Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn
Chương 641: Nổi Đau Của Kẻ Thay Thế 5
kiều mạch
28/08/2024
Khi cô ta nghĩ ba tên cầm thú này sẽ tha cho cô ta, thì tiếng chuông điện thoại lại vang lên, đó không phải là tiếng chuông điện thoại của cô ta, điện thoại của cô ta đã bị mấy tên cầm thú này ném đi rồi.
Tịch Mộ Tuyết nằm trên nền đất lạnh lẽo, hai mắt vẫn bị bịt kín, nhưng cô ta có thể nghe thấy một trong số mấy người đàn ông mặc đồ đen trả lời điện thoại, lại nghe thấy anh ta nhỏ giọng đáp: "Ừ, tôi hiểu rồi."
Cô ta không khỏi cảm thấy căng thẳng, lúc này người gọi cho người mặc đồ đen chắc là ông chủ của họ, cũng là người muốn hại cô ta, không, phải là ai muốn hại Nhan Như? Vì lúc này thân phận của cô ta là Nhan Như.
Nghĩ đến thân phận hiện tại của mình là Nhan Như, cô ta lập tức cảm thấy lạnh sống lưng, cô ta chợt nhận ra những gì mà mình vừa phải chịu đựng đáng lẽ ra người phải chịu những nhục nhã này phải là Nhan Như, mấy người này hoàn toàn không nhận ra cô ta không phải là Nhan Như.
Nghĩ đến đây, cô ta dùng hết sức chống đỡ thân thể, cố gắng mở miệng hét lên: "Tôi không phải Nhan Như... Tôi là Tịch Mộ Tuyết..."
Đáng tiếc cô ta vừa mới hét lên vài từ, liền nhanh chóng cảm thấy được trên mặt bị lưỡi dao sắc bén gạch lên, đau đớn hét lên: "A ... Đau quá..." . "
Theo bản năng, cô ta đưa hai tay lên che mặt lại, nhưng thất không may, hai tay cô ta lại bị kéo ra, những lưỡi dao sắc bén lại rơi xuống mặt cô ta thêm lần nữa.
Trên mặt trái, mặt phải, trán, môi, thậm chí cả hàm dưới, Tịch Mộ Tuyết chỉ cảm thấy sự đau nhức trên khuôn mặt, không nhớ bị bao nhiêu nhát dao vào mặt, điều duy nhất cô ta biết là hiện tại cô ta rất đau.
Khuôn mặt cô ta đã bị biến dạng, hoàn toàn biến dạng, khuôn mặt khiến người khác ghen tị đã bị ba tên cầm thú này hủy hoại.
Tịch Mộ Tuyết bị ba tên mặc áo đen quăng đi như một mảnh giẻ rách, không còn sức vùng vẫy, sau trận hành hạ vừa rồi khiến cô ta hoàn toàn ngất đi, không còn một chút ý thức nào.
Đông Phương Mặc nhanh chóng dẫn người ra ngoại thành, theo định vị tìm được thì xe của anh bị bỏ lại ven đường, vệ sĩ của Nhất Thốn Mặc thì bị trói cả tay chân, miệng và mắt thì bị bịt chặt rồi ném anh ta vào trong xe.
May mắn là anh đến kịp thời nên đã cho người đập vỡ cửa kính ô tô giúp vệ sĩ không bị ngạt thở đến chết, nhưng người vệ sĩ này cũng không biết Nhan Như bị đưa đi đâu, những người khống chế anh ta vứt anh ta lại trên xe rồi mang Nhan Như rời đi.
Nhưng vệ sĩ lại nhớ đến một chi tiết rất quan trọng là trước khi bị bịt mắt anh ta nhìn thấy Nhan Như bị bắt lên một chiếc xe tải nhỏ, màu xanh đen chạy về hướng đường Hằng Long.
Đi về hướng đường Hằng Long? Đông Phương Mặc ngay lập tức báo cảnh sát đi theo anh, đồng thời cũng yêu cầu cảnh sát nhanh chóng liên hệ với cục kiểm soát giao thông để kiểm tra chiếc xe tải nhỏ màu xanh đen đã chạy về phía đường Hằng Long trong hai tiếng qua.
Trong vòng hai tiếng qua lại có hơn một chục chiếc xe tải nhỏ màu xanh đậm chạy về hường đường Hằng Long, nhưng cuối cùng họ đã khoanh vùng đước có một chiếc xe tải nhỏ chạy hướng đến vùng ngoại ô bị bỏ hoang.
A Hạo là người dày dặn kinh nghiệm, chưa kể đến đồn cảnh sát Tân Hải cũng được điều động đến đây, họ lập tức xác định được vị trí kẻ bắt cóc đã đưa Nhan Như đến nơi bị bỏ hoang, họ nhanh chống tìm kiếm và rà soát trên diện rộng khắp khu vực bỏ hoang này.
