Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Ngổ Ngáo
Chương 3: OH MY GOD! Tại anh
Junny Hwang
03/06/2014
Vốn không chịu được chuyện hắn làm với nó (Chap 2), nó định tâm trả thù.
Sau khi về nhà, nó nằm oài trên giường, vớ lấy xấp tài liệu mà nó thu thập được từ hắn(nghe lũ Fan của hắn kể).
Tên thật: Vũ Phạm Hoàng Quân
...
Sở thích: Leo lên mái hiên phòng âm nhạc cũ để ngủ.
Đọc đến đây, nó cười khà khà.
-Anh chết với tôi!
Rồi, nó đi tắm táp và xơi trọn cái bánh mì.
Tiếp theo là online facebook.
1 lời mời kết bạn
Nó nhấp đồng ý bừa đi.
Một lúc sau!
BUZZ!
-Ai?
-Hoàng Quân!
Nó tắt rụp facebook khi nghe tên Hoàng Quân.
Haizzz
-Đành bật tivi coi cho đỡ chán
\-Cậu chủ của JK-Hoàng Quân tuy trẻ tuổi nhưng là một người vô cùng...\
Pụp
-Sao cái gì cũng liên quan đến cậu ta vậy. Hức...tức quá!
Cuối cùng, nó hi vọng khi bật cái điện thoại sẽ không nghe tên hắn.
Tít...Tít
1 Message
Nó bật lên sung sướng vì là tin nhắn tổng đài.
\Cơ hội ngay hôm nay! Nạp thẻ để có cơ hội trúng một bữa ăn tôi cùng Hoàng Quân (JK)\
-ÔI TRỜI ƠI!
Sao một hồi lăn lộn, nó ngủ thiếp đi.
.......:::::: Sáng hôm sau :::::::::...........
-Oáp! Mấy giờ rồi ta?
Nó vơ vơ cái điện thoại bấm lên coi.
-Dậy thôi, 6h15 rồi còn gì.
Nó vươn mình thoát khỏi cái giường yêu quý.
15p, sau khi thay đồ xong nó tưng tửng ra ngoài sân.
-Ốh mai gót!
Một chiếc mô-tô-bai đứng trước nhà nó. Của hắn sao? Đúng
-Sao...an...h l...a...ị tớ..i đ...ượ...c đ..â...y?
Hắn vuốt tóc:
-Cô bị cà lâm à. Tôi thích thì đến! Giờ lên xe!
Nó ngơ ngác:
-Lên xe anh ý hả?
Hắn gật đầu:
-Không xe tôi, xe ai?
Nó bĩu môi:
-KHÔNG!
Hắn xòe 3 ngón tay ra:
-1..2...
Nó lật đật trèo lên:
-Biết rồi!
Hắn đắc chí:
-Có thế chứ!
Brừm...
Vèo
.....::: Tại Trường :::.......
Đám nữ sinh nhìn nó bằng cặp mắt nảy lửa. Nó không biết gì tại đang ngủ trên lưng hắn mà.
-Con nhỏ kia là ai thế mày?
-Nó đang dụ dỗ anh Quân đó
-Nó sẽ biết tay S-Girls
(Chú thích: S-Girls là nhóm những nữ sinh hâm mộ Hoàng Quân).
Vốn muốn trọc nó, nên hắn lay lay:
-Tình yêu àh, thức dậy.
Nó ngáp ngắn ngáp dài:
-Gì thế? Đến trường rồi hả? Thanh kiu, Pái pai.
Nói rồi nó chạy một lèo đi chẳng hay hắn gọi nò là \tình...\
Đến cầu thang, nó bị một đám nữ sinh mặt mày hung tợn chặn lại. Nó hỏi:
-Các cô là ai?
Con đứng cuối nói ngắn gọn:
-S-Girls!
Nó lại hỏi:
-Muốn gì?
Con đầu đàn bước đến, vén tóc nó:
-Tôi không cho phép cô đụng vào anh Quân!
Con nhỏ vẫy tay:
-Lên đi!
Cả đám xông đến, ban đầu nó bị ăn một cái tát trời giáng đau điếng. Nó cố phản đòn và né tránh. Nó lại bị một con khác đạp, nó ngã.
Nước mắt cứ tuôn ra, nó đỡ, lại bị đạp. Tay nó bị trầy hết.
Nó khóc thật to như chưa từng được khóc.
-BIẾN!
Một tiếng thét uy lực lớn hất văng tất cả vang lên. Con đầu đàn quay lại, hối lỗi, vẻ mặt xanh xao:
-Ơ, anh Quân
Hoàng Quân sao? Hắn đến đây sao?
Nó thiếp đi.
[Trong lúc nó ngủ]
Hắn cầm điện thoại:
-Phong hả mày?
-Ừkm, tao đây.
-Rút hồ sơ tất cả những đứa đang đứng cạnh tao
-OK
5p sau
Bác bảo vệ tiến đến:
-Thưa các cô, các cô không còn là học sinh trường này nữa
Hắn bước đến bế nó lên đến phòng y tế.
........:::::: Phòng Y Tế ::::.......
Chị y tá cuống cuồng lên. Hắn quát:
-Băng bông, vải, thuốc, bông mềm,... đưa trong 5 giây nếu không ngày mai chị không sống yên đâu.
Chị y tá xanh mặt và 4 giây 29 tíc tắc chị ý đã thành công.
-Ra ngoài
-Dạ!
Hắn lấy bông thấm vết máu cho nó, băng lại. Hắn biết vì hắn mà nó bị như thế, giá như hồi sáng hắn không...
