Chương 31:
Tiểu Tam Bàn Tử
27/10/2024
Một chiếc áo khoác căn bản không thể cháy được bao lâu, chỉ khoảng hơn một phút là đã cảm thấy phỏng tay, tôi và ông nội đều phải vứt áo khoác đi, nhưng khoảng cách chúng tôi đi được lại không xa, còn chưa đến hai trăm mét.
"Ông nội, đây là chuyện gì vậy, tại sao cắm một cành cây thêm một hình nhân giấy lại thành Quỷ Môn quan vậy?"
Tôi rất tò mò, thấy ông nội dừng lại nên vội hỏi ông ấy.
"Quỷ Môn quan này không giống Quỷ Môn quan ở địa ngục, nhưng cũng là một cách giết người lợi hại. Cây liễu vốn thuộc âm, hình nhân giấy và ngựa giấy đó là đồ đốt xuống địa phủ nên càng âm, cộng thêm việc bây giờ là ban đêm, vậy là âm cộng âm, âm khí đó không phải là thứ mà người sống có thể chịu đựng được, với tình trạng hiện tại của con thì đi chưa được mười mét là sẽ chết." Ông nội giải thích.
Trong lòng tôi vô cùng kinh hãi, dù không hiểu lắm nhưng nhìn sắc mặt của ông nội thì chắc là không phải giả. Con đường trông bình thường này lại có sát chiêu lớn như vậy, tên Lưu Nhất Thủ kia thật đúng là đồ khốn, ông ta lại muốn hại chết chúng tôi.
"Ông ơi, bây giờ chúng ta phá được Quỷ Môn quan chưa, phải làm sao đây?" Tôi vội vàng hỏi.
"Chưa phá được, tên khốn Lưu Nhất Thủ kia ra tay quá ác độc, phía trước ít nhất còn một trăm mét Quỷ Môn quan nữa." Ông nội lắc đầu nói.
"Chúng ta chạy đi, chạy nhanh tới phía trước, nhanh chóng vượt qua được không?" Tôi đề nghị.
Ông nội không trực tiếp trả lời, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, tôi biết ngay cách này không được.
"Quỷ Môn quan cực âm, nhất định phải dùng thứ cực dương để phá nó, cách tốt nhất là dùng máu chó mực nhưng chó trong làng chúng ta đều là chó vàng chó trắng, con đi thôn bắt con gà trống lớn nhà trưởng làng đã nuôi ba năm ấy, cẩn thận một chút, đừng làm ồn." Ông nội nói với tôi.
Tôi tặc lưỡi, tôi biết nhà trưởng làng có một con gà trống quý báu đã nuôi được ba bốn năm rồi, rất hùng dũng, là đại ca trong đám gà trống trong làng. Rất nhiều đứa trẻ trong thôn đã bị nó đuổi theo mổ, nhưng đó là báu vật của trưởng làng, trộm gà nhà trưởng làng thì không bị mắng mới lạ.
Nhưng ông nội trừng tôi một cái, tôi hiểu ngay chuyện này không thể thương lượng được nên đành phải quay lại. Tôi lén đến nhà trưởng làng, trèo tường vào sân nhà ông ấy rồi tóm lấy con gà trống lớn.
Việc bắt gà cũng cần có kỹ thuật, phải nhanh tay bắt được rồi bịt miệng nó lại, sau đó đè nó xuống không cho nó vùng vẫy, nếu không sẽ gây ra tiếng động rất lớn.
Những con gà khác đập cánh vài tiếng, nhưng dường như trưởng làng ngủ rất say nên không bị đánh thức, tôi ném xuống một trăm tệ rồi mau chóng trèo tường bỏ chạy, quay trở về trong thôn.
"Có mang theo dao không?" Ông nội hỏi tôi.
Tôi gật đầu, đưa con dao mổ lợn mua được với giá một trăm tệ cho ông ấy. Thực ra tôi không chỉ mang theo dao mà còn có cả một chiếc rìu nhỏ trên người, tôi không thực sự đến đây với ông nội chỉ để xem.
Ông nội liếc tôi nhưng không nói gì, sau đó cắt cổ con gà trống lớn bằng một nhát dao, xách con gà trống lên rồi chạy thục mạng. Tôi cũng chạy theo, máu của con gà trống bắn tung tóe trong cuộc rượt đuổi kịch liệt này.
"Ông nội cẩn thận!"
Ngay khi chúng tôi sắp chạy ra khỏi Quỷ Môn quan, một bóng người lao ra, tôi hét lớn, cảnh báo ông.
Nhưng một tay của ông nội đang bế đứa bé, tay kia lại đang xách con gà trống nên không thể nào tránh được, có điều phản ứng của ông nội rất nhanh, ông lập tức ném con gà trống ra ngoài.