Nhờ cảnh sát có mang theo thiết bị dò tìm nên họ chỉ cần nửa tiêngs đồng hồ đã tìm được Nhan Như, không, phải là đã tìm được Tịch Mộ Tuyết.
Tịch Mộ Tuyết nằm trên nền đất lạnh lẽo, hai mắt vẫn bị bịt kín, nhưng cô ta có thể nghe thấy một trong số mấy người đàn ông mặc đồ đen trả lời điện thoại, lại nghe thấy anh ta nhỏ giọng đáp: "Ừ, tôi hiểu rồi."
Cô ta không khỏi cảm thấy căng thẳng, lúc này người gọi cho người mặc đồ đen chắc là ông chủ của họ, cũng là người muốn hại cô ta, không, phải là ai muốn hại Nhan Như? Vì lúc này thân phận của cô ta là Nhan Như.
Nghĩ đến thân phận hiện tại của mình là Nhan Như, cô ta lập tức cảm thấy lạnh sống lưng, cô ta chợt nhận ra những gì mà mình vừa phải chịu đựng đáng lẽ ra người phải chịu những nhục nhã này phải là Nhan Như, mấy người này hoàn toàn không nhận ra cô ta không phải là Nhan Như.
Nghĩ đến đây, cô ta dùng hết sức chống đỡ thân thể, cố gắng mở miệng hét lên: "Tôi không phải Nhan Như... Tôi là Tịch Mộ Tuyết..."
Đáng tiếc cô ta vừa mới hét lên vài từ, liền nhanh chóng cảm thấy được trên mặt bị lưỡi dao sắc bén gạch lên, đau đớn hét lên: "A ... Đau quá..." . "
Theo bản năng, cô ta đưa hai tay lên che mặt lại, nhưng thất không may, hai tay cô ta lại bị kéo ra, những lưỡi dao sắc bén lại rơi xuống mặt cô ta thêm lần nữa.
Trên mặt trái, mặt phải, trán, môi, thậm chí cả hàm dưới, Tịch Mộ Tuyết chỉ cảm thấy sự đau nhức trên khuôn mặt, không nhớ bị bao nhiêu nhát dao vào mặt, điều duy nhất cô ta biết là hiện tại cô ta rất đau.
Khuôn mặt cô ta đã bị biến dạng, hoàn toàn biến dạng, khuôn mặt khiến người khác ghen tị đã bị ba tên cầm thú này hủy hoại.
Tịch Mộ Tuyết bị ba tên mặc áo đen quăng đi như một mảnh giẻ rách, không còn sức vùng vẫy, sau trận hành hạ vừa rồi khiến cô ta hoàn toàn ngất đi, không còn một chút ý thức nào.
Đông Phương Mặc nhanh chóng dẫn người ra ngoại thành, theo định vị tìm được thì xe của anh bị bỏ lại ven đường, vệ sĩ của Nhất Thốn Mặc thì bị trói cả tay chân, miệng và mắt thì bị bịt chặt rồi ném anh ta vào trong xe.
May mắn là anh đến kịp thời nên đã cho người đập vỡ cửa kính ô tô giúp vệ sĩ không bị ngạt thở đến chết, nhưng người vệ sĩ này cũng không biết Nhan Như bị đưa đi đâu, những người khống chế anh ta vứt anh ta lại trên xe rồi mang Nhan Như rời đi.
Nhưng vệ sĩ lại nhớ đến một chi tiết rất quan trọng là trước khi bị bịt mắt anh ta nhìn thấy Nhan Như bị bắt lên một chiếc xe tải nhỏ, màu xanh đen chạy về hướng đường Hằng Long.
Đi về hướng đường Hằng Long? Đông Phương Mặc ngay lập tức báo cảnh sát đi theo anh, đồng thời cũng yêu cầu cảnh sát nhanh chóng liên hệ với cục kiểm soát giao thông để kiểm tra chiếc xe tải nhỏ màu xanh đen đã chạy về phía đường Hằng Long trong hai tiếng qua.
Trong vòng hai tiếng qua lại có hơn một chục chiếc xe tải nhỏ màu xanh đậm chạy về hường đường Hằng Long, nhưng cuối cùng họ đã khoanh vùng đước có một chiếc xe tải nhỏ chạy hướng đến vùng ngoại ô bị bỏ hoang.
A Hạo là người dày dặn kinh nghiệm, chưa kể đến đồn cảnh sát Tân Hải cũng được điều động đến đây, họ lập tức xác định được vị trí kẻ bắt cóc đã đưa Nhan Như đến nơi bị bỏ hoang, họ nhanh chống tìm kiếm và rà soát trên diện rộng khắp khu vực bỏ hoang này.
Nhờ cảnh sát có mang theo thiết bị dò tìm nên họ chỉ cần nửa tiêngs đồng hồ đã tìm được Nhan Như, không, phải là đã tìm được Tịch Mộ Tuyết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.