếp vạch mặt mình trước mặt nhiều người và cả Thầy giáo như vậy, còn đặt cả chuyện cô và Lỗ Nhất Phi lên bàn làm việc, vừa thẹn, vừa giận, vừa hận lại vừa oán, toàn bộ mặt mũi biến thành màu đỏ tím, nói.
- Ý cậu là gì đây? Ai bất bình cho Lỗ Nhất Phi chứ? Chuyện của hắn có liên quan gì tới tôi? Việc mình làm không tốt lại muốn đổ cho người khác à? Đừng tưởng cậu là học trò của viện trưởng thì có thể nói năng thiếu lễ phép với người khác. Tôi mặc kệ cậu có phải là học trò của viện trưởng hay không, tôi vẫn không thèm coi cậu vào đâu.
Hoàng Văn Nhã vừa nói như vậy, chẳng khác nào bức Đường Trọng phải đối diện với Lý Cường và hội trưởng Ngụy Phong.
Bởi vì cậu là học trò của viện trưởng thì cậu được kéo dài công việc, không coi ai ra gì sao?
Không thể không nói, cô gái này cũng rất am hiểu đấu tranh phe phái đây.
Đáng tiếc là cô cũng ngu xuẩn như Lỗ Nhất Phi mà thôi.
Nếu mọi người đều đã biết Đường Trọng là học trò của viện trưởng, Lý Cường và Ngụy Phong đều muốn dựa hơi lãnh đạo thì làm sao có khả năng lại đứng về phía cô mà đối phó với Đường Trọng chứ?
Thậm chí bọn họ còn cảm thấy nữ sinh thích gây chuyện thị phi này đúng là vô cùng đáng hận.
Ngụy Phong lộ vẻ không vui nhìn Hoàng Văn Nhã, cười nói với Đường Trọng.
- Không sao đâu. Đường Trọng cũng chỉ muốn kiếm thêm tiết mục tốt mà thôi. Cá nhân tôi còn cảm kích thái độ tận tâm với công việc này của hắn. Dù sao thì buổi chiều cũng không có chuyện gì, tới tâm sự giết thời gian với Thầy giáo Lý cũng không tồi.
- Ừ, Đường Trọng làm việc như vậy cũng là có lý do.
Lý Cường cũng phụ họa. - Nếu như hắn không thông báo với toàn bộ các bạn trong lớp mà tự mình lên danh sách thì những người khác sẽ có ý kiến. Tôi làm phụ đạo viên đã vài năm, đã thấy nhiều lớp trưởng thiếu kinh nghiệm nên không chú ý tới những chi tiết này, khiến xuất hiện mâu thuẫn với các sinh viên trong lớp.
Đường Trọng cũng không thấy đắc ý khi được Ngụy Phong và Lý Cường đứng về phía mình. Đây mới là cách suy nghĩ của người trưởng thành.
Lỗ Nhất Phi và Hoàng Văn Nhã vẫn tự cho mình là thông minh, thật ra cũng chỉ non nớt trẻ con thôi. Có lẽ về sau bọn họ sẽ trưởng thành rất nhanh nhưng hiện tại thì vẫn chưa phải là đối thủ của Đường Trọng.
Giống như Kiều Lỗi khi rời đi cũng nói: Tao vẫn luôn suy nghĩ xem tại sao tao lại thua. Về sau tao suy nghĩ cẩn thận rồi. Tao dùng cách của trẻ con còn mày lại dùng cách của người trưởng thành.
Thấy Hoàng Văn Nhã đỏ mặt tới tận mang tai, Đường Trọng cũng không thấy đồng tình chút nào. Nếu đã thế này thì hắn cũng không buông tha cho cô dễ dàng được.
- Tôi biết cô là bạn gái của Lỗ Nhất Phi, cho rằng Lỗ Nhất Phi thua khi tranh cử lớp trưởng với tôi là rất không công bằng. Nếu không thì thế này đi. Tôi với hắn lại tranh cử một lần nữa. Chỉ cần số phiếu của Lỗ Nhất Phi vượt tôi hoặc được hơn hai phần ba sinh viên trong lớp ủng hộ thì chức lớp trưởng này lại tặng lại cho hắn làm được chưa?
Trong nội tâm Hoàng Văn Nhã rất hận. Với tình hình của Lỗ Nhất Phi hiện nay thì số phiếu làm sao có thể vượt qua Đường Trọng hoặc đạt trước trên hai phần ủng hộ của bạn học được?
- Nếu thế mà cô còn chưa hài lòng thì mỗi ngày tôi với Lỗ Nhất Phi sẽ tranh cử một lần. Một lần không được thì một tuần, một tuần không được thì một tháng. Lúc nào số phiếu của hắn vượt qua tôi thì tôi sẽ lập tức nhường vị trí cho hắn nhé? Dù sao thì bình thường mọi người cũng không bận gì, coi như là làm một số tiết mục giải trí cho các bạn cùng lớp cũng được.
...
Nghe Đường Trọng làm nhục Lỗ Nhất Phi trắng trợn như vậy, mặt Hoàng Văn Nhã đã không còn chút máu.
Bạn trai cô là một phế vật dù có không biết xấu hổ thì cũng không thể ngày nào cũng tranh cử lớp trưởng được.
Khi bại khi thắng thì còn nói được, nếu mà bại liên tục thì đúng là khó chịu nổi rồi.
Lý Cường lắc đầu cười khổ. Hắn biết ai trêu chọc thằng nhãi này đều không gặt được quả ngọt.
Đây là lần thứ hai Ngụy Phong gặp Đường Trọng. Thời điểm ăn cơm buổi trưa, hắn lộ vẻ trầm mặc, cho nên người ta cũng khó nhận xét. Ngược lại thì Hoa Minh ngồi gần hắn lại nóng lòng thể hiện, mời rượu gắp thức ăn, nói tới tiết mục của mình, trao đổi thân thiết với mọi người.
Xem ra hắn đã bị vẻ ngoài của Đường Trọng mê hoặc rồi. Thằng này là một con rắn độc, bình thường luôn ở trạng thái ngủ đông, nhưng nếu hắn công kích người khác thì họ cũng chỉ có thể chịu sự trả thù điên cuồng của hắn, rất có thể còn bị trúng độc mà tử vong.
- Có lẽ không phải là cô muốn bênh vực kẻ yếu như hắn mà bởi cô cảm thấy giờ cô là lớp trưởng trên cao, Lỗ Nhất Phi nếu chỉ là sinh viên bình thường, không phải là lớp trưởng thì không xứng với cô phải không?
Vẻ mặt Đường Trọng thành thật nói:
- Nếu như vậy thì tôi cũng không đành lòng chia rẽ một đôi uyên ương số khổ nữa. Như vậy đi, vì để hai người tiếp tục tương thân tương ái, vì để tình yêu hai người không mất đi, tôi sẽ tặng lại vị trí lớp trưởng cho Lỗ Nhất Phi. Lớp trưởng lớp một đi với lớp trưởng lớp hai mới là môn đăng hộ đối mà.
Giờ khắc này, không chỉ Hoàng Văn Nhã muốn chết mà tất cả mọi người ở đây đều muốn chết.
Có loại tát thẳng vào mặt như vậy sao?
Có loại bắt nạt người khác thế sao?
Bởi vì là một lớp trưởng nên cảm thấy bạn trai không xứng với mình à? Thế này phải là người mê làm quan tới mức nào mới có ý nghĩ đó chứ?
- Hu hu.
Hoàng Văn Nhã rốt cục ngồi không yên, che mặt chạy ra khỏi phòng.
- Cô hiện tại nhất định rất vui, vội vã đi thông báo tin tốt này cho Lỗ Nhất Phi rồi.
Đường Trọng giải thích việc “ che mặt chạy đi “ của Hoàng Văn Nhã.
...
Tất cả mọi người im bặt nhìn hắn. Từ giờ trở đi, chắc trong hệ này không ai còn dám tới làm phiền hắn nữa.
- Thầy giáo Lý, chuyện em nói là sự thật mà. Đúng là em tự nguyện tặng lại vị trí lớp trưởng cho Lỗ Nhất Phi.
Đường Trọng nói.
- Không được.
Lý Cường từ chối. Tuy hắn biết thằng ranh này nói ngay cả dấu chấm, dấu phẩy cũng không thể tin được.
- Trong hệ không có quy định như thế. Em là lớp trưởng được bầu ra, sao có thể tùy tiện thay đổi được? Nếu thế thì trong ệ không phải là rối loạn hết sao?
- Ôi.
Đường Trọng thở dài.
- Hy vọng là đừng ảnh hưởng tới tình cảm của bọn họ thì mới tốt.
...
Đường Trọng bề ngoài thì chỉ trích Hoàng Văn Nhã thế nhưng câu đó không phải là hướng về Lỗ Nhất Phi sao?
Bọn họ đều biết đã bị Đường Trọng làm nhục như vậy, Hoàng Văn Nhã nếu còn đồng ý làm bạn gái của Lỗ Nhất Phi thì đúng là có quỷ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.