Hoàng Tuyền Quỷ Cục

Chương 27:

Tiểu Tam Bàn Tử

27/10/2024

“Im đi, Phi Dương, ông đã nói con bao nhiêu lần rồi, không cho phép nói xấu ông Thổ Địa sau lưng.” Ông nội vừa nghe những lời tôi nói, lập tức nổi giận lên.

Tôi tức gần chết. Sao ông nội lại hồ đồ đến mức này, tôi thật sự là không còn lời nào để nói với ông ấy.

“Đúng rồi, Phi Dương, trước đây con nói giao đứa trẻ cho tài xế xe tải là gạt ông. Vậy con mau nói, rốt cuộc đứa trẻ đang ở đâu? Để ông còn giao đứa trẻ cho ông Thổ Địa, ông Thổ Địa có khi sẽ chữa khỏi cho con. Ông Lục đi tìm cao nhân ở núi Xích Công cũng không đáng tin cậy lắm, không biết phải mất bao lâu, lỡ mà không kịp thì sao?” Ông nội đảo mắt, nói với tôi.

“Không thể nào, con thà chết chứ không để ông Thổ Địa đạt được mục đích. Con không thể giao đứa trẻ cho ông ta.”

Tôi cũng nổi điên lên. Dù bây giờ tôi đang trong tình trạng nguy kịch, nhưng tôi vẫn không muốn để ông Thổ Địa đạt được mục đích. Hơn nữa, ông nội không tin ông Lục, nhưng tôi tin, chắc chắn ông Lục sẽ tìm được người cứu tôi.

“Con...con...Thật là làm ông tức chết mà. Cứu tinh ở ngay trước mắt, cần gì phải tìm đâu xa? Đứa trẻ đó cũng không phải của con, cần gì con phải đền mạng cho nó chứ? Nếu chọc giận ông Thổ Địa, thì con thật sự sẽ chết đấy!” Ông nội giận run cả người, nói với tôi bằng giọng đầy tức giận xen lẫn tiếc nuối.

Tôi hừ lạnh, không muốn nói thêm với ông nội nữa. Dù thế nào tôi cũng không hợp tác, có giỏi thì bảo ông Thổ Địa lấy mạng tôi đi.

“Ông cố của tui ơi, thật sự là chịu thua con đấy. Thật sự tưởng mình mạng lớn hả? Đó là vì trước đây ông Thổ Địa không ở đây. Ôi...bỏ đi...bỏ đi, ông không nói nhảm với con nữa. Đứa trẻ này con có giao cũng phải giao, không giao cũng phải giao.” Ông nội tiếp tục nài nỉ tôi, nhưng hình như ông ấy đã lỡ lời, nói đến giữa chừng thì đổi đề tài.

“Con không giao! Có giỏi thì bảo ông Thổ Địa tự tới tìm con mà lấy!” Tôi lạnh lùng nói.

“Con...con...thật là khiến ông không còn gì để nói. Nếu Thổ Địa đích thân tới, con còn có thể có cơ hội sống sao? Phi Dương, là con ép ông, đừng trách ông dùng thủ đoạn với con.”



Ông nội vô cùng tức giận, sau đó vẻ mặt đột nhiên thay đổi, nở nụ cười nham hiểm với tôi.

“Ông nội, ông...”

Tôi thầm nói không ổn, vừa định hét lên, phía sau đầu liền truyền tới một cơn đau nhói như kim châm, sau đó hai mắt tối sầm lại rồi ngất đi.

Trong cơn mê man, dường như tôi đã gặp một người, một người khiến tôi vô cùng tin tưởng và rất quan tâm đến tôi. Trước mặt cô ấy, tôi không hề giữ lại điều gì, nói hết những chuyện đã xảy ra trong mấy tháng nay.

Tôi là đang chửi tục, cũng như đang phát tiết, những chuyện kỳ quái cùng với ông nội hồ đồ bướng bỉnh, tất cả những điều này đều khiến tôi rất áp lực. Tôi rất giận sự cố chấp của ông nội, nhưng lại không thể thay đổi suy nghĩ của ông, điều này càng khiến tâm trạng tôi tệ hơn. Hơn nữa, cứ nghĩ đến cái chết của con chó vàng là tôi lại càng đau lòng.

Sau khi chửi xong, tôi thấy cả người nhẹ nhõm hơn nhiều, như trút được gánh nặng, nhưng đợi khi tôi nhìn rõ mặt của người đó thì đó lại là tượng thần trong miếu Thổ Địa, lập tức dọa tôi đến toát mồ hôi lạnh.

Tôi hét lên, nhảy bật dậy khỏi giường nhìn xung quanh. May quá, chỉ là một giấc mơ, tôi vẫn ở nhà, điều này lại khiến tôi thở phào nhẹ nhõm.

"Ông nội, ông đang ở đâu?"

Tôi gọi to hai tiếng, không một ai trả lời, tôi lại tức, tôi nhớ rõ là ông nội đánh tôi bất tỉnh, ông nội đúng là điên rồi, lại ra tay với tôi nặng như vậy.

Tôi cúi đầu nhìn xuống, vết hoen tử thi trên tay lại lớn thêm một vòng, tôi lập tức đau đầu, mẹ kiếp, thứ này đang đòi mạng tôi đây mà, có lẽ khi vết hoen lan ra toàn thân chính là lúc tôi tiêu đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Tuyền Quỷ Cục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook