Hoàng Tuyền Quỷ Cục

Chương 33:

Tiểu Tam Bàn Tử

27/10/2024

“Tốt lắm, đêm nay chúng ta đấu một trận đi, nếu ông có thể phá được Quỷ Môn quan của tôi, thì coi như lão già chết tiệt ông vẫn còn chút bản lĩnh. Tôi đã bày một trận Quỷ Vực ở phía trước, nếu hôm nay ông phá được nó, tôi sẽ quay đầu bỏ đi, bằng không, hôm nay tôi không những muốn lấy đứa bé kia, mà còn muốn mạng ông nữa!”

Lưu Nhất Thủ lạnh lùng nói, rồi từ từ lùi lại. Khi lui chưa đầy mười mét, thân hình ông ta đã hoàn toàn biến mất, nhưng tiếng cười lớn của ông ta vẫn vọng lại.

Tôi quay đầu nhìn thoáng qua ông nội, thấy mặt mày ông tái mét, lông mày nhíu chặt, chắc cũng có chút lo lắng. Quỷ Vực mà Lưu Nhất Thủ nhắc đến nghe có vẻ rất lợi hại.

“Ông ơi, Quỷ Vực là gì thế? Nguy hiểm lắm sao?” Tôi khẽ hỏi.

“Thằng khốn Lưu Nhất Thủ học được trò mới rồi. Đầu tiên là bày Quỷ Môn quan ngưng tụ âm khí, giờ lại thêm một cái Quỷ Vực, xem ra đêm nay khá nguy hiểm.”

Ông nội lắc đầu đáp, tôi lại hỏi thêm Quỷ Vực là gì một lần nữa, ông mới giải thích rằng Quỷ Vực là nơi chúng quỷ tụ tập, giống như Âm Tào Địa Phủ vậy, khắp nơi đều là ma quỷ.

Vốn dĩ nơi như thế sẽ không xuất hiện ở chốn đông người, vì bản thân con người có chứa dương khí mạnh, nơi nào nhiều người sẽ dễ dàng phá vỡ địa thế này, cần phải bố trí đặc biệt mới được. Việc tối nay chắc hẳn Lưu Nhất Thủ đã trăm phương ngàn kế chuẩn bị từ rất lâu rồi.

“Vậy không phải chúng ta không vào đó là được rồi sao, chúng ta cứ xuống đường ruộng mà đi, ông ta đã chuẩn bị kỹ lưỡng như vậy, chúng ta vào chẳng phải tự tìm cái chết hay sao?”



Nghe ông giải thích xong, tôi lập tức sốt ruột. Rõ ràng Lưu Nhất Thủ đang gài bẫy chúng tôi, sao chúng tôi lại phải ngu ngốc nhảy vào cái hố ông ta đã đào chứ? Đường đến trấn Thanh Hà cũng không phải chỉ có mỗi con đường này, xung quanh đều là đồng ruộng, trong ruộng có bờ mẫu, dù không dễ đi như đường xi măng, nhưng vẫn có thể đi được mà.

“Vô ích thôi, tên đó đã trăm phương ngàn kế muốn cướp đứa nhỏ này, vậy chắc chắn còn có chiêu khác. Bờ ruộng nhỏ như thế, ngược lại còn gây bất lợi cho ông ra tay. Thôi thế này đi, Phi Dương, cháu bế đứa trẻ đứng đây đừng di chuyển, để ông đi phá cái Quỷ Vực kia, sau khi phá xong, ông sẽ quay lại gọi cháu.”

Ông lắc đầu nói, rồi đặt đứa bé vào tay tôi.

Tôi khuyên nhiều lần nhưng ông không nghe, tôi có thể nhận ra ông đang có chút hơn thua. Hai mươi năm trước, Lưu Nhất Thủ đã thua dưới tay ông nội, giờ lại đến khiêu chiến, tính hiếu thắng của ông nội đã bị kích ra, không thể không tranh cao thấp một phen.

Ông đã nổi cơn tức thì rất cứng đầu, tôi có khuyên cũng vô ích, đành phải để ông đi phá cái Quỷ Vực đó. Trong lòng tôi cũng không có ý định đi thay ông, tôi tự biết rõ khả năng của mình, nếu tôi đi thì chẳng khác nào nộp mạng.

Ông nội lao về phía trước mà không hề quay đầu lại, chưa đi được bao xa đã không còn bóng dáng, không khí xung quanh như nổi lên từng cơn gợn sóng, rồi đột nhiên trở nên tĩnh mịch, không hề có một âm thanh nào vang lên.

Tôi ôm đứa bé, cầm chặt cái rìu nhỏ, đứng đó do dự, tôi đang suy nghĩ về lựa chọn của mình, không biết nên làm gì cho phải. Vốn dĩ đêm nay tôi định liều mạng, theo ông đi gặp ông Thổ Địa kia, xem liệu có thể dùng rìu chặt chết ông ta không, nhưng khi thấy Lưu Nhất Thủ, tôi chợt nhận ra có lẽ mình đã đánh giá cao bản thân.

Lưu Nhất Thủ chỉ là một trong số tay chân của ông Thổ Địa, thân phận tương đương với ông nội, nhưng ông ta đã mạnh đến mức này rồi, không phải là Quỷ Môn quan thì là Quỷ Vực, muốn giết tôi thật sự dễ như trở bàn tay. Chút bản lĩnh này của tôi làm sao đấu lại được ông Thổ Địa kia chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Tuyền Quỷ Cục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook