Hoàng Tuyền Quỷ Cục

Chương 28:

Tiểu Tam Bàn Tử

27/10/2024

Tôi bắt đầu sốt sắng, không biết ông Lục Trần Nhất Phát có thể mời cao nhân từ núi Xích Công về không, thời gian có kịp không, tôi rất muốn biết ông Lục đã đi đến đâu rồi.

Nhưng cuối cùng tôi mới nhớ tới, hầu như người già trong làng đều không dùng điện thoại di động, phần lớn vẫn dùng điện thoại bàn cố định ở nhà. Nhà tôi thì nghèo hơn, ngay cả điện thoại bàn cũng không có, chỉ mỗi tôi có một chiếc điện thoại nhái nội địa hơn hai trăm tệ, nhưng đó cũng là do tôi tự mua sau khi đi làm, bây giờ muốn gọi điện hỏi ông Lục đã đi đến đâu cũng không có cách.

"Mùi gì vậy nhỉ?" Tôi khịt mũi ngửi thấy một mùi hôi thối, tôi lần theo đó thì chợt thấy đau lòng, bởi vì mùi hôi thối đó tỏa ra từ xác con chó vàng.

Con chó vàng đã chết hơn một ngày rồi, bây giờ thời tiết nóng nực nên đã có thể ngửi thấy mùi hôi.

Tôi tìm mấy tấm ván gỗ từ trong nhà, tự làm một cái quan tài nhỏ, quan tài rất đơn giản, sau đó tôi cầm cuốc và cõng chó vàng lên núi.

Tôi tìm một nơi tốt có sông có núi, đào một cái hố chôn con chó vàng xuống, sau đó lại dùng gỗ đẽo một tấm bia mộ, viết lên mấy chữ "Chú chó trung thành, mộ của Đại Hoàng".

Dựng xong bia mộ, tôi còn đốt hương nến cho nó. Mặc dù tôi và chó vàng này không ở bên nhau nhiều nhưng nó đã giúp tôi mấy lần, cứu mạng tôi, thậm chí còn chết thảm vì tôi, những gì tôi có thể làm cho nó chỉ có vậy thôi.

Sau khi làm xong tất cả những điều này, tâm trạng tôi rất chán nản, tôi tự mình trở về nhà. Tôi cũng không biết mình nên làm gì tiếp theo, có lẽ là chờ ông Lục tìm người đến cứu mạng tôi, hoặc có lẽ chờ chết, dù gì cũng chẳng có khác biệt.

Nhưng không lâu sau, ông nội đột nhiên đẩy cửa bước vào, trên tay lại ôm một đứa trẻ sơ sinh, tôi vừa nhìn thấy thì lập tức cảm thấy kinh hãi.

"Ông nội, ông, ông."



Tôi run rẩy không nói nên lời, tôi hơi sợ, sợ đây chính là đứa con của Hồng Dao, tôi thà chết cũng không giao đứa bé cho Thổ Địa. Vì sao ư? Vì đứa bé này là giới hạn lương tâm cuối cùng của tôi và ông nội.

Ông Thổ Địa đã hãm hại Hồng Dao khiến cô ấy mang thai sinh con, đó là điều chúng tôi không thể ngăn cản, nhưng tôi có thể bảo vệ đứa bé này, không để ông Thổ Địa tiếp tục hãm hại nó. Mặc dù tôi còn chưa biết ông Thổ Địa định làm gì với đứa bé nhưng tôi biết chắc chắn đó chẳng phải là chuyện gì tốt đẹp.

Nếu ông nội thực sự giao đứa bé cho ông Thổ Địa, vậy thì ông ấy đã đánh mất chút lương tâm cuối cùng của mình rồi.

"Phi Dương, con đừng trách nội, ông làm vậy cũng là vì tốt cho con." Ông nội trả lời nhưng trên mặt không hề có chút áy náy nào, ngược lại còn có vẻ đắc ý.

"Vì tốt cho con?" Tôi cười rất bi thảm, mấy ngày nay không biết ông nội đã lặp lại câu nói này bao nhiêu lần rồi. Chẳng lẽ một câu "vì tốt cho con" là có thể bỏ qua lương tâm của chính mình ư?

Tôi đã hiểu, hiểu ý nghĩa của câu ông nội nói trước khi đánh ngất tôi là gì rồi. Ông ấy chắc chắn đã nhân lúc tôi bất tỉnh mà ép hỏi tôi đứa bé ở đâu, còn tôi thì đã trúng kế, đương nhiên khai ra tất cả, người tôi gặp trong mơ chính là do ông nội giở trò.

"Con liều mạng với ông!" Cơn giận bùng lên trong lòng, tôi quyết định ngăn cản ông nội, không thể để ông giao đứa bé ra.

Nhưng tôi vừa đứng dậy đã cảm thấy trời đất quay cuồng, đứng còn chẳng vững nên ngã phịch xuống đất.

"Nhìn xem, nhìn xem dáng vẻ bây giờ của con đi, chẳng lẽ con không biết là con sắp chết rồi à? Ông nội đang cứu con đấy, con là đồ vô ơn, còn dám liều mạng với ông." Ông nội mỉa mai tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Tuyền Quỷ Cục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook