Hoàng Đế Này Biết Đọc Tâm Trí

Chương 44:

Vưu Ni Ti

18/11/2024

Hoàng đế Minh Chiêu nói với vẻ mặt nghiêm nghị: “Không có gì, chỉ hỏi bâng quơ thôi.” - Rồi bước nhanh vào Ngự Thư Phòng, nghiêm chỉnh ngồi xuống ngai vàng chạm trổ rồng.

Thịnh Vương nhanh chóng theo sát, trong lòng càng thêm nghi ngờ, có gì đó không đúng…

Thiếu niên đảo mắt một vòng, lẻn tới trước ngai vàng, khẽ nói: “Chẳng lẽ có người to gan lớn mật, dám chê Tam ca đen sao?”

Hoàng đế bệ hạ hơi cứng người, hình như Ôn thị…thật sự không thích người da đen cho lắm…

Thịnh Vương nhìn sắc mặt của ca ca mình, trong lòng thầm mừng: Tam ca bây giờ đen nhẻm thế này, chẳng lẽ bị vị nương nương nào trong hậu cung chê cười sao?

Sắc mặt của Hoàng đế bệ hạ càng thêm đen, lạnh lùng liếc đệ đệ: “Đệ vào cung có chuyện gì?”

Thịnh Vương cười hì hì: “Chỉ là theo lệ vào cung thỉnh an Thái hậu, Tam ca cũng biết Thái hậu không ưa đệ, đệ thỉnh an xong liền đến đây. Không ngờ Tam ca chăm chỉ xử lý chính sự, giữa ban ngày lại không có mặt ở Kiền An Cung! Chẳng lẽ…Tam ca đến hậu cung?” - Đôi mày thanh tú của Thịnh Vương nhướn lên, vô cùng tinh nghịch.

Hoàng đế bệ hạ lạnh lùng trừng mắt nhìn đệ đệ, không phản bác, Tây Hoa Viên…đúng là nằm trong hậu cung.

Thịnh Vương không những không sợ, ngược lại còn cười tươi hơn: “Tam ca để mắt đến vị tân sủng nào sao? Ta bất ngờ vào cung, có phải làm phiền Tam ca rồi không?”

“Câm miệng!” - Minh Chiêu đen mặt ngắt lời Minh Vĩnh Diệu đang suy nghĩ lung tung: “Trẫm chưa để mắt đến ai hết!”

Thịnh Vương rõ ràng không tin, hắn ta vẫn cười hì hì: “Nếu Thái hậu có thể bế cháu, có lẽ sau này bà ấy cũng sẽ nhìn đệ thuận mắt hơn một chút.” — Chỉ là không biết Tam ca đã thích ai, Dư Mỹ nhân? Lạc Tài nhân? Hay Giang Bảo lâm, hoặc Lâm Tuyển thị, Thôi Tuyển thị? Ôi chao, hậu cung của Tam ca thật đơn giản, chỉ có mấy người, hắn ta có thể đếm hết.

Minh Chiêu: Đệ đoán không trúng Ôn Tài nhân!

Khoan đã, tại sao trẫm lại nghĩ đến Ôn thị, trẫm đâu có để ý tới Ôn thị!

Vò đầu bứt tóc: “Nói thêm lời nào nữa, trẫm sẽ chọn vương phi cho đệ!”



Thịnh Vương rùng mình một cái, ngay lập tức co rúm lại: “Đừng mà Tam ca!”

Minh Chiêu hừ lạnh một tiếng: “Không muốn cưới vương phi thì liệu mà giữ mồm giữ miệng, trước mặt sau lưng, không được ăn nói linh tinh!”

Thịnh Vương gật đầu lia lịa: “Tam ca yên tâm, bất kể Tam ca sủng ái vị tiểu tẩu nào, đệ tuyệt đối không nhiều lời một câu!”

Sắc mặt Minh Chiêu lại đen thêm mấy phần, trẫm không sủng ai hết!

Hít một hơi thật sâu, Hoàng đế bệ hạ không vui nói: “Đệ đã sắp hai mươi rồi, không cưới vương phi cũng không nạp thiếp, suốt ngày chỉ biết dính lấy tên họ Phó kia, ngoài cung đã bàn tán không hay rồi!”

Thịnh Vương ra vẻ không quan tâm: “Đệ không để ý, A Sách cũng không để ý!”

Hoàng đế bệ hạ chỉ cảm thấy trán mình nhói lên, tên họ Phó đó, đúng là hồ ly tinh!

“Tốt nhất đệ nên nạp vài người thiếp, coi như để làm dáng.” - Minh Chiêu cố nén cơn giận khuyên nhủ.

Thịnh Vương nhỏ giọng nói: “Làm gì có lý do cưới người về rồi để người ta thủ tiết, vậy thì thất đức quá.”

Minh Chiêu tức đến mức mũi muốn lệch, dám bóng gió mắng trẫm: “Đệ nói cái gì?”

Thịnh Vương vội vàng che miệng, rồi nhỏ giọng nói: “Tam ca, đệ không biết Tam ca rốt cuộc bị làm sao, chuyện ca không muốn nói, đệ cũng sẽ không hỏi thêm, nhưng ca…cũng nên nói chuyện với Thái hậu.”

Thịnh Vương nghĩ, thân thể Tam ca khỏe mạnh, không giống có vấn đề gì…chẳng lẽ cũng giống như hắn ta…

Sắc mặt Minh Chiêu đen như mực, trẫm không giống đệ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Đế Này Biết Đọc Tâm Trí

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook