Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Ngổ Ngáo

Chương 4: Rẹtttttttttt! Thứ đó là gì?

Junny Hwang

03/06/2014

Sáng sớm hôm sau, nó mở mắt ra. Trời ơi trắng toát, giường trắng, tường trắng, áo trắng,...

Nó hét lên:

-Ááááá....

Hắn thức dậy bịt miệng nó lại:

-Câm! Cô hét gì đấy?

Nó vùng vằng, nhớ lại chuyện hôm qua. Để ý thấy thế, hắn hối lỗi:

-Xin lỗi mà! Tại tôi mà...

Nó bĩu môi làm điệu:

-Còn lâu mới xin lỗi được.

Hắn lay lay năn nỉ. Nó hét ầm lên:

-Đauuuuuuuuuu...

-CÂM! Thế giờ sao?

Nó chỉ chỉ vào đầu:

-Ăn kem nhé!

Hắn cốc đầu:

-Bệnh còn đòi hỏi.

Nó vênh mặt:

-Thế giờ sao?

-Đi thì đi. Chuẩn bị quần áo nhanh lên.

Mới đau khắp người mà nghĩ đến ăn nó lại nhảy tưng tửng được.

5p sau, nó đã chỉnh tề với áo Pucca và quần Jeans lửng, tóc búi ngố.



Hai đứa phóng đi. Lần này là oto chứ không thêm chữ m đằng trước chữ oto nữa.

.....:::: Nhà Hàng Sweet Ice-Cream ::::......

Nó nhảy từ ô tô xuống (xin quý vị đừng làm theo nhỏ khùng này) chạy thọc vào nhà hàng kem.

Người phục vụ ăn mặc trang nhã bước ra, nhìn thấy hắn thì mắt của chị ấy cũng biến thành hình ♥ luôn. Nó lắc đầu.

Chị phục vụ xúm xít trò chuyện với hắn:

-Em cần gì?

Nó đớp luôn:

-Cho em 3 ly kem vani, 2 cây dừa, 3 bịch nước cam và 4 cây socola ạ!

Hắn trợn tròn mắt:

-Cô ăn gì mà lắm thế?

-Anh không ăn thì thôi.

2 phút sau

Lần này không phải phục vụ là girl mà là boy. Vốn nó xinh sẵn, cậu ta định mần quen:

-Em tên gì thế? Cho anh xin số điện thoại, OK?

Hắn cau mày, quát:

-Anh làm gì bạn gái tôi thế hả?

Nhận thấy mình quá lố, anh ta chuồn mất. Nó đập đập tay hắn:

-Anh vừa nói cái gì?

-Có gì đâu, cô có ăn không thì bảo?

-Ăn thì ăn.

Chỉ loáng cái, nó đã ăn hết một bàn đầy kem và nước.

Khà........



Nó chép chép miệng, gãi đầu:

-Ơ, tui kêu có tý mà giờ nhiều thế?

Hắn hì hì:

-Tui kêu đấy?

-Anh kêu làm gì?

-Ăn thi với cô

-Thể nào anh cũng thua, thi thố làm gì cho mệt (tự sướng muôn năm)

-Ừ

Sau khi trả tiền thanh toán xong xuôi tụi nó đi về.

Ting!

-Hay mình đi chờ xe buýt đi.

Nó cáu lên:

-Điên! Ôtô không đi, đi xe buýt làm gì?

-Thích

Đành vậy, nó và hắn đứng chờ xe buýt.

Rẹtttttttttttt

Một ánh chớp, không đúng hơn là một dòng điện chạy ngang người hắn. Hắn hỏi nó:

-Vừa có chớp á?

Nó cười chảy nước mắt:

-Đồ khùng!

Ơ, thế là sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Ngổ Ngáo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook