Chương 36:
Tiểu Tam Bàn Tử
27/10/2024
Trong lòng tôi giật thót một cái, nhanh chóng vung rìu chém ông ta, nhưng lại lần nữa chứng minh được rằng tôi không thể chém trúng, sau đó tôi đã nhanh chóng phun máu vào mặt ông ta, tên quỷ thắt cổ lại hét lên thảm thiết rồi biến mất.
Tôi tiếp tục tiến về phía trước, gần như cứ mỗi mười mấy mét lại có một con quỷ xuất hiện, dường như tất cả đều là những nhân vật trong các bộ phim kinh dị mà tôi từng xem, lần nào tôi cũng dùng chiêu phun máu để giải quyết.
Nhưng tôi lại không thể cười nổi, bởi vì lưỡi tôi đã sưng lên, đau đớn khủng khiếp, đừng nói đến phun máu, chỉ cần động một chút cũng khiến tôi đau đến mức toàn thân run rẩy, tôi thấy mình sắp tiêu đời rồi.
Tôi đứng tại chỗ khoảng năm phút, sau đó thấy xung quanh xuất hiện một đám người đang tụ tập tiến lại gần, lòng tôi lạnh toát, nhưng ngay tại thời khắc nguy hiểm, tôi nghĩ ra một cách, cắn răng phun ra ngụm máu lưỡi cuối cùng lên cây rìu.
“A”
Sau đó tôi liều mạng chạy như điên, không dại gì mà đứng yên đó để bị họ đánh hội đồng.
“Phụt”
Đụng phải con thứ nhất, tôi còn không thèm nhìn kỹ đã vung rìu chém ngay, liền nghe thấy tiếng hét thảm thiết vang lên từ phía sau lưng.
Từng nhát, từng nhát, tôi chém tan hết những bóng ma đang vây quanh mình. Nhưng rất nhanh sau đó, tôi lại phát hiện ra vấn đề, khi chém con đầu tiên, tôi chỉ cần một nhát, nhưng bây giờ phải mất ba đến năm nhát tôi mới chém được, nếu thêm vài con nữa, chắc rìu của tôi cũng sẽ như vừa rồi mà thôi, tôi có cảm giác muốn khóc mà không ra nước mắt, vì tôi không thể phun thêm máu nữa.
Nhìn thấy những bóng ma càng lúc càng tiến tới gần, tôi bắt đầu cảm thấy cả người lạnh toát, thật sự rất lạnh, như thể máu trong người đều đã đông cứng lại, tay chân không còn chút sức lực nào.
“Khụ khụ”
Nhưng đúng lúc đó, một tiếng ho khan vang lên, cũng chỉ là một tiếng ho thôi, lại khiến những bóng ma xung quanh biến mất hết, khiến tôi nhìn mà ngây người.
“Máu lưỡi đúng là một chiêu cứu mạng tốt, nhưng đối với tình trạng của mày bây giờ, nó chẳng khác nào bùa đòi mạng, bản thân mày đã sinh ra âm sát, chẳng còn sống được bao lâu nữa, bây giờ lại mất đi quá nhiều dương khí, cho dù không có những âm hồn quỷ quái này, mày cũng khó lòng sống sót đến sáng mai.”
Một giọng nói già nua vang lên, sau đó tôi nhìn thấy một bóng người bước ra từ trong bóng tối, khi nhận ra đó là ai, hai mắt tôi mở to ra.
Tôi nhận ra người này, ông ta chính là kẻ khốn nạn chỉ đường cho tôi tới thôn gì đó đã bị thiêu rụi, ông ta chính là một kẻ lừa đảo.
“Như thế nào? Vì chuyện ngày hôm đó mà không tin lời ông sao? Vậy thì hãy nhìn những vết hoen tử thi trên cơ thể mày đi, kéo áo ra mà xem.” Ông lão kia cười nói.
Tôi nghe theo lời ông ta, đầu tiên là nhìn xuống tay mình, lập tức hít một hơi lạnh. Ban ngày, vết hoen tử thi trên tay chỉ là những đốm nhỏ, nhưng bây giờ cả bàn tay đều bị phủ kín, khi kéo áo lên, tôi thấy hơn nửa cơ thể mình cũng bị phủ đầy vết hoen tử thi.
“Ông, ông, tại sao lại muốn cứu cháu?”
Tôi nói ra những lời này vô cùng khó khăn, giọng nói run rẩy, hóa ra tôi thật sự sắp chết rồi sao?
“Cứu mày? Không không không, lần trước khi chúng ta gặp nhau, ông đã chỉ đường cho mày vào chỗ chết, làm sao ông có thể cứu mày được chứ? Ông đến đây để lấy đứa bé trên tay mày, trẻ con còn nhỏ, nếu âm khí quá nặng thì không tốt đâu.” Ông lão cười, lắc đầu nói.
Tôi cười chua xót, quả nhiên tất cả đều nhắm vào đứa trẻ này. Sau đó, tôi hung ác nhìn ông ta, giơ rìu lên, làm bộ dạng như muốn liều mạng.
“Đừng giả vờ nữa, với tình trạng hiện tại của mày, đứng còn khó khăn, mày còn sức mà chém ông sao?” Ông lão kia cười nói.
Tôi tiếp tục tiến về phía trước, gần như cứ mỗi mười mấy mét lại có một con quỷ xuất hiện, dường như tất cả đều là những nhân vật trong các bộ phim kinh dị mà tôi từng xem, lần nào tôi cũng dùng chiêu phun máu để giải quyết.
Nhưng tôi lại không thể cười nổi, bởi vì lưỡi tôi đã sưng lên, đau đớn khủng khiếp, đừng nói đến phun máu, chỉ cần động một chút cũng khiến tôi đau đến mức toàn thân run rẩy, tôi thấy mình sắp tiêu đời rồi.
Tôi đứng tại chỗ khoảng năm phút, sau đó thấy xung quanh xuất hiện một đám người đang tụ tập tiến lại gần, lòng tôi lạnh toát, nhưng ngay tại thời khắc nguy hiểm, tôi nghĩ ra một cách, cắn răng phun ra ngụm máu lưỡi cuối cùng lên cây rìu.
“A”
Sau đó tôi liều mạng chạy như điên, không dại gì mà đứng yên đó để bị họ đánh hội đồng.
“Phụt”
Đụng phải con thứ nhất, tôi còn không thèm nhìn kỹ đã vung rìu chém ngay, liền nghe thấy tiếng hét thảm thiết vang lên từ phía sau lưng.
Từng nhát, từng nhát, tôi chém tan hết những bóng ma đang vây quanh mình. Nhưng rất nhanh sau đó, tôi lại phát hiện ra vấn đề, khi chém con đầu tiên, tôi chỉ cần một nhát, nhưng bây giờ phải mất ba đến năm nhát tôi mới chém được, nếu thêm vài con nữa, chắc rìu của tôi cũng sẽ như vừa rồi mà thôi, tôi có cảm giác muốn khóc mà không ra nước mắt, vì tôi không thể phun thêm máu nữa.
Nhìn thấy những bóng ma càng lúc càng tiến tới gần, tôi bắt đầu cảm thấy cả người lạnh toát, thật sự rất lạnh, như thể máu trong người đều đã đông cứng lại, tay chân không còn chút sức lực nào.
“Khụ khụ”
Nhưng đúng lúc đó, một tiếng ho khan vang lên, cũng chỉ là một tiếng ho thôi, lại khiến những bóng ma xung quanh biến mất hết, khiến tôi nhìn mà ngây người.
“Máu lưỡi đúng là một chiêu cứu mạng tốt, nhưng đối với tình trạng của mày bây giờ, nó chẳng khác nào bùa đòi mạng, bản thân mày đã sinh ra âm sát, chẳng còn sống được bao lâu nữa, bây giờ lại mất đi quá nhiều dương khí, cho dù không có những âm hồn quỷ quái này, mày cũng khó lòng sống sót đến sáng mai.”
Một giọng nói già nua vang lên, sau đó tôi nhìn thấy một bóng người bước ra từ trong bóng tối, khi nhận ra đó là ai, hai mắt tôi mở to ra.
Tôi nhận ra người này, ông ta chính là kẻ khốn nạn chỉ đường cho tôi tới thôn gì đó đã bị thiêu rụi, ông ta chính là một kẻ lừa đảo.
“Như thế nào? Vì chuyện ngày hôm đó mà không tin lời ông sao? Vậy thì hãy nhìn những vết hoen tử thi trên cơ thể mày đi, kéo áo ra mà xem.” Ông lão kia cười nói.
Tôi nghe theo lời ông ta, đầu tiên là nhìn xuống tay mình, lập tức hít một hơi lạnh. Ban ngày, vết hoen tử thi trên tay chỉ là những đốm nhỏ, nhưng bây giờ cả bàn tay đều bị phủ kín, khi kéo áo lên, tôi thấy hơn nửa cơ thể mình cũng bị phủ đầy vết hoen tử thi.
“Ông, ông, tại sao lại muốn cứu cháu?”
Tôi nói ra những lời này vô cùng khó khăn, giọng nói run rẩy, hóa ra tôi thật sự sắp chết rồi sao?
“Cứu mày? Không không không, lần trước khi chúng ta gặp nhau, ông đã chỉ đường cho mày vào chỗ chết, làm sao ông có thể cứu mày được chứ? Ông đến đây để lấy đứa bé trên tay mày, trẻ con còn nhỏ, nếu âm khí quá nặng thì không tốt đâu.” Ông lão cười, lắc đầu nói.
Tôi cười chua xót, quả nhiên tất cả đều nhắm vào đứa trẻ này. Sau đó, tôi hung ác nhìn ông ta, giơ rìu lên, làm bộ dạng như muốn liều mạng.
“Đừng giả vờ nữa, với tình trạng hiện tại của mày, đứng còn khó khăn, mày còn sức mà chém ông sao?” Ông lão kia cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.