Haizzzz....
Khẽ thở dài.
Sau khi về nhà, nó nằm oài trên giường, vớ lấy xấp tài liệu mà nó thu thập được từ hắn(nghe lũ Fan của hắn kể).
Tên thật: Vũ Phạm Hoàng Quân
...
Sở thích: Leo lên mái hiên phòng âm nhạc cũ để ngủ.
Đọc đến đây, nó cười khà khà.
-Anh chết với tôi!
Rồi, nó đi tắm táp và xơi trọn cái bánh mì.
Tiếp theo là online facebook.
1 lời mời kết bạn
Nó nhấp đồng ý bừa đi.
Một lúc sau!
BUZZ!
-Ai?
-Hoàng Quân!
Nó tắt rụp facebook khi nghe tên Hoàng Quân.
Haizzz
-Đành bật tivi coi cho đỡ chán
\-Cậu chủ của JK-Hoàng Quân tuy trẻ tuổi nhưng là một người vô cùng...\
Pụp
-Sao cái gì cũng liên quan đến cậu ta vậy. Hức...tức quá!
Cuối cùng, nó hi vọng khi bật cái điện thoại sẽ không nghe tên hắn.
Tít...Tít
1 Message
Nó bật lên sung sướng vì là tin nhắn tổng đài.
\Cơ hội ngay hôm nay! Nạp thẻ để có cơ hội trúng một bữa ăn tôi cùng Hoàng Quân (JK)\
-ÔI TRỜI ƠI!
Sao một hồi lăn lộn, nó ngủ thiếp đi.
.......:::::: Sáng hôm sau :::::::::...........
-Oáp! Mấy giờ rồi ta?
Nó vơ vơ cái điện thoại bấm lên coi.
-Dậy thôi, 6h15 rồi còn gì.
Nó vươn mình thoát khỏi cái giường yêu quý.
15p, sau khi thay đồ xong nó tưng tửng ra ngoài sân.
-Ốh mai gót!
Một chiếc mô-tô-bai đứng trước nhà nó. Của hắn sao? Đúng
-Sao...an...h l...a...ị tớ..i đ...ượ...c đ..â...y?
Hắn vuốt tóc:
-Cô bị cà lâm à. Tôi thích thì đến! Giờ lên xe!
Nó ngơ ngác:
-Lên xe anh ý hả?
Hắn gật đầu:
-Không xe tôi, xe ai?
Nó bĩu môi:
-KHÔNG!
Hắn xòe 3 ngón tay ra:
-1..2...
Nó lật đật trèo lên:
-Biết rồi!
Hắn đắc chí:
-Có thế chứ!
Brừm...
Vèo
.....::: Tại Trường :::.......
Đám nữ sinh nhìn nó bằng cặp mắt nảy lửa. Nó không biết gì tại đang ngủ trên lưng hắn mà.
-Con nhỏ kia là ai thế mày?
-Nó đang dụ dỗ anh Quân đó
-Nó sẽ biết tay S-Girls
(Chú thích: S-Girls là nhóm những nữ sinh hâm mộ Hoàng Quân).
Vốn muốn trọc nó, nên hắn lay lay:
-Tình yêu àh, thức dậy.
Nó ngáp ngắn ngáp dài:
-Gì thế? Đến trường rồi hả? Thanh kiu, Pái pai.
Nói rồi nó chạy một lèo đi chẳng hay hắn gọi nò là \tình...\
Đến cầu thang, nó bị một đám nữ sinh mặt mày hung tợn chặn lại. Nó hỏi:
-Các cô là ai?
Con đứng cuối nói ngắn gọn:
-S-Girls!
Nó lại hỏi:
-Muốn gì?
Con đầu đàn bước đến, vén tóc nó:
-Tôi không cho phép cô đụng vào anh Quân!
Con nhỏ vẫy tay:
-Lên đi!
Cả đám xông đến, ban đầu nó bị ăn một cái tát trời giáng đau điếng. Nó cố phản đòn và né tránh. Nó lại bị một con khác đạp, nó ngã.
Nước mắt cứ tuôn ra, nó đỡ, lại bị đạp. Tay nó bị trầy hết.
Nó khóc thật to như chưa từng được khóc.
-BIẾN!
Một tiếng thét uy lực lớn hất văng tất cả vang lên. Con đầu đàn quay lại, hối lỗi, vẻ mặt xanh xao:
-Ơ, anh Quân
Hoàng Quân sao? Hắn đến đây sao?
Nó thiếp đi.
[Trong lúc nó ngủ]
Hắn cầm điện thoại:
-Phong hả mày?
-Ừkm, tao đây.
-Rút hồ sơ tất cả những đứa đang đứng cạnh tao
-OK
5p sau
Bác bảo vệ tiến đến:
-Thưa các cô, các cô không còn là học sinh trường này nữa
Hắn bước đến bế nó lên đến phòng y tế.
........:::::: Phòng Y Tế ::::.......
Chị y tá cuống cuồng lên. Hắn quát:
-Băng bông, vải, thuốc, bông mềm,... đưa trong 5 giây nếu không ngày mai chị không sống yên đâu.
Chị y tá xanh mặt và 4 giây 29 tíc tắc chị ý đã thành công.
-Ra ngoài
-Dạ!
Hắn lấy bông thấm vết máu cho nó, băng lại. Hắn biết vì hắn mà nó bị như thế, giá như hồi sáng hắn không...
Haizzzz....
Khẽ thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.