Chương 45: Người Đẹp Vô Dụng Dư Yên Phi
Vưu Ni Ti
18/11/2024
“Đệ nói cái gọi là ‘nói chuyện’, chính là ép thái y, lừa dối Quý Thái phi, bảo mình không thể làm chuyện phòng the?” - Minh Chiêu lạnh lùng nhìn người đệ đệ đang bị sắc đẹp của nam nhân mê hoặc đến lú lẫn.
Thịnh Vương cũng biết việc mình làm giấu được người khác chứ không giấu được Tam ca, hắn ta nhỏ giọng nói: “Nếu không thế, mẫu phi chắc chắn sẽ ép đệ cưới vương phi…Đệ không muốn cưới vương phi, đệ chỉ muốn ở bên A Sách cả đời.”
Minh Chiêu thở dài bất lực: “A Diệu à…” - Thật sự là bị mê hoặc đến mù quáng rồi.
Thái giám tổng quản Lương Khôn Ngọc gõ hai cái ngoài Ngự Thư Phòng: "Hoàng thượng, Kính Sự Phòng tuân theo chỉ dụ của Thái hậu, mời người lật thẻ bài."
Minh Chiêu xoa xoa trán, vừa rảnh rỗi được mấy ngày thì lại bị làm phiền rồi!
"Vẫn là Lục thị đi!" — Tân thị thì quá phiền, Lâm thị lại quá to gan, dám dò xét hành tung của trẫm, vẫn là Lục thị an phận và biết điều.
Hoàng đế trở về cung chưa đầy mười ngày, một loạt các phi tần mới còn chưa được diện kiến long nhan, vậy mà Lục Tiệp dư, người lớn tuổi nhất trong các phi tần, đã được sủng hạnh liên tiếp hai lần, khiến cho có người ngồi không yên.
Văn Hiểu Đồ vì hôm qua gặp Hoàng đế ở một góc hẻo lánh của Tây Hoa Viên, nên hôm nay cũng không dám lại gần khu vực phía Tây nữa, chỉ đành dạo bước quanh hồ Thái Hàm, nghĩ rằng hồ rộng như vậy, hậu cung ít phi tần, giữa buổi trưa chắc không gặp ai đâu.
Kết quả...
“Ồ! Đây chẳng phải là Lục Tiệp dư sao!” - Bên cạnh hòn non bộ hồ Thái Hàm, một mỹ nhân yêu kiều trong bộ áo khoác lụa thêu hoa phù dung đang đứng chặn ngay giữa đường lát đá xanh, chặn lối đi của Lục Tiệp dư.
Giọng nói của nàng ta mang chút sắc bén, trên khuôn mặt yêu kiều lộ ra vẻ hằn học: “Thần thiếp bái kiến Tiệp dư nương nương!” — Nói là bái kiến nhưng rõ ràng đang muốn xỉa xói.
Lục Tiệp dư mặc một bộ áo khoác lụa xanh khói, đôi mày liễu hơi nhíu lại: “Dư Mỹ nhân hãy thận trọng lời nói, quy tắc trong cung, chỉ từ cửu tần trở lên mới được phép gọi là nương nương.”
Mỹ nhân yêu kiều và cay nghiệt này chính là Dư Yên Phi, người trước đây được tuyển vào cung cùng Văn Hiểu Đồ. Vì nàng ta có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, nên Thái hậu ban cho vị trí Mỹ nhân chính tứ phẩm, chỉ đứng sau Hạ Lan thị và Phương thị. Trước đây, Hạ Lan thị và Phương thị tranh giành nhau đến chết đi sống lại, đều vô tình bỏ qua Dư Mỹ nhân có nhan sắc tuyệt trần nhất trong hậu cung.
Giờ đây, Hạ Lan thị và Phương thị đã không còn, Ôn thị cũng trở thành một con quái vật xấu xí, Dư Mỹ nhân tưởng rằng mình chắc chắn sẽ được sủng ái nhất, nhưng không ngờ, Hoàng thượng trở về cung gần mười ngày, mà Dư Mỹ nhân chẳng những chưa được hầu hạ long nhan, còn chưa từng được gặp mặt Hoàng thượng!
Hôm nay đi dạo bên hồ Thái Hàm, nàng ta cứ nghĩ có thể gặp được Hoàng thượng, ai ngờ chẳng gặp Hoàng thượng, mà lại đụng ngay Lục Tiệp dư!
Nhan sắc của Lục Tiệp dư không được coi là xuất chúng, thêm vào đó nàng ta còn ăn mặc giản dị, so với sự trẻ trung yêu kiều của Dư Mỹ nhân, rõ ràng kém xa.
Nhìn nữ nhân già hơn mình, nhan sắc và xuất thân đều không bằng mình mà lại được sủng ái như vậy, lòng ghen tức của Dư Mỹ nhân bùng lên, nàng ta lập tức chặn đường của Lục Tiệp dư.
Dư Mỹ nhân cười nhạo: “Lục Tiệp dư được sủng ái như thế, còn lo gì ngày được phong làm cửu tần trở thành nương nương! Ở trong cung của Tân Chiêu dung quả thực là ủy khuất cho nương nương rồi!”
Lục Tiệp dư càng nhíu mày chặt hơn: “Ta còn phải đi thỉnh an Thái hậu, không có thời gian đôi co với Mỹ nhân!”
Thịnh Vương cũng biết việc mình làm giấu được người khác chứ không giấu được Tam ca, hắn ta nhỏ giọng nói: “Nếu không thế, mẫu phi chắc chắn sẽ ép đệ cưới vương phi…Đệ không muốn cưới vương phi, đệ chỉ muốn ở bên A Sách cả đời.”
Minh Chiêu thở dài bất lực: “A Diệu à…” - Thật sự là bị mê hoặc đến mù quáng rồi.
Thái giám tổng quản Lương Khôn Ngọc gõ hai cái ngoài Ngự Thư Phòng: "Hoàng thượng, Kính Sự Phòng tuân theo chỉ dụ của Thái hậu, mời người lật thẻ bài."
Minh Chiêu xoa xoa trán, vừa rảnh rỗi được mấy ngày thì lại bị làm phiền rồi!
"Vẫn là Lục thị đi!" — Tân thị thì quá phiền, Lâm thị lại quá to gan, dám dò xét hành tung của trẫm, vẫn là Lục thị an phận và biết điều.
Hoàng đế trở về cung chưa đầy mười ngày, một loạt các phi tần mới còn chưa được diện kiến long nhan, vậy mà Lục Tiệp dư, người lớn tuổi nhất trong các phi tần, đã được sủng hạnh liên tiếp hai lần, khiến cho có người ngồi không yên.
Văn Hiểu Đồ vì hôm qua gặp Hoàng đế ở một góc hẻo lánh của Tây Hoa Viên, nên hôm nay cũng không dám lại gần khu vực phía Tây nữa, chỉ đành dạo bước quanh hồ Thái Hàm, nghĩ rằng hồ rộng như vậy, hậu cung ít phi tần, giữa buổi trưa chắc không gặp ai đâu.
Kết quả...
“Ồ! Đây chẳng phải là Lục Tiệp dư sao!” - Bên cạnh hòn non bộ hồ Thái Hàm, một mỹ nhân yêu kiều trong bộ áo khoác lụa thêu hoa phù dung đang đứng chặn ngay giữa đường lát đá xanh, chặn lối đi của Lục Tiệp dư.
Giọng nói của nàng ta mang chút sắc bén, trên khuôn mặt yêu kiều lộ ra vẻ hằn học: “Thần thiếp bái kiến Tiệp dư nương nương!” — Nói là bái kiến nhưng rõ ràng đang muốn xỉa xói.
Lục Tiệp dư mặc một bộ áo khoác lụa xanh khói, đôi mày liễu hơi nhíu lại: “Dư Mỹ nhân hãy thận trọng lời nói, quy tắc trong cung, chỉ từ cửu tần trở lên mới được phép gọi là nương nương.”
Mỹ nhân yêu kiều và cay nghiệt này chính là Dư Yên Phi, người trước đây được tuyển vào cung cùng Văn Hiểu Đồ. Vì nàng ta có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, nên Thái hậu ban cho vị trí Mỹ nhân chính tứ phẩm, chỉ đứng sau Hạ Lan thị và Phương thị. Trước đây, Hạ Lan thị và Phương thị tranh giành nhau đến chết đi sống lại, đều vô tình bỏ qua Dư Mỹ nhân có nhan sắc tuyệt trần nhất trong hậu cung.
Giờ đây, Hạ Lan thị và Phương thị đã không còn, Ôn thị cũng trở thành một con quái vật xấu xí, Dư Mỹ nhân tưởng rằng mình chắc chắn sẽ được sủng ái nhất, nhưng không ngờ, Hoàng thượng trở về cung gần mười ngày, mà Dư Mỹ nhân chẳng những chưa được hầu hạ long nhan, còn chưa từng được gặp mặt Hoàng thượng!
Hôm nay đi dạo bên hồ Thái Hàm, nàng ta cứ nghĩ có thể gặp được Hoàng thượng, ai ngờ chẳng gặp Hoàng thượng, mà lại đụng ngay Lục Tiệp dư!
Nhan sắc của Lục Tiệp dư không được coi là xuất chúng, thêm vào đó nàng ta còn ăn mặc giản dị, so với sự trẻ trung yêu kiều của Dư Mỹ nhân, rõ ràng kém xa.
Nhìn nữ nhân già hơn mình, nhan sắc và xuất thân đều không bằng mình mà lại được sủng ái như vậy, lòng ghen tức của Dư Mỹ nhân bùng lên, nàng ta lập tức chặn đường của Lục Tiệp dư.
Dư Mỹ nhân cười nhạo: “Lục Tiệp dư được sủng ái như thế, còn lo gì ngày được phong làm cửu tần trở thành nương nương! Ở trong cung của Tân Chiêu dung quả thực là ủy khuất cho nương nương rồi!”
Lục Tiệp dư càng nhíu mày chặt hơn: “Ta còn phải đi thỉnh an Thái hậu, không có thời gian đôi co với Mỹ nhân!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.