"Ầm" một tiếng.
Bóng người đó đụng bay con gà trống, tốc độ cũng bị chững lại, ông nội nhanh chóng nhân cơ hội đó lùi về sau.
"Ông nội, đây là chuyện gì vậy, tại sao cắm một cành cây thêm một hình nhân giấy lại thành Quỷ Môn quan vậy?"
Tôi rất tò mò, thấy ông nội dừng lại nên vội hỏi ông ấy.
"Quỷ Môn quan này không giống Quỷ Môn quan ở địa ngục, nhưng cũng là một cách giết người lợi hại. Cây liễu vốn thuộc âm, hình nhân giấy và ngựa giấy đó là đồ đốt xuống địa phủ nên càng âm, cộng thêm việc bây giờ là ban đêm, vậy là âm cộng âm, âm khí đó không phải là thứ mà người sống có thể chịu đựng được, với tình trạng hiện tại của con thì đi chưa được mười mét là sẽ chết." Ông nội giải thích.
Trong lòng tôi vô cùng kinh hãi, dù không hiểu lắm nhưng nhìn sắc mặt của ông nội thì chắc là không phải giả. Con đường trông bình thường này lại có sát chiêu lớn như vậy, tên Lưu Nhất Thủ kia thật đúng là đồ khốn, ông ta lại muốn hại chết chúng tôi.
"Ông ơi, bây giờ chúng ta phá được Quỷ Môn quan chưa, phải làm sao đây?" Tôi vội vàng hỏi.
"Chưa phá được, tên khốn Lưu Nhất Thủ kia ra tay quá ác độc, phía trước ít nhất còn một trăm mét Quỷ Môn quan nữa." Ông nội lắc đầu nói.
"Chúng ta chạy đi, chạy nhanh tới phía trước, nhanh chóng vượt qua được không?" Tôi đề nghị.
Ông nội không trực tiếp trả lời, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, tôi biết ngay cách này không được.
"Quỷ Môn quan cực âm, nhất định phải dùng thứ cực dương để phá nó, cách tốt nhất là dùng máu chó mực nhưng chó trong làng chúng ta đều là chó vàng chó trắng, con đi thôn bắt con gà trống lớn nhà trưởng làng đã nuôi ba năm ấy, cẩn thận một chút, đừng làm ồn." Ông nội nói với tôi.
Tôi tặc lưỡi, tôi biết nhà trưởng làng có một con gà trống quý báu đã nuôi được ba bốn năm rồi, rất hùng dũng, là đại ca trong đám gà trống trong làng. Rất nhiều đứa trẻ trong thôn đã bị nó đuổi theo mổ, nhưng đó là báu vật của trưởng làng, trộm gà nhà trưởng làng thì không bị mắng mới lạ.
Nhưng ông nội trừng tôi một cái, tôi hiểu ngay chuyện này không thể thương lượng được nên đành phải quay lại. Tôi lén đến nhà trưởng làng, trèo tường vào sân nhà ông ấy rồi tóm lấy con gà trống lớn.
Việc bắt gà cũng cần có kỹ thuật, phải nhanh tay bắt được rồi bịt miệng nó lại, sau đó đè nó xuống không cho nó vùng vẫy, nếu không sẽ gây ra tiếng động rất lớn.
Những con gà khác đập cánh vài tiếng, nhưng dường như trưởng làng ngủ rất say nên không bị đánh thức, tôi ném xuống một trăm tệ rồi mau chóng trèo tường bỏ chạy, quay trở về trong thôn.
"Có mang theo dao không?" Ông nội hỏi tôi.
Tôi gật đầu, đưa con dao mổ lợn mua được với giá một trăm tệ cho ông ấy. Thực ra tôi không chỉ mang theo dao mà còn có cả một chiếc rìu nhỏ trên người, tôi không thực sự đến đây với ông nội chỉ để xem.
Ông nội liếc tôi nhưng không nói gì, sau đó cắt cổ con gà trống lớn bằng một nhát dao, xách con gà trống lên rồi chạy thục mạng. Tôi cũng chạy theo, máu của con gà trống bắn tung tóe trong cuộc rượt đuổi kịch liệt này.
"Ông nội cẩn thận!"
Ngay khi chúng tôi sắp chạy ra khỏi Quỷ Môn quan, một bóng người lao ra, tôi hét lớn, cảnh báo ông.
Nhưng một tay của ông nội đang bế đứa bé, tay kia lại đang xách con gà trống nên không thể nào tránh được, có điều phản ứng của ông nội rất nhanh, ông lập tức ném con gà trống ra ngoài.
"Ầm" một tiếng.
Bóng người đó đụng bay con gà trống, tốc độ cũng bị chững lại, ông nội nhanh chóng nhân cơ hội đó lùi về sